Yêu nhầm lão đại

Chương 24 : Danh bất hư truyền

Nghe xong câu nói kia mọi người còn bàn tán ghê hơn, thấy vẻ mặt cô tỏ vẻ chưa rõ, Ryan tiến tới ghé sát cô nói nhỏ: "Cái con Suter MMX500 đó có giá 118 565 USD đó. Xe sử dụng động cơ hai thì mạnh nhất hiện nay, dung tích 576 cc, V4, kết hợp với trục khửu ngược, MMX500 đạt công suất 195 mã lực, nó có thể đạt tốc độ tối đa hơn 310km/h đó, quả thực đúng là Lão Đại có khác." Cô có chút bất ngờ: "Cái gì? Tới anh cũng gọi anh ấy là Lão Đại sao?" Anh ấy lắc lắc đầu thở dài: "Agnes của tôi, trong thế giới này ai mà không biết danh hiệu đó, nếu đã không biết cũng tốt, nhưng mà em tốt nhất đừng nên dính vào." Lúc cô còn muốn hỏi rõ sự tình, đột nhiên bị một lực kéo mạnh, cô ngã vào một lồng ngực rắn chắc, cô nhận ra đã ngồi vào trên con siêu xe của anh. Không biết chiếc xe được đưa đến lúc nào, anh đã đội mũ bảo hộ trên đầu nhưng vẫn rất ngầu, giọng nói anh lãnh đạm: "Lần này tự em khiến tôi xem thường rồi. Xem ra em cũng là "tay đua cứng", thật khiến tôi mở rộng tầm mắt." Cô cảm thấy thật nhục nhã khi bị con người này cười chê, anh đội một cái mũ khác vào đầu cô, cô liền giật mình: "Như thế này là sao? Tôi không đua cùng anh đâu, tôi cũng chưa muốn chết." Không cho cô có bất kì phản kháng nào, anh ôm chặt lấy eo cô, nhấc người cô lên xoay chuyển xuống phía sau rồi lập tức rồ ga làm cô phải ôm chặt lấy anh. Cô thật phát điên với con người này, anh có muốn chết cũng đừng kéo cô theo chứ. Cô lại nhìn sang phía đối diện - Từ Thiếu, một đôi mắt sắc lạnh như muốn giết người làm cô thấy lạnh cả sống lưng lập tức vội quay sang hướng khác. Tiếng ra hiệu lại vang lên, nhưng không còn bình tĩnh như lần đua trước lần này tim cô đập loạn xạ, cô không biết bản thân mình có tiếp nhận nổi "sự kích thích điên cuồng" lần này không. Tiếng động cơ xe mỗi lúc một lớn, âm thanh khiến người nghe cuốn hút, cô ôm chặt lấy anh hơn, lúc chiếc xe tiến về phía trước tim cô dường như đánh rớt đi mất vài nhịp. Hai xe có vẻ ngang bằng về sức đua, Từ Thiếu đưa ngón trỏ hướng xuống về phía anh, anh vẫn chẳng quan tâm đến hắn mà tăng tốc vượt lên trước khiến ai kia ngẩn ra. Anh bo quanh khúc cua rất đẹp, điệu nghệ không khác gì những pha đua xe trong phim điện ảnh. Từ Thiếu cũng không chịu kém cạnh, hắn cũng bày ra những đường xe đẹp mắt. Gần tới con dốc anh đột nhiên giảm tốc độ để mặc Từ Thiếu vượt lên trước, có lẽ hắn ta cũng khó hiểu mà đưa mắt nhìn lướt sang anh. Anh dừng hẳn lại ngay đầu con dốc, anh rồ ga rất lớn, cô cảm thấy anh sẽ sắp làm một điều không tưởng rồi, và đúng như thế anh cho chiếc xe tăng tốc hẳn lên mà chạy xuống dốc, cô chỉ kịp hét lên một tiếng, tiếp đến anh nhấc hẳn cả bánh xe trước lên, chỉ dùng một bánh xe sau để rẽ sang khúc cua, vượt qua Từ Thiếu một cách ngoạn mục khiến ngay cả cô cùng những người khác phải mở to mắt mà nhìn, giờ đây cái danh xưng "Ông vua tốc độ" thật không thể nghi ngờ gì nữa. Mọi người vây quanh anh ra sức reo hò, đối với họ một màn đầy kịch tính kia có lẽ là lần đầu được chiêm ngưỡng tận mắt. Cô như cảm thấy mình vừa từ cõi chết trở về vậy, tay vẫn ôm chặt lấy anh không buông ra cho đến khi anh lên tiếng nhắc nhở: "Em còn muốn ôm tôi đến khi nào? Em muốn thành chiến lợi phẩm của tôi đến thế sao?" Từ Thiếu bước đến gần hai người, cô đã hình dung ra muôn vàn kiểu mặt khó chịu của hắn khi bị thua cuộc nhưng không ngờ anh ta lại cười rất vui vẻ còn muốn bắt tay với Hứa Dương: "Danh tiếng Lão Đại thật không sai, tôi có thể cùng anh đua một trận này thật sự rất thỏa nguyện." Cô nhìn chầm chầm vào anh, cô thật muốn xem thử anh trả lời kẻ sùng bái kia như thế nào, nhưng anh lại bước xuống xe đi liền một mạch đến con Audi của anh. Cô quay sang nhìn Từ Thiếu, hắn lại cuối đầu mỉm cười không có vẻ gì là khó chịu, hắn cũng chẳng quan tâm tới cô nữa mà xoay người đi. Cô đứng đó, có chút gì đó gọi là bất mãn, hóa ra xem cô thành món hàng chưa đủ giờ cũng không ai thèm ngó ngàng đến cả, hai người này đúng là đáng ghét mà. Chiếc xe Audi đến cạnh cô lúc nào không hay, anh liên tục nhấn còi xe, nói vọng ra ngoài: "Còn không mau lên, hay muốn cùng con xe Ferrari bị em làm hư đi bộ về." Dù có bực đến đâu cũng không thể hành hạ bản thân được, cô vừa mở cửa ngồi vào trong đã bị anh cốc đầu một cái rõ đau: "Đúng là phá gia mà. Con xe hơi gần 4 triệu USD bị em trong vòng 30 phút liền phá hủy." Cô nghe mà giật mình: "Woa, nó đắt tới vậy sao? Chẳng trách Ryan lại nói tôi biết chọn hàng." Anh ngán ngẩm nhìn cô: "Đúng thật em rất biết chọn hàng. Số tiền này tôi sẽ trừ dần vào tiền lương của em." Cô muốn lên tiếng đáp trả nhưng nghĩ lại thì đúng thật cô là người phá của mà, thôi thì cứ như vậy, trả dần dần thôi, giờ đây cô trở thành người đi làm không công cho anh rồi.