Ỷ Thiên Chi Nhất Tần Nhất Tiếu

Chương 31 : Vô tình giằng co

Rình xem là một loại trải nghiệm khoái cảm nhộn nhạo vi phạm đạo đức Khoái cảm này hình thành từ việc ‘xem’, nhưng tiền tố ‘rình’ là điều kiện tất yếu tạo nên khoái cảm. Lâm Nhất Tần trùng hợp ăn được khối đậu hũ khiến người ta hộc máu giàn mũi giữa màn ôn tuyền này không được thoải mái lắm Bởi vì nàng vừa mới nhìn người ta liền bị hắn phát hiện. Từ ‘trộm’ vừa bay ngang qua, chỉ còn lại xấu hổ bối rối. Một nam nhân trần trụi cùng một nữ nhân quần áo không chỉnh tề, trùng hợp gặp nhau ở nơi ôn tuyền này… Nếu chuyện phát sinh ở nước Pháp lãng mạn hoặc nước Ý nhiệt tình năm 2028, đây sẽ là một kỉ niệm diễm ngộ (tính cờ gặp) đáng nhớ. Nhưng ở Trung Nguyên công nguyên năm 1322, đây hiển nhiên chẳng phải duyên phận thú vị gì. Thà rằng Lâm Nhất Tần khi vừa nhìn thấy hắn, tựa như tiêu chuẩn thục nữ phát ra tiếng hét hoảng sợ chói tai, sau đó ngượng ngùng che mặt lùi lại, xem như đây chỉ là giây phút xấu hổ ngượng ngùng. Nhưng chết tiệt là nàng điển hình cho sắc nữ đến từ năm 2028, nhìn thoáng qua, liền phát hiên nam nhân này dáng người khôi ngô, cực kì tinh tráng, rõ ràng không phải Vi Nhất Tiếu. Nhưng dáng người nóng bỏng như thế, nhịn không được lại nhìn liếc qua, lau lau nước miếng, liền hoàn toàn bỏ lỡ cơ hội tốt nhất để thét chói tai lui về sau. Chờ chút ngượng ngùng sâu nhất trong tâm linh nàng trồi lên một chút, hai người đã hình thành cục diện xấu hổ giằng co. Lâm Nhất Tần đã ngượng ngùng xem tiếp phía dưới, chỉ có thể nhìn chằm chằm mặt nam nhân này: hắn 34, 35 tuổi, ngũ quan hình dáng sâu đậm thâm thúy, mày kiếm mũi ưng, mặt như sương lạnh, ánh nhìn sắc như điện, quả là cực phẩm trung niên khốc ca. Hai người nhìn nhau tròn mắt, không nhúc nhích, thế giằng co cơ hồ có thể quét bay không khí xấu hổ, hai người ai cũng không chịu mở miệng trước hoặc lui lại. Một vị thần uy lẫm lẫm, hai mắt sáng ngời, như ánh chớp động. Một người như sét đánh, ánh mắt 囧 囧 ảm đạm mất hồn. Hai người như hai pho tượng đá, ngay cả tóc cùng mí mắt cũng không rung động. Ôn tuyền toát ra khí nóng nhè nhẹ vây quanh họ, xem như hai cao thủ nội công tự xuất ra nội lực khổ luyện cả đời, quyết một trận sinh tử. Sau thời gian một ly trà nhỏ, hai người cuối cùng cũng phân cao thấp. Đáng thương khốc ca uy nghiêm dù gì cũng là người địa cầu phàm thai thân thể, sao đọ được ET ngoài hành tinh da mặt vô sỉ, thân hình thoáng động, bất đắc dĩ chịu thua. Hắn hừ lạnh một tiếng, cánh tay dài với lấy quần áo cạnh ao, vung lên, y phục này như được thông chân khí giãn ra, như thiết bổng đánh thẳng ‘ba’ một tiếng vào ngực Lâm Nhất Tần, đem sắc nữ này hất bay. Lâm Tiểu Tiên vô sỉ ngoài hành tinh thấy hoa mắt, thân mình tựa như cưỡi mây đạp gió bay ra ngoài. Đáng tiếc nãng cũng không bị đánh bay khỏi địa cầu trở về cố hương, mà bị hất bay ra hai trượng, bị ném vào ôn trì cạnh đó, ‘phanh’ một tiếng, nước bắn lên tầng cao. Nước ao có thể giảm xóc, nhưng đồng thời cũng tiến vào tai, mũi, miệng Tiểu Lâm. Sự việc diễn ra đột ngột, nàng chưa kịp bế khí liền rơi xuống nước, luống cuống khua tay khua chân thăm dò, vươn lên mặt nước, tự nhiên bị sắc đến phế quản cũng muốn ho ra ngoài, đứng cũng không đứng nổi. Nhưng bị y phục đánh vào ngực lại thấy khó chịu, tức khí cùng đau đớn. Người địa cầu đại chiến ET vô sỉ, đấu tới rung đất dậy sóng, thần thú chính nghĩa nhà Lâm Nhất Tần lại không nghe thấy, sau đừng trách người ta vứt bỏ ngươi đổi thú