Xuyên việt đấu phá thương khung lập hậu cung
Chương 35 : Phục thiến và phục linh
Sau mười năm ngày ở lại Vân Lam Tông.hôm nay trời xanh nắng ấm.Vô Thiên tiếp tục cuộc hành trình xây dựng hậu cung 3000 mỹ nữ của mình
Mười ngày vừa qua Vô Thiên cũng đã đưa Dược Lão ra giới thiệu cho chúng nữ,chúng nữ cũng rất thương cảm cho số phận lão nhân gia bắt Vô Thiên phải đối xử tử tế với Dược Lão.
Vô Thiên cũng đã học hỏi được rất nhiều thứ về luyện dược sư từ Dược Lão.không thể không nói có thêm Dược Lão chỉ điểm thuật luyện đan của Vô Thiên tăng lên rất nhiều.hắn mặc dù không bái Dược Lão làm thầy.nhưng hai người nguyện ý kết bái huynh đệ với nhau.bởi vì Vô Thiên cũng kiếp trước cũng rất thích nhân vật Dược Lão này
Vô Thiên mục tiêu lần này sẽ là Medusa nữ vương.muốn đến được Tháp Qua Nhĩ đại sa mạc thì trước tiên phải đi qua Hắc Nham Thành.mà muốn qua Hắc Nham thành trước hết phải đi qua Ma Thú Sơn Mạch.
Vô Thiên triển khai đấu khí hóa dực bay về Ma Thú Sơn Mạch.bay được một lúc.Vô Thiên nhìn thấy phía trước có một chỗ phong cảnh rất đẹp.núi non hùng vĩ.thác nước từ trên cao chảy xuống.nhìn giống như một chốn bồng lai tiên cảnh.Vô Thiên quyết định xuống đó ngủ một giấc.
Vô Thiên nằm ngủ một giấc.lúc tỉnh dậy thì trời cũng đã hơi đen.hắn định bay lên để tiếp tục hành trình của mình.nhưng lại ngửi được một cỗ mùi thơm gần đây.hiếu kì Vô Thiên quyết định đi xem.
Đi một đoạn.Vô Thiên liền thấy phía trước có một đống lửa.xung quanh có năm người ba nam.hai nữ đang ngồi xung quanh.Vô Thiên cười cười.liền cất bước đi đến
"Các ngươi tốt"Vô Thiên đi đến trước mặt đám người.mỉm cười thi lễ nói."tại hạ Vô Thiên.một cái tán tu.không biết có thể hay không.ngồi chung một lát"
"Đương nhiên"khôn mặt hiền hòa,nam tử đứng dậy,mỉm cười nói"Vô Thiên huynh đệ mời ngồi"
Vô Thiên liền không khách khí ngồi xuống.sau đó một tên nam tử liền đưa cho Vô Thiên một miếng thịt nướng.Vô Thiên nói một tiếng cảm tạ.sau đó bắt đầu ăn.
"Xin hỏi các vị đây là"Vô Thiên mỉm cười nói.hắn cảm giác được đám người này tâm địa thiện lương.liền nổi lên tâm tư kết giao
"Chúng ta đều là Huyết Chiến Dong Binh đoàn người."một người đàn ông mỉm cười nói ra"ta gọi Tạp Cương.ngũ tinh Đấu Giả"
"Tạp Cương đại ca.ngưỡng mộ đã lâu"Vô Thiên khách khí mỉm cười nói"ta hiện tại mới là nhất tinh Đấu Giả.Tạp Cương đại ca đã là ngũ tinh Đấu Giả.tiểu đệ bội phục"
Vô Thiên muốn kết giao bằng hữu.nên hắn không muốn nói ra thực lực chân chính.nếu không sẽ rất khó.bởi vì nếu như bọn họ mà biết được thực lực của hắn.thì sẽ rất khó làm bằng hữu.
