Nhà họ Triệu không có Triệu Đái Tráng làm việc mười mấy mẫu ruộng đều phải tự làm hết. Trước đây lười biếng đẩy việc cho Triệu Đại Tráng nên bây giờ làm mãi cũng không xong, liền kêu trời kêu đất. Triệu lão gia tử đích thân sang, mở miệng ra liền kêu Đại Tráng qua phụ việc. Triệu Đại Tráng nhất quyết không qua, nói: " Trong nhà con còn có việc phải làm, bên đó nhiều người tự làm đi" Triệu lão gia tử tức giận, nói: " Đại Tráng dù sao ta cũng là cha của con nhờ con giúp chút việc thì có sao? Sao con có thể đối xử với cha mẹ như thế? " Triệu Đại Tráng nhìn cha mình, nói: "Con đã nói rõ mọi chuyện với mẹ rồi, nhà đã phân. Giấy đoạn tuyệt còn trong nhà. Hai nhà chúng ta không liên quan, bên đó bao nhiêu người lại bắt con sang đó làm một mình nữa sao? " Triệu lão gia tử thông minh hơn Triệu lão thái một chút. Nghe Đại Tráng nói vậy tức giận lắm nhưng biết được nói cứng với Đại Tráng không được. Đành giả vờ nhượng bộ nói: " Đại Tráng à, dù trong nhà có hơi bất công. Nhưng cũng có công dưỡng dục con, ta và mẹ con có lỗi với con. Nhưng con là phận con cháu, con không thể đối xử với chúng ta như thế được" Triệu Đại Tráng nhíu mày: " Hơi? Nói vậy chứng tỏ cha mẹ tốt với con con lại không biết điều? " Triệu lão gia tử mỉm cười nói: " Không sao, chúng ta vẫn là người một nhà. Một tờ giấy sao có thể bác bỏ máu mủ tình thâm giữa chúng ta. Hủy nó đi coi như không có chuyện gì xảy ra" . Cập nhật truyện nhanh tại || TR ÙMTRUYỆN. c o m || Lưu Triệt ở ngoài cửa nghe lén, liền bị tức cười vì độ mặt dày của Triệu lão gia tử. Triệu Đại Tráng bên trong cũng bị chọc tức, cười nói: " Chuyện cả nhà xem con như người ở, như gia súc bạc đãi con không nói. Nhưng người thương con? Người làm con thấy buồn cười quá? Con hỏi người là ai đã lén đi đến chỗ lý chính thay tên con vào tên của tứ đệ? Người thương con quá, người đúng là người cha tốt của con" Triệu lão gia tử nghe vậy biến sắc, nói: " Đại Tráng à, Tiểu Bình là thư sinh sao có thể ra trận. Hơn nữa đợi nó thăng quan tiến chức rồi thì con cũng được nhờ mà" Triệu Đại Tráng tức giận, nói: " Trước hết con phải còn mạng thì mới được nhờ. Người về đi sau này người đừng đến đây nữa" Triệu lão gia tử đang định mở miệng mặt dày ép Triệu Đại Tráng qua làm việc. Thì Lưu Triệt mở cửa đi vào, đặt trà lên bàn, Lưu Triệt nói: " Cha, mời dùng trà" Thấy Lưu Triệt vào, Triệu lão gia tử vội ngậm miệng không dám ép Đại Tráng nữa. Lưu Triệt ngồi xuống nói: " Nhà con có hai mẫu ruộng, đều do Đại Tráng vất vả làm. Con yếu ớt không giúp được gì chỉ khổ Đại Tráng. Cha xem nhà bên đó nhiều người cha nói vài người qua giúp chút được không? " Triệu lão gia tử mở miệng muốn nói không được. May mà nhịn lại được, Lưu Triệt nhìn Triệu lão gia tử thấp thỏm, thở dài nói: " Thôi vậy, bên đó cũng nhiều việc là con suy nghĩ không thấu đáo" Triệu lão gia tử thở phào, trái tim chưa kịp hạ xuống lại bị Lưu Triệt treo lên. Lưu Triệt nhẹ nhàng nói: " Đại Tráng đệ bán hàng ở trấn trên hôm nay gặp lão sư trước đây. Lão sư mời đệ đến trường chơi, nghe nói tứ đệ cũng học ở đó chắc đệ tiện đường ghé thăm chút " Triệu lão gia tử nghe liền biết Lưu Triệt đang uy hiếp mình. Đã nghe lão bà của mình nói Lưu Triệt dọa lên trấn trên hủy tiền đồ của tiểu nhi tử. Triệu lão gia tử đối với Lưu Triệt có sự sợ hãi nhất định vì bị bắt được điểm yếu. Hôm nay lén lút nhân lúc Lưu Triệt không ở mà sang, ai ngờ vẫn gặp phải. Biết không chiếm được chỗ tốt, Triệu lão gia tử xám xịt rời đi. Đợi con trai làm quan lớn, sẽ xử lí hai đứa bất hiếu kia sau. Triệu Đại Tráng thở dài, nói: " Đã để đệ phải chê cười rồi" Lưu Triệt nhìn Đại Tráng dò hỏi: " Nhà họ Triệu thực sự lén lút đến chỗ lí chính đổi tên huynh vào danh sách trưng binh? " Triệu Đại Tráng biết Lưu Triệt đã nghe hết cũng không dấu diếm gật đầu. Lưu Triệt vỗ nhẹ bàn tay đang nắm chặt lại của Đại Tráng an ủi y. Nhà này cũng thực là...quá đáng lắm bộ không sợ Đại Tráng chết trên chiến trường sao? Sau đó chợt nghĩ đến gì đó, Lưu Triệt hỏi: " Đại Tráng huynh đã từng đi lính trước lần đi lính này rồi phải không? " Triệu Đại Tráng lại gật đầu, Lưu Triệt hít vào một ngụm khí lạnh. Nhà họ Triệu điên rồi cả gan làm chuyện phạm pháp. Vốn dĩ có tiền để con không phải đi lính. Nhưng không ra tiền cho Triệu Đại Tráng để y phải đi lính. Đến phiên con út vì muốn con trai có thêm công danh sau này liền ép buộc Đại Tráng tiếp. Chuyện này mà lộ ra...Lưu Triệt cười cười. Triệu Đại Tráng nhìn Lưu Triệt đang cười liền đoán được suy nghĩ của y. Lưu Triệt thấy Đại Tráng lo lắng nhìn mình, liền khoát tay nói: " Huynh an tâm đi, ta nghĩ có chuyện này rồi. Chúng ta chắc chắn nắm đầu nhà bên đó sau này họ làm gì quá đáng ta lấy áp chế họ thôi"