Chapter 11: Và rồi gần nhau thêm, để còn thêm chơ vơ Bãi đậu xe trường " Sao hôm bữa nói k chở tui được ? " Nhi giận lẫy, hôm đó nếu tên này diễn cho đúng vai thì Nhi đã đở khổ, tự nhiên ra bãi đậu xe cãi nhau về cái nón bảo hiểm, làm Nhi phải nài công năn nỉ gần chết mới chịu chở cho Nhi thoát tên đeo bám mình, còn quăng đại Nhi ở hẻm xó nào mà Nhi chẳng biết, tên này lắm lúc Nhi chả ưa được gì hết " Tại hôm bữa k có nón bảo hiểm " Zafar cười " Chứ giờ có chưa " Nhi đỏng đảnh " Chưa. " " Ớ... sao còn đòi chở tui " Nhi ngớ " Ai đòi, lên lẹ đi, hồi nữa đi giữa đường mua nón " Zafar chối, leo lên xe rồi kéo tay Nhi lên chung Còn giả nai với chị, lôi kéo người ta thế này mà bảo Dường như k cho Nhi nghĩ lại lấy cớ mà tuột xuống, Zafar nhanh tay rồ máy phóng cái vèooooo... " Trời ơi, tui chưa ngồi đàng hoàng gì hết mà, chạy gì mà ghê dzậy " Nhi đánh vào bả lưng Zafar, ra vẻ công chúa Nói ra họ đã ôm nhau được lần đó, à không, Nhi đã ôm Zafar trong phút chốc xe vụt chạy, một cái ôm bất ngờ ... cho cả hai " Bánh bèo ! " Zafar quay mặt chọc Nhi " Giá ương ! " Nhi ngồi sau trả miệng vs miệng " Gìiiiiii .... ?! " Zafar nhóng lỗ tai lên k biết Nhi chửi mình giống thứ gì mà nghe sao lạ tai " Zafar là Giá ương, Giá ướng, là Giá ... " bỗng nhiên Zafar chạy xe leo lên lề cao, rẽ vào CLB thể thao dọc giữa đường đi, trong khi Nhi đang thao thao bất tuyệt về cái tên Zafar Vì sự việc leo lề nêu trên, Zafar được Nhi ôm thêm cái nữa miễn phí, cười khoái chí Zafar đậu xe ngon lành " Giá lợi dụng. " Nhi trách khứ, giọng nghe gì đó có chút bị ngại " Là cô lợi dụng mà, rõ ràng ôm tui tới hai lần rồi, thích sàm sỡ quá nha " Zafar cười chọc nàng thơ ngồi xe mình Mà hình như Giá là cái tên đang có nguy cơ sẽ gắng liền cùng mối quan hệ mới lạ này với Nhi, Zafar thấy cũng hơi hơi thú vị, Nhi xem ra sáng tạo quá, đâu ra loi được chữ Giá trong tên Zafar là hay cực kỳ, nhỏ giờ Zafar mới biết lần đầu " Gì ?! Nếu cô chạy bình thường thì đâu có chuyện phải ôm cô, chạy y như quỷ tha ma bắt, k ôm sao được ! " Nhi nâng giọng cãi cho được " Vậy ai cho cô mượn vai để khóc, thưa cô ?! " Zafar tra hỏi " Là thím tự nguyện cho vai, chứ ai xin đâu " Nhi ra điệu bộ " Sao Nhi ngang bướng ghê vậy ?! " Zafar nói lơ, cởi nón bảo hiểm, bực người leo xuống xe " Ừ tui dzậy đó. " Nhi dỗi nhìn đáng yêu khó lường " Ừhm thì ngồi đó đi " Zafar xách dép bỏ nàng thơ ngồi xe một mình " Ê ! Đi đâu dzậy Giá ?! " Nhi thốt nhanh " Sao k tự kỉ một mình đi. " Giá đang làm giá đó mà " Ơ ... " Nhi đơ Mục đích của cuộc đi này là để Nhi quên đi nỗi buồn tủi thân ...cơ vậy mà cãi nhau từ lúc đầu tới lúc cuối " Mà tới đây chi dzạ ? " Nhi ngó xung quanh thắc mắc " Xả buồn. " Zafar quay vềchỗ xe cười nhếch mép " Nào giờ chỉ nghe người ta xả stress chứ có ai xả buồn đâu " Nhi chu môi nũng nghe như sẽ k muốn làm gì hết với tên Giá " Người ta hổng làm thì giờ mình làm " Zafar roll chân mày. " Xuống đi. " Cũng muốn biết Giá đang plan cái gì cho mình đây, Nhi tuột xuống dè chừng, ai biết được, Giá cơ hội lắm, đến nỗi Nhi phát sợ Nhưngcó một mặt khác của vấn đề cần nên tra khảo, Nhi phải thừa nhận là Giá khá đặc