Y Gia Truyền Kỳ [Đồng Nhân Nữ hoàng Ai Cập]
Chương 32 : Izumin trọng thương. Bị bắt đến Ashur
Lúc này Luka đang ẩn núp ở một nơi bí mật gần đó, hắn đi theo vương tử tìm cách cứu nữ nhi sông Nile, nhưng cũng làm một người truyền tin, để liên lạc với đám Hazas tướng quân sẽ đến sau.
Ở phía ngoài cùng đội ngũ, miễn cưỡng lắm Luka mới có thể thấy rõ tình hình chiến đấu ở bên trong trung tâm, nghe thấy tiếng cười càn rỡ của Algol, hắn cơ hồ muốn lao vào liều mạng với quân địch. Nhưng mà hắn thân mang trọng trách, một là vì có được tín nhiệm của nữ nhi sông Nile, có thể tùy thời cứu nàng; hai là một khi thế cục nổi lên biến hóa gì, hắn chính là người duy nhất có thể liên lạc với viện quân. Cho dù giờ phút này gấp gáp tột độ, hắn vẫn cứ nhớ kỹ lời vương tử dặn, không được tiến lên dù chỉ một bước.
Carol chính là người chứng kiến sự việc quanh thân nàng rõ ràng nhất, nàng tận mắt thấy vương tử lao đến trước mặt Algol, chỉ còn việc rút ra đao bên hông là có thể một chiêu chiến thắng, thành công kiềm kẹp Algol.
Nhưng mà tình cảnh hiện tại nàng nhìn thấy giống như tình tiết một bộ phim mỹ cao bồi viễn tây mà nàng đã từng xem qua, hai gã cao bồi đưa lưng vào nhau rồi cùng tiến về phía trước, hô 1 2 3 rồi đồng thời bắn súng, nhưng mà trên người vị cao bồi Izumin này lại không có đao, nếu không phải hắn phản ứng mau lẹ, dưới sự sửng sốt còn biết đưa tay ra cản phía trước một khoảng, thì hiện tại nơi bị thương sẽ không phải là cánh tay mà là ngực.
Kỳ thực khi Carol nhìn thấy Izumin xuất hiện không phải là không kích động, tuy rằng đều là những người muốn cướp nàng đi khỏi tình yêu của nàng, nhưng là Izumin lại chưa từng giống như Algol trắng trợn để lộ ra hung khí giống đực như vậy. Nam nhân này tuy không che giấu dã tâm của bản thân, nhưng lại không dùng thủ đoạn để đạt được dã tâm. Tuy rằng hắn vẫn lãnh khốc như vậy, nhưng làm Carol đang ở tình thế hiện tại thở phào một hơi.
Mà thực ra Carol sở dĩ có thể yêu người nam nhân cũng không thành thục giống như hắn là Menfuisu mà không phải yêu hắn, không thể không nói đến việc Izumin đã từng lừa gạt nàng. Khi hắn là vị thương nhân tên Ymir, Carol đã quá tin tưởng hắn. Nhưng nếu như Menfuisu là tự mình phô trương xưng là con trai thần Thái Dương, thì Izumin lại là vị vương giả có thể tùy thời ứng biến thay đổi, hắn có thể là thương nhân thông minh đi du ngoạn khắp các chư quốc, cũng có thể là vị vương tử cao quý lãnh khốc, còn có thể là một người si tình dễ dàng triền miên nói lời yêu.
Carol không thể tin hắn, lại càng không có khả năng thích hắn, đây chẳng qua chỉ là trực giác của nữ nhân.
Nhưng nói Carol không thích hắn, không bằng nói nàng không có niềm tin bắt được tâm nam nhân này. Menfuisu là Pharaoh, là hân lý duy nhất của Ai Cập, hắn tất nhiên sẽ nghĩ biện pháp cứu nàng khỏi nguy nan, không ai có thể ngăn cản hắn, Asisu cũng không thể. Nhưng Izumin lại chỉ là vương tử, ý nguyện của hắn không thể tiếp cận các vị thần, hắn có rất nhiều cố kỵ, tâm của hắn tựa như biển sâu, mà hắn cũng có thói quen không thể ở trước mặt vị phụ vương vẫn còn đang khỏe mạnh để lộ ra dã tâm vùng mưu kế. Hắn nhìn thì có vẻ ôn hòa khiêm nhã, nhưng lại như đang bước đi trên một vùng băng mỏng, không tin tưởng bất kì người nào.
