Edit: EvNguyen Beta: Hàn Mạc Thiên aka TT31KK (editor thân mến, mạn phép cho tui ghi thanh danh ở đây nhé =]]]) Ngãi Phong Lý về nhà được cha mẹ hảo hảo hầu ha một phen, còn kém xem là thần phật mà thờ cúng. Ngãi mụ mụ càng khoa trương, đi nhà ga đón Ngãi Phong Lý còn là một bộ dáng như nhận lại con gái sau 23 năm thất lạc. Trong lòng mụ mụ,Ngãi Phong Lý nghe Ngãi mụ từng câu từng câu “hắc, hắc” (khụ chưa gì chê tiểu Phong đen rồi) sau đó lại sờ soạng một phen lại nói “tháo tháo” (ừ vừa đen vừa ốm hảo xấu a khặc khặc) Ngãi Phong Lý gương mặt đã đen lại tối thêm vài phần. Dù sao bản thân cùng là nữ nhân, Ngãi Phong Lý về nhà chuyện đầu tiên làm chính là tắm rửa, đắp xong mặt nạ liền thay một bộ quần áo an nhàn tiêu sái bước vào phòng bếp, đối với hai bóng lưng đang bận rộn kia phao một cái mị nhãn, Ngã mụ nhìn sang, từ trên xuống dưới đánh giá “Ai nha đây mới chính là nữ nhi của ta, lại đẹp trở lại. chính là làn da đen này không biết có hồi phục lại hay không.” “Ba!”, Ngãi ba lập tức dừng lại đão chảo, vẽ mặt cũng thật đứng đắn “Nữ nhi của tôi là thiên sinh lệ chất, bà lo cái gì.” “Vầy mới đúng, a đúng rồi ba ba, con có chuyện cùng ngài nói một chút, sắp tới con muốn đi sở nghiên cứu XX phỏng vấn, không có vấn đề gì lớn liền có thể đi làm.” Ngãi Phong Lý nghĩ đến sự kiện này liền nói. “Con quyết định đi sở nghiên cứu” Ngãi ba hỏi, nghĩ nghĩ lại hỏi “mẹ con giúp con giặc quần áo có thấy danh thiếp của Tổng giám đốc công ty Thanh Hải, là thế nào?”, Ngãi Phong Lý ngẫm lại, “nga đúng rồi, con lần này tham gia công trình của Thanh Hải, con vào được 2 tuần liền gặp được tổng giám đốc đang đi thị sát, sau này không biết vì cái gì để lại danh thiếp, nói con là sau khi thực tập có thể đi công ty phỏng vấn. Ba? Người nghĩ sao?” Quả nhiên, Ngãi Phong Lý sau khi nói xong Ngãi ba ánh mắt lập tức sáng lên, Thanh Hải tuy rằng không phải xí nghiệp quốc gia, cũng không ổn định giống như sở nghiên cứu, nhưng Thanh Hải là công ty lớn a, không nghĩ tới tổng giám đốc tự mình cấp danh thiếp cho Ngãi Phong Lý còn để nàng đi Thanh Hải phỏng vấn. Ngãi ba cảm giác đây là một cơ hội, liền bắt đầu cùng Ngãi Phong Lý thương lượng. Ngãi ba hứng trí bừng bừng nói một đống lớn chổ tốt khi tiến vào xí nghiệp Thanh Hải, Ngãi Phong Lý cuối cùng cũng xem như là đáp ứng. Lại nói ai lại muốn tìm việc vất vả cho bản thân đâu? Vào công ty lớn không biết bản thân nhận chức vị gì, đến lúc chạy đông chạy tây tại công trường, không biết ba cùng mụ mụ lại lãi nhãi cỡ nào. Ngãi Phong Lý tiếp theo liền liên hệ tổng giám đốc Thanh Hải- Mạnh Thiên Thành, không ngờ Mạnh Thiên Thạnh vẫn còn nhớ nàng, vừa nghe ý định của nàng liền sảng khoái để nàng cuối tuần đến công ty phỏng vấn, nói nàng không cần lo lắng nhiều, người tiếp đãi sẽ an bài công việc cho nàng. Ngãi Phong Lý có chút thụ sủng nhược kinh, nhưng cũng không quên cảm tạ đáp lại, bắt tay chuẩn bị hồ sơ phỏng vấn. Làm người ta đau đầu là sở nghiên cứu cùng Thanh Hải là định cùng thời gian phỏng vấn, giờ phút này ý tứ xem như là được ăn cả ngã về không, Ngãi Phong Lý âm thầm hy vọng mọi chuyện hết thảy thuận lợi. Thanh Hải, ở C thị xem như là xí nghiệp trứ danh, mấy năm trước bức phá thành “ông trùm” xây dựng, lại hàng năm cùng xí nghiệp quốc gia hợp tác một hai công trình, có thể nói là 1 lợi 2 thu, nay chủ tịch là ba Mạnh Thiên Thành, Mạnh lão gia tử, tổng giám đốc là Mạnh Thiên Thành, nghe nói Mạnh Thiên Thành có một đôi nhi nữ, con trai Mạnh Hàn cùng phụ thân học tập tạm thời đảm nhiệm chức vị trợ lý tổng giám đốc. Mà nữ nhi lại lợi hại hơn, năm nay 28 tuổi, một bên là quản lý bộ kế hoạch, một bên là thay Thanh Hải đảm nhiệm khai thông thị trường nước ngoài.Ngãi Phong Lý đi vào Thanh Hải còn cảm thấy thật mới mẻ, Thanh Hải không phải là lựa chọn trong kế hoạch của nàng. Kế hoạch đến cuối cùng vẫn không là cản nỗi biến hóa, cũng chỉ có thể ký lai tắc an chi. Ngãi Phong Lý hôm nay phỏng vấn cũng là cũng dựa theo tính chất công việc của mình hảo hảo trang điểm một phen, ăn mặc cũng không thuộc nữ tính, một áo khoát màu vàng nhạt trong là áo sơmi trắng, dưới thân là quần ol (office lady), phối với một đôi giày đen không quá cao, hôm nay tóc cũng cố ý thả xuống còn cố tình tạo độ cong. Nếu không nhìn kia gương mặt văn tỉnh thanh nhã sẽ có vài phần khí tràng nữ vương, Ngãi Phong Lý từ trên xuống dưới là bộ dáng tiểu bạch thỏ, ngẫu nhiên mị hoặc một vài người đã là cực hạn, khí tràng nữ vương cái gì, từ trước đến nay đều cùng nàng vô duyên. “Là Ngãi tiểu thư sao?”, “Ai, là ta.“. Ngãi Phong Lý còn đang đánh giá hoàn cảnh xung quanh bị một vị viên chức dẫn vào phòng nghĩ. “Xin hỏi, phòng phỏng vấn là trong đây sao?” Ngãi Phong Lý kịp lúc gọi lại vị công chức đang chuẩn bị rời đi, này không thể đem mình quăng tại đây rồi đi chứ?, Ngãi Phong Lý đầy mặt mờ mịt, không hiểu a. “Ngãi tiểu thư ngài chờ một lát, quản lý Mạnh đang họp, xong nàng sẽ lại đây“. Nói xong viên chức lễ phép đóng cửa rời khỏi. Ngãi Phong Lý chỉ có thể tiếp tục chờ. Chờ a chờ, đợi đến Ngãi Phong Lý uống xong 1 ly nước, lại uống thêm 1 ly rốt cuộc nhịn không được muốn đi vệ sinh cửa phòng nghĩ lại bị người mở ra. “A“. bị cửa chụp trúng đầu, Ngãi Phong Lý bị đau giật mình kêu lên, tay sờ sờ chổ bị đụng, ngẩn đầu nhìn người trước mặt, này vừa thấy trong lòng liền nhảy dựng, nữ nhân này, lớn lên là một bộ phong hoa tuyệt đại cũng không đủ đi, trong nháy mắt khiến nàng nghĩ đến công chúa cổ đại cẩm y ngọc thực, tự nhiên mà quý phái, lại cũng không phải thập phần lăng người (ý là xem đẹp quá ngu ngơ luôn ý), môi hồng răng trắng, mi giữa thản nhiên nhăn lại, đẹp quá! “Ngượng ngùng, cô không sao chứ?” Mạnh Hân xin lỗi, mở cửa liền đụng vào một người, nàng cũng là hoảng sợ a, nhìn nữ sinh nhếch miệng lại xoa trán, bộ dạng lại tiêu trí văn tỉnh* làm ngươi khác cảm thấy thoải mái. Dừng một chút, người trước mặt thả xuống tay, trên trán một mảnh hồng hồng, ngốc ngốc xem chính mình. Mạnh Hân ho nhẹ một tiếng đem Ngãi Phong Lý đang suy nghĩ kéo về hiện thực. “Không có việc gì không có việc gì, cô chính là quản lý Mạnh đi? Tôi là đến phỏng vấn“. Ngãi Phong Lý lập tức đưa ra hồ sơ, Mạnh Hân gật đầu, “Ngãi tiểu thư phải không?, Tổng giám đốc yêu cầu tôi cho cô một công việc thích hợp, không biết cô có suy nghĩ gì không?“. Ngãi Phong Lý theo Mạnh Hân lại sô pha ngồi xuống, không nghĩ tới quản lý lại hỏi trực tiếp như vậy. Trong đầu cũng nhanh chóng hoạt động đáp lại “Đương nhiên là tính chất công việc hợp với chuyên ngành của tôi là tốt nhất, nhưng cũng còn xem công ty an bài.