Xuyên Việt Thú Nhân Chi Thành
Chương 5
Khi trở về, Trình Trì đi rất chậm, Al nhìn thấy Trình Trì đầy bụng tâm sự, cũng không giống như lúc vừa tới chít chít oa oa nói liên tục, chỉ là trầm mặc cùng hắn đi về nhà.
Đi nửa đường, Trình Trì đột nhiên mở miệng hỏi, “Al, Lance trước đây, là người như thế nào?”
“Hả?” Bởi vì không nói lời nào buồn chán quan sát xung quanh, Al nghe được Trình Trì mở miệng, sửng sốt một chút, lập tức cười cười đáp, “Ngươi trước đây sao? Ngươi trước đây rất tốt a, vừa thông minh lại lanh lợi, còn biết thật nhiều thật nhiều, ta trước đây rất hâm mộ ngươi.”
Trình Trì lắc đầu, “Sai, phản ứng khi những người trên đường vừa đụng tới ta, ta nhìn được cả, tất cả mọi người đều không thích ta.”
Không ngờ Trình Trì lại nói như vậy Al trở nên có chút xấu hổ, an ủi, “Không phải đâu, bọn họ chỉ là không thấy được ưu điểm của Lance ngươi a, không có hỏng bét như ngươi nghĩ đâu.”
Trình Trì dừng bước, nhìn thẳng vào Al, “Có thể nói cho ta biết về chuyện trước đây của Lance chứ? Ta rất muốn biết, ngươi có thể nói cho ta biết không?”
Al thấy tia kiên trì trong ánh mắt của Trình Trì, cũng chỉ đành gật đầu, “Đến nhà ta ngồi đi, Rupert lúc trước có mua chút mật quả tại thị trấn Vaart về, vừa lúc cho ngươi nếm thử, vị rất ngon.”
Trình Trì đồng ý.
.
Trình Trì đến nhà Al chưa bao lâu, Rupert đã trở lại, sau đó Al giữ Trình Trì lại cùng nhau ăn bữa trưa, đợi cho rượu đủ cơm no, khi Trình Trì rời khỏi nhà Al đã là qua giữa trưa, Trình Trì bị vầng thái dương ấm áp chiếu đến nên hơi buồn ngủ.
Sau khi Trình Trì buồn ngủ bị Al đuổi về nhà của Lance, liền lập tức ngã quỵ trên giường tiến vào mộng đẹp.
Thẳng đến sau khi ngủ một giấc say, Trình Trì nằm trên giường bắt đầu suy nghĩ về thế giới kỳ dị này, về Lance…
.
Thế giới này không có nữ nhân, chỉ có giống đực, cùng với giống cái gánh chịu trách nhiệm sinh dục. Giống đực thường ngày đều duy trì trạng thái bán thú nhân, thường chỉ có khi săn thú hoặc là gặp phải nguy hiểm mới biến thành hình thú, mà giống cái thì vẫn duy trì trạng thái hình người, không thể biến thành hình thú.
Tại thế giới này, số lượng giống cái ít hơn so với giống đực, cho nên, nhận được một vị bạn lữ cùng nhau sinh hoạt cùng sinh sôi nảy nở hậu đại chính là chuyện quan trọng nhất trong đời của giống đực.
Bọn họ phải cạnh tranh kịch liệt mới có được gia đình và con cái của chính mình.
Sau khi giống đực đánh bại tất cả người cạnh tranh, cũng đoạt được thiện cảm từ giống cái, giống đực sẽ lấy khối mặc ngọc mà chỉ khi thông qua lễ trưởng thành mới có được, vì giống cái mà khắc một mảnh tín bội, sau đó lẫn nhau chấp thuận lời hứa, ký hạ khế ước, cuối cùng kết hợp cùng một chỗ tạo thành gia đình, dưỡng dục con cái.
Con của bọn họ gọi giống cái dưỡng dục chúng là daddy, gọi giống đực là papa.
