Y Tiên Thiểu
Chương 323
Lam Lan cũng thừa cơ nói:
- Đúng vậy! Chúng tôi vốn hi vọng thông qua buổi phỏng vấn hôm nay để công kích chế độ chữa bệnh không hợp lý hiện hành, thu hút sự chú ý của dân chúng và các bộ phận tương quan, thúc đẩy cải cách chế độ chữa bệnh, ai ngờ Tôn viện trưởng cùng La giáo sư, lại chĩa mũi nhọn vào Tùy Qua đồng học, thậm chí công kích động cơ cứu người, trị bệnh của hắn, thậm chí nói xấu hắn là kẻ bán thuốc dạo vô lương tâm. Hai vị dù sao cũng là người làm công việc y tế cứu người, vì sao lại không tin vào đạo lý "Thầy thuốc nhân tâm, cứu sống bệnh nhân"? Hay là trong mắt hai người đã không còn nhân tâm và thiện lương?
Chỉ trích lần này của Lam Lan, nhắm thẳng vào bản tính hai người, có thể nói là vô cùng nghiêm trọng.
Nhưng, sự thật là như thế, không ai cho rằng Lam Lan chỉ trích có cái gì quá đáng.
Lúc này, đường dây nóng của phòng thu hình rất nhanh bận rộn.
- Cho chúng tôi nghe một chút ý kiến của khán giả.
Lam Lan nói, nhận một cuộc điện thoại.
- Xin chào Lam đại chủ biên, tôi là học sinh bộ môn trung y thành phố Đông Giang, tôi đại diện cho tất cả đồng học bộ môn trung y ra sức yêu cầu La Văn Uyên từ chức! Y đức của hắn như vậy, không xứng làm thầy của chúng tôi! La Văn Uyên, con mẹ ngươi từ chức đi!
Trong điện thoại truyền tới một giọng nói vô cùng tức giận.
Sắc mặt La Văn Uyên nhất thời trở nên vô cùng khó coi.
Nhưng chuyện vẫn chưa kết thúc, cú điện thoại tiếp theo, khiến La Văn Uyên như muốn sụp đổ.
- Xin chào Lam chủ biên, tôi là Dương Chấn Thanh, hiệu trưởng Đông Đại, tôi đang xem tiết mục của cô, vừa rồi tôi nhận được rất nhiều điện thoại của học sinh gọi tới, phản ứng nhân phẩm, y đức của thầy giáo La Văn Uyên thật sự không đủ để trồng người, tôi hoàn toàn đồng ý. Cho nên, tôi lấy thân phận hiệu trưởng Đông Đại, tạm thời ra quyết định cách chức đối với thầy giáo La Văn Uyên, quyết định xử lý chính thức sẽ được công bố sau hội nghị lãnh đạo của trường.
La Văn Uyên vừa nghe, nhất thời mặt xám như tro tàn.
Giáo sư đại học là một công việc thể diện, chưa nói đến thu nhập, chỉ cần mỗi ngày có thể ở cùng với nhiều học sinh muội muội ham học hỏi, cũng làm cho La Văn Uyên cảm thấy rất thoải mái, nhưng không ngờ một cú điện thoại của Dương Chấn Thanh, lại cắt chức của hắn. Hơn nữa, còn là trên sóng truyền hình trực tiếp!
Tôn Thiết Lĩnh cũng kinh hãi, tựa hồ lo lắng nhận được điện thoại của lãnh đạo bộ y tế cách chức hắn.
Chuyện biến thành như vậy, không nghi ngờ gì Tùy Qua đã trở thành người chiến thắng cuối cùng.
Nhưng Tùy Qua đồng học không tính toán cứ như vậy bỏ qua cho hai người này, hắn luôn cho rằng đánh rắn giập đầu mới là phần đặc sắc nhất.
- Thầy La, không, phải gọi là La tiên sinh mới đúng, hiện tại anh còn cảm thấy tôi là tên bán thuốc dạo vô lương tâm hay không?
Tùy Qua biểu hiện nụ cười của người chiến thắng:
- Tôi nhớ anh từng nói muốn khiêu chiến y thuật với tôi, khi đó ta cũng đã nói, anh căn bản không xứng làm đối thủ của tôi, còn nhớ không?
La Văn Uyên bị tạm thời cách chức, đã bụng đầy hỏa khí, nghe Tùy Qua nói như vậy, lại càng tức giận, đứng dậy nói:
- Ngươi không phải chỉ biết làm mấy tờ thuốc cao dán thôi sao, có gì đặc biệt hơn người! Trong mắt La Văn Uyên ta, ngươi vẫn chỉ là một lang trung giang hồ mà thôi! Đúng không, Tôn viện trưởng?
Tôn Thiết Lĩnh đã muốn rút lui rồi, thầm hận La Văn Uyên lúc này còn muốn kéo hắn xuống nước, thản nhiên nói:
- Tôi không nghĩ như vậy.
