Yêu Hồ Tiểu Bạch
Chương 9
Tiểu Bạch muốn há mồm đột nhiên mất tiếng, Tiểu Bạch giương mắt liền thấy Sâu đứng ở đối diện trên bàn giận nhìn chằm chằm hắn, dùng mật ngữ bắt đầu mắng hắn.
“Ngươi Tiểu Bạch, ngu ngốc, ngu ngốc, để cho hoàng đế biết ngươi là hồ ly tinh thì toàn bộ xong,theo lời của ta nói với hoàng đế, ta liền giải pháp thuật cho ngươi.”
Tiểu bạch gật đầu một cái,Sâu giải khai pháp thuật,rồi sau đó Tiểu Bạch cũng không còn đầu óc, chiếu theo lời Sâu truyền đến mà nói.
“Không sai, ta chính là muốn luyện tập trước một chút, sau đó nói cho bệ hạ nghe,ngài đối với ta tốt như vậy, ngài chính là người yêu Tiểu Bạch, Tiểu Bạch vĩnh viễn thích ngài.”
Tiểu Bạch máy móc chính mình cũng không biết nói cái gì, chẳng qua là hắn mới nói xong đã bị hoàng đế áp lên giường, hoàng đế kéo ra y phục, rồi sau đó ngăn Tiểu Bạch, gặm cắn trên bả vai trắng noản Tiểu Bạch,rồi sau đó còn cảm thấy chưa đủ lộ ra hung khí chỗ kín.Xoay người Tiểu Bạch lại.
Tại chỗ mèo trắng và chuột trắng nhỏ thấy vậy cũng ngây ngẩn cả người không thể nào, hoàng thượng loài người lại phát tình như vậy.
Dạy,dạy hư đứa trẻ,Sâu làm phép hai bộ y phục không nghiêng lệch rơi xuống ánh mắt mèo trắng và chuột trắng nhỏ. Sâu bò qua lẽ thẳng khí hung giáo dục.
“Tiểu hài tử,không cho phép nhìn,đừng học cái xấu.”
Nói xong mình cũng nhô lên cái cổ nhìn thêm mấy lần.
Đáng thương Tiểu Bạch, dưới mặt bụng kê một cái gối, cái mông bại lộ ở trong không khí, hai chân Tiểu Bạch bị tách ra hai bên, hoàng đế loài người hung khí thẳng tắp cắm vào hậu đình Tiểu Bạch, Tiểu Bạch bắt được chăn đơn, ở nơi nào nho nhỏ hừ hừ.
Sâu ngẩng đầu nhìn trời, tràng diện này hắn không nhẫn nịn,hắn không hy sinh thì những ngày an nhàn của mình làm sao tới. Sâu trong lòng mặc niệm,vì tương lai Sâu được ăn ngon,Tiểu Bạch ngươi hãy nhịn một chút đi.
Không đành lòng nhìn nửa Sâu xoay người đi ra ngoài, đi ra ngoài còn không quên kêu mèo trắng và chuột con nhỏ.
Tiểu Bạch đến giữa trưa ngày thứ hai mới tỉnh,hoàng đế xử lý công việc còn chưa có trở lại, ngự y theo thường lệ vội tới trị liệu cho Tiểu Bạch.
Nhìn Tiểu Bạch tỉnh, ngự y liền đến phía trước, vén lên chăn, xem xét vết thương nhìn quản sự thái giám nói.
“Không có bị thương và nứt ra,chắc là làm rất nhiều lần,nơi đó của Bạch công tử đã thích ứng, có chút sưng đỏ xức chút ít thuốc cao,nửa ngày là có thể xuống giường đi lại.”
“Vậy thì tốt.”
Một tiểu thái giám nhận lấy ngự y đưa tới thuốc cao,giao cho Tiểu Bạch rồi cùng ngự y đi ra ngoài.
Thái giám tổng quản lắc đầu nhìn Tiểu Bạch.
“Ngươi nếu là một nữ nhân thì tốt, đã sớm là nương nương, long chủng không chừng mười cũng có.”
Thái giám tổng quản nói xong câu này ý vị thâm trường hiểu rõ liền đi ra ngoài, lúc ấy ai cũng không có cảm thấy nơi nào kỳ quái.
Ba ngày sau này Sâu cảm thấy là lạ ở chỗ nào,hoàng đế ba ngày không có tới, lẽ ra thái giám đem tin tức tốt thương thế Tiểu Bạch không nghiêm trọng hồi báo với hoàng thượng, sau đó hoàng đế nhất định khó dằn nổi trở lại thương yêu Tiểu Bạch. Nhưng hắn lạ ở chổ chưa có tới.
Sâu gọi Tiểu Thông ra cửa dò thăm tin tức, đi tới bên ngoài cửa sổ ngự thư phòng.
Đã nghe trong ngự thư phòng truyền ra tiếng nói hoàng đế và ai đó.
