Yêu Em Đến Hơi Thở Cuối Cùng
Chương 20 : Giận Dỗi Bất Thành
Đang yên vị xem ti vi thì anh gõ cửa đi vào, mặt có vẻ như đang có điều gì khó nói.
Thấy vậy tôi cũng hỏi :
- Sao vậy anh ?
- Hình như anh cũng chưa tắm nhưng lại không có đồ thay – anh vừa gãi đầu vừa nói
Công nhận lúc này trông anh thật cute biết mấy.
Bỗng tôi loé lên một suy nghĩ, anh mặc đồ ba em chắc được đấy.
Để em đi lấy cho.
Nói rồi tôi mở tủ đồ chọn cho anh một bộ “oách” nhất của ba.
Quay lại đưa cho anh, thì mặt bỗng nhiên nhăn nhó đến lạ.
Vâng, tất nhiên là phải phản ứng như vậy rồi, bởi đồ tôi đưa có phong cách vô cùng thời thương.
Áo tay rộng có nịt liền, quần sọc ống lửng hơi loe.
Thật ra thì tôi cố tình đấy, tôi muốn phá đi vẻ đẹp trai của anh cho anh chừa cái tội bỏ lơ tôi cả buổi hôm nay.
Còn anh thì làm được gì khác nữa đâu, cười một cách hết sức “vui vẻ” rồi quay về phòng tắm.
Tôi cũng chẳng thèm xem tin vi nữa, hồi hộp đợi phong cách thời thượng của anh.
Nghĩ đến đây, tôi cười một cách lăn lộn.
Được một lúc sau thì anh xong, bước ra thì ôi mẹ ơi, nam thần trong phim ngôn tình tôi hay xem đây mà.
Sao mặc đồ vậy mà cũng đẹp nữa trời.
Đúng là anh hợp với mọi phong cách.
Coi như kế hoạch tàn phá bất thành.
- Ra ăn trái cây đi 2 đứa .- mẹ lên tiếng phá tan bầu không khi trong phòng, tôi và anh cùng bước ra.
Mẹ cũng trầm trồ khen ngợi:
- Con trai mẹ cũng đẹp trai lắm đấy!
Vâng,, một tiếng con trai mẹ, 2 tiếng cũng con trai mẹ.
Đẹp trai thì được gì, con trai mẹ lưu manh lắm đấy.
Ngẫm nghĩ xong, tôi ăn trái cây liên tục, không thèm nhìn 2 con người đó mữa.
- Con ăn xong rồi.
Vậy con và Dịch An ra ngoài đi dạo một lát rồi về bác nha .- anh đứng dậy xin phép mẹ rồi nắm tay tôi cùng ra.
Đến cửa, tôi hất khỏi tay anh,, dùng dằng đi phía trước.
Anh cũng chạy theo, nhấc bổng tôi lên mà nói :
- Em sao vậy, bảo bối của anh ?
- Không sao .- tôi cũng không thèm nhìn anh mà quay mặt đi chỗ khác.
Biết là tôi đang giận dỗi nên anh cũng chẳng hỏi gì thêm mà đột nhiên hôn lên môi tôi, hôn một cách cuồng nhiệt.
Ban đầu tôi cũng vùng vẩy, kháng cự,, nhưng sau đó cũng hoà theo anh.
Có vẻ cảm nhận được điều đấy, anh nhẹ cười.
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
210 chương
62 chương
14 chương
88 chương