Nhưng lúc này để Carol nàng lựa chọn, ở dưới tình huống không thể do dự, nàng khẳng định chọn Izumin. Hắn nhất định sẽ đem nàng ném vào trong lều trại đợi mang về Hittite, mà không phải ở nơi hoang dã bị binh lính nhìn thấu tất cả này trình diễn tiết mục vô nhân đạo. Nhưng với tình trạng hiện tại, Izumin đứng trước mặt người vô sỉ không biết xấu hổ Algol, phần thắng có chút không nắm chắc.
Izumin tất nhiên sẽ không biết lúc này Carol đang nghĩ gì, cánh tay hắn bị chém một đường, trong bóng đêm không thể thấy rõ tình trạng, nhưng âm thanh máu loãng rơi “tí tách” lại rõ ràng vô cùng. Hắn giận dữ đem vỏ đao khiến hắn thất bại trong gang tấc này hung hăng ném trên đất, hiện tại cũng không phải lúc tìm người tính sổ, mà thừa dịp Algol lui về sau, Izumin vung tay kéo xả tóc, lực đạo mạnh đến nỗi có vài sợi tóc bạc bị kéo rụng theo.
Khi hai lại một lần nữa giao chiến, Izumin đã nắm trong tay chủy thủ hắc thiết trước kia hay giấu trong tóc, tiếng kim loại giao nhau leng keng, ánh sáng chóp lóe, chủy thủ tuy ngắn hơn kiếm không chỉ một hai tấc, nhưng Izumin lại trụ vững vàng không ở thế hạ phong, khí lực so với Algol còn có phần lớn hơn.
Algol kinh hãi, Izumin này thoạt nhìn có vẻ là một thư sinh văn nhược, không nghĩ tới lại có sức lực tựa như dã thú, thân thể bên dưới lớp áo choàng chỉ sợ cũng giống như tảng đá, mặc dù gầy gò những từng tấc thịt đều đã trải qua toi luyện.
Bên người Izumin không có ai, nhưng mà cận vệ của Algol đã nhìn thấy sắc mặt vương thượng nhà mình không tốt, Algol lại không chịu kiềm chế, cứ tiếp tục lỏa thể ở gần bên lửa trại cùng người đao qua kiếm lại. Carol nằm ở chính giữa, nhưng nàng lại cảm thấy không có mặt mũi gặp người, cho nên cũng không có nhìn đến tình cảnh đang diễn ra trên đỉnh đầu nàng, bằng không phỏng chừng nàng muốn ngất đi.
Izumin cầm chủy thủ trong tay mặc dù khi đối kháng chính diện tốn rất nhiều sức, nhưng lại thắng ở liên hoạt, miệng vết thương khi tựa hồ giống như không tồn tại, chỉ có sắc mặt càng lúc càng tái nhợt biểu hiện hắn không thể trụ bao lâu nữa. Lúc này có một trận gió lạnh cuốn qua dưới khố Algol, nếu không phải sau khi hắn ta làm vương, gặp phải vô số ám sát, cũng không ít lần lên chiến trường, thì hiện tại rơi trên cỏ sẽ không phải là một đám lông mà là cục thịt.
Việc này làm Algol vô cùng tức giận, mà họa vô đơn chí chính là, mặc dù trong tay hắn ta là binh khí tốt nhất Ashur được thợ rèn làm ra thanh trọng kiếm bằng đồng, nhưng đã quá hai mươi chiêu lại không thể đem thanh chủy thủ nho nhỏ kia hạ bệ, rốt cục “tách” một tiếng bị cắt thành hai đoạn.
Algol sắc mặt dữ tợn, thù mới hận cũ dồn lại, liền hướng đến sườn núi làm một động tác tay ra hiệu. Nhóm binh lính Ashur sớm đã quan sát và thấy kinh hồn táng đảm, nghĩ rằng vương thượng nhà mình võ nghệ bình thường lại dám khiêu chiến với tuyệt đỉnh cao thủ, cũng may hắn hiểu rõ không thể kéo dài. Mà trước đó Algol cố ý dấy lên lửa trại, trong nháy mặt liền nghịch chuyển tình thế, làm người Hittite trở thành ta sáng địch tối bị vây trong vùng trũng của sơn cốc, trong chớp mắt mất đi phần thắng.
Mà theo động tác tay Algol vừa dùng để ra lệnh cứu mạng, tay thần tiễn của Ashur liền bắn tên, Izumin kinh ngạc né tránh, nhưng vẫn bị tên bắn xuyên thủng giáp vai. Izumin lảo đảo hai cái, nhưng cũng không có ngã xuống thúc thủ chịu trói.