“Bệ hạ, hôm nay thiên kim của Binh Bộ Thị Lang đã vào cung, Thái hậu bảo nô tài tới đây hỏi bệ hạ phong tước gì.”
“Lại thêm một người? Mẫu hậu rốt cuộc muốn làm cái gì? Ba ngày liền tiến vào ba nữ nhân,mỗi đêm trẫm đều đi lâm hạnh,cho trẫm là ngựa đực sao?”
“Bệ hạ bớt giận,Thái hậu chỉ là có ý tốt, bệ hạ đến này chưa có người nào,một hoàng tử cũng không,nước không thể một ngày không có thái tử, bệ hạ sinh nhiều mấy vị hoàng tử,thái tử cũng có nhiều để lựa chọn.”
“Trẫm không thích những nữ nhân kia!”
“Chuyện này,Thái hậu còn bảo nô tài báo cho bệ hạ, chỉ cần người có thể sinh hạ ba hoàng tử,chuyện thằng bé trai ở tẩm cung của ngài người có thể không hỏi, nếu không.......”
Uy hiếp, tuyệt đối uy hiếp, nếu không như thế nào?Muốn xử lý Tiểu Bạch đưa đi giết sao.
Ngay cả Sâu ngoài cửa sổ cũng nghe rõ ý trong lời nói,hoàng đế sao lại không rõ.
Trong ngự thư phòng yên lặng một lát,rồi sau đó truyền ra tiếng than thở của hoàng đế .
“Thôi đi! Nữ nhân kia phong làm Chiêu Nghi đi,ngươi cũng bẩm lại cho mẫu hậu,trẫm hết sức ba tháng sau không có tin tức, đó chính là ý trời, ý trời làm cho trẫm không nên có hoàng tử lúc này, qua ba tháng xin người không nên ép ta nữa.”
Hoàng đế đưa ra thỏa hiệp,nghĩ thầm tối nay không thể về tẩm cung được.
Lúc đó Sâu giận trừng lão thái giám truyền lời từ thư phòng đi ra.
Ý nghĩ đầu tiên của Sâu chính là quyết không để cho hoàng đế loài người có nhi tử, có nhi tử Tiểu Bạch sẽ thất sủng. Những ngày an nhàn của hắn cũng không còn, quyết không để xuất hiện chuyện này.
Sâu phi thân lên dùng thời gian nhanh nhất tìm được nữ nhân vừa được phong là Chiêu Nghi. Nữ nhân kia ở phía nam Tú Phong Viên, sâu tìm được nơi liền rơi xuống trước cửa vườn, xem một chút có ai không,rồi biến thành bộ dáng thái giám truyền lời vừa rồi. Ngông nghênh tiêu sái vào.
Chạm mặt một cung nữ đi tới.
“Lý công công, ngài làm sao tới, tiểu thái giám truyền lời mới vừa đi, biết hoàng thượng tối nay sẽ tới đây, các nô tài đang thu thập đây.Mời ngài vào trong.”
“Ta đến tìm chủ tử các ngươi có việc, chủ tử các ngươi người đâu?”
“Ở trong phòng trang điểm.”
“Ngươi mau lên,ta tự đi vào phòng.”
Sâu phối hợp đi tới phòng,liền thấy ở nơi đó có một nữ nhân đang hóa trang. Sâu chỉ nhìn một cái nhưng không cười, nữ nhân này không có xinh đẹp bằng một phần mười Tiểu Bạch, hoàng đế ăn xong Bạch Bạch thật ngon,lại chịu thiệt đến cùng nàng. Hôm nay Sâu sẽ cứu hắn một lần.
Nữ nhân kia thấy Sâu liền tiến đến đón.
“Lý công công, ngài làm sao tới rồi?”
“Ta tới là nói với nương nương, tối nay bệ hạ thay đổi chú ý,ngài không tới đây,ngài bảo nương nương đến viện bỏ hoang phía đông chờ ngài.”
“Nơi đó không phải là lãnh cung sao? Một người cũng không có.”
“Bệ hạ phân phó, người trẻ tuổi thích kích thích, nương nương nên hiểu.”
“Nô tì hiểu.”
Sâu trong lòng thầm mắng, ngươi hiểu cái rắm có thể cùng hoàng đế lên giường ở sân cỏ ngươi cũng đi.
“Vậy thì tốt, nương nương hay là sớm đi qua đó chuẩn bị đi, tốt nhất không nên cho người biết, dù sao cái loại ham mê này không nên để cho người ta biết,nương nương nói có đúng hay không?”
“Nô tì hiểu.”
“Lão nô chúc mừng nương nương,bệ hạ rất bận rộn,lão nô cũng phải trở về phục mệnh, cáo từ.”
