Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau
Chương 6
Hôm sau.
Người của thế lực đối địch đều không onl, cho nên Phù Sinh Các chẳng có ai để đánh.
Tô Tiếu làm xong nhiệm vụ hằng ngày, bắt đầu luyện kỹ năng sinh hoạt của mình. Cô học đều là kỹ năng hệ thu thập, đào quặng với hái thuốc.
Bởi vì trước đây các sư phụ đều nói thu thập là dễ kiếm tiền nhất, song sự thật là cái nghiệp thu thập là cái nghiệp dễ bóc lột nhất.
Một người chơi chỉ có thể học hai kỹ năng sinh hoạt. Quáng thạch với thảo dược có rất nhiều loại, nên đào quáng thạch với dược thảo cũng chiếm bao rất nhiều, Tô
Tiếu học hai kỹ năng đều là thu thập, không thể tự sản tự tiêu tự chế tạo được.
Với lại làm thầy thuốc, cô thường hay bị thế lực, hảo hữu, đồ đệ tha đi làm công, căn bản không có dư thời gian mở quán, cho nên mấy thứ thu thập được phần lớn đều cống hiến cho thế lực.
Lúc này, cô rất chi là nhàn nhã ngồi xổm trước một khối quáng thạch đang trong quá trình hình thành.
Tô Tiếu bỗng nhớ ra một vấn đề, tại sao cô có thể nhàn rỗi thế này? Chỉ vì cô đã làm xong nhiệm vụ hàng ngày cộng với phe địch không ai onl sao?
【Thế Lực
Nguyên Lão 】 Hoa Vô Tình: Đồ nhi cho 15 cái Quặng Sắt Tinh Luyện với, ta muốn giao nhiệm vụ sư môn.
Giờ thì, Tô Tiếu rốt cuộc đã hiểu rồi.
Đồ đệ
Lạc Phong của cô đã lâu không thấy làm phiền cô nữa.
Tô Tiếu mở danh sách sư đồ ra, danh tự của Lạc Phong xám xịt,
Trò
Tiêu Dao này, vì để giúp nick nhỏ trưởng thành, một đồ đệ có thể có tối đa 3 sư phụ, mà đồng thời một sư phụ chỉ có thể có một đồ đệ, hình thức ba kéo một điển hình, đương nhiên, nếu chung sống không hài hòa, có thể xin giải trừ quan hệ sư đồ.
【Thế lực
Nguyên lão 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Trường An.
Túi của
Tô Tiếu sắp đầy rồi, đợi tí đào xong khối quáng thạch này, có thể về thành
Trường An cất đồ vào Thương khố, hay cũng là, địa điểm cô đã hẹn giao dịch với
Hoa Vô Tình.
Mắt thấy quáng thạch đã thành rồi.
Tô Tiếu đang muốn động thủ, lại bỗng phát hiện nhân vật của mình đứng đờ tại chỗ, trên đỉnh đầu bốc lên trạng thái mê man.
MẸ!
Bị thích khách tập kích rồi.
Tô Tiếu mở tin tức chiến đấu ra, liền thấy một dòng thông báo đỏ như máu.
Hệ thống: Bất Niệm Tình Thâm đã đại phát cuồng tính!
Ám khí của Bất Niệm Tình Thâm tạo ra 1080 điểm thương hại cho bạn, bạn đã vào trạng thái mê man 5 giây.
Nếu người tập kích là Bất Niệm Tình Thâm, Tô Tiếu mặc kệ không chống cự.
Chỉ tiếc trạng thái chiến đấu không thể dỡ trang bị xuống, bằng không cô nhất định sẽ cởi sạch sẽ đứng đó chờ chết, cũng bớt tiền đi sửa trang bị.
Nhưng, sự tình phát triển khác xa so với tưởng tượng của cô.
Trạng thái mê man của cô vừa giải trừ, còn chưa kịp có động tác gì, lại mê man.
Ám khí của Bất Niệm Tình Thâm tạo ra 840 điểm thương hại cho bạn, bạn đã vào trạng thái mê man 5 giây.
Ám khí của Bất Niệm Tình Thâm tạo ra 289 điểm thương hại cho bạn, bạn đã vào trạng thái mê man 5 giây.
. . .
Làm cái khỉ gì đấy!
Muốn giết thì giết đi, cứ mê man thế để làm gì hả!
【Gần 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Anh có bệnh hả!
Bị giày vò lâu như vậy, Tô Tiếu trơ mắt nhìn quáng thạch đã thành thục dần dần tan biến, mà thằng cha Bất Niệm Tình Thâm này vừa không giết cô, cũng chẳng nói chuyện, cũng luôn ẩn thân, Tô Tiếu chỉ nhìn thấy bóng lưng lờ mờ của nhân vật xuất hiện giữa mỗi lần bị mê man, thời gian còn lại thì hoàn toàn không biết thích khách này đang ở chỗ nào, làm cô hận đến nghiến răng, trong lòng cũng bừng bừng thiêu đốt.
【Thế lực
Nguyên lão 】 Hoa Vô Tình: Đồ nhi, sư phụ đứng chờ rạc cả chân ở
Trường An rồi nè. . .
【Thế lực
Nguyên lão 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Cầu cung tiễn thủ, cầu đạo sĩ, ta ở hoang mạc bị thích khách đánh lén.
