Yêu Nghiệt
Chương 15
Ngồi xung quanh bàn tròn có đủ cả nam lẫn nữ,ai nấy đều là những người trẻ tuổi,mặt bàn có rất nhiều tài liệu và sách vở,thế nhưng bọn họ không chú ý vào đống tài liệu ấy mà chỉ chú ý vào bản báo cáo trong tay mình.
Trong khi mọi người đều múa bút thành văn thì lại có một cô gái dùng khuỷu tay làm như vô ý chạm vào nam sinh đẹp trai ngồi bên cạnh, huých huých mấy cái cuối cùng hắn cũng để ý tới."Thiên Diệp! Làm báo cáo xong chúng ta đi xem phim được không?" Cô gái ấy nghiêng đầu, ghé sát vào tai hắn thì thầm, miệng còn cố ý thổi khí nóng.
Đôi mắt xinh đẹp long lanh như thủy tinh khẽ liếc cô một cái,sau đó gấp màn hình máy tính laptop màu bạc lại. "Được thôi!" Ngón tay thon dài đảo qua bàn hai nam sinh khác "Có điều bọn họ sẽ đi cùng và địa điểm là do tôi chọn"Nụ cười xinh đẹp trên mặt cô nàng trở nên cứng đờ,kinh ngạc nói:" Bọn họ vẫn chưa làm xong báo cáo mà! Có nhà chiếu phim nào chờ họ làm xong đâu,chúng ta đi xem phim đi?"Được rồi " Hắn nở nụ cười tươi rói "Nhà tôi!"Ánh hoàng hôn màu vàng làm cho tấm rèm phủ kín một màu lung linh ảo mộng,ánh nắng là nguồn sáng duy nhất trong gian phòng này,tất cả cửa sổ căn phòng ấy bị đóng kín, hương thơm nồng nặc tràn ngập khắp nơi.
Đôi mắt lưu ly trống rỗng vô thần, mái tóc dài màu nâu quăn quăn rối tung ở phía dưới,gương mặt không biểu lộ chút cảm xúc nào, cô mặc bộ váy khả ái thời Trung Cổ trông giống như búp bê không có sinh mệnh,không nhúc nhích ngồi yên một chỗ trên chiếc ghế khắc hoa tinh xảo.
Đôi mắt của thiếu nữ chuyển động theo quả cầu thủy tinh đang lúc lắc trước mặt.
Sợi dây kim loại màu bạc lóe sáng ra được cầm bởi một bàn tay thon dài trắng trẻo của nam giới.
Lưu quang từ quả cầu bắn ra bốn phía khiến cô buồn ngủ,mí mắt nặng nề khép lại,cuộc thôi miên kết thúc.
Toàn thân cô nghiêng về một phía tưởng như ngã nhào xuống đất thì bỗng có một bàn tay ập tới đỡ lấy cô từ đằng sau,đôi vai gầy yếu khẽ run rẩy. Người đàn ông ghé sát vào tai cô thì thầm."Bảo bối, em phải biểu hiện thật tốt mới được!". Tống Đạt Cơ chắc chắn sẽ cảm thấy hối hận về quyết định của mình vì đó là một quyết định sai lầm. Và hắn sẽ phải trả giá đắt vì hành động này. Khóe miệng người này không ngừng nhếch lên,âm nhu cười quỷ dị như Satan,bàn tay hắn khẽ vuốt ve đôi gò má non nớt của thiếu nữ,để lại trên đó những dấu tay quái ác của ác ma. Sự hắc ám lan tràn cắn nuốt ánh sáng.
Đôi môi của hắn kéo gần tới vành tai cô với ngữ điệu ma mị. "Có phải em rất nhớ mẹ của mình không?
Yên tâm chỉ cần biểu hiện ra như vậy thì em sẽ nhanh chóng nhìn thấy bà thôi".
Hắn niệm chú, quả cầu nhỏ trong tay lập tức phát ra tiếng vang nho nhỏ. Không gian xung quanh tràn ngập mùi hoa hồng đậm nét, thật lâu không tan biến. "Woa!
Nhà của anh to thật đấy!"Một cô gái ôm lấy cánh tay của Tống Thiên Diệp,vừa bước xuống xe liền bị sự hùng vĩ tráng lệ làm cho kinh ngạc, cô ta luôn miệng tán thưởng không ngừng.
Ngôi nhà hoa mỹ cùng những căn phòng rộng rãi khiến cô có cảm giác như bước vào thế giới mộng ảo. Tống Thiên Diệp và hai người khác vốn cùng xuất thân từ hào môn nên đối với phản ứng quá độ của cô đều nhắm mắt làm ngơ,cứ thế mở laptop ra cùng nhau thảo luận về bản báo cáo chưa hoàn thành,vứt cô ả sang một bên không thèm quan tâm.
Không lâu sau một nữ hầu với trang phục đen trắng bưng trà bánh lên cho mọi người,cô ả lập tức bị thu hút.
