Gia đình Kim Ngưu đã nhanh chóng hoàn tất thủ tục cho cô chuyển trường. Đương nhiên , việc này làm rất gấp , lại tương đối im lặng , nên ngoài những người có liên quan , còn lại đều không biết. Việc cô rời đi vào tuần sau cũng rất bất ngờ. Khi cô giáo vừa thông báo thông tin này , cả lớp gần như chết lặng. Thiên Yết đổ xô bàn ghế , lao nhanh ra cửa , vừa điên cuồng chạy xuống dưới , vừa ấn điện thoại gọi. Đáng tiếc , chủ nhân chiếc máy kia tắt máy. - Cô , bọn con xin nghỉ sáng. - Nhân Mã nhanh nhảu lên thưa cô. Chưa kịp để cô giáo phản ứng , Nhân Mã cùng bạn mình chạy mất hút. Thiên Yết nhanh chóng bắt taxi tới sân bay , tới khi bọn kia đuổi xuống tới nơi đã không thấy anh đâu. - Chết tiệt ! Bắt xe nhanh lên , còn không nhanh sẽ không ngăn nổi cậu ấy. Không thể biết được sau đó cậu ấy làm cái trò quỷ gì. - Thiên Bình vò đầu bứt tai. Bỗng , có một chiếc xe tải con lao tới , có lẽ tài xế ngủ gật , khônh điều khiển tay lái khiến nó tông thẳng lên vỉa hè. - THIÊN BÌNH !! - Sư Tử quay lại. Ngay trước mắt cô , chính ngay trước mắt cô , chính kiến anh bị xe đâm phải. Cô muốn tiến tới đẩy anh ra nhưng cô không làm được. Bàn chân không thể nhúc nhích , tựa như mọc rễ dưới đất. Lái xe kia hình như cũng tỉnh , biết mình vừa phạm phải sai lầm nghiêm trọng liền tái mặt lại muốn chạy trốn. Đương nhiên là không thể trốn. - Mau đưa cậu ấy đi bệnh viện. - Ma Kết cũng mất hết bình tĩnh. Lái xe bừng tỉnh , mặc dù mặt vẫn còn tái xanh nhưng cũng vội gật đầu. Sư Tử theo sau , trái tim cô đau xót không thôi. Đang yên đang lành , tự nhiên cái xe đáng ghét này lại xuất hiện. Biết không ? Mới hôm qua cậu vừa tỏ tình với cô đấy. Mới hôm qua , cô cũng nói thích cậu đấy. Mới hôm qua mọi chuyện còn đang tốt đẹp , hôm nay tất cả đều như cát trôi. Nếu cậu có bị làm sao thì sao , nhỡ cậu nhắm mắt vĩnh viễn thì sao ? Cô không sống nổi , cả đời này không cách nào bước tiếp. Bảo cô điên cũng được , ích kỷ không sao , chỉ mong được bên cậu. - Được rồi , tớ cùng Sư Tử , Bảo Bình với Ma Kết sẽ tới bệnh viện , mọi người tới sân bay nhanh lên. - Song Ngư nói. Sư Tử lúc này mới bừng tỉnh , nghe lời phân phó cũng ngây ngốc nghe theo. Sau khi xe chở Thiên Bình tới bệnh viện thì khoảng lúc sau tụi kia cũng bắt được xe. Lúc này , Kim Ngưu cũng vừa hoàn tất thủ tục lên máy bay. Mọi thứ đều được sắp xếp hoàn hảo đâu vào đấy. Cô vứt chiếc sim điện thoại cũ kia vào trong thùng rác rồi lắp sim mới vào. Cô khẽ thở dài một hơi , rốt cuộc cô làm như vậy có hơi quá đáng không ? Ra đi không hề báo trước , thay số điện thoại mới để cắt đứt toàn bộ liên lạc với bạn bè. Tất cả đều do mẹ cô bắt ép , mẹ cô bảo có như vậy cô mới có thể yên tâm du học được. Kim Ngưu siết lấy điện thoại , dù sao cũng chỉ là vài năm , chắc chắn sẽ không sao đâu. Cô lắp lại sim cũ vào trong máy trước khi có ý định vứt đi. Kim Ngưu viết một tin nhắn rất dài dành cho lũ bạn rồi mới gửi cho Thiên Yết một tin nhắn riêng. Nên viết gì bây giờ nhỉ ? Tay cô run run lướt nhẹ trên bàn phím , hốc mắt hơi đỏ , nước mắt long lanh như trực trào ra. Sau khi hoàn thành cô mới quả quyết rút sim ra lần nữa , thẳng tay ném nó vào thùng rác. Cũng