Thống trị thế giới thú nhân chính là thành chủ ở tại chủ thành Lodan —— Aubrey, dưới sự trị vì của ngài, thú nhân ăn thịt cùng với thú nhân ăn chay đều ở trong thành trấn, hỗ trợ lẫn nhau, chung sống hòa bình.
Mà chỗ ở của Trình Trì hiện tại chính là một thị trấn nhỏ ven biển thuộc về thú nhân ăn thịt, tên là Topaz, thị trấn nhỏ này cách xa chủ thành Lodan, không phải rất phồn hoa nhưng lại yên bình.
Mà về ngài Lance, Trình Trì nhớ tới lại đau đầu, mặc dù hôm nay đã cùng Al và Rupert nói chuyện phiếm, Rupert nói một số việc vô cùng mịt mờ khách khí, Trình Trì cũng có thể thông qua hắn mà biết được thái độ làm người của Lance cực kỳ không xong.
Lance đi cùng papa và daddy của hắn đến trấn Topaz, daddy của hắn thích sự yên lặng và tường hòa của trấn Topaz, cư dân thuần phác nhiệt tình, cho nên một nhà ba người bọn họ định cư tại đây.
Thế giới này giống cái trân quý, lớn lên đẹp lại mảnh mai thì càng được giống đực truy phủng và nâng niu, mà Lance phù hợp điều kiện này lại đến, không thể nghi ngờ đã khiến toàn bộ giống đực chưa kết hôn trong trấn trở nên rục rịch.
Xét thấy Lance và Trình Trì có gương mặt như nhau, khi Al nói Lance là giống cái đẹp nhất thị trấn, Trình Trì vô thức sờ sờ mặt mình, thực sự không cách nào hiểu nổi cái mặt đã liên tục nhìn hai mươi năm này có gì đẹp, nói là thanh tú thì còn miễn cưỡng.
Nhưng qua miêu tả của Al, Trình Trì nghĩ, thân là một giống đực cao lớn thô kệch thấy gương mặt thanh tú vô hại của Lance, đối lập với thân thể cường tráng của bọn họ, vóc người càng thêm nhỏ bé và yếu ớt của giống cái luôn luôn có thể thúc giục ý muốn bảo hộ vô hạn của giống đực.
Có lẽ Lance từ nhỏ đã được giống đực nâng niu, lấy lòng đến lớn, cho nên dưỡng thành tính cách cao ngạo bốc đồng của hắn. Lance kỳ thực cũng không thích trấn Topaz, hắn hướng tới chính là chủ thành phồn hoa náo nhiệt, mộng tưởng của hắn là trở thành bạn lữ của một trong những con cháu quý tộc tại chủ thành Lodan, chứ không phải cả đời không có tiếng tăm sinh sống tại trấn Topaz bình tĩnh đến rỗng tuếch không gợn nổi một tia rung động này.
Nhưng, tại thế giới thú nhân này, đương nhiên tồn tại việc phân chia huyết thống, quý tộc nên cùng quý tộc làm thông gia, bình dân chỉ có thể cùng bình dân thành lập gia đình.
Mà Lance, bởi vì thân phận hắn là bình dân, mộng tưởng của hắn chỉ có thể là mộng tưởng, hắn vĩnh viễn cũng không thể vượt qua bức tường thân phận cao xa kia, cho nên hắn chỉ có thể một bên không cam lòng, một bên tiếp thu sự ân cần và lấy lòng của thanh niên trong trấn, đối với ai cũng có một tia ái muội như có như không, hắn rất hiểu đạo lý không thể treo cổ trên một thân cây.
Nhìn các thanh niên độc thân trong trấn không ngừng vì Lance mà tranh đoạt ghen tuông, thậm chí có lúc động tay động chân, điều này làm cho các cư dân trong trấn rất bất mãn đối với Lance, những đứa trẻ không rành sự đời đầy ngập nhiệt huyết có lẽ không biết chuyện gì xảy ra, nhưng không có nghĩa các lão nhân lớn tuổi nhìn không thấu dự định của Lance, nhưng papa và daddy của Lance căn bản không trông nom được hắn, đám thanh niên tinh lực dư thừa kia cũng giống như ăn cỏ mê, không nghe bất kỳ khuyến cáo nào.