Luka vô cùng sốt ruột, biết rõ vương tử cùng binh lính Hittite đã thất bại không thể phản kháng, nhưng hắn lại không thể tiến lên ứng cứu, vị trí của hắn không thể nhìn thấy thương thế của vương tử thế nào, nhưng hắn lại nghe thấy tiếng khóc “oa oa” của nữ nhi sông Nile có vẻ vô cùng sợ hãi.
Hắn đối với vương tử hết mực trung thành, là chàng thiếu niên lớn lên nơi sơn dã hắn muốn dùng thân thể linh hoạt nhanh nhẹn giống như một con thú nhỏ tiếp cận tới nơi có ba người quan trọng nhất kia, hoặc là bắt lấy Algol, hoặc là… hoặc là cứu nữ nhi sông Nile thoát ra, hắn liền có thể dùng nàng ra điều kiện.nhưng mà Hazas tướng quân không có ở đây, Luka có chút sợ hãi, hắn biết rõ nếu muốn đàm phán thì hắn không phải là đối thủ của đám người tinh ma này.
Lúc này Luka đã sắp thành công, chỉ còn khoảng hai mươi bước là hắn có thể cùng với đám lá cỏ huyết tùng nhảy ra, tạo trên thân thể xích lỏa của Algol một cái lỗ.
Không nghĩ tới ngọn lửa trên tay binh lính đột nhiên lay động lóe lên, soi rọi trên mặt Luka một chút, làm cho Carol đang mất hết hi vọng được cứu thoát hưng phấn cả người run run: A a, Luka đến rồi! Hắn nhất định là bị người Hittite bắt cùng lúc với nàng, thừa dịp đại loạn nàng mất tích, một đường theo chân Izumin vương tử đến cứu nàng. Nếu nàng sớm biết, trước đó đã tìm Luka cùng nhau chạy trốn, như vậy sẽ không bị Algol bắt được, nàng làm sao lại quên mất Luka chứ?
Carol run run môi, kích động không thể khắc chế kêu ra tiếng. Nhưng lúc này, các vị vương giả đều là ảnh đế đoạt giải Oscar, nhưng nàng tuyệt đối không đủ tư cách làm một diễn viên đoạt giải Oscar.
Algol sau khi thở dài nhẹ nhõm một hơi, cho người trói chặt vương tử, hắn liếc mắt một cái liền nhìn ra nàng có điểm không đúng, hắn vừa nhảy đến một cước đem tiểu bạch thỏ này đá sang một bên, vừa hô to có thích khách, Luka ẩn nấp thất bại, đành phải nuốt xuống cục tức trong lòng mau chóng đào tẩu, chỉ hy vọng giữa đường gặp Hazas tướng quân, bằng không để vương tử bị mang về thành Ashur, muốn lẻn vào cứu người sẽ càng khó khăn!
Algol thấy Luka đã chạy thoát, cũng không cho người truy đuổi, nhóm người Hittite còn lại có biết Izumin ở trong tay hắn hay không không quan trọng, tình thế hai quốc đã sớm như nước với lửa. Hắn chỉ hy vọng Jamari có thể thành công, dẫn dụ Menfuisu đến, hắn có thể hướng tới Asisu đòi chút lợi ích trao đổi, cũng không sợ Ai Cập liên thủ cùng Hittite đối phó hắn.
Nói không chừng… hắc hắc, Algol liếc mắt nhìn ả chim trĩ bị hắn một cước đá ngất đi, nói không chừng còn có thể để Asisu nữ vương xinh đẹp đến cực điểm kia làm vương phi của hắn! Cái gì đồng bào cái gì tình yêu, nào có quan trọng hơn vương vị?
Người Ashur tranh thủ nửa đêm xuất phát, tiếng động rất lớn hướng về phía trước, bởi vì phải mau chóng chạy về vương thành, Algol không động đến Carol, mà khi Izumin vương tử mơ hồ choáng váng vì mất máu quá nhiều tỉnh lại, đã nhìn thấy cánh cửa bằng đồng đầy đinh của thành Ashur.
Trời rạng sáng Luka mới có thể cùng Hazas tướng quân hội ngộ, lão tướng quân nghĩ đến vương tử do chính ông dốc lòng dạy dỗ từ nhỏ thế nhưng lại thất thủ bị bắt thì vô cùng sợ hãi, thần sắc nghiêm nghị gấp gáp hỏi Luka “Vương tử làm sao có thể bị tên Algol ngu ngốc kia bắt? Điều này tuyệt không có khả năng, không có khả năng!”
