Nhân Mã cố đuổi theo Cự Giải nhưng vừa tới đoạn ngã tư lập tức mất dấu. Ánh mắt cô tràn ngập vẻ lo lắng , giờ Cự Giải đang loạn trí , sẽ không phải có suy nghĩ dại dột gì chứ ? Tay cô run run ấn điện thoại gọi cho Cự Giải nhưng không nhấc máy. Nhân Mã cuống cuồng lên chạy loạn xạ trên phố tìm. Bỗng có một bàn tay khác đặt lên vai cô khiến cô giật mình. Khi quay đầu lại cô mới phát hiện ra đó là Song Tử. - Sao ... Sao cậu lại ở đây ? Tìm thấy Giải Giải chưa ? - Nhân Mã túm chặt lấy Song Tử hỏi đông hỏi tây. - Yên tâm đi ! Vừa nãy tớ gọi cho Bảo Bình thì nó bảo Cự Giải nhắn tin về cho mọi người bảo cậu ý đang ở nhà cho nên tạm thời không đến trường đâu. Về nào !! - Song Tử nhẹ giọng an ủi , vỗ vỗ vài cái lên đầu cô. - Chắc chứ ? Cậu không lừa tôi chứ ? - Nhân Mã vẫn hoài nghi hỏi lại. Hết cách , Song Tử giơ hai tay lên thề rồi gật đầu. Nhân Mã phì cười thành tiếng , không nói gì rồi cùng Song Tử về ký túc xá. Vừa về tới nơi , Nhân Mã quét qua phòng khách cả một lượt. Cô hơi ngạc nhiên khi thấy Thiên Anh về từ lúc nào đang ngồi bên cạnh Sư Tử , quét mắt lượt nữa thì bỗng tối sầm lại. Tuệ Tuệ ngồi cạnh Bạch Dương. Nhân Mã dùng dằng bỏ tay ra khỏi Song Tử bước về phòng không nói tiếng nào. Ngồi thêm được một lúc kết quả vẫn là nhìn Tuệ Tuệ là thấy chướng mắt , cứ thế tản ra bỏ đi. Bạch Dương lập tức kéo Tuệ Tuệ ra khỏi ký túc xá , bước nhanh chân khiến cô ta kêu không kịp. - Anh Bạch Dương , anh .... - Tới gần gốc cây phong cuối sân thì cả hai mới dừng lại. - Sao em lại quay về ? Không phải vẫn đang ở nước ngoài sao ? Sao không ở đó luôn. - Bạch Dương lạnh nhạt nói , trong lòng anh đau vô cùng. Hôm nay , giây phút nhìn Cự Giải xoay bước rời đi lòng anh cứ quặn lại , nhịp thở cũng khó khăn. Nhìn cô khóc , anh không thể ôm. Nhìn cô rời đi , anh không thể níu. Vậy mà cũng được coi là bạn trai sao ? Lúc đó , anh lại chả nghĩ nhiều , cứ nghĩ là Cự Giải hại Tuệ Tuệ nên cứ thế đuổi cô đi. Cô đi rồi , anh lại vô cùng hối hận. Rốt cuộc , là anh chưa đủ yêu cô hay là anh vẫn vương vẫn Vương Tuệ Tuệ đây ? Nhưng đây chỉ là câu hỏi mà mãi mãi không có lời giải đáp !! - Chỉ là ... em nhớ anh !! Chẳng lẽ chúng ta không thể quay lại như xưa ? - Tuệ Tuệ nói , nước mắt lưng tròng. - Quay lại như xưa , em thật biết đùa. - Nói xong , Bạch Dương dứt khoát quay người bỏ đi. Còn lại một mình Tuệ Tuệ đứng dưới gốc cây phong. Cô ngồi thụp xuống đất khóc nức nở , bao nhiêu năm qua không ngờ chỉ trong thoáng chốc tình cảm đã phai nhạt. Dần dần chỉ còn tiếng nức nở nho nhỏ phát ra từ cổ họng. Ánh mắt Tuệ Tuệ chứa đầy vẻ tàn độc , sự hận thù dường như chiếm mất lý trí của cô. Và đương nhiên lại một cuộc rắc rối nữa bắt đầu. ............ Sáng ngày hôm sau , mọi người vẫn tiếp tục đi học như thường lệ , chả có gì thay đổi. Chỉ khác rằng , chỉ còn lại 11 người và thêm cả Thiên Anh và Xử Ngân , Cự Giải thì biệt tăm biệt tích , không biết khi nào đi học. Bầu không khí xung quanh trở nên lạnh lẽo tới cực điểm. - A , hôm nay là cuối tuần rồi đấy , mọi người có dự định gì chưa ? - Song Ngư cất tiếng nói gượng gạo phá tan bầu không khí im lặng này. Mọi người đồng loạt đều quay sang nhìn cô. - Tớ chả có tâm trạng , ở ký túc xá thôi ! Tớ cũng không muốn về nhà. - Kim Ngưu nhún vai đáp trả. - Đi chơi thì làm sao vui cho nổi , trong khi vụ việc thì rùm beng hết cả lên. - Sư Tử cũng nói. - Tớ chỉ là tốt bụng muốn mọi người đừng im lặng thôi mà. - Song Ngư phồng má nói. Song Tử đi tới vỗ vỗ vai cô , coi như thay cho lời an ủi rồi đi thẳng. - Tào lao gì nữa , tới lớp rồi ! - Thiên Bình đẩy cửa lớp đi vào. Cả buổi sáng nhanh chóng qua đi trong im lặng. Mọi người dường như im lặng cả buổi sáng không nói gì , việc ai nấy làm. - Xử Nữ , hôm trước cha có nói với tôi là muốn chị về nhà. Mặc dù tôi nói chắc chị không nghe nhưng xin chị hãy về nhà một lần thôi cũng được. Còn nữa , đây là tài liệu về Vương Tuệ Tuệ , tôi đã tra giúp chị. Không còn gì nữa thì tôi đi đây. - Xử Ngân cười nhẹ. - Từ từ đã .... - Xử Nữ nhận lấy tập giấy. Xử Ngân liền nghi hoặc đứng lại. - Cảm ơn cô ! Còn việc về lại dinh thự thì cuối tuần này tôi sẽ về. - Xử Nữ nói. Xử Ngân gật đầu rồi quay người đi ra khỏi lớp. Buổi trưa hôm đó , Nhân Mã một mình ra ngồi dưới tán cây anh đào ở góc sân. Những tia nắng vàng nhè nhẹ chiếu trên sân trường. Cơn gió thổi qua khiến lá cây rơi xuống , thoảng qua nhẹ nhàng , làm cho lá rơi xào xạc trên nền đất. Lại sắp tới mùa đông , rồi lại một năm nữa trôi qua. Quả thực thời gian trôi qua có chút chóng váng khiến người ta giật mình. Nhân Mã mở hộp cơm của mình ra , nhưng vừa nhìn đã chẳng còn hơi sức đâu để ăn. - Sao thế ? - Giọng nói dịu dàng của Bảo Bình vang lên. - Không có gì đâu. - Nhân Mã giật mình quay đầu lại cười. - Nhưng nhìn mặt cậu rõ ràng có tâm sự. - Bảo Bình vẫn tiếp tục trêu ghẹo. - Không có mà. - Nhân Mã bật cười. - Ý ~ cuối cùng cũng chịu cười rồi nhé. Tôi biết các cậu đều rất lo cho Cự Giải nhưng như thế thì có thể quay lại như trước sao ? Chắc chắn là không thể. Cậu phải nghĩ chứ ! Thôi không nói nữa , ăn nhanh lên không sắp vào giờ rồi. - Bảo Bình nói. Nhân Mã gật đầu rồi cúi xuống ăn , không để tâm tới mọi thứ xung quanh. Không xa gần đó , Song Tử ngây ngốc đứng im , trái tim như bị bóp nghẹt lại. Trong lòng dâng lên nỗi chua xót. ................. Xử Nữ lơ mơ ngồi trong phòng hội trưởng hội học sinh. - Này Xử Nữ , cậu sao thế ? Hôm nay mất tập trung nhiều lắm đấy. - Ria cũng là thư ký hội học sinh cùng với Xử Nữ. Cô quay sang cười nhẹ lắc đầu. Cô không biết rằng , từ lúc cô bước vào căn phòng này , luôn có một ánh mắt phức tạp dõi theo cô. ..... ... .. --- End chap 30 --- P/s : Chap sau có biến - Chap sau có biến :)))))