biệt, và Giá có sức hút cao ngút ngưỡng khó diễn tả, mặc dù rất dư giả văn chương giống như một cô gái chuyên môn Văn điển hình cần có, Nhi thật ra cũng k tìm được mục từ gì chính xác hoàn toàn để miêu tả về Giá. Bản chất Giá nhìn vào vừa khó ưa vừa dễ gần dễ thích, nói chuyện thì vô tư tự nhiên k hề gượng gạo chút nào. Với vẻ bề ngoài của mình, Giá hoàn toàn có cơ sở để phô trương này nọ. Lạ thay, Giá k chảnh cũng k show off như bọn con trai hàng xóm hay ở trường, ẩn nắp trong con người ấy là cái gì đó ấm áp dễ mến, có lẽ Giá là con người có cách thể hiện ngoài lạnh trong nóng, e là khá cuốn hút với Nhi... nhưng Nhi thực sự k thích chút nào về việc này cả. Bản thân chưa từng thích ai từ trước giờ nhưng sao lại phải rung động trước tên này...? Bởi thế, nàng ta mới vận não ra mà suy nghĩ đắn đo vài thứ, chứ như người khác, Nhi sẽ k buồn bận tâm đi đâu hết với họ nói chi là tiếp xúc gần gũi và còn khóc ngay trên vai nữa là, dù gặp nhau k được lâu, có gì đó mách bảo Nhi là Giá sẽ là tri ân sau này của mình Zafar mở cốp xe máy ra, lấy trong đó ra trái bóng rổ thường chơi, dắt tay Nhi vào sân tập bóng rổ Sự lôi cuốn của Giá làm mọi thứ trở nên khá tự nhiên, Giá làm những gì Giá nghĩ và những gì Giá nói, k nhiều lời, k chan chứa dối trá, Giá kéo Nhi làm theo những gì Giá tin sẽ phơi được nỗi buồn trong Nhi, và một điều hiển nhiên cho sự mộc mạc tự nhiên thiên bẩm của Giá là Nhi đi theo Giá vô điều kiện dù Nhi có đôi khi bỡ ngỡ ngạc nhiên k nhẹ ~~|||||||||~~ " Nè " Zafar đưa trái bóng rổ trong tay mình cho Nhi, cái đầu Zafar nguẩy nguẩy vào cái thanh cao cao ngự trị ở trên kia, như kêu Nhi hãy thảy vào rổ " Tui hổng biết chơi " Nhi từ chối nhu nhược Zafar im lặng đi sau lưng Nhi, chồm tay qua người Nhi, đụng khẽ nhưng k quá đáng nên Nhi cho phép, Zafar hướng dẫn Nhi cách thảy bóng tận tình. Dáng đứng, các động tác cơ bản, Zafar rèn xoay người Nhi theo đúng kỹ thuật, ném một phát vào lưới hiệu quả rõ ràng " Hey, not bad. " Zafar cười nói, ra lấy bóng, vui vẻ giơ ngón tay cái lên, cử chỉ khen ngợi Nhi, cùng lúc Zafar thấy mình lợi hại và tự hào với tài năng sẵn có " All on you. " Nhi cười nhường lại phần khen cho Zafar, Nhi dường như rất tự tin sau cú shoot đó, Nhi thách Zafar, " Giờ mình đối mặt nhau đi, xem ai giành bóng được rồi ném vào rổ nhiều nhất " " Okay, call. Nếu thua thì đãi trà sữa nha " Zafar chỉ tay ra điều kiện " Chơi luôn " Nhi đáng yêu trước ánh nắng rói rắt của mặt trời, huếch mũi một cái khẳng định Trà sữa thì k nhiêu tiền, nhưng họ lại muốn chứng tỏ bản thân mình hơn, nên k ai để thua ai, Zafar phải công nhận là Nhi học nhanh thật, học được cơ bản k nhiều, mà chơi ném như chuyên nghiệp, con gái thông minh có khác, phần nào ở Nhi chơi tới nơi tới chốn thế này chủ ý chỉ muốn biểu lộ mình tuyệt đối k phải bánh bèo bánh xèo gì hết Dù có ngăn bóng rất kỹ, Zafar vẫn k thể cản Nhi ghi bàn ngoạn mục tới nổi phải phục Nhi, Zafar thở ra nhìn Nhi cười tự đắc như cô ta đã chứng tỏ được bản thân mình rồi, thân hình mỏnh mảnh đó coi vậy mà ném bóng ngầu siêu, Zafar thật k ngờ " Gọi chị là cao thủ đi cưng " Nhi nháy mắt cười, đẩy người