La Văn Uyên thấy Tôn Thiết Lĩnh trở mặt như vậy, lại càng giận không thể nuốt, nói:
- Bây giờ tôi khiêu chiến cậu, cậu dám tiếp nhận không? Cậu dám không?
Tùy Qua cười nhạt, nói:
- Đây là tiết mục phỏng vấn của Lam chủ biên, tại sao có thể làm như võ đài.
- Đây đúng là chuyên mục phỏng vấn, nhưng tôi nghĩ nếu như tôi quấy rầy tỷ thí của hai người, khán giả nhất định sẽ gọi điện thoại tới oán trách .
Lam Lan cười nhạt:
- Lúc này tiết mục còn thời gian năm phút, tôi cũng muốn nhìn xem Tùy Qua đồng học rút cuộc có tuyệt nghệ y thuật như thế nào?
- Nếu Lam chủ biên hăng hái như vậy, vậy tôi ủng hộ hai tay, chỉ điểm một chút cho La tiên sinh.
Tùy Qua rất cuồng vọng nói:
- Hơn nữa, tôi cho rằng chỉ cần một phút là có thể phân thắng bại!
Hai mắt La Văn Uyên muốn phun lửa, nhưng hắn đã có chuẩn bị, lấy từ trên người ra một hộp ngân châm, lôi ra một cây ngân châm, trầm giọng nói:
- Tôi so tài châm cứu với cậu!
Sau đó lại lấy ra một cây châm cứu tiểu đồng nhân, nói:
- Lỗ nhỏ phía trên cây châm cứu tiểu đồng nhân này là huyệt vị của thân thể, chúng ta tỷ thí trong một phút người nào ghim huyệt vị nhiều nhất!
Lợi dụng châm cứu đồng nhân luyện tập ghim kim, đây là kiến thức cơ bản của châm cứu, La Văn Uyên rất am hiểu ngón này, cho nên vô cùng tự tin.
Tùy Qua cười nhạt, nói:
- Dùng đồng nhân ghim kim, thật sự là chút tài mọn. Nếu ta không nhớ lầm, La gia các vị chính là thừa kế "Ly Hỏa châm pháp" của đời Thanh? Cảnh giới tối cao của Ly Hỏa châm pháp là khi ghim kim có thể lợi dụng chân khí khiến cho cây kim chấn động đến sinh ra tia lửa, giống như hỏa tinh lóe sáng, bị kim đâm qua huyệt vị, có một loại cảm giác nóng rực, khiến hiệu quả trị liệu rõ ràng hơn, đúng không?
Tùy Qua nói lời này, cũng không phải bắn tên không đích, giống như "Hỏa Tinh lóe sáng", đích xác là nói đến chỗ tinh túy của Ly Hỏa châm pháp. Cho nên, La Văn Uyên không cách nào phản bác, nếu như lúc này hắn phản bác, sẽ chỉ khiến người ta chê cười. Cho nên, La Văn Uyên gật đầu.
- Như vậy, anh có thể làm được không?
Tùy Qua hỏi.
La Văn Uyên do dự một lát, nói:
- Không thể. Cảnh giới tối cao của Ly Hỏa châm pháp, cây kim chấn động đến sinh ra tia lửa,. . . căn bản không thể nào!
- Không thể nào? Vậy là làm không được?
Tùy Qua cười lạnh nói:
- Cho nên, tôi đã sớm nói rồi, anh không xứng làm đối thủ của tôi!
- Tôi không làm được, chẳng lẽ cậu có thể làm được?
La Văn Uyên quát lên.
Tùy Qua bước nhanh đến phía trước, lấy ra một cây ngân châm từ trong hộp kim châm của La Văn Uyên, dùng một loại thủ pháp huyền diệu mà ưu nhã cầm cây ngân châm trong tay, giống như Phật Đà lấy như ý Niêm Hoa Chỉ nhặt lên một chiếc lá, nhìn ngân châm trong tay, Tùy Qua khen:
- Châm tốt ! Đáng tiếc không được trọng dụng. Ly Hỏa châm pháp, Hỏa Tinh lóe sáng!
Ông!
Cũng không thấy Tùy Qua có động tác gì, ngân châm trong tay chợt chấn động, sau đó phát ra âm thanh phong minh thanh thúy.
Càng làm cho người ta không nghĩ tới chính là, lỗ kim của ngân châm quả nhiên có tia lửa chợt lóe, cũng không dập tắt, ngược lại có thế cháy lan ra, đây chính là cảnh giới tối cao của "Ly Hỏa châm pháp"!
La Văn Uyên nhất thời mặt xám như tro tàn.
Tùy Qua vẫn không chịu bỏ qua cho La Văn Uyên, miệt thị nói:
- Trung y không luyện khí, đó chính là cái rắm! "Tiểu châm vương" của thành phố Đông Giang chỉ là cái rắm!
Truyện khác cùng thể loại
341 chương
11 chương
45 chương
36 chương
104 chương
136 chương