Toàn bộ quá trình hội nghị, Tiêu Kính Nam đều bảo trì trạng thái mộng du thanh tỉnh qua lại không ngừng.
Nói tới cuối cùng, Thang Đông Trì thế nhưng lại muốn hắn giải thích một cái hợp đồng điều khoản.
Tiêu Kính Nam vốn là muốn nói nhượng luật sư giải thích, nhưng như vậy chẳng phải sau này phải gặp hắn một lần nữa?
Vì vậy đành phải trình tự giải thích điều khoản, còn muốn dựa vào ý kiến Thang Đông Trì sửa chữa ghi chú.
Chờ bọn hắn đem điều khoản đều giải thích xong, Tiêu Kính Nam đột nhiên tỉnh ngộ: đối với đề xuất đối với điều khoản hợp đồng cùng sữa chữa ghi chú của Thang Đông Trì, hắn vẫn là phải thông qua luật sư xét duyệt không có vấn đề gì mới được a!
“Tiêu tiên sinh, sắc mặt của cậu không tốt lắm?” Thang Đông Trì nói.
Đúng vậy, ta chính là dạ dày mốc meo.
Tiêu Kính Nam quay đầu hướng Thang Đông Trì cười: “Haha, hai ngày nay không nghỉ ngơi tốt.”
Đó còn không phải vì anh quấy rầy, biến thái!
“Nếu như vậy liền đồng thời cùng ăn cơm rau dưa đi.” Thang Đông Trì quay đầu nhìn ngoài cửa sổ, ” ngày cũng đã tối.
Uy! Không cần tự quyết định ăn cơm sự tình được không, ta muốn được về nhà ngủ.
Tiêu Kính Nam vừa nghĩ vừa cười gật đầu: “Hảo, Thang tiên sinh tiêu pha.”
Thang Đông Trì nhíu lông mày,”Tôi có nói mời khách sao?”
“…” Kháo! Chẳng lẽ còn muốn ta mời khách? Đồ vắt cổ chày ra nước!
Tiêu Kính Nam đã cười đến co giật, rồi lại không biết nên tiếp lời sao, kết quả Thang Đông Trì biến thái còn nói: “Haha, chỉ đùa một chút, Tiêu tiên sinh không nên tưởng thật.”
“Ha ha ha…” Bệnh thần kinh a!
Vì vậy Tiêu Kính Nam nhìn Thang Đông Trì quay đầu phân phó nữ bí thư giúp hắn đặt chỗ, còn có bãi tắm mát xa.
Cái gì?! Bãi tắm mát xa?!
“Thang…” Tiêu Kính Nam há mồm.
“Chúng ta đi thôi.” Thang Đông Trì đứng lên hướng cửa phòng họp đi đến, lưu lại cho Tiêu Kính Nam một bóng dáng vô cùng tiêu sái.
Này đến tột cùng là chuyện gì xảy ra….
Quá trình ăn cơm vô cùng an tĩnh, hai người đều không nói chuyện, tựa hồ là cảm xúc khác nhau, chỉ lo ăn uống.
Tiêu Kính Nam mấy lần ngẩng đầu nhìn Thang Đông Trì đều thấy nam nhân kia cầm đũa bộ dạng cẩn thận tỉ mỉ, hơi có điểm không được tự nhiên.
Các món ăn đều rất tốt, cho nên bữa cơm này cũng coi như ăn có tư vị.
Tiêu Kính Nam tương đối để ý hành trình bãi tắm kế tiếp.
Nghĩ đến bãi tắm liền liên tưởng đến ôn tuyền lần trước, mà hồi ức ôn tuyền đó cũng không tốt đẹp.
Tiêu Kính Nam sờ sờ cổ, cảm giác bị chèn ép vẫn còn khá mới mẻ.
Thang Đông Trì thấy hắn sờ cổ nhẹ nhàng hừ cười một tiếng, lập tức lại khôi phục bộ dáng bình tĩnh, mở cửa xuống xe.
Tuỳ tay cho tiền boa, Thang Đông Trì cùng Tiêu Kính Nam đến phòng thay quần áo,
Theo phụ thân nói, Thang Đông Trì hiện tại ba mươi sáu tuổi, không thích đăng báo, cũng không thích tham gia bất luận tiệc rượu cùng thăm hỏi nào, thần long kiến thủ bất kiến vĩ mà tồn tại. (rồng thấy đầu ko thấy đuôi, đại ý là 1 người rất ít xuất hiện và khó gặp mặt. Cảm ơn Thuỷ Tiên vì chú thích này nhé
Truyện khác cùng thể loại
89 chương
85 chương
65 chương
56 chương
15 chương
121 chương
1430 chương
16 chương