Tạp Cương mỉm cười nói"Vô Thiên huynh đệ tuổi còn trẻ mà đã có tu vi như vậy.ta cũng là thán phục"
Vô Thiên lại đưa mắt nhìn về người đàn ông thứ hai.hắn liền mỉm cười nói ra"tại hạ Sư Tử.tứ tinh Đấu Giả"
"Sư Tử đại ca"Vô Thiên nhìn người này mỉm cười nói
Vô Thiên đưa mắt nhìn về người nam tử thứ ba.người này cũng tương đối trẻ.hắn cũng đang định trả lời lúc.hai người nữ tử trong đó cô gái nhỏ tuổi.nhưng phát triển thì lại không giống tuổi tí nào.lên tiếng nói ra"vị này chính là Mộc Lan đại ca.năm nay mười chín tuổi ngũ tinh Đấu Giả"
Giọng cô gái trong suốt tươi đẹp.đối với người này tràn đầy tán thưởng cùng ngưỡng mộ.còn có cả thầm mến
Cũng vậy.bất luận một cái tiểu cô nương nào.trong lòng đều có một cái chính mình sùng bái thần tượng.ai cũng không ngoại lệ
"Ha ha.Mộc Lan huynh thì ra lợi hại như vậy.tại hạ Vô Thiên thật là bội phục"Vô Thiên mỉm cười nhìn hắn nói
"Đâu có.Vô Thiên huynh cũng không yếu nha"Mộc Lan mỉm cười.nhẹ giọng nói
Hắn tuy nói như vậy.nhưng Vô Thiên vẫn là nhìn ra được người này có chút thần sắc kiêu ngạo
Vô Thiên cười cười.thầm nghĩ xú tiểu tử.kiêu ngạo cái gì.lão tử bây giờ đã là Đấu Đế cường giả còn chưa kiêu ngạo đây.ngươi cái này ngũ tinh Đấu Giả cũng kiêu ngạo
Vô Thiên lại đưa mắt nhìn về còn lại hai nữ tử.ngoại hình nhìn có chút tương tự
Vừa nãy,vị kia nói chuyện tiểu cô nương,thì là hừ một tiếng nói"ta gọi Phục Linh,bên cạnh ta vị này là tỷ tỷ của ta Phục Thiến.hai chúng ta đều là đại mỹ nhân chứ.bất quá ngươi cũng đừng si tâm vọng tưởng.tỷ tỷ ta đã cùng Dong Binh đoàn một gã thiếu đoàn trưởng đính hôn.còn ta thì căn bản sẽ không thích ngươi.ngươi quá kém.lớn như vậy tu vi mới có nhất tinh Đấu Giả"
Vô Thiên nghe xong Phục Linh lời nói.da mặt kéo kéo.nếu không phải suy nghĩ đến nàng còn nhỏ tuổi.Vô Thiên thật muốn xông lên đem nàng hung hăng xoxo.quá đả kích người.