Nói xong Sâu liền ra ngoài, hắn ở cửa vườn nhìn một lát, quả nhiên thấy nữ nhân kia lén lút sợ hạ nhân thấy mình đi đến lãnh cung phía đông .
Sâu nhìn nữ nhân đó đi,còn mình vội vàng ngược về chổ Tiểu Bạch ngốc,Tiểu Bạch ngu ngốc đang cùng con mèo cái lời ngon tiếng ngọt,tìm một đống đồ ăn ngon lôi kéo làm quen kéo ngắn khoảng cách với con mèo cái kia.
“Chúng ta coi là bạn sao.”
Con mèo cái liếc hắn một cái, mặt trời lên cao nó chỉ muốn ngủ. Miễn cưỡng lên tinh thần ừm một tiếng coi như trả lời.
“Cái kia cái kia ta thích ngươi.”
Con mèo cái không giải thích được nhìn hắn một cái.
“Ngươi không cần làm mẫu, đã đúng rồi?”
Động vật cùng giới kết hợp không tính là quái sự, bị đè ở phía dưới nhất định là sắm vai mẫu thú,nhưng nó chính mắt thấy, một người hùng vĩ đem áp đảo ***.
“Cái kia cái kia,hoàng đế loài người kia không phải của ta, là hắn cứng rắn kéo ta làm,ta không thích,ta thích ngươi.”
“Yêu thích ta sao, coi như hết,giống đực loài người biết rồi sẽ giết ta,giống đực ở nhân loại có địa vị rất cao, chủ tử ta trước kia rất sợ hắn đấy.”
“Nhưng ta không thích hắn, ta thích ngươi.”
“Như vậy, vậy ngươi giúp ta làm một chuyện,ta liền tin.”
“Chuyện gì?”
“Ngươi vào đám chuột rất quen đúng không, ngươi đi tìm mấy con đến cho ta, ta liền tin ngươi thật yêu thích ta.”
“Chuột? Ngươi tìm bọn họ làm cái gì? Tiểu Thông chính là.”
“Chính là quá lớn, bên cạnh còn có một con sâu, không dễ hạ thủ.”
“Ngươi muốn làm cái gì? Ăn hết bọn họ? Hay là chơi đùa bọn họ đến chết? Ta thay tiểu Thông cắn.”
Phía sau mèo trắng đột nhiên vang lên thanh âm của Sâu,mới nói xong Sâu thật mở miệng cắn lỗ tai mèo trắng,mèo trắng đau đến chạy trốn ra ngoài,mang theo Sâu trên lỗ tai luồn lên nhảy xuống,nhảy trên đầu tường,rồi xuống,lại nhảy lên cái bàn, miệng sâu không tha Tiểu Miêu đau chạy ra sân.
Vẫn núp mèo trắng xa mấy trượng Tiểu Thông đi tới, hỏi Tiểu Bạch tại sao? Tiểu Bạch đem chuyện nói lại một lần,Tiểu Thông tức đến run rẩy. Lúc này Sâu nhớ tới còn có chuyện cần nói. Hắn kéo lại mèo hô to.
“Ngăn lại cho ta!”
Cọ xát một bóng dáng màu trắng chạy trốn qua, thoáng cái đem mèo trắng đặt ở trên mặt đất. Sâu lăn xuốn, nhìn thấy Tiểu Thông rất kỳ quái, hắn vẫn rất bài xích con mèo kia,Sâu vẫn cho đó là trong xương hắn có huyết thống lão thử,trời sanh sợ mèo, thử mấy lần để cho hắn nhích tới gần mèo,sau nhìn bộ dáng hắn phát run sâu đành không bắt buộc, hôm nay đây là tại sao?
“Sau này không nên đến gần tộc nhân của ta, chúng ta đã rất cẩn thận chỉ lấy một ít đồ ăn vứt bỏ của con người, chúng ta cũng không phải trời sanh nguyện ý làm chuột, ngươi sau này dám chú ý đến tộc ta,ta liền cắn chết ngươi.”
Luôn luôn biết điều im lặng Tiểu Thông nói ra lời nói này, hơn nữa dùng bao nhiêu dũng khí mới dám nhích lại gần mình kẻ địch, bất kể nói thế nào lúc này Tiểu Thông không thể nghi ngờ là rất dũng cảm.Rất khốc,đẹp trai ngây người!
Mèo trắng đột nhiên cảm thấy Tiểu Thông rất có mị lực giống đực, làm nũng đem mặt chà chà gò má lên trên người Tiểu Thông.
“Người ta sau này không dám nữa.”
Nôn mửa, giọng nói thật nghèo hèn, thật là chủ tử dạng gì nuôi ra dạng mèo loại đó.Không đúng, Sâu còn có việc làm,không làm sẽ bị lộ.
“Tiểu Bạch đi theo ta.”
Truyện khác cùng thể loại
21 chương
110 chương
10 chương
14 chương
116 chương
12 chương