Yêu Họa Giang Hồ

Chương 3 : Phu quân

Phong Linh Hiểu đầu tiên là ngẩn ra, sau đó rất nhanh liền phản ứng lại, nhanh chóng bật kênh Trò chuyện riêng lên, phẫn nộ mà gõ một câu khiển trách qua. 【Trò chuyện riêng】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Đồ xấu xa! Không phải mày nói không rảnh, đang bận chàng chàng thiếp thiếp với phu quân nhà mày hay sao? Rất nhanh, đối phương liền trả lời lại. Có điều lời được gửi tới lại là…… 【Trò chuyện riêng】[Tố Dạ Mặc Ảnh]:? 【Trò chuyện riêng】[Tố Dạ Mặc Ảnh]: Bạn là? Nhìn thấy một câu hỏi lại vô tội như vậy, trong lòng Phong Linh Hiểu vốn đang bực mình lại như lửa cháy đổ thêm dầu, thiếu chút nữa đã ném cả con chuột xuống đất. Giả ngu thì cũng thấy qua rồi, có điều cô chưa từng thấy ai giả vờ đến tận mức độ này! Thật sự rất đáng giận…… 【Trò chuyện riêng】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Phong Lăng Vân! Giả ngu vui lắm sao?! Chị sắp bị đám bệnh thần kinh Ám Nguyệt Vô Biên kia xóa trắng rồi đây! 【Trò chuyện riêng】[Tố Dạ Mặc Ảnh]: Cô…… Cô nhận lầm người rồi phải không? Bất luận là Phong Linh Hiểu có ngốc đến thế nào đi nữa nhưng sau khi thấy những lời này của Tố Dạ Mặc Ảnh thì cô lập tức nhận ra sự bất ổn…… Bởi vì em trai mình sẽ không bao giờ dùng thái độ nghiêm túc như vậy để nói chuyện với mình bao giờ…… Nếu người này không phải em trai mình, vậy rốt cuộc là ai? Tay đánh chữ bắt đầu run nhè nhẹ lên…… 【Trò chuyện riêng】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Anh…… Anh không phải…… 【Trò chuyện riêng】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Thật ngại quá, xin hỏi anh có quen Thử Khứ Kinh Niên không? 【Trò chuyện riêng】[Tố Dạ Mặc Ảnh]: Xin lỗi, từ một tháng trước tôi vẫn không có thời gian login, đều do bạn bè luyện thay. Xin hỏi…… 【Trò chuyện riêng】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]:…… 【Trò chuyện riêng】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: 囧! Ngón tay giống như bị đứng hình mà cứng ngắc để trên bàn phím, Phong Linh Hiểu nhìn màn hình một lúc lâu sau cũng không nói gì, cô hoàn toàn cứng lại rồi, cái này, cái account này không phải em trai cô đã bỏ tiền mua về sao? Sao lại…… Kênh Trò chuyện riêng vốn đang cuộn các dòng chữ lên cũng tự nhiên dừng lại, qua hồi lâu, rốt cục cũng chạy ra một hàng chữ. 【Trò chuyện riêng】[Tố Dạ Mặc Ảnh]: A, tôi biết rồi. 【Trò chuyện riêng】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Hả? 【Trò chuyện riêng】[Tố Dạ Mặc Ảnh]: Thì ra cô là nương tử của tôi. Đột nhiên Phong Linh Hiểu cảm thấy cổ họng ngọt ngọt, suýt nữa hộc máu. Chỉ nói vài từ “A” cùng “Thì ra” bình thường như vậy, phản ứng cũng bình tĩnh như vậy, giọng điệu cũng bình thản như thế, vậy mà lại ngưng tụ thành một tia sét mạnh, hung hăng đánh thẳng vào người Phong Linh Hiểu. T___T Nhưng người này lại không cảm thấy có một tia sấm sét nào…… Cứ giống như, đây là một chuyện đương nhiên vậy. Sao anh ta…… lại không kinh ngạc chút nào thế chứ…… Account của mình đột nhiên lòi ra thêm một “Nương tử” cũng không cảm thấy kinh ngạc sao? Cô cố nén cảm xúc bồn chồn trong lòng, run run đánh xuống một hàng chữ:…… Tố Dạ đại nhân, chẳng lẽ anh không kinh ngạc một chút xíu nào sao? Đối phương lại chỉ trả lời lại hai chữ. 