“. “Ân, như vậy trước chúng ta cùng làm đi.” Mạnh Hân một câu “hai vừa ba phải” trả lời làm Ngãi Phong Lý vừa mừng vừa lo, công việc xem như là đã định, nhưng nàng là làm cái gì không thể chỉ thị trước sao? Nữ nhân trước mắt này là đại nữ nhi của Mạnh Thiên Thành, Mạnh Hân. Tự hỏi bản thân, không lẽ quản lý Mạnh có khi nào để mình làm công tác không phải lĩnh vực của mình, không nhịn được mở miệng hỏi “Quản lý Mạnh là nghĩ cho tôi là công việc gì?” “Công ty xây dựng ở Nhật Bản là một công việc có tính khiêu chiến, phần công tác này, cô có thể cùng làm sao?“. Mạnh Hân thản nhiên mở miệng hỏi sau đó quan sát phản ứng đối phương, chỉ thấy Ngãi Phong Lý sắc mặt vui mừng, trong lòng âm thầm vừa lòng. Ngãi Phong Lý từ Thanh Hải về nhà đều là hưng phấn không thôi, phải biết rằng đất ở Nhật Bản là tất đất tất vàng, có thể du nhập vào thị trường Nhật Bản xem ra thực lực của Thanh Hải cũng không phải bình thường, có thể tham gia hạng mục hợp với sở trường của mình lại là hạng mục có tính khiêu chiến, đối với Ngãi Phong Lý mà nói là một chuyện thập phần vui vẻ. “Phong Lý, hôm nay đi Thanh Hải thế nào?” Vừa vào cửa Ngãi ba liền nhiệt tình hỏi han, Phong Lý ra vẽ yên tỉnh không nói chuyện. Đi đến sô pha ngồi xuống rót ly nước sau đó liền miết mi tâm tựa vào sô pha. Ngãi ba trong lòng trầm xuống. “Muốn hay không lại đợi lần tuyển dụng sau của sở nghiên cứu? Xem như ba ba lỗ mãng.” “Ha ha ha” Ngãi Phong Lý chịu không nỗi bật cười, khuôn mặt tràn đầy xuân phong, Ngãi ba lập tức liền hiểu mình là bị bảo bối nữ nhi chọc ghẹo, làm bộ gõ đầu Ngãi Phong Lý “Cho con hù dọa ba ba” Ngãi ba cùng Ngãi Phong Lý nói xong Ngãi mụ liền trở lại, trên tay còn cầm theo linh kỉnh đồ dùng cùng thức ăn. Ngãi ba đứng dậy nhận lấy đồ vật từ tay vợ, vui vẻ nói “Vừa lúc, chúng ta cùng tổ chức ăn mừng.” “Ba, chuyện chỉ mới bắt đầu nói cái gì mà đến ăn mừng. Công việc này cũng không tính dễ, nếu con làm không tốt không biết sẽ như thế nào đây.” “Khả năng của con gái ba, ba còn không yên lòng sao? Lão tổng của con ngày sau nhất định sẽ biết mình là may mắn đào được bảo vật.” Ngãi mụ đuổi Ngãi ba đi rửa cá, xem ra là nữ nhi phỏng vấn hôm nay kết quả không tệ. Nghĩ nghĩ, hỏi Ngãi Phong Lý có phải sau này công tác ở đây?. Ngãi Phong Lý xấu hổ cười cười “Mụ, tạm thời công ty an bài con đi Nhật Bản tiếp nhận công trình, cho nên chính thức đi làm, con sẽ theo mọi người đi Nhật Bản“. “Cái gì? Đi Nhật Bản.” Ngãi mụ đề cao thanh âm “Nhật Bản tuy không tính là xa nhưng cũng là xuất ngoại, sinh hoạt của con làm sao bây giờ. Mụ là luyến tiếc con cách ta ngàn dặm xa xôi, lại là bôn ba công trường, huống hồ còn là một địa phương xa lạ.” “Mụ, công tác của con không phải lần đầu, giai đoạn trước tuy rằng hơi khổ một chút, nhưng cũng có kinh nghiệm thực tiễn, công ty an bài công tác lần này cũng rất khá, quản lý là cho con tham gia vào giai đoạn dự toán công trình.” Ngãi Phong Lý hướng mụ mụ giải thích. Ngãi mụ nghĩ cũng đúng, tuy là đi xa một chút, nhưng không cần ngày ngày ra công trường hứng sương đón gió chịu vất vả, trong lòng cũng biết cơ hội này cũng không phải ai cũng có, liền không nói gì thêm. Ăn cơm tối, Ngãi Phong Lý nói sau kỳ lễ này sẽ bắt đầu đi, nhờ mụ mụ giúp mình thu thập hành lý, lại chọc cho Ngãi mụ một trận oán giận. Ngãi ba trái lại không nói gì, trong lòng âm thầm thay nữ nhi vui vẽ, cơ hội tốt a. TUI: bửa nay bửa đầu 2c ngày mai 5c bù lại hắc hắc