thân mật với Zafar như trong tiềm thức họ đã thân nhau từ khi nào " Never " Zafar tự cao ngồi hỏm vuốt mồ hôi tiếc nuối với kết quả k mong đợi, " Tui nhường đó. " Zafar dối lòng Mà Nhi cười rồi làm lòng Zafar vui thay, dù có thua đi chăng nữa, Zafar cảm thấy mọi thứ với Nhi sao trôi quá bình yên quá vô tư, Zafar thích cảm giác ấy, ước gì sẽ cùng Nhi đi tiếp mà k chỉ dừng lại là "người bạn cuối tuần của Nhi", Zafar muốn còn hơn thế nữa, muốn thân hơn thế nữa cơ " Giá mua trà sữa đi, Nhi khát rồi nè " Nhi hối thúc bằng cách đánh nhẹ vào hai vai Zafar, thường thì ít ai có thể sai khiến được Zafar, Nhi có vẻ bình thản làm việc đó quá dễ dàng Lỡ chịu chơi rồi thì phải giữ lời, Zafar liền chở Nhi đi uống trà sữa sau đó theo điều kiện " Ờ mà sao có tên là Zafar dzậy, tui thắc mắc hoài mà quên hỏi " Nhi xem ra cũng để ý Zafar chút ít đây, Zafar chạy xe miệng cười chở Nhi sau lưng " À, Ông cố ngoại tui đặt cho tui, nghe nói ổng là người nước Jordan, nên đặt tên theo tên nước ổng, thấy độc ko? " " Ừ, tên độc đó, mà chắc độc lạ nhất Việt Nam luôn đó " Nhi cười ra tiếng, " Tới ông cố nội đặt tên cho là đủ biết, haha " " Dzậy sao Nhi có tên Nhi ? " Zafar k biết nàng ta khen hay chê lịch sử sau cái tên mình, hỏi ra xem coi cô ta có khá hơn mình k " Nè nha, họ tên đây là Nguyễn Trần Ái Nhi, thuần Việt 100%, " Nhi tự hào ra mặt, " Ba mẹ Nhi ghép họ của hai người vô cho ra là Nguyễn Trần, còn Ái Nhi là nghe nói hồi nhỏ Nhi cười rất dễ thương, nên ra chữ Ái, còn Nhi là vì thân hình nho nhỏ dễ nhìn " " Nguyên họ tên cũng đâu có hay ho gì đâu, bình thường mà " Zafar phê bình " Họ tên tui nghe khang trang lắm chứ bộ, chứ Zafar họ gì ? " Nhi tò mò suy xét, khai sinh họ tên của hotgirl mà Zafar dám chê cho được " Doãn, " Zafar khai, " Doãn Zafar " Nghe thì lạ tai, nhưng Nhi mặc kệ vẫn phải chê, " Có hai chữ thôi cũng đâu hay tới vậy " " Sao k hay ? " " Ừhm...ờ thì có hiếm chứ k hay " Nhi thật lòng thấy hay nhưng phải che giấu Coi như cách biện lý của Nhi chấp nhận được, Zafar tập trung lái xe chạy tới quán trà sữa k bàn cãi gì tới khai sinh lý lịch gì nữa của cả hai Giữ đúng lời như một quân tử, Zafar mua ly sữa của Nhi cho chót, làm cho Nhi hoàn toàn hài lòng về mình, Zafar định ngồi chung với Nhi uống trà sữa chém gió chút rồi mới về, nhưng Nhi bảo phải về sớm vì còn có việc phải làm , có chút gì đó hụt hẫng âm thầm trong Zafar khi để Nhi đi, dù sao thì cũng cả buổi chiều cùng nhau vui chơi Zafar đành phải chở Nhi về vì làm sao Zafar có thể cho Nhi đi bộ cho được, dẫn đi thì phải dẫn về tận nơi, chạy qua mấy con đường thân quen, mấy nhỏ bạn Nhi thoáng nhận dạng ra được Nhi, tụi nó rút rít cười cười bàn ra bàn vô thứ gì, Nhi phải che mặt quay ra chỗ khác, vô tình dựa một bên mặt vào lưng Zafar, Nhi xích người vào ôm chằm lấy Zafar từ đằng sau, đâu biết sẽ có vụ dụi đầu ôm người bất ngờ thế này, Zafar ngẩn ngơ chạy lướt qua thẩn thờ " K phải bà Nhi đâu mấy bà ơi, Nhi nó đâu có lộ dữ dzậy đâu, thôi đi đi, " một đứa trong nhóm xác nhận và Nhi đã thành công khi thay đổi hướng nhìn của tụi bạn Nhưng làm sao để giải thích cho Zafar để hắn k hiểu lầm...? Uh oh...