【Trò chuyện riêng】[Tố Dạ Mặc Ảnh]: Tọa độ. 【Trò chuyện riêng】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: [biểu tượng/ mờ mịt] Gì? 【Trò chuyện riêng】[Tố Dạ Mặc Ảnh]: Vị trí tọa độ hiện tại của cô. A? Phong Linh Hiểu theo bản năng mà cả kinh, 【Trò chuyện riêng】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Tử Huyên Cốc, 12.35. 【Trò chuyện riêng】[Tố Dạ Mặc Ảnh]: Chờ tôi. 【Trò chuyện riêng】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: ……Ơ? Tố Dạ đại nhân? Cuối cùng Tố Dạ Mặc Ảnh cũng không trả lời lại. Nhất định anh ta đã thấy được câu đầu tiên cô nói với Phong Lăng Vân, nhưng mà cô với anh ta căn bản chỉ là người xa lạ không quen biết, thế mà anh ta lại đồng ý giúp cô? Trong lòng Phong Linh Hiểu trăm mối tơ vò, tranh thủ thời gian rảnh rỗi lúc Tố Dạ Mặc Ảnh chạy tới, cô liền mở tên Thử Khứ Kinh Niên lên. 【Trò chuyện riêng】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Phong Lăng Vân! Thành thật giải thích cho chị, cái account Tố Dạ Mặc Ảnh kia là thế nào?! 【Trò chuyện riêng】[Thử Khứ Kinh Niên]:…… 【Trò chuyện riêng】[Thử Khứ Kinh Niên]:……… 【Trò chuyện riêng】[Thử Khứ Kinh Niên]:………… …… Vì thế trên kênh Trò chuyện riêng xuất hiện ‘……’ quỷ dị hết loạt này đến loạt khác, một sự im lặng tuyệt đối. Phong Linh Hiểu nổi giận! 【Trò chuyện riêng】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Phong, Lăng, Vân!!! 【Trò chuyện riêng】[Thử Khứ Kinh Niên]: Ha, chị…… [biểu tượng/ đổ mồ hôi] 【Trò chuyện riêng】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Không phải mày nói account này là mày mua sao? 【Trò chuyện riêng】[Thử Khứ Kinh Niên]: Cái này…… Thật ra cái account này là phu quân em cho em mượn chơi, Tố Dạ Mặc Ảnh là bạn của phu quân…… Ha ha…… 【Trò chuyện riêng】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Vậy mà mày còn…… Vừa đánh tới một nửa, tay Phong Linh Hiểu chợt cứng đờ, câu nói chưa hoàn chỉnh kia thế nhưng không biết phải nói ra thế nào. Mặt của cô hơi hơi đỏ lên. Kỳ thật cô đối với chuyện tình yêu hay kết hôn linh tinh có hơi nhạy cảm, cho dù là trên Internet cũng vậy. Cô vốn nghĩ rằng, cái account Tố Dạ Mặc Ảnh này là của Phong Lăng Vân, cho nên mới yên tâm cùng “Hắn” kết hôn… Ai ngờ, account này từ đầu tới đuôi lại không phải của Phong Lăng Vân…… Bây giờ kêu cô làm thế nào để không biết xấu hổ mà đối mặt với vị “Phu quân đại nhân” không biết từ đâu xuất hiện này chứ?! 【Trò chuyện riêng】[Thử Khứ Kinh Niên]: Ha! Chị à, chị cũng không thiệt thòi gì nha, không làm gì cũng nhặt được một đại thần của máy chủ này về làm ông xã. 【Trò chuyện riêng】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: !!! 【Trò chuyện riêng】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Mày còn dám nói! 【Trò chuyện riêng】[Thử Khứ Kinh Niên]: Em không thèm nghe chị nói nữa, phu quân đang gọi em, phải đi giết boss rồi, bye bye ~! 【Trò chuyện riêng】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Này!!! (Hệ thống thông báo: Thực xin lỗi, bạn thân của bạn đã chặn tin nhắn, [Này!!!] gửi đi không thành công, vui lòng thử lại sau.) …… Sự việc đã đi đến nước này, đã nằm ngoài khả năng khống chế của Phong Linh Hiểu rồi. Nhưng mà có một điều cô có thể khẳng định, đó chính là – cô đã bị chính em trai mình đùa giỡn! Hoàn toàn bị đùa giỡn! Khi lại đối mặt với kênh Thế giới cùng Lân cận oán khí tận trời kia, đột nhiên cô cảm thấy thực đau đầu. 