"Linh nhi.ngươi nói bậy bạ gì đấy.còn không mau xin lỗi vị này Vân công tử."Phục Thiến đôi mắt đẹp nhìn về Phục Linh.không vui nói
Phục Linh bĩu môi.tất nhiên là không muốn xin lỗi,nhưng thấy tỷ tỷ giơ lên ngọc thủ.muốn đánh nàng.nàng đành không tình nguyện nói ra"xin lỗi.Vân tiểu tử"
Nhìn biểu hiện của nàng.Vô Thiên cũng biết nàng có bao nhiêu không tình nguyện xin lỗi mình
Lão tử cùng ngươi cái tiểu nha đầu này.có phải hay không trời sinh xung khắc.Vô Thiên rất muốn lớn tiếng hỏi nàng những lời này
Nhưng bên ngoài.Vô Thiên cũng là làm ra một bộ hiền lành dáng vẻ.nhìn nàng mỉm cười nói"không sao.Phục Linh muội muội dù sao vẫn còn nhỏ"
Nghe được Vô Thiên lời nói Phục Linh nhất thời á khẩu.sau đó một cỗ tức giận xông lên đầu.đang định đứng dậy mắng Vô Thiên lúc.tỷ tỷ của nàng Phục Thiến cũng là vươn tay ngọc hung hăng bóp tay của nàng
Phục Linh nhìn biểu hiện của tỷ tỷ.nàng rất sợ tỷ tỷ đánh mình.đành phải hung hăng trừng mắt nhìn Vô Thiên
"Ta đây muội muội có chút bướng bỉnh.làm cho Vô Thiên công tử chê cười"Phục Thiến nhìn Vô Thiên mỉm cười nói
"Không sao.không sao.ta không để ý."Vô Thiên mỉm cười nhìn Phục Thiến nhẹ giọng nói
Một lát sau.Vô Thiên ăn xong.liền nghĩ đến hành trình của mình.hắn liền xin phép cáo từ
Ngồi ở Vô Thiên bên người Phục Thiến cũng là mỉm cười.giữ lại nói"Vân công tử.nơi này là Ma Thú Sơn Mạch.khắp nơi đều là ma thú.rất không an toàn.ngươi một thiếu niên.một mình đi lại ban đêm thế này rất nguy hiểm.không bằng công tử cùng chúng ta tạm thời kết bạn.chúng ta ở nơi này có không ít trướng bồng.ngươi có thể mượn dùng một đêm"
"Cái gì có không ít trướng bồng.tỷ tỷ ngươi lại nói láo.chúng ta trướng bồng rõ ràng chỉ có năm cái có được hay không.ngươi cho tiểu tử này mượn một cái.chúng ta mấy người làm sao bây giờ."Phục Linh hừ một tiếng kháng nghị nói
Phục Thiến đôi mắt đẹp hung hăng trừng mắt nhìn muội muội.tức giận nói ra"tất nhiên là đem cái của tỷ tỷ cho Vô Thiên công tử mượn.tỷ tỷ cùng ngươi dùng chung một cái trướng bồng"
Phục Linh nghe được lời của Phục Thiến liền ngây người lên.nàng thật không ngờ.tỷ tỷ lại muốn đem trướng bồng của mình cho Vô Thiên dùng
Đôi mắt đẹp nhìn lướt qua.đẹp trai tuấn tú Vô Thiên.nếu không phải nàng biết tỷ tỷ đã đính hôn.Phục Linh thật cho là tỷ tỷ đã thích cái này chán ghét gia hỏa
Một bên khác Tạp Cương.Sư Tử và Mộc Lan thấy Phục Thiến biểu hiện như thế.cũng biết Phục Thiến thật là muốn đánh Vô Thiên tâm tư.
Cũng may.ba người đều không có lòng ganh tị.đều là phối hợp nói ra"Vô Thiên huynh đệ trời cũng đã muộn.ngươi hay là ở lại cùng chúng ta đi.chúng ta nhiều người.chiếu cố lẫn nhau vẫn là an toàn hơn"
Vô Thiên ánh mắt nhìn về ba người.lại nhìn sang hai nữ.thấy ngoại trừ Phục Linh không muốn.còn lại bốn người đều là lộ ra thật lòng giữ lại ý tứ.Vô Thiên cũng không có từ chối.mà gật đầu mỉm cười nói"các vị đã có lòng.ta Vô Thiên liền không từ chối."
Phục Thiến nghe vậy.tự nhiên đại hỷ vô cùng"Vô Thiên công tử yên tâm.chúng ta mang theo đầy đủ lương thực và nước uống.công tử không cần phải lo về vấn đề đó"
Đêm đến.Vô Thiên vẫn đều đặn quay về hầu hạ chúng nữ.nhìn các nàng vẻ mặt thỏa mãn ngủ say.Vô Thiên cũng rất vui vẻ.hắn chỉ mong các nàng có một cuộc sống hạnh phúc.
