Giang Phi Vũ đập bàn nói: " Được rồi trật tự Triệu Đại Tráng ngươi kiện nhưng không có chứng cứ. Rất khó thành án nếu như vậy ngươi sẽ phạm tội vu khống có biết không? "
Đại Tráng thản nhiên nói: " Thảo dân biết"
Lưu Triệt nghe vậy lo lắng nhìn Đại Tráng. Nhưng thấy y bình thản, hai tay liền đan vào nhau, chắc là Đại Tráng đã suy tính hết rồi.
Triệu lão gia tử liền nói: " Bẩm đại nhân, vì trong nhà có hơi thiên vị con út. Nhưng không ngở Đại Tráng lại có thể ghen tị đến mức này đặt điều vu khống mong đại nhân minh xét"
Triệu lão thái khóc lóc nói: " Tôi số khổ a, có đứa con bất hiếu như vậy. Bỏ mặc cha mẹ già một mình sống sung xướng"
Triệu Bình cũng chắp tay nói: " Bẩm đại nhân huynh trưởng vốn tính thật thà. Không hiểu sao hôm nay lại dám đặt điều vu khống bất hiếu với cha mẹ như vậy. Hẳn là có người xúi dục... "
Nói rồi như có như không liếc qua Lưu Triệt. Triệu Bình nghĩ chắc chắn có liên quan đến Lưu Triệt người này lúc còn đi học chiếm hết phong quang trong trường. Nay đã đến nước phải gả cho đàn ông đáng lý phải nên biết điều vậy mà nghêng ngang. Hôm trước còn dám vì Tiểu Tráng âm thầm làm mình mất mặt.
Triệu lão thái nghe Triệu Bình nói xong liền đấm ngực gào khóc: " Đều tại cái thằng sao chổi kia là do tôi mắt mù mới rước nó vào nhà"
Sau đó nhào lại chỗ Lưu Triệt muốn đánh Lưu Triệt. Thôn dân xem xử án xôn xao bắt đầu nghị luận to nhỏ nói xấu về Đại Tráng và Lưu Triệt. Giang Phi Vũ đập bàn nói: " Được rồi Triệu thị, bổn quan hiểu tâm trạng của bà nhưng đây là công đường không thể làm loạn"
Triệu lão thái lúc này mới thôi được Triệu Bình an ủi liền khóc lóc trong lòng con trai. Triệu Phú Quý thở ra, chuyện này may là không có chứng cớ. Xem ra lần này có thể lấy tiền từ chỗ Đại Tráng rồi nghĩ vậy người Triệu gia không khỏi trộm vui mừng.
Giang Phi Vũ nhìn Đại Tráng, nói: " Triệu Đại Tráng ngươi có còn gì để nói không? "
Đại Tráng nhìn Triệu lão thái khóc lóc bên kia, cười lạnh nói: " Cháy? Thảo dân biết trước là sẽ cháy mà"
Nói rồi từ trong ngực lấy ra một quyển sổ mỏng nâng sổ Đại Tráng nói: " Đại nhân mời người xem"
Tần Húc liền chạy xuống lấy sổ lên đưa cho Giang Phi Vũ. Đám người Triệu gia thấy cuốn sổ liền sụi lợ Triệu Đại Tráng thật thâm hiểm, hóa ra đã lén trộm sổ từ trước.
Đại Tráng nói: " Đại nhân thảo dân thân là con trưởng lo cho cha mẹ cũng là điều đương nhiên. Bao nhiêu năm qua từ việc đồng áng đến gánh nước bổ củi có việc nào không phải do thảo dân làm? "
Nhìn qua Lưu Triệt, Đại Tráng lại nói: " Trong nhà có năm lượng bạc bỏ ra để cho nhị đệ và tam đệ không phải tòng quân nhưng lại không có để thảo dân phải đi tòng quân. Trên chiến trường thảo dân không biết suýt nữa mất mạng bao lần. Thoát nạn trở về chưa kịp mừng vui vì được đoàn viên. Cha già lại quỳ xuống xin thảo dân nhập ngũ thay cho tứ đệ."
Nói đến đây liền xúc động, nghẹn ngào. Lưu Triệt vội lại gần nắm tay Đại Tráng nhìn thấy tức phụ Đại Tráng mới bình ổn lại đôi chút. Lưu Triệt liền quỳ xuống hướng Giang Phi Vũ nói: " Đại nhân khi thảo dân gả vào nhà họ Triệu thì Đại Tráng đã bị phân gia. Một căn nhà tranh rách nát, hai mẫu ruộng cạn khô cằn. Đủ thấy được nhà họ Triệu đối xử với Đại Tráng ra sao. Việc này người trong thôn Thạch Thủy đều biết không tin đại nhân có thể cử người đi điều tra"
Gấp cuốn sổ lại, Giang Phi Vũ nói: " Sổ sách này là thật, Triệu Đại Tráng ngươi giỏi lắm dám trộm sổ sách... "
Nhìn người nhà họ Triệu nơm nớp lo sợ. Giang Phi Vũ lại nói: " Nhưng cũng nhờ đó mà có thể chứng minh được oan khuất của ngươi nên việc này bổn quan tạm thời không truy cứu."
Sau đó đập bàn, nói: " Lý Vịnh "
Lý Vịnh hốt hoảng nói: " Có thảo dân"
Giơ quyển sổ trong tay, Giang Phi Vũ nói: " Sổ sách bị cháy hả? Ta thấy là ngươi cố ý muốn tiêu hủy chứng cứ thì có"
Lí Vịnh mặt mày trắng bệnh, vội vàng quỳ lạy nói: " Thảo dân biết tội mong đại nhân tha thứ"
Sau đó chỉ sang bên Triệu gia nói: " Đều là do bọn họ...bọn họ xúi dục thảo dân"
Triệu Phú Quý vội quát: " Lý Vịnh ông đừng có ngậm máu phun người. Đại nhân hoàn toàn không có chuyện đó"
Giang Phi Vũ gõ bàn: " Không có chuyện đó? Chắc Lý Vịnh tự nhiên đổi tên rồi hủy sổ sách vì người dưng ha?"
Triệu Phú Quý nghe vậy liền ngậm miệng Triệu lão thái vội rống: " Nhưng hắn ta bất hiếu là sự thật đại nhân. Con cái trong nhà ai không phải làm việc chỉ có hắn là kêu oan như vậy. "
Triệu Phú Quý vội vàng bịt miệng vợ mình. Cái bà điên này vừa mới khen không có ngu xuẩn lắm bây giờ lại làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy. Đành bò lại chỗ Đại Tráng nói: " Đại Tráng...Đại Tráng con ta chẳng lẽ con nỡ để cha mẹ chịu khổ. Mau...mau nói cho đại nhân biết không phải như vậy... "
Vừa nói vừa nắm lấy tay áo Đại Tráng cầu xin: " Phải rồi...là con thương đệ đệ...thương nên mới xin đi nhập ngũ thay đệ đệ.... "
Truyện khác cùng thể loại
114 chương
24 chương
34 chương
115 chương
106 chương