Ý Xuân Hòa Hợp
Chương 5
Trên thực tế, Hứa Nghiễn quả thực đã làm như vậy.
Anh không hề lo lắng, cho dù đây là lần đầu tiên của mình hay Mạnh Khinh Khinh không tiếp nhận từng đợt khoái cảm kịch liệt. gậy th*t vẫn cứ không chút lưu tình, xuyên suốt vào hoa huy*t của cô, lúc ra lúc vào, nhiều lần len lỏi, chen chúc vào trong hoa huy*t chật hẹp.
"Hu hu..." Mạnh Khinh Khinh khóc nức nở, đôi môi vừa tê vừa ngứa, huyệt nhỏ bị đâm tới mức đau đớn, “Hu hu... Tôi muốn tố cáo anh... Tố cáo anh... để anh phải ngồi tù...”
Hứa Nghiễn giữ chặt vòng eo của cô, nâng nó lên cao, đặt bờ mông nho nhỏ nhưng có độ co dãn vô cùng tốt lên cái bụng rắn chắc của mình.
"Tố cáo tôi?” Rốt cuộc thì anh cũng mở miệng đáp lại, hơi thở phà vào vành tai cô, “Chê tôi chưa khiến cô sảng khoái à? Không được đâu.”
Anh rút gậy th*t ra, rút mạnh một cái trong khe chật hẹp. Tiếng động “ồ ồ” vang lên, “Nước nhiều như vậy, có khó chịu không?”
*Tiếng nước chảy
Trong văn phòng trống trải chỉ có tiếng nước dịch sau một trận mây mưa, Mạnh Khinh Khinh nghe thấy rất rõ ràng. Cô hổ thẹn, mím chặt đôi môi, ngừng cất tiếng khóc, bởi vì đau đớn mà gương mặt trở nên tái nhợt, lúc này đã hồng hào dần trở lại. hoa huy*t non mềm càng phù hợp với gậy th*t to lớn. Mỗi khi anh tiến vào, thân thể cô cứ quấn lấy anh, khi anh rời khỏi liền co rút lại, hấp dẫn anh, khiến anh không nỡ ra ngoài, liên tục tiến vào rồi lại rút ra. Cho dù là động tác nào đi nữa, hoa huy*t nhỏ đều khiến anh hưởng thụ cảm giác sảng khoái đến cùng cực.
Tình huống của Mạnh Khinh Khinh rốt cuộc cũng chuyển biến sang chiều hướng tốt đẹp. Trải qua một hồi thống khổ, đau đớn, cô miễn cưỡng thừa nhận Hứa Nghiễn hệt như một con dã thú, bất cứ lúc nào cũng có thể dùng gậy th*t mà xâm nhập thật mạnh vào hoa huy*t của cô, cánh môi phát ra tiếng rên rỉ, mê hoặc người khác.
Dần dần, vòng eo mềm mại bắt đầu lắc lư, nghênh đón động tác cắm ra rút vào của anh, “A... sâu lắm...” Người cô mảnh mai như vậy, gậy th*t càng đi vào, cửa huyệt càng co lại, hấp dẫn anh vô cùng.
Thấy cô đã hoàn toàn thần phục ở dưới thân mình, thậm chí còn có thể đón ý hùa theo, Hứa Nghiễn liền cởi dây trói cho cô, để đôi tay được tự do, ngã xuống một cách yếu ớt trên ghế sofa.
"Ưm... A... Ưm...” Khoái cảm tích lũy càng nhiều, nhiều đến mức có thể ăn mòn lý trí của cô. Cô bắt đầu mơ màng, kêu lên những tiếng rên vô nghĩa, hoa huy*t càng lúc càng khép chặt, cửa huyệt cũng vậy, cơ thể cô bộc phát ý thức, quấn lấy gậy th*t kia một phen.
"Lên đỉnh rồi à?” Hứa Nghiễn nhận thấy hoa huy*t khác thường, anh liền dừng động tác, kề sát khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, gằn từng chữ một, giống như đang tuyên bố một chuyện quan trọng, “Tôi đã làm cô lên đỉnh được rồi.”
Mạnh Khinh Khinh cảm nhận được mùi vị đó, trên mặt đổ đầy mồ hôi sau cơn hoan ái, khuôn miệng nhẹ nhàng thở dốc.
Hứa Nghiễn rút gậy th*t ra, lật người cô lại, úp mặt cô xuống ghế sofa, tách hai chân cô thành góc lớn nhất, cắm gậy th*t vào tiểu huyệt vừa mới trải qua một cơn cao trào.
"A... Hứa Nghiễn...!!!”
"Hứa Nghiễn... Đừng! Tôi chịu không nổi đâu...”
Tiến vào đi ra vài lần, anh càng cảm thấy tư thế này không tiện, do đó mới lấy một cái đệm ra rồi lót ở dưới mông cô, khiến thân dưới của cô hiện rõ.
"Hứa Nghiễn... Đừng... Tôi không cần... Chịu không nổi đâu...” Sau cơn lên đỉnh, cả người cô mềm hết cả đi, tiểu huyệt mẫn cảm tới mức không chịu được, nhưng anh cứ đánh phá không ngừng, kéo dài cơn khoái cảm của cô, khiến cô chìm nổi giữa sóng to gió lớn, chỉ cần không chú ý sẽ bị sóng cuốn trôi.
Bàn tay to nắm lấy bầu ngực cô, ngón tay nắm chặt lấy nhũ hoa, thân dưới càng va chạm mạnh, “Chịu không nổi cũng phải chịu cho tôi. Hôm nay, tôi phải khiến cô không xuống giường được!”
Truyện khác cùng thể loại
158 chương
91 chương
84 chương
82 chương
14 chương
1 chương
156 chương
52 chương