[Yandere] Kẻ Đeo Bám
Chương 6
Một cảm giác đau đớn lan tràn khắp người cô, thân thể như không còn là của mình, đặc biệt là chỗ ở giữa hai chân.
Cô nhúc nhích cơ thể thì phát hiện có một cánh tay rắn chắc đang vòng qua eo mình, đầu cô đang gối lên cánh tay còn lại. Cô không thể tin là mọi chuyện đã xảy ra như vậy, những hình ảnh tối qua ùa về trong não cô khiến cô sợ hãi.
Cô cố gắng nhấc cánh tay hắn ra khỏi người cô, chân cô vừa chạm đất thì cảm giác đau đớn lại đến, cô cố lết thân mình để đi kiếm quần áo. Cô nhất quyết phải ra khỏi căn nhà này.
Sau khi mặc đồ xong, cô bước đi khẽ xuống lầu. Khi đi ngang qua phòng khách, cô nhìn vào chiếc sofa, ngạc nhiên rằng ba mẹ của hắn vẫn ngồi ở tư thế đó từ tối hôm qua, chiếc tivi vẫn còn bật.
Cô muốn xem họ có bị làm sao không, nên bước đến gần sofa. Khi nhìn đối diện họ, cô khiếp sợ không nói nên lời. Trên cổ mỗi người đều có vết đâm ngay tại động mạch chủ, chiếc áo bị nhiễm một màu đỏ thẫm, hốc mắt mở to có thể nhìn thấy những con côn trùng đang bò lúc nhúc qua mắt. (Cái này ta chém:)))
Đây không phải là sự thật, hắn không thể nào giết người được. Nhưng những gì trước mắt khiến cô sững sờ, bàng hoàng. Cô phải ra khỏi đây, ngay bây giờ.
Gần đến cánh cửa, ngay khi vừa mở cánh cửa ra, một bàn tay khác đẩy mạnh cánh cửa khiến nó đóng sập lại. Một cánh tay khác vòng lên cổ cô, mặt hắn tiến sát đến gần mặt cô.
- Em muốn đi đâu đây? Đã bảo em phải ngoan ngoãn ở bên cạnh anh mà. Em lại muốn bỏ anh đi nữa hả?
- Buông tôi ra. - Cô giãy giụa muốn thoát khỏi hắn. Hắn lại càng ra sức ôm chặt cô hơn.
- Em lại không ngoan rồi. Có phải hôm qua anh trừng phạt chưa đủ không? - Hắn hôn cô điên cuồng, rồi hắn cuối người xuống bế cô lên lầu. Ngay khi vừa đặt xuống giường, nước mắt cô rơi không ngừng, cố gắng lết mình cách xa hắn ra.
- Có phải anh giết họ không?
- Hử? Em nói đến ba mẹ anh sao? Phải, chính anh giết đó. - Hắn cười lên một cách man rợ. - Tại họ nhốt anh trong nhà, không cho anh đi tìm em. Họ bắt anh uống thuốc an thần nhưng anh không chịu, họ lại tiêm anh thuốc gây mê. Em có biết cảm giác đó không? Không gặp được em, không nhìn thấy em, không được bên cạnh em khiến anh phát điên lên được. Nên anh đã giết họ, giết họ rồi, chúng ta sẽ được bên nhau mãi mãi.
Hắn ta cười rồi bò lên giường đến gần cô đè cô xuống.
- Cậu là đồ điên, đồ tâm thần, đồ bệnh hoạn.
- Em mắng anh đi, anh không ngại đâu. Anh muốn em ở bên cạnh anh, mãi mãi, em vĩnh viễn không thoát ra được anh đâu.
Mọi thứ trong cô như vỡ nát, cô nghẹn ngào không nói nên lời mặc cho hắn ở phía trên cô tàn phá.
------------------------------------------------------
Ở một góc nào đó, có một thông tin tìm cô con gái thất lạc, và cô ấy là Jane.
Hoàn.
Truyện khác cùng thể loại
65 chương
22 chương
48 chương
43 chương
14 chương
36 chương
282 chương
145 chương