Sau đó Vô Thiên mới quay về trướng bồng mà Phục Thiến nhường cho mình.vừa mới về đến nơi.đang định đi ngủ liền nghe được một thanh âm quen thuộc truyền vào
"Vô Thiên công tử.ngươi đã ngủ chưa"thanh âm mềm mại.uyển chuyển còn có một tia vũ mị
Là Phục Thiến.nhắc đến vị này.thiện lương đại mỹ nhân.Vô Thiên cũng rất động tâm.đêm đã khuy.cô nam quả nữ ở chung.rất khiến cho người khác hiểu lầm
Lẽ nào cô nàng này.thấy ta dáng dấp đẹp trai.tuấn tú.khí chất phi phàm.mới gặp nhau một lần liền thích ta.lúc nãy nàng ngại nói.bây giờ mới hẹn gặp ta để thổ lộ.Vô Thiên yy trong lòng
Trướng bồng ở ngoài.sáng rực rỡ ánh trăng.mặc một bộ váy ngủ Phục Thiến.đang mở to một đôi mắt đẹp nhìn Vô Thiên
"Phục Thiến tiểu thư"Vô Thiên tuy là tâm lý rất kích động.hận không thể ngay lập tức đi tới.đem nàng ôm vào lòng hung hăng chà đạp một phen.nhưng Vô Thiên vẫn phải biết giữ hình tượng.đứng nơi đó mỉm cười nói ra
Phục Thiến đôi mắt đẹp nhìn phía Vô Thiên.bỗng nhiên mặt đẹp ửng đỏ.thấp giọng nói"Vô Thiên công tử ta đêm khuya tìm ngươi là có vài lời muốn cùng ngươi nói.ngươi.ngươi không nên nghĩ lung tung.ta đã cùng người khác đính hôn.và cũng không phải là một cô gái tùy tiện"
Vô Thiên nghe được Phục Thiến nói.liền thở dài.xem ra là tự mình đa tình.ai…."không biết Phục Thiến tiểu thư muốn nói gì với ta"mặc dù nghĩ như vậy nhưng Vô Thiên vẫn mỉm cười nói
Thấy Vô Thiên đồng ý.Phục Thiến liền hướng về Vô Thiên ngòn ngọt cười.vươn ngọc thủ chỉ về phía trước ánh sáng nhu hòa một mảnh rừng cây."Vô Thiên công tử.chúng ta đi qua nơi đó.tiện thể nói chuyện cho dễ"
Vô Thiên gật đầu mỉm cười nói"Được"
Đêm trăng.Vô Thiên và Phục Thiến hai người cùng đi.một trước một sau.cất bước ở rừng cây nhỏ bên trong
"Vô Thiên công tử.nhà của ngươi đâu"
"Ta không có người thân"
"Vậy ngươi là một thân một mình"
"Đúng vậy"
"Thì ra ngươi nguyên lai là một cái độc hành vĩ đại"
"Có thể nói như vậy"
"Vậy ngươi có nghĩ là tìm một thế lực an tĩnh làm nơi nương tựa.cho mình kiếm chút tiền.lấy vợ sinh con"
"Haha.ta là một cái nghèo kiết xác.sẽ không có cô gái nào thích.lại nói.có thế lực nào nguyện ý tiếp thu ta"
"Chúng ta Huyết Chiến Dong Binh đoàn.Huyết Chiến Dong Binh đoàn thực lực vẫn không thể so Đầu Sói dong binh đoàn yếu hơn bao nhiêu.hơn nữa.ở tổng bộ bên trong.chúng ta còn có Đấu Linh tồn tại.còn nữa.nếu như ngươi nói không có cô gái nào thích ngươi.ta đã đính hôn liền không tính.nhưng muội muội ta Phục Linh liền có thể"
"Ngươi nói Phục Linh nha đầu kia.nàng và ta trời sinh xung khắc.vừa thấy nhau đã như chó với mèo.ngươi nói nàng làm sao lại thích ta"
"Không có việc gì.có ta ở đây.ta sẽ giúp ngươi giải quyết nàng.kể cả là phải dùng một chút thủ đoạn.nếu như ngươi đồng ý gia nhập vào chúng ta Huyết chiến Dong binh đoàn"