Luka cũng rầu rĩ, tình huống lúc đó quá mức quỷ dị, nhưng là khoảng cách của hắn quá xa không thể thấy rõ “Vương tử rõ ràng đã đánh lén thành công, nhưng không biết vì sao Algol không bị tổn hao tí lông tóc nào, còn cười nhạo vương tử… cười nhạo vương tử…”
Thấy hắn cà lâm Hazas tướng quân quát to, hắn mới ấp a ấp úng nói “Algol nói vương tử là ra trận không mang kiếm,… Nực cười, còn nói vương tử không chạm vào nữ nhi sông Nile, là vì dưới khố cũng không có kiếm…”
Ynanna ở một bên nghỉ ngơi sau khi lên đường cả đêm, đang uống một ngụm nước lớn bỗng “phốc” một tiếng phun ra thật xa, nàng lạnh nhạt lau miệng, kéo kéo bả đao được bọc bằng vải ngay ngắn, sự việc này trời biết đất biết nàng biết, nếu có người khác biết, nàng sẽ vạn kiếp bất phục, bất quá cái người khác kia hiện tại đã bị nàng hại cho chết khiếp.
Hazas tướng quân căn bản không rãnh để ý Ynanna, ông tức giận vỗ ngực liên tục “Aii.. ai…, phải làm thế nào đây, hiện tại trong tay Ashur giữ hai người quan trọng, một khi họ vượt qua cổng thành lớn của Ashur, chúng ta liền bất lực, cho dù là vương cũng không có khả năng thuyết phục nhóm hội đồng nguyên lão nghĩ cách cứu vương tử, cũng không thể trông cậy vào Menfuisu Pharaoh Ai Cập đến công thành.”
Ông đột nhiên có ý tưởng vội nói “Luka, ngươi là thị vệ của nữ nhi sông Nile, ngươi mau chóng đi Ai Cập, bẩm báo với Menfuisu là nữ nhi sông Nile đã bị Algol vương bắt, nếu Ashur cùng Ai Cập đánh nhau lưỡng bại câu thương, vương tử có thể bớt ăn chút khổ.”
Ynanna trong lòng không rõ là tư vị gì, nghe Luka báo cáo, Izumin bị Algol biến thành trò hề, còn bị lãnh một tên suýt nữa đâm xuyên ngực, tuy rằng không phải vết thương trí mệnh, nhưng là thân ở trong doanh địa địch khẳng định sẽ không tốt đẹp gì. Nàng chỉ có thể bội phục trình độ của y sư người Sumer và người Ai Cập, khi đó nàng sốt cao đã được điều trị rất tốt, còn vương tử hắn… vương tử hẳn là sẽ không dễ dàng chết đâu, nàng còn phải trông cậy vào người này để tìm đường về nhà a!
Luka phụ trách việc châm ngòi ly gián Ashur và Ai Cập đã rời đi, Hazas lo lắng lúc tiến vào Ashur quốc, đi cả đại đội sẽ không tiện hành động, dễ dàng bị phát hiện, liền chia đội ngũ ra thành nhiều nhóm, từ những hướng khác nhau tiến vào thành Ashur.
Hôm nay Ynanna đi theo Hazas núp dưới tàng cây ngoài thành, mật thám ẩn núp ở thành Ashur đã sớm chuẩn bị tốt giấy thông hành cho bọn họ, hiện tại chỉ chờ mọi người hội họp ở trong thành, sẽ nghĩ cách tiến vào hoàng cung cứu người.
Ynanna đang tò mò nhìn đông nhìn tây, thì ở phía sau có người đánh xe ngựa vội vàng chạy về phía cổng thành, vừa chạy vừa xua đuổi những người qua đường “Tránh đường, tất cả mau tránh đường!”
Binh lính thủ vệ tiến ra đón đường, nhìn thấy văn thư có con dấu hoàng gia, lập tức nịnh nọt nói “Vị quý nhân này, người là muốn đi đâu?”
Hazas tướng quân là người từng trải, nhìn thấy xe ngựa được chế tác xa xỉ, khác xa những xe ngựa thông thường, có thể nói là vô cùng xa hoa. Trong chớp mắt vải rèm che bị thổi lên, ông thấy một đôi chân thiếu nữ, hai chân nho nhỏ đều mang lắc chân bằng vàng, ở giữa nối với nhau bằng dây xích vàng.
Đây quả là cơ hội trời ban, Hazas không nói hai lời, đem Ynanna không hề phòng bị một tay nhấc lên, ném vào trong xe ngựa. Ynanna lăn hai vòng, ngã ngửa mặt lên trời nằm trên đùi một người, người nọ kinh hãi một lát, khi nhìn rõ bộ dạng Ynanna, cặp mắt long lanh màu lá cọ hơi híp lại tà ý cười nói “Ai nha! Đã lâu không gặp!”
Truyện khác cùng thể loại
640 chương
16 chương
33 chương
21 chương