【Lân cận】[Ám Vô Thương]: Linh Phong Hiểu Nguyệt, cô suy nghĩ sao rồi? 【Lân cận】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Đáp án của ta chính là, ngươi đi chết đi!!! 【Lân cận】[Ám Vô Thương]: Cô…… Lời còn chưa dứt, đã bị một người chơi ở gần đó vội vàng cắt đứt. 【Lân cận】[Lạc Thành Lạc Thủy]: Bang chủ! Không ổn rồi! Một câu còn chưa nói xong, đã đột ngột phát sinh biến cố! Tại phía đông nam cách đó không xa, đột nhiên từ trên không trung một tia sáng bức người cùng mũi nhọn của thanh kiếm đâm xuống, một cơn gió mạnh cực đại lấy ánh sáng của kiếm làm trung tâm khuếch tán ra bốn phía, trên mặt đất liên tiếp ngã xuống một mảng lớn thi thể người chơi! 【Lân cận】[Thanh Sơn]: Tố Dạ Mặc Ảnh! Là Tố Dạ Mặc Ảnh! A, là phu quân của yêu nữ đã đến! Mọi người chạy mau!!! Theo tiếng ồn ào của Thanh Sơn, ngoại trừ vài thành viên chủ chốt của Ám Nguyệt Vô Biên ra thì những người chơi không chết đều hóa thành chim mà bay tán loạn, còn đã chết thì toàn bộ đều lựa chọn sống lại tại chỗ. 【Lân cận】[Ám Vô Thương]: Ngươi…… Đột nhiên đối mặt với vị nam tử áo trắng cưỡi bạch hạc (hạc trắng) từ trên trời giáng xuống, Ám Vô Thương cũng đột nhiên nói không nên lời. Cách nơi thiếu nữ áo đen ngã xuống không xa, Tố Dạ Mặc Ảnh một thân áo trắng thoát tục, tung bay trong gió, một thanh trường kiếm giá trị bất phàm chặn ở trước mặt Linh Phong Hiểu Nguyệt, quanh thân tản mát ra những tia sáng mạnh mẽ, làm cho người ta lóa mắt. Ánh mắt Phong Linh Hiểu từ từ chuyển lên đỉnh đầu hắn. Tố Dạ Mặc Ảnh. Bốn chữ này làm cho lòng cô run lên mà không hiểu vì sao. Tuy rằng cái tên này, hình dáng này Phong Linh Hiểu đã nhìn qua rất nhiều lần, nhưng nếu nói thật sự đánh giá tỉ mỉ thì hôm nay mới là lần đầu tiên. 【Lân cận】[Thanh Sơn]: Tố Dạ Mặc Ảnh, ngươi ngươi… ngươi làm vậy là có ý gì?! Đừng tưởng rằng ngươi là đệ nhất đại thần của máy chủ này…… Vốn đang định trốn đi thì vừa vặn đụng phải thân kiếm của Tố Dạ Mặc Ảnh, hoa lệ đến muốn chết đi, Thanh Sơn hổn hển đánh ra một đống lớn lời lên án Tố Dạ Mặc Ảnh. Không may là khi hắn mắng xong rồi lúc sống lại đang định rời đi lại bị Tố Dạ Mặc Ảnh dùng một kiếm đưa đi ôm tử thần luôn. 【Lân cận】[Thanh Sơn]: #$%*&…… Tố Dạ Mặc Ảnh, đừng tưởng rằng ngươi có được 『Đặc Xá Lệnh』là có thể không kiêng nể gì mà bảo hộ yêu nữ này! Cái gọi là 『Đặc Xá Lệnh』, kỳ thật là đồ vật lúc Tố Dạ Mặc Ảnh bước lên đứng đầu bảng vinh dự được thưởng, có thể sử dụng mỗi ngày, mỗi lần duy trì được một giờ, hiệu quả chính là: Trong khoảng thời gian này PK* giết người sẽ không bị giảm giá trị danh vọng cũng như không bị tên màu đỏ. Đối với cao thủ như anh mà nói, điều này quả thực là không gì địch nổi. *PK: chỉ việc các nhân vật trong game đấu để hạ gục nhau. Đại khái bởi vì phần đông người chơi đều kiêng kỵ 『Đặc Xá Lệnh』nên lúc Tố Dạ Mặc Ảnh ở bên cạnh Linh Phong Hiểu Nguyệt thì không ai dám đi đuổi giết Linh Phong Hiểu Nguyệt cả. 