có thể ra nước ngoài rồi , quên đi là liều thuốc tốt nhất ! Thiên Yết nhanh chóng tới trước sân bay , vội trả tiền xe rồi lao vào sân bay. Sân bay nườm nượp người qua lại , rất khó có thể tìm kiếm một bóng hình. Đúng lúc , điện thoại của anh rung lên , anh không kịp cả xem tin nhắn Kim Ngưu gửi tới , chỉ biết trực tiếp liên lạc với cô. "Thuê bao quý khách vừa gọi hiện tắt máy ......" Anh gọi liên tiếp mấy cuộc liền nhưng vẫn cái giọng lạnh nhạt trong trẻo kia hồi âm lại. Thiên Yết ra tới khu vực sân bay quốc tế , nhìn lên bảng ghi lịch trình bay. Kim Ngưu xuất phát tới London là vào 8h15 , bây giờ đã là 8h30. Muộn mất rồi ! Anh đã chậm một bước. Hoàn toàn tuyệt vọng. - Thiên Yết ! - Tiếng Nhân Mã gọi vọng tới. Cô cùng Song Tử chạy tới bên cạnh anh. Anh cứ đứng đó thẫn thờ không biết phải làm gì cả. Kim Ngưu đi rồi ! Đây là sự thực và cũng là hiện thực tàn khốc nhất anh phải đối mặt. - Về thôi ! Du học cũng chỉ bốn năm , thời gian rất nhanh , chắc chắn tiểu Ngưu sẽ nhanh chóng trở về với cậu. - Song Tử cũng an ủi. Trở về ? Liệu có còn bên anh không ? Xử Nữ đợi sẵn ở trong xe , cùng mấy người kia trở về. Đương nhiên là sẽ tới bệnh viện đầu tiên. Lúc này Sư Tử đang ngồi bó gối trên ghế trước cửa phòng mổ. Cô cứ ngồi im bất động như vậy đã gần nửa tiếng đồng hồ trôi qua rồi. Đèn phẫu thuật chưa tắt , tảng đá đè nặng trong lòng cô không thể nguôi ngoai. Quả thực , nếu anh mà có mệnh hệ gì thì chắc chắn cả cuộc đời về sau cô sẽ sống trong sự ăn năn. - Sư Tử , chị về nghỉ chút đi. Tắm rửa thay quần áo xong lại tới. - Cự Giải tới bên cạnh nhẹ nhàng khuyên nhủ. Cô chỉ vô thức lắc đầu. - Chẳng nhẽ tới lúc Thiên Bình tỉnh lại , cậu ấy sẽ lại thấy chị trong cái bộ dạng người không ra người , ma không ra ma này sao ? Chị , nghĩ cho mình một chút đi , xong xuôi tất cả lại tới bệnh viện. - Cự Giải lại lớn tiếng hơn một chút. Sư Tử vẫn ương bướng lắc đầu. Phải đôi co qua lại mất một lúc lâu mới khiến cô tạm về ký túc xá nghỉ ngơi một chút. Mọi chuyện diễn ra ngày hôm nay quả thực xui xẻo. Từ Kim Ngưu không nói một lời liền lên máy bay đi du học , Thiên Yết đau khổ muốn chết đi sống lại , Thiên Bình thì tai nạn hiện không rõ tình hình thế nào. Tất cả diễn biến quá nhanh , có chút không theo kịp. Nhân Mã ngồi ở ghế đá dưới bệnh viện vắt tay lên trán suy nghĩ. - Suy nghĩ gì thế ? - Song Tử tới cạnh vỗ vai cô. - Không có gì ! Suy nghĩ chút chuyện xảy ra hôm nay thôi. - Nhân Mã khẽ lắc đầu. - Sẽ ổn thôi mà. - Song Tử cốc đầu cô. Nhân Mã trừng mắt ngó anh. Sao lúc nào cũng bắt nạt cô thế nhỉ ? Cái con người này thật sự đáng ghét , trêu hoa ghẹo nguyệt suốt ngày , cợt nhả , phong lưu. Nhưng ... cô lại thích hắn. - Cậu có thể thôi cốc đầu tôi không ? - Nhân Mã phụng phịu. - Tại sao ? - Vì như vậy trí thông minh sẽ giảm a ~ sẽ rất ngu ngốc đó. Như vậy không phải là không tốt sao. - Nhân Mã nói. - Không thành vấn đề , tôi nuôi. - Song Tử đáp. Nhân Mã phản ứng chậm nửa nhịp. Mặt cô chẳng mấy chốc liền đỏ lên như quả táo nhỏ. Rất đáng yêu ! Song Tử nói như vậy với cô có được coi là tỏ tình không ta ? Trái tim cô tràn đầy mật ngọt. .......... ..... .. --- End chap 36 ---