Các lão nhân chỉ có thể chờ mong Lance nhanh chóng chọn một người kết làm bạn lữ, để cho trấn Topaz một lần nữa khôi phục sự yên lặng của ngày xưa.
Ngay khi Lance chuẩn bị từ trong đám thanh niên mỗi ngày đối với hắn xun xoe nịnh bợ, chọn một người điều kiện không tệ lắm làm bạn lữ, thì số phận lại mở ra một cánh cửa khác cho Lance —— Hắn nghe người khác nói chuyện, đã biết đến Claude —— thanh niên trầm mặc, không loanh quanh bên Lance và cũng là người mà hắn chưa từng gặp.
Nghe bọn họ đoán Claude có thể là con riêng của thành chủ Aubrey, nụ cười máy móc vẫn duy trì trên mặt Lance xuất hiện một tia ba động.
Lance điều tra được địa chỉ nhà Claude, nấp ở một bên thấy được thanh niên có thân thế thần bí kia, nhìn thấy chiếc đuôi và đôi tai màu đen của Claude, hai mắt màu xanh sẫm sâu thẳm, hắn hầu như có thể cảm nhận được con tim vắng lặng của mình lần thứ hai lại đập —— Hình thú của Claude có thể là hắc báo, giống loài cao quý nhất thế giới này, như thành chủ Aubrey, Lance kích động khẳng định: cho dù Claude không phải con riêng của Aubrey, hắn cũng nhất định là con của một quý tộc trong gia tộc của Aubrey.
Ba tháng sau, là ngày các thanh niên độc thân mê luyến Lance ở trấn Topaz tan nát cõi lòng, bởi vì Lance mà bọn họ mong nhớ ngày đêm lại cùng Claude thân thế bất minh trầm mặc ít lời kết hợp —— Có người nói duyên phận của bọn họ bắt đầu khi Lance dũng cảm cứu daddy Bonnie của Claude bởi vì không có tín bội che chở mà bị mãnh thú công kích tại rừng rậm, vì thế trên lưng Lance có thêm một vết thương dữ tợn.
Nhưng các thanh niên thiện lương vẫn dành cho Lance và Claude sự chúc phúc chân thành tha thiết nhất, bởi vì trên mặt Lance hiện lên nụ cười còn ngọt ngào hơn khi ở bên họ, sự ổn trọng của Claude cũng khiến bọn họ tin tưởng, Lance được Claude chăm sóc sẽ có cuộc sống thật hạnh phúc.
Với kết quả này, các lão nhân trong trấn cũng biểu hiện rất thỏa mãn, bởi vì thị trấn lại khôi phục sự tĩnh lặng của ngày xưa.
Trải qua tròn một năm dựng dục, Lance sinh ra một đứa con của Claude —— Ian.
Trong lúc này, bọn họ lại gặp một chuyện, đều khiến cư dân trong trấn đồng tình không ngớt, đầu tiên là papa Jia Leian của Lance trong lúc săn bắn thì bị nanh kiếm của dã thú chọc thủng trái tim mà chết, daddy của Lance không thể tiếp thu chuyện này, trong đêm đó cũng cùng Jia Leian ra đi.
Sau đó hai tháng lạnh lẽo trôi qua, Bonnie thân thể vẫn không tốt cũng vĩnh viễn rời khỏi Claude, trong tang lễ của Bonnie, Claude gắt gao ôm lấy quan tài của Bonnie, không cho hạ táng, dáng vẻ đó khiến rất nhiều cư dân trong trấn đều lưu lại nước mắt.
