Yêu Em Đến Hơi Thở Cuối Cùng

Chương 75 : Anh Muốn Ở Chung Nhà

Vừa đến nơi, tôi chanh chân chạy lại bấm mật khẩu rồi bước vào nhà. Cảnh tượng trước mắt khiến tôi cảm thấy bàng hoàng. Hai con người đang diễn phim ngôn tình trên ghế sopha, tôi định quay ra trả lại bầu không khí lãng mạn thì đột nhiên giọng của Mặc Nhiên vang lên : - Có ai ở nhà không ? Haiz , tôi lại muộn một phút rồi, sau khi nghe có tiếng người trong nhà, 2 con người ấy liền buông nhau ra. Tôi giả bộ ho han vài cái rồi đi đến chỗ Hàn Uyên hỏi như thể chưa thấy gì : - Cậu sao rồi ? Có bị ảnh hưởng gì không ? - Mình ổn, thai nhi vẫn tốt.- Uyên Uyên cười tươi rói trả lời tôi. Nghe được vậy tôi cũng thở phào nhẹ nhõm. Nói thì nói vậy thôi chứ “bộ phim” khi nãy tôi xem thì đã biết ai cũng “khoẻ” rồi. Bỗng nhiên Tình Triều lên tiếng làm tôi hoang mang tột độ : - Chúng ta có nên đi ăn nhà mới không An An nhỉ ? “ Ăn cái đầu bùi nhà ngươi”. Suy nghĩ thì là vậy nhưng ngoài mặt tôi giả bộ cười trừ từ chối : - Để khi khác đi, nhà vẫn chưa có gì. Nghe tôi nói xong, Mặc Nhiên phán một câu khiến tôi cảm thấy vô cùng vô cùng xấu hổ : - Vậy đi với anh sắm đồ dùng trong nhà? - À, để em tự sắm được, dù gì cũng là nhà em.- tôi ấp úng gãi đầu từ chối - Của hai chúng ta. Đi thôi. – nói rồi anh nắm lấy tay tôi cùng đi, nhưng cũng không quên quay lại nói với Triều Triều : - Buổi tối, tôi mời cậu và Hàn Uyên đến ăn tân gia Chừ nghĩ lại tự nhiên lúc ấy cảm thấy mình ngu ghê, không không lại đi khai với Mặc Nhiên để rồi bây giờ đòi ở chung thế này. Ba mẹ mà biết được chắc cạo đầu mình mất. Làm sao đây, làm sao đây. Đang lạc trôi trong một mớ hỗn độn thì anh lên tiếng khiến tôi cũng bất ngờ : - Về nhà ba mẹ em trước anh có việc cần xin phép. - Hả, xin phép gì ?.- tôi tròn mắt nhìn anh hết sức ngạc nhiên. Anh cũng chẳng nói thêm chỉ lặng lẽ cười. Cuộc đời tôi sao nhiều điều lạ lùng quá vậy. Nghĩ đến đây tôi khóc không thành lời.