Chiếc bánh ngọt tỏa hương hoa lài thơm ngát,ngay cả cái khay trà đựng chúng cũng sang trọng quý phái, cho dù không phải đồ cổ thật thì vẫn có giá trị xa xỉ. Cô ả hài lòng nhai bánh ngọt đảo mắt qua nhìn ba người kia,dễ dàng nhận thấy Tống Thiên Diệp là người nổi trội nhất. Ba người này đều là thiếu gia công tử nhà giàu nhưng cô dám cam đoan rằng Tống Thiên Diệp có gia cảnh bậc nhất trong số họ.
Tống Thiên Diệp có ngoại hình rất ổn, đầu óc siêu việt, riêng những điểm này thôi đã đủ cho biết bao cô gái nhà lành bị đốn ngã rồi.
Lọai người này đầy đủ điều kiện phong hoa lưu tâm,trước cô hắn đã thay 2 đời bạn gái,nhưng vẫn khác biệt một trời một vực với loại công tử chỉ biết dựa vào thế lực gia đình,ăn chơi phè phỡn phá hoại của cải của cha mẹ.
Một người đàn ông cực phẩm như vậy cô nhất định phải quấn chặt,tóm về làm chồng mới được, mà với diện mạo mỹ lệ như cô thì khả năng trở thành bạn gái đặc biệt của hắn chắc chắn nằm trong tầm với.
Vì muốn che giấu nụ cười đắc ý của mình,cô ta giả vờ xoay đầu về phía hành lang ngắm nhìn phong cảnh,ánh sáng mỏng manh chiếu xuống, một thân ảnh bé nhỏ hiện diện ở chỗ quẹo hành lang.
Muốn nhìn rõ ràng hơn,cô ả liền đứng dậy đi tới mở cửa ra, ngay lập tức nhìn thấy một cô gái nhỏ đang ôm chú gấu teddy đang đưa mắt nhìn về tấm cửa thủy tinh.
Vuốt mái tóc dài trên lưng, bện tóc đuôi sam từ đỉnh đầu rồi buộc lại bằng sợi dây màu hồng,áo nhung trên người cô gái nhỏ màu trắng,cổ áo và tay áo màu hồng, đường viền hoa cũng màu hồng nốt, chỉ có đôi tất là màu trắng. Không biết ngoài đó có gì hấp dẫn mà cô gái nhỏ lại bị thu hút đến vậy?"Tại sao búp bê lại ném loạn lên thế nhỉ?"Cô ta thấy cố gái nhỏ ấy bất động nên tưởng đó là búp bê.
Thế rồi cô gái nhỏ ấy quay người lại,lúc này cô ả mới biết không phải búp bê mà đó là một cô bé chưa trưởng thành. Tròng mắt vừa đen vừa tròn rất mê người,khuôn mặt hình quả táo mượt mà, pha chút hồn nhiên thơ dại.
Cô ả bị hút vào trong cái nhìn của đôi mắt đó cho đến khi Tống Thiên Diệp đẩy đẩy vào người một cái mới tỉnh lại, giật mình nhìn xung quanh hành lang dài không một bóng người, chẳng biết cô gái nhỏ đó biến mất từ khi nào."Sao thế?" Hắn nhìn biểu hiện mất hồn của cô ả thấy lạ liền lên tiếng hỏi"Em thấy có một cô gái nhỏ trông như búp bê đứng ở chỗ đó.
Đại khái cao như thế này này,tóc dài,tuổi không quá 13 đâu,anh nghĩ như thế nào?" Cô hỏi hắn.
Con ngươi xinh đẹp lóe lên, hắn đẩy cô ả vào phòng nghỉ "Không phải cô nói muốn xem phim sao?
Trong đó có nhiều phim để lựa chọn, tôi đi ra đây một chút"Trong căn phòng thủy tinh, con gấu teddy nằm giữa biển hoa thơm ngát,và ngồi cạnh nó là một cô gái nhỏ.
Cổ cô gái ấy đeo một sợi dây chuyền bạc có mặt hình quả cầu thủy tinh,đôi giày búp bê màu đỏ xếp ngay ngắn bên cạnh.
Một bóng người cao lớn tiến vào trong,hắn đưa tay ấn phím "Khóa chặt",sau đó nở nụ cười trở nên tà ác"Meo meo,đến lúc anh ăn cơm rồi"Cũng bởi có cây cỏ che khuất mà không ai phát hiện ra hắn,đợi tới lúc nghe được tiếng bước chân thì người đã đứng ngay trước mắt rồi,bàn tay hắn nhẹ nhàng tóm lấy tay cô, ôm con mèo nhỏ là cô đang cố trốn hắn vào lòng. "Buông tôi ra,tôi không muốn!" Cô bất lực giãy dụa.