Vô Thiên đưa mắt nhìn Phục Thiến cười khổ nói"Ta nói này Phục Thiến tiểu thư nào có tỷ tỷ nào hư hỏng như ngươi.chỉ vì một cái nhất tinh Đấu Giả.đem muội muội của mình bán đi bất kể mọi thủ đoạn"
Phục Thiến nghe được Vô Thiên nói ngọc dung ửng đỏ nói ra"Vô Thiên công tử.ngươi như vậy tre tuổi.lại có tu vi như thế.hơn hết lại một thân một mình.thân phận trong sạch.chúng ta Huyết chiến Dong binh đoàn quả thực thiếu những người như ngươi"
Vô Thiên và Phục Thiến.hai người nhàn rỗi nên hàn huyên với nhau hơn nửa canh giờ
Trong khoảng thời gian này đối mặt với Phục Thiến thiện ý mời.Vô Thiên chính là một mực lảng tránh.nhìn biểu hiện của hắn là biết hắn là không muốn gia nhập vào Huyết chiến Dong binh đoàn
Cái mẹ gì.lão tử đường đường là một Đấu Đế cường giả.lại phải đi gia nhập vào cái gì Huyết chiến Dong binh đoàn.lão tử chỉ muốn tự do tự tại truy tìm muội tử mà thôi
Thấy Vô Thiên thủy chung không đáp ứng chính mình Phục Thiến cắn răng chậm rãi nói"Vô Thiên công tử.ngươi muốn ta làm gì.mới bằng lòng gia nhập chúng ta huyết chiến Dong binh đoàn "dứt lời nàng lại nói tiếp"ngươi cần tiền.đan dược hay là mỹ nữ.ta là Huyết chiến Dong binh đoàn.đại đoàn trưởng đại tiểu thư.đều có thể thỏa mãn ngươi"
Vô Thiên nghe được lời này của Phục Thiến liền nhìn nàng vô sỉ nói"Phục Thiến tiểu thư.nếu như ta nói.để cho ngươi giải trừ hôn ước sau đó gả cho ta.ta liền đáp ứng ngươi gia nhập vào Huyết chiến Dong binh đoàn.ngươi có đồng ý không"
Phục Thiến ngọc dung ửng đỏ.đôi mắt đẹp hung hăng trừng mắt nhìn Vô Thiên."Vô Thiên công tử.ngươi là đang làm khó dễ ta.ta không phải đã nói trước sao.ta là người đã có hôn ước.và không phải là người tùy tiện"
"Ngươi có thể cho là như vậy"Vô Thiên càng vô sỉ hơn nói
Phục Thiến tức giận nghiến răng nghiến lợi.nàng thật không ngờ chính mình hao tốn nhiều tâm tư.còn bán đi cả muội muội Phục Linh.đổi lại chỉ được kết quả như vậy
"Thời gian không còn sớm.ta đi về nghỉ ngơi.ngươi cũng sớm đi nghỉ đi Vô Thiên công tử"Phục Thiến hừ một tiếng.mại bước liên tục đi về phía trướng bồng của mình
Nhìn lúc đầu ôn nhu lương thiện.lúc này lại tức giận rời đi Phục Thiến.Vô Thiên chỉ có thể cười khổ lắc đầu liền hướng về trướng bồng của mình đi ngủ
Sắc trời dần dần sáng.Vô Thiên liền tỉnh dậy đi ra khỏi trướng bồng.cảm giác buổi sáng ở trong Ma Thú Sơn Mạch rất thoải mái.Vô Thiên liền nổi lên hứng thú đi dạo xung quanh.tiện thể bắt vài con ma thú về làm bữa sáng
Chỉ là sau khi Vô Thiên đi dạo trở về thời điểm.lại nhìn thấy xa xa có hai đám người đang giằng co với nhauỉm cc
Truyện khác cùng thể loại
54 chương
83 chương
13 chương