Yêu anh! chàng trai khối trên
Chương 18
Sang đến mùng 2 thì anh sang nhà cô chơi và ăn cơm, cậu mợ của cô cứ trêu rằng “Nhất nhà bác cả nhá, năm nay có cả con dâu con rể về ăn tết cùng luôn cơ mà". Bố mẹ cô cũng chỉ cười nói rồi kêu cả 4 đứa vào bếp phụ giúp, đang ăn cơm thì cái đám tiểu yêu bạn thân cô kéo sang chúc tết làm cả nhà nhộn nhịp hơn hẳn
Mẹ cô cầm một tập lì xì ra và nói “Muốn nhận tiền lì xì thì mau chúc đi chứ. Bắt đầu từ đứa lớn nhất”
Kỳ Anh đứng dậy và nói “Nhân dịp năm mới con chúc bố mẹ luôn khoẻ mạnh và hạnh phúc, tiền bạc thì đã có bọn con lo rồi”. Nói xong thì anh bốc một cái lì xì và mở ra là 100 nghìn đồng
Tiếp theo là Thành Lương “Năm mới thì con chúc cô chú luôn mạnh khoẻ và luôn vui vẻ ạ”
Nói xong thì anh bốc một cái lì xì và khi mở ra là tờ 500 nhìn mới cứng. Sau đó mọi người cùng nhau chúc tết và bốc tiền lì xì, sau đó thì cùng nhau chơi bài đánh tay. Chẳng hiểu sao hôm nay cô đen dã man, cứ trận 3 ván thì một ván bị đánh. Anh nhìn chỉ biết lắc đầu kệ cho cô chơi đến khi bị đánh đỏ cả tay lên rồi thì mới vào trợ giúp, sau khi có được sự trợ giúp của anh thì cô thắng tiên tục và đá bạn bị cô trả thù hết một loạt. Đã hơn 6 giờ tối rồi mà vẫn chưa có ý định dừng lại, Thành Lương đành phải nói “Em không tính về bên nhà à, muộn lắm rồi đấy”
Lúc này cô mới chợt nhớ ra là phải về bên nhà anh nữa nên cô đành dừng cuộc chơi và cùng anh về bên nhà. Sau khi cô đi thì tụi kia vẫn chưa có ý định về mà quyết định ở lại ăn bữa tối xong mới đi về.
Ở nhà anh lúc này đang có họ hàng của anh xuống chơi, đúng lúc cô và anh về đến nhà.
Anh đặt chìa khoá xe lên tủ gỗ trước cửa và nói “Con về rồi”
Vừa nghe tiếng anh về Thảo liền chạy ra đón nhưng người mà con bé đón không phải là anh mà là cô “Em chào chị”
Cô xoa đầu Thảo và nói “Chúc em năm mới vui vẻ nhé, đây là tiền lì xì của em nè”
Thảo nói và chạy vào khoe với mẹ “Em cảm ơn chị”
“Con chào bác!” Cô lễ phép nói
Một người phụ nữ hơn 50 tuổi ngồi cắn hướng dương và hỏi “Đây là bạn gái của cháu Lương à?”
“Đây là bạn gái cháu Phương Anh” Anh giới thiệu
“Vậy mà bác tưởng cháu Lương đang quen diễn viên Hoàng Anh chứ? Nghe em Ngọc nhà bác kể là mọi người ủng hộ cháu đến với cô gái kia chứ?” người phụ nữ ấy nói với cái giọng không thể chua hơn nữa
Cô Phụng không thể chịu được nữa liền lên tiếng “Chị họ, đây là con dâu tương lai của em không phải của chị. Đầu xuân năm mới chúng ta đừng nhắc về điều này nữa, chị ở xa nhà nên không biết chứ ông bà nội cháu Lương cũng đã chấp nhận Phương Anh là cháu dâu rồi đấy chị”
“Tôi thì không có biết, chỉ nghe con Ngọc nó kể lại thế thôi. Mà sao được chấp nhận rồi thì không công khai mối quan hệ ra chứ?”
Anh cố tình nhấn mạnh từ nhưng để cho người bác họ của mình hiểu chuyện “Tại giới nghệ thuật nó khắc nghiệt lắm, cháu không muốn bạn gái mình phải chịu lời ra tiếng vào nên tạm thời không công khai NHƯNG không có nghĩa là cháu không công khai”
“Thế cháu dâu sang rồi thì mau dọn cơm đi chứ? Chả nhẽ lại bắt bố mẹ chồng tương lai hầu hạ sao?”
Cô lễ phép trả lời vâng rồi đi vào bếp dọn cơm ra. Thành Lương nhìn thấy thế rất khó chịu nhưng vì danh tiếng của bố mẹ nên đành để cô chịu thiệt một chút và đi vào dọn cơm cùng cô nhưng anh vừa đi được ba bước thì nghe tiếng mẹ mình nói
“Em nghĩ bữa cơm này không cần phải ăn nữa đâu, chị nên về thì hơn đấy”
“Ơ sao cô lại cư xử như thế nhỉ?”
Cô Phụng lớn tiếng nói“Chị nói em ra sao cũng được nhưng con dâu của em thì chị đừng nên động vào. Còn cái Thảo vào gọi anh chị mày ra đây, nhà này không thiếu người làm. Cùng lắm ra tết mẹ thuê giúp việc”
Biết có chuyện chẳng lành cô chạy ra và thấy cô Phụng và người bác họ kia đang cãi nhau
“Cô có tin tôi công khai chuyện này ra không mà lớn tiếng thế?”
Cô Phụng chống hông nói dõng dạc “Chị nói ra thì em càng mừng, đỡ mất công bắt tụi nó công khai. Còn giờ thì mời chị ra khỏi nhà em, mới mùng 2 tết mà đã đen như mực thế này rồi”
Bà bác họ kia thấy không thể làm gì liền cầm túi hậm hực đi về và không quên để lại một câu “Có chết tôi cũng không quay lại nhà cô”
“Tôi mà cần bà đến à. Đầu năm đã xui rồi”
Thảo nhìn mẹ mình và nói,, hai mắt thì sáng rực lên “Mẹ ngầu thật đấy, anh Lương còn không dám làm gì thế mà mẹ lại đuổi ra khỏi nhà luôn”
Cô Phụng nhìn cả nhà rồi bật cười, ai bảo là bà ta động đến con trai và con dâu tương lai của cô cơ. Đáng đời mà thôi, sau khi vị khách kia ra về thì mọi người cùng nhau ăn tối. Chủ đề vẫn là bảo anh và cô công khai đi, nhưng vấn đề là cô không muốn công khai nên chẳng ai nói gì cả. Sau bữa cơm cả nhà lại cùng nhau ngồi ăn trái cây và xem lại chương trình “gặp nhau cuối năm”. Nhìn mọi chuyện đang diễn ra như vậy làm cô cảm thấy rất vui và hạnh phúc, cô ước mọi chuyện sẽ luôn suông sẻ như thế này mà thôi.
Truyện khác cùng thể loại
73 chương
35 chương
113 chương
23 chương
32 chương
161 chương
15 chương