Yêu phải tổng tài cuồng chiếm hữu
Chương 176 : Bị cao nhân tính kế
Hứa Tịnh sửng sốt, mới biết được không thể cho ai biết chuyên này, vội vàng dùng tay che miệng mình.
Nhưng không nhịn được lòng tò mò mãnh liệt, kéo Lâm Khiết Vy vào phòng thuốc, ép cô vào trong góc, hung dữ nhỏ giọng chất vấn: "Nói! Rốt cuộc sao lại thế này?"
Lâm Khiết Vy hơi đỏ mặt, ngập ngừng nói: “Là bị tên kia bắt nạt”
"Người nào muốn nghe những lời không rõ ràng như vậy, bà đây muốn nghe chi tiết! Chi tiết! Gần đây siêu thích phim hành động, cậu nói cho tớ nghe tường tận quá trình tiến hành của hai người, còn có tư thế áp dụng. Thật hưng phấn, rất muốn nghe rồi."
Vẻ mặt Lâm Khiết Vy buồn bực, cô không có người bạn này, người bạn trong đầu đều đầy ý nghĩ xấu xa này, cô không quen! Cho tới trưa Hứa Tịnh đều đi theo, có thời gian rảnh là quấn lấy
Lâm Khiết Vy, quấn cô nói nhỏ cái gì mà kỹ thuật, tư thế...
Hứa Tịnh từ một phòng bệnh đi ra xong, liền hưng phấn không thôi tìm Lâm Khiết Vy, tươi cười đều đã không giấu được: "Này này này, Khiết Vy, tớ vừa mới nghe được một tin rất nóng... Trời ạ, quả thực không dám tưởng tượng!"
Nghĩ tới thời gian nghỉ ngơi giữa trưa quý giá của mình, còn phải lăn qua lăn lại tới tập đoàn Mạc Thiên đưa cơm cho người nào đó, Lâm Khiết Vy liên cảm thấy mệt mỏi.
Lười biếng thuận miệng hỏi: “Tin tức gì?”
Toàn bộ bệnh viện đều đang đồn, nói Kim Ngọc đang hẹn hò với Hạ Dịch Sâm! Lúc hai bọn họ thân mật trong xe, còn bị người ta chụp được ảnh!”
Cô ấy vừa mới nói xong, lập tức nghe phía sau truyền tới giọng của Kim Ngọc: "Này! Hứa Tịnh, cái loa to, cô lại đang nói gì thế?"
Bị người ta tóm được Hứa Tịnh không kích động, cơ thể béo lùn chắc nịch tiến về trước, hai cánh tay béo chống eo, cúi đầu, rất hùng hổ nhìn Kim Ngọc, nói: "Thì sao? Nói đã nói, cũng không phải mình tôi đang nói”
Không nghĩ tới Kim Ngọc giận quá hóa cười, đôi má ửng đỏ, thẹn thùng nói: "Hóa ra mọi người đều biết rõ, ha ha ha, thật sự là rất thẹn thùng, tôi còn muốn giấu diếm với bác sĩ Sâm thêm một thời gian nữa. Được rồi, các cô đừng ghen tị với tôi nha... Ai bảo tôi là bác sĩ nữ ưu tú nhất trong bệnh viện chúng ta. Còn nữa, đợi lúc tôi kết hôn với bác sĩ Sâm, hoan nghênh các cô đến."
Hứa Tịnh kinh ngạc.
Luận không biết xấu hổ, Kim Ngọc đúng là rất giỏi.
Lâm Khiết Vy đang bận rộn việc chia thuốc, tùy ý gật đầu, nói cho qua: "Được, chúc phúc hai người, đến lúc đó nhất định sẽ đi uống rượu mừng của hai người”
Không ai ngờ tới, cô vừa dứt lời, xung quanh yên tĩnh tới mức kỳ lạ, một cây kim rơi xuống đều có thể nghe thấy. Lâm Khiết Vy mơ hồ nâng mắt lên nhìn, phát hiện đứng sau Kim Ngọc là Hạ Dịch Sâm vẻ mặt âm trầm.
Nhìn gương mặt trắng bệch xanh xao của anh ta, chắc chắn là đang giận muốn chết, bình thường đôi mắt ấm áp lúc này tỏa ra khí lạnh đáng sợ, gần như có thể kết thành khối băng.
Kim Ngọc sợ tới mức lùi về sau một bước, vẻ mặt cứng ngắc, đôi mắt đảo loạn, ánh mắt nhìn Hạ Dịch Sâm tràn ngập sợ hãi, nhỏ giọng nói: “Bác sĩ Sâm...”
Lúc này Hạ Dịch Sâm giận tới mức tay chân đều đã phát run, lạnh lùng nhìn Kim Ngọc một cái, sau đó lại nhìn về phía Lâm Khiết Vy, đôi mắt run rẩy dữ dội hơn: "Vừa rồi Kim Ngọc nói linh tinh! Anh và cô ta không có quan hệ gì! Hai người đừng hiểu lầm."
Kim Ngọc không nhịn được, sốt ruột nói: "Đâu có nói linh tinh? Tối hôm qua hai chúng ta quần áo không chỉnh tề trên xe, quả thật bị người ta chụp được!”
Hạ Dịch Sâm đột nhiên xoay người, hung dữ trừng Kim Ngọc, tầm mắt như kiếm, khủng bố giống như ước gì có thể giết chết Kim Ngọc: "Rốt cuộc tối hôm qua làm sao, cô và tôi đều biết rất rõ! Bác sĩ Kim Ngọc tự tiện chui vào xe tôi, tôi còn chưa truy cứu trách nhiệm, nếu đây là âm mưu cô tính toán ra, tôi có thể lập tức khởi tố cô!”
Kim Ngọc sợ tới mức sắc mặt thay đổi, đồng thời lúc này bị bộ dạng âm trầm đáng sợ của Hạ Dịch Sâm dọa sợ, run rẩy nói: "Đừng. đừng khởi tố, không phải âm mưu của tôi, tôi chỉ đánh bậy đánh bạ... Bác sĩ Sâm, nói ra tôi cũng là hành động vô tâm, tôi cũng là người bị hại thôi.”
Hứa Tịnh a một tiếng, chen miệng nói: “Nhưng nhìn cô vừa rồi hưng phấn đắc ý như vậy, không giống là người bị hại mà”
Kim Ngọc trừng Hứa Tịnh một cái. Đứa mập chết bầm này, không mở bình ai biết trong bình có gì, đợi một thời gian, tương lai sẽ bảo bố tôi đuổi việc cô.
Một y tá ở bên cạnh đột nhiên kinh hãi kêu lên, ngơ ngác nhìn về phía Hạ Dịch Sâm, lắp bắp nói: "Bác, bác sĩ Sâm... Anh, anh hot rồi.." Trần Kiệt cười gượng hai tiếng: "Ha ha, chuyện này sao, anh đã biết rồi."
"Cậu có biết chuyện này là ai làm không? Người nào có năng lượng lớn như thế, có thể bôi đen cậu chủ nhà họ Hạ?”
Trần Kiệt bất đắc dĩ thở dài một hơi, có chút không biết phải nói gì: "Còn có thể là ai? Đương nhiên là anh Kiêu của chúng ta rồi!"
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
129 chương
62 chương
51 chương
25 chương