Yêu em từ cái nhìn đầu tiên đồng nhân: lười thần đến rồi
Chương 3 : Đỏ y yêu nghiệt.
(*Yêu nghiệt trang bị cả thân màu đỏ)
Vừa đăng nhập game liền nhận được lời mời tổ đội, cô không nói câu nào click chọn đồng ý.
[Hầu Tử Tửu]: Lại Đắc Khởi Danh? Ôi ~ Cái tên này rất túm, nếu không phải anh cùng đội với tôi, tôi đây tuyệt đối giây sát (*giết chết trong chớp mắt) anh.
Ngón tay cô bay múa.
[Lại Đắc Khởi Danh]: Cung kính chờ đợi.
Lúc Dương Thất Minh xem tên từng thành viên trong đội ngũ, nhíu mày kinh ngạc, người tên là Nhất Tiếu Nại Hà hình như là người đứng đầu toàn bộ sever.
[Mojata]: Người này hình như đứng top 4 toàn sever, xem dáng vẻ khá lợi hại.
[Ngu Công Bá Sơn]: Vậy có thể lợi hại hơn Lão Tam nhà chúng ta không, dù gì cũng là người mình mời vào nha!
Dương Thất Minh chuyển ánh mắt nghi hoặc phóng tới trên thân người con trai đạm mạc mặc Bạch Y đứng bên cạnh, dùng xinh đẹp như hoa để hình dung một chút cũng không quá đáng, lại nhìn xem cách ăn mặc của cô, so sánh mới biết cô thật sự là ‘nam tử hán’.
[Nhất Tiếu Nại Hà]: Bắt đầu rồi.
Toàn bộ chấn hưng tinh thần, năm người nhanh chóng vào vị trí, mấy loại công kích ma pháp lần lượt ném ra, tiếp xúc nhau tạo thành ngũ sắc rực rỡ.
Dương Thất Minh không thích hóa trang giả vờ yếu đuối, trong một nhóm trang bị màu lam, tím, hồng cô chọn màu đỏ hơi cường thế. Không phải vì vẻ ngoài của Đỏ Y Hiệp Khách xinh đẹp, so với sáo ngọc ưu nhã, so với dải lụa trắng bay múa, so với nhuyễn kiếm tựa nước mùa thu, đại đao càng đơn giản thô bạo hơn chút…
Hễ đao trong tay, tôi có thiên hạ!
[Ngu Công Bá Sơn]: Thôi rồi! Tên này cũng là biến thái, quá huyết tinh quá bạo lực.
Ngón tay đang gõ chữ của Dương Thất Minh bỗng ngừng, khẽ bật cười, trong lòng cảm thấy nhóm người này thật thú vị, chế giễu lại không khiến người khác tức giận, càng khiến không khí sinh động dễ nói chuyện hơn.
[Lại Đắc Khởi Danh]: Xuỵt ~ Đừng nói toạc ra, tôi khá khiêm tốn.
[Hầu Tử Tửu]: Ha? Sao tôi lại thấy khẩu khí này quen thuộc vậy nhỉ? Nại Hà, đây có phải acc clone của cậu không?
Dương Thất Minh chống cầm nhàm chán ngáp một cái, đọc câu nói của Nại Hà thiếu chút nữa rơi xuống ghế.
[Nhất Tiếu Nại Hà]: Mình không thích màu đỏ.
[Ngu Công Bá Sơn]: Tôi khinh! Tôi mới chú ý, một người con trai mặc cả thân đỏ chót, yêu nghiệt a!
Câu này chẳng phải nói trang bị của cô quá lẳng lơ sao?! Cô đã chọn đi chọn lại nhiều lần rồi đấy, Dương Thất Minh tức giận gõ mấy chữ.
[Lại Đắc Khởi Danh]: Không phục đến chiến!
Người con trai ở phía bên kia cười khẽ, đôi ngươi đen kịt lạnh lùng, ánh mắt thâm thúy.
Trong đầu nghĩ tới bóng dáng nhu hòa hơi gầy ở quán net, thấy tay cô thao tác thuần thục nhịn không được nhìn kĩ vài lần, khiến anh kinh ngạc là… một cô gái lại chơi nhân vật nam.
Sợi tóc dài của cô che đi sườn mặt, ánh mắt nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính tản ra ánh sáng xanh lam oánh oánh, vài sợi tóc bay múa theo gió, lưu cho Tiêu Nại là một gò má an tĩnh nhu hòa. Môi cô mím thật chặt, đôi mi thanh tú không tự chủ được nhíu nhíu.
Vốn tưởng cô sẽ huyết chiến tới cùng, không ngờ cô đánh mệt liền rời game, tự mở một bộ phim hoạt hình, xem xem liền ngủ. Mà thứ cô xem lại là cậu bé bút chì khiến anh cảm thấy dở khóc dở cười. Và thế anh liền để ý đến cô, tiện tay lưu lại một chiếc áo, khoác lên người cô.
[Lại Đắc Khởi Danh]: Tôi đi đọc sách, các anh tiếp tục trò chuyện đi, out nha.
[Mojata]: Ơ, yêu nghiệt cũng là sinh viên à?
[Ngu Công Bá Sơn]: Tên sever là Đế Đô Phong Vân, rất có khả năng ở Đế Đô.
[Lại Đắc Khởi Danh]: Ừ, học đại học.
Dương Thất Minh nhu nhu trán, rời đội ngũ, bây giờ cô đã lên năm 3, bài vở tự nhiên rất nhiều.
Mở một quyển sách ra, chăm chỉ suy tính.
Đội ngũ thiếu một người vẫn náo nhiệt dị thường.
[Ngu Công Bá Sơn] : Nói không chừng là bạn cùng trường!
[Mojata] : Đỏ Y Yêu Nghiệt không lẽ là ‘bóng’ ! Ôi không, thế giới quan của tớ ——!
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
43 chương
2953 chương
50 chương
211 chương