cưng khác. Vi Nhất Tiếu rốt cục bị tiếng nước chảy triệu hồi đến, một ánh xanh nhanh như gió như chớp, trong hơi nước thoáng hiện, vài cái tung người liền xuất hiện bên cạnh Tiểu Lâm, thân pháp cực nhanh, thật sự không thể tưởng tượng. Vi Nhất Tiếu thân pháp mơ hồ linh động, biến ảo không lường, hoàn toàn trái với nguyên lí trọng lực học, đạp ba (sóng nước) mà đến, nhưng một loạt hành động quỷ mị cùng biểu tình âm trầm lại hoàn toàn không có chút liên hệ gì với thần tiên tỉ tỉ Lăng Ba tiên tử. Vi Vi vộ ôm Lâm Tiểu Tiên vào lòng, bắt tay tra mạch, biết nàng không chịu nội thương mới yên lòng, vỗ lưng nàng cho thuận khí. Ai ngờ đợi hắn cao thấp cẩn thận nhìn, chỉ thấy bạn học Tiểu Lâm quần áo không chỉnh, thần sắc chật vật, lệ quang trong suốt (nước mắt lưng tròng) , một thân ngoại bào ướt đẫm dính sát vào người, đường cong hiển lộ, có quần áo như không mặc quần áo (nội y không tính quần áo sao?), lại nhìn vị khốc ca nóng bỏng kia, đem quần áo ướt cột vào thắt lưng. Cảnh tượng này thấy thế nào cũng vô cùng quỷ dị. Vi Nhất Tiếu sắc mặt nhất thời rét lạnh, cởi ngoại bào bản thân phủ thêm cho Tiểu Lâm, liền lạnh lùng trừng nam nhân kia, sát khí bay đến hơn mười trượng, chỉ đợi rõ ngọn nguồn liền động thủ. Bên kia mặt lạnh như sương, không nói một tiếng, nghiêm nghị nhìn lại. Hai bên giằng co, không khí từ xấu hổ chuyển mãnh liệt, sát khí tứ phía tuôn trào. Lâm Nhất Tần trong đời lần đầu tiên cảm nhận cảm giác bị sét đánh, hỗn loạn thống khổ. Rõ ràng chưa phát sinh sự cố ngoài ý muốn gì, kết quả lại hình thành cục diện xấu hổ sấm rung chớp động này. Vi Nhất Tiếu mặt đen như đáy nồi, đứng cạnh hắn cũng bị sát khí đông lạnh đến run run. Mà sao trong khói thuốc súng cuồn cuộn này lại nghe mùi dấm chua chua, vì sao có loại cảm giác bắt kẻ thông dâm ngay tại hiện trường? (Người ngoài hành tinh thật không tự giác, chẳng lẽ cảm thấy xem hết nam nhân thì không cần phụ trách sao?) Lâm Nhất Tần chảy lệ rong biển, nghĩ, nếu thật sự nói cho Vi Vi: không phải nàng bị đùa giỡn, mà chính mình chiếm tiện nghi của người khác, có thể trực tiếp đem ‘con dơi hút máu’ tiến hóa thành Batman (người dơi) phu lửa không? Đang lúc bạn học Tiểu Lâm nghiêm cẩn nghiêm túc suy xét xem nên giả bộ bất tỉnh ngã vào hồ đem bản thân chết đuối, hay trực tiếp bay khỏi địa cầu quay về cố hương, bên ao tuyết đọng rung động, trong rừng chui ra một bóng dáng nho nhỏ, kia đúng là tiểu sắc lang bội tình bạc nghĩa. Âm thanh trẻ con vang dội hô một tiếng: “Phụ thân!” bỏ chạy lại bên người khốc ca, hai con mắt đen nhánh đảo tới đảo lui, lại nhìn thấy hai người Lâm Vi, trên mặt đầy thất kinh, thoạt nhìn như hiểu bản thân đã phạm tai họa lớn gì. Lâm Tiểu Tiên mê muội, không ngờ đầu sỏ gây nên mọi chuyện cùng vị người địa cầu không hay ho kia là người một nhà. Lâm Tiểu Tiên thầm nghĩ trong lòng: ‘Con ngươi phi lễ ta, ta rình xem ngươi, trước ta chịu thiệt, sau ngươi chịu thiệt, chúng ta kẻ tám lạng người nửa cân liền tính hòa nhau.’ Đáng tiếc tiếng lòng chân thành giữ gìn xã hội hài hòa của nàng không ai nghe thấy. Hai nam nhân thập phần ăn ý duy trì trầm mặc. Một người không muốn nể mặt giải thích chân tướng đáng sốc 囧 囧 này. Một người kia không muốn nghe, không chừng nghe được điều khiến hắn càng phát huy khuynh hướng bạo lực. Một người dang rộng tay, đem con bảo vệ phía sau, một người kia cũng làm động tác tương tự. Hai nam nhân đều chọn đối đầu, xem chừng sẽ diễn vở ‘Hiểu lầm lớn, dấm chua dậy sóng.’