Hắn mặc kệ cô phản kháng,một mực giam cô trong lòng, hắn còn thổi khí nóng bên tai."Không muốn làm gì? Làm như thế này sao?" Vén áo ngoài của cô lên,bàn tay hắn chui thẳng vào nội y đang bao bọc bầu ngực đẫy đà, "Đúng không?" Ngón trỏ và ngón cái vuôt ve viên trân châu nhỏ làm nó biến hóa từ mềm mại thành cứng rắn."Đều không phải!"Tống Nhân Du cong lưng,cố gắng tránh sự kích thích xoa nắn của hắn,nhưng cô càng làm vậy càng khiến hắn nhiệt huyết dâng trào."À?! Vậy còn thế này thì sao?" Bàn tay to lớn rút khỏi ngực cô,cổ tay cô bị kiềm chế cũng được hắn thả ra, tuy nhiên nụ cười ác ma của hắn vẫn không biến mất, đúng là không có chuyện gì tốt cả bởi vì ngay sau đó vang lên một âm thanh yếu ớt "Xoạc",quần lót bị xé rách thành nhiều mảnh vụn. Hắn đứa tay xoa nắn bắp đùi, kéo cô ngồi vào lòng buộc nơi bí mật màu hồng giữa hai chân bại lộ."Anh hiểu rồi!".
Ngón tay thô ráp đảo quanh hoa tâm non mềm "Không,Không phải" Đáy mắt cô dâng lên sự sợ hãi.
Hắn cho một ngón tay đi vào hoa tâm khô khốc,lập tức tầng tầng thịt non bên trong kháng cự dị vật xâm nhập,không ngừng co rút mấp máy.
Nhưng làm sao mới chống cự được hắn đây,sự co rút của thịt non làm ngón tay của hắn bị hút chặt vào trong."Ôi!"Tiểu huyệt bên dưới bị ngón tay xâm nhập,còn cái miệng nhỏ nhắn bên trên lại bị đầu lưỡi hắn quấy phá.
Thông đạo khô khốc bị ngón tay hắn ma sát bắt đầu thấy đau đớn,tất cả sự ủy khuất nức nở cũng bị hắn nuốt vào trong miệng.
Môi cô bị lửa nóng tàn sát bừa bãi,hạ thể đau đớn dần dần hòa dịu bởi vì ái dịch đang tiết ra ngày càng nhiều.
Chất lỏng trong veo ấy dính trên ngón tay hắn,có dịch bôi trơn rồi ngón tay hắn càng dễ ra vào hơn,con ngươi xinh đẹp ngập đầy tình dục lấp lánh nóng rực.
Vật cứng rắn sưng to của hắn áp sát bụng cô,cuối cùng thú tính của hắn đã bộc phát không thể kiềm chế.
Cô gái nhỏ thấy vậy lập tức muôn lui về sau tránh né."Em tưởng có thể chạy trốn được ư?"Ác ma đã thức tỉnh nào có để cho con mồi thoát thân được, răng nanh sắc nhọn khát vọng chui vào bên trong da thịt trắng nõn,Thanh kiếm thịt thô to vẫn muốn đâm vào bên trong nơi chặt chẽ đến ngạt thở.
Thân thể cường tráng khống chế cô mèo nhỏ bướng bỉnh,rốt cuộc hắn cũng mất bình tĩnh kéo toàn bộ quần áo cô ra,đẩy cô ngã nằm trên đất, bắt đầu bữa tiệc ngon miệng của mình.
Nâng hai chân cô lên,kiếm thịt nhắm ngay cửa nguyệt dính ái dịch long lanh,hắn kéo hai cánh hoa sang hai bên để anh hùng nhỏ nhà hắn có thể đi vào.
Cô bị cự vật vào sâu như chạm tới tử cung, bầu ngực trắng nõn bị hắn xoa nắn biến thành màu hồng,từng đợt thẳng tiến khiến thân thể cô cũng lay động theo.
Khoái cảm tuyệt vời mà tiểu huyệt của cô mang lại càng thêm khiến hắn muốn vào sâu hơn..
Cỏ xanh mềm mại xung quanh như tấm thảm trải sàn mềm mại,tôn lên màu da trắng trẻo của cô vì kịch liệt "vận động" mà nhuốm màu hồng khả ái,cô cau mày,đôi mắt mơ hồ khép lại.
Bàn tay hắn xoa xoa hai hạt anh đào nhỏ đỏ tươi,sức mạnh tiến công bên dưới không những không giảm đi mà còn mạnh hơn trước."A ~~~~~" Hoa hạch non mền bị nam căn cứng rắn như sắt cắm vào rút ra,ái dịch trong veo bị nam căn kéo ra chảy từ đùi xuống thảm cỏ,tản ra hương vị thơm ngọt hấp dẫn lạ lùng.
Cô mở mắt nhìn hắn,chỉ thấy một khuôn mặt đỏ hồng vì khoái cảm đang chôn đầu trước ngực mình.
Tống Thiên Diệp ngậm nụ hoa trong miệng,kích thích cô nhưng cũng khiến chính bản thân hắn hưng phấn không kém.
Hắn lật người bắt cô quỳ bò trên đất, hai tay thò đến từ phía sau nắm chặt nhũ hoa thơm ngon,kiếm thịt vừa rút ra không bao lâu lại tiếp tục đâm vào.
Truyện khác cùng thể loại
151 chương
34 chương
11 chương
318 chương
7 chương
40 chương
11 chương
10 chương