Hệ thống: Hoa Vô Tình mời bạn gia nhập đội ngũ.
Bạn đã gia nhập đội ngũ của Hoa Vô Tình.
Một lát sau, cung tiễn thủ mãn cấp trong thế lực Mặc Mặc Vô Ngữ được thêm vào.
Hoa Vô Tình: Cố gắng, bọn ta lập tức qua đó.
Hứa Ngải Dĩ Thâm: Hỏng xừ rồi, thích khách này cứ hôn mê con, không giết cũng chả nói năng gì, con bị hôn mê ở đây 10 phút rồi.
Hoa Vô Tình: Cách 5 giây lại gõ con một cái?
Hứa Ngải Dĩ Thâm: Vâng.
Mặc Mặc Vô Ngữ: Hô!
Hoa Vô Tình: . . . Con thật đáng thương.
Không đến nửa phút, Tô Tiếu thấy đầu của Hoa Vô Tình và Mặc Mặc Vô Ngữ trong đội mình sáng lên.
Cô lập tức hăm hở lên, tay không ngừng thêm trạng thái cho mình, chuẩn bị tốt để chiến đấu.
Đợi trạng thái thêm xong, cô bỗng tỉnh ngộ, sao mình lại cử động được rồi?
Thằng cha thích khách kia sơ sẩy hay làm sao rồi? Lại không thèm hôn mê cô nữa?
Mặc Mặc Vô Ngữ: Quanh đây không có thích khách ẩn thân.
Mặc Mặc
Vô Ngữ là một cung thủ mãn cấp, bởi chức nghiệp tương khắc, cho nên thích khách mặc cho mãn cấp ở trước mặt hắn cũng sẽ bị nhìn thấu tung tích, giờ hắn nói không có, thì chứng tỏ tên thích khách ấy đã chạy mất rồi.
Tô Tiếu bị chơi đầy bụng ủy khất mà không thể phát tiết, bèn lôi Bất Niệm Tình Thâm ra mắng một trận trong đội ngũ.
Hoa Vô Tình: Mắng xong chưa?
Hứa Ngải Dĩ Thâm: Bực mình quá!
Hoa Vô Tình: Đưa quặng cho sư phụ.
Hứa Ngải Dĩ Thâm: Chỉ nhớ quặng thôi, đồ đệ bị bắt nạt cũng không biết giúp gì cả.
Mặc dù nói là nói thế, nhưng Tô Tiếu vẫn đưa quặng đã chuẩn bị xong giao dịch cho Hoa
Vô Tình, mới giao dịch thành công xong đã thấy Hoa Vô Tình nhanh đến phi thường rời khỏi đội, cưỡi tiểu mã chạy tới truyền tống thạch.
. . .
Hiện giờ trong đội chỉ còn hai người là Mặc Mặc Vô Ngữ với cô.
Hứa Ngải Dĩ Thâm: Tôi về Trường An dọn túi đây.
Mặc Mặc Vô Ngữ: Ừ.
Hứa Ngải Dĩ Thâm: Cảm ơn cậu nhé.
Mặc Mặc
Vô Ngữ người cũng như tên, bình thường không nói nhiều, ngày ngày ngâm mình trong chiến trường. cho nên Tô Tiếu rất ít khi tiếp xúc với hắn, không tính là quen thân, nên ngữ khí cũng rất chi là khách khí, chẳng là đợi cô cưỡi tiểu mã chuẩn bị chạy ra truyền tống thạch, thì phát hiện Mặc Mặc Vô Ngữ còn đứng nguyên tại chỗ không động đậy, hơn nữa còn khóa vào mình, Tô Tiếu dừng lại, chẳng lẽ hắn còn có chuyện gì à? Lẽ nào có chuyện cần giúp đỡ?
Không ngờ đúng lúc ấy, một cái tin khoan khoái nhảy ra.
Phí xuất trận.
Tô
Tiếu: . . .
Lần này, đến lượt cô mặc mặc vô ngữ rồi.
Mặc Mặc Vô Ngữ: Hoa Vô Tình nói cô có Bí ngân cao cấp, ta thiếu một khối.
Bí ngân cao cấp là quáng thạch cấp 80, sinh trưởng chậm không nói lại còn rất khó đào, bởi trò chơi này có thiết kế vận may, vận khí không tốt thì đào toàn ra mấy bí ngân rách nát, cho nên thạch cấp cao kiểu này giá trên thị trường rất cao, Tô
Tiếu may mắn đào được một khối, được cô đặt trong Thương khố làm trấn thạch chi bảo.
Đó là thứ duy nhất mà cô có thể khoe khoang, giá thị trường chừng 1000 vàng, tính ra nhân dân tệ cũng là 100 đồng.
Mặc Mặc Vô Ngữ: Ta giờ chỉ có 800 vàng, nhưng rất cần khối thạch ấy làm vũ khí. Còn thiếu sẽ trả cô sau.
Tô Tiếu nghĩ một chút, rồi đáp “ừ” một tiếng trong đội.
Mặc Mặc Vô Ngữ: Về sau giúp cô bắt thích khách miễn phí.
Tô
Tiếu: ORZ. . .
Truyện khác cùng thể loại
77 chương
81 chương
294 chương
115 chương
67 chương
58 chương
100 chương
233 chương