Có thể là vì mất đi song thân gây cho Lance đả kích quá lớn, tính tình của hắn cũng dần trở nên hư hỏng, cư dân trong trấn thường nghe được âm thanh chửi bới chói tai trong nhà hắn, khi thì hoài nghi Claude đã chán ghét hắn có vết thương xấu xí, khi thì trách cứ chửi bới Claude vô dụng nhát gan, Claude cũng càng trở nên trầm mặc thêm.
Sau đó rồi cũng có một ngày, Lance thừa dịp Claude ra ngoài săn bắn để lại một mảnh tin nhắn sau đó bỏ nhà ra đi, hắn nói hắn muốn đi tìm thánh thủy trong thánh địa để trị hết dấu vết trên lưng hắn, hắn không không thể chịu đựng khi để Claude thấy vết thương xấu xí của hắn nữa.
Thấy tin tức Lance lưu lại, Claude không nói gì thêm, nhưng luôn luôn giao Ian cho Al trông nom giùm, sau đó biến mất hai ba ngày đi tìm tăm tích của Lance, thế nhưng mỗi lần đều thất vọng quay về, cho đến một năm trước, Claude rời đi bảy ngày sau liền trở về, từ đó hắn không còn đi tìm Lance nữa.
Sau đó lại có người trong thôn nói thấy được Lance tại thành Lodan, hắn mặc quần áo hoa lệ ngồi trên xe ngựa vui đùa với một thanh niên quý tộc, tin này vừa ra, ánh mắt mọi người nhìn về Claude tràn ngập đồng tình, nhưng Claude giống như cái gì cũng chưa nghe được, chỉ là chuyên tâm săn thú, cẩn thận tỉ mỉ nuôi lớn Ian.
Đương sự đều không phản ứng gì, đồn đãi cũng tản ra như vậy, Lance hình như tiêu thất trong trí nhớ mọi người, cho đến khi Trình Trì xuất hiện.
Trong đầu Trình Trì hiện lên hình dạng của Claude, thở dài, đây quả thực chính là chàng trai khổ vì tình trong tiết mục lá cải a.
Hôm nay càng làm cho Trình Trì khổ não chính là, vì sao một cực phẩm như vậy lại cứ khư khư trông giống hệt mình chứ? Trình Trì có thể đoán được cuộc sống trong thế giới thú nhân sau này của mình như thế nào, con đường phía trước nhấp nhô a.
.
Buổi tối Claude tới rất đúng giờ, Trình Trì mời hắn ngồi bên bàn, rót một cốc nước, sau đó ngồi đối diện Claude, “Chúng ta nói chuyện đi.”
Claude liếc mắt nhìn Trình Trì, ừ một tiếng.
“Đầu tiên, ta mong ngươi có thể hiểu, sự thực ta không phải là Lance.” Trình Trì nói.
“Là ngươi.” Claude mặt không biểu tình nói.
Trình Trì thấy Claude cố chấp, có chút bất đắc dĩ, “Ta thực sự không phải.”
“Là ngươi.” Claude vẫn cứ nói hai chữ như thế.
Trình Trì có chút vô lực, “Trong lòng ngươi rất rõ ràng ta không phải, đúng không? Dù cho lúc trước ngươi không thể khẳng định, nhưng khi ta tháo tín bội xuống, ngươi có thể đã biết rồi đúng không? Ngươi chỉ là không muốn tiếp thu sự thực này mà thôi, ngươi…”
Claude không chờ Trình Trì nói cho hết lời bỗng nhiên đứng lên, trong mắt hắn hiện lên một tia thống khổ, nhưng vẫn bình tĩnh nói, “Ta biết, ngươi là Lance, ta còn có việc, ngươi nghỉ sớm một chút đi.”
Trình Trì chưa kịp mời ở lại, chỉ có thể nhìn Claude vội vã đi khỏi nơi này.
Trình Trì nhìn cốc nước chưa uống một ngụm, thở dài một hơi.
Truyện khác cùng thể loại
89 chương
129 chương
11 chương
53 chương
125 chương
35 chương
48 chương
64 chương
4 chương