【Lân cận】[Tố Dạ Mặc Ảnh]: Nương tử của ta, chỉ có ta mới có thể ức hiếp. Chỉ là một câu nói rất bình thường thế mà lại làm cho người ta cảm thấy được lực uy hiếp mãnh liệt, không giống với giọng điệu bừa bãi của Phong Lăng Vân trước đây, Phong Linh Hiểu đã có thể tin chắc rằng, người này — thực sự không phải Phong Lăng Vân. Quả nhiên những lời này có thể dễ dàng làm mọi người chung quanh kinh sợ, trong giây lát, cũng không ai nói gì. Thật lâu sau, rốt cục người đứng đầu đệ nhất bang – Ám Vô Thương cũng miễn cưỡng toát ra một câu. 【Lân cận】[Ám Vô Thương]: Linh Phong Hiểu Nguyệt, tôi sẽ không buông tha cô như vậy đâu. Yêu cầu vừa rồi cô hãy suy nghĩ thật kỹ đi. Nhìn bóng dáng cả bang Ám Nguyệt Vô Biên đang dần rời xa, trong lòng Phong Linh Hiểu liền khinh thường “Thiết” một tiếng. Quỷ mới đồng ý với ngươi! Không đúng, quỷ cũng sẽ không đồng ý với ngươi! Thấy nguy hiểm đã đi qua, Linh Phong Hiểu Nguyệt mới chọn “Hồi sinh tại chỗ”, hao phí một bình phục sinh, thiếu nữ áo đen lại khôi phục sức sống, đứng lên. Một người áo đen yêu mị, một người áo trắng thanh thoát, quả thực tạo thành sự đối lập rõ rệt. Phong Linh Hiểu di chuyển nhân vật, thật cẩn thận đi đến bên cạnh Tố Dạ Mặc Ảnh. 【Trò chuyện riêng】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Tố Dạ đại nhân, cám ơn anh đã giúp tôi. Tôi sẽ báo đáp lại anh! 【Trò chuyện riêng】[Tố Dạ Mặc Ảnh]: Không cần. 【Trò chuyện riêng】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Vậy…… Tố Dạ đại nhân, một lát nữa chúng ta sẽ đi ly hôn nha…… 【Trò chuyện riêng】[Tố Dạ Mặc Ảnh]: Không cần. 【Trò chuyện riêng】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Dát? Sao lại vẫn là “Không cần”? Đang lúc Phong Linh Hiểu nghi hoặc cùng khó hiểu đối với câu trả lời của anh thì một cái giao dịch hiện ra. [Giao dịch đưa ra: Người chơi Tố Dạ Mặc Ảnh tặng bạn một hộp lễ vật đặc biệt, có nhận hay không? Chấp nhận/ Hủy bỏ.] 【Trò chuyện riêng】[Linh Phong Hiểu Nguyệt]: Đây là cái gì? 【Trò chuyện riêng】[Tố Dạ Mặc Ảnh]: Chấp nhận đi. Vì thế rất nghe lời mà chọn “Chấp nhận”. Đinh! Hệ thống thông báo: Người chơi Linh Phong Hiểu Nguyệt đã mở hộp lễ vật đặc biệt, nhận được một chứng nhận chung thủy, tự động ràng buộc, không thể giải trừ, không thể vứt bỏ, kỳ hạn: Vĩnh cửu. Phong Linh Hiểu chấn động, vội vàng xem thuộc tính của chứng nhận chung thủy. Vừa nhìn vào ngay lập tức mấy đường màu đen đã nổi lên trên trán. [Vật phẩm] Tên: Chứng nhận chung thủy. Thuộc tính: Chứng nhận tặng cho phu thê, phu thê có được chứng nhận này biểu thị cho sự vĩnh kết đồng tâm của hai bên, vĩnh viễn không thể ly hôn. Đây đây đây đây đây…… Không hổ là hộp lễ vật đặc biệt! Thế mà cũng có loại biến thái này!!! Trong khung cảnh đóa hoa màu tím theo gió mà khẽ rung rinh nhảy múa, thiếu nữ áo đen ngây ngốc đứng tại chỗ, tựa hồ vì kinh hoàng mà không thể cử động, chỉ có thể trơ mắt nhìn nam tử áo trắng từ từ tới gần cô. 【Trò chuyện riêng】[Tố Dạ Mặc Ảnh]: Cô đã muốn cảm tạ tôi như thế thì tôi đây cũng đành miễn cưỡng nhận lấy tấm lòng của cô vậy. Trong biển hoa màu tím rực rỡ, nam tử áo trắng thoát tục đứng đó, phong độ vô cùng, nếu không phải nhìn thấy mấy chữ kia vẫn ở trên màn hình như trước có lẽ Phong Linh Hiểu còn tưởng rằng mình bị hoa mắt. Cô cả kinh trợn mắt há miệng, hóa đá mà nhìn màn hình, bị xói mòn, lại bị oxy hoá…… Cô còn tưởng rằng mình đã gặp được người tốt, nhưng hóa ra…… lại là một tên vô sỉ a a a!!!