Xuyên Việt Chi Quy Đồ
Chương 29
Thượng Tinh Lâu.
Thiên Tinh cầm một phong thư viết dày đặc chữ, ngồi ở trên bồ đoàn buồn rầu. Phượng Thần Anh muốn hắn chuẩn bị tốt, bởi vì Đường Phi đã kiếm đủ một ngàn lượng,mấy ngày tới nhất định sẽ tìm đến hắn, muốn hắn hết thảy dựa theo kế hoạch làm việc! Cái gì kêu là theo kế hoạch làm việc á?! Phượng Thần Anh khi nào thì định cho hắn một cái kế hoạch thiếu đạo đức như vậy?! Bảo hắn ở trước mặt Đường Phi giả bộ làm một pháp sư hồ lộng một hồi, sau đó nói đã thất bại?! Thời điểm lần đó Phượng Thần Anh tìm đến hắn lừa Đường Phi, chỉ nói muốn biết rõ ràng thân phận đối phương, còn có muốn đem người lưu lại, cũng không nói muốn hắngiả thần giả quỷ! Hơn nữa, nếu như bị Đường Phi nhìn ra, hắn kỳ thật căn bản không hiểu bất luận pháp thuật gì, còn có nếu chuyện Phương Lâm mệnh đã sớm tẫn, thân thể Đường Phi đã sớm thối rữađều để cho Đường Phi biết được thì...... Thiên Tinh nhớ tới dáng vóc cao lớn cùng khẩu khí uy hiếp của Đường Phi lần đầu gặp hắn, toàn thân đều run lên, đây không phải muốn mạng của hắn sao, hắn thế nhưng một chút võ công cũng không biết a ! ! !
Ô ô ô ô...... Thiên Tinh yên lặng chảy nước mắt, cầm thư trong tay vo thành một cục, sau đó để trên nến đỏ đốt sạch. Phượng Thần Anh thối tha, nếu không phải gia còn nợ tiền ngươi mới sẽ không theo ngươi thông đồng làm bậy đâu! Ô ô ô ô, sư huynh, ngươi đi du lịch đã nửa năm, như thế nào còn chưa trở về đi! Ngươi nếu không về, gia nhất định sẽ chết a! !
Phượng Tê Các, Tố Tâm viện.
Trước mắt là một đámthỏi bạc lóe ra ánh sáng lạnh, còn có ngân phiếumột ngàn lượng, tổng cộng là một ngàn sáu trăm ba mươi lượng. Một ngàn lượng ngân phiếu là thù lao Tần Nghị cho hắn, tiền còn lại đều là lúc trước lên công đường kiếm được.
Đường Phi đem một ngàn lượng ngân phiếu xếp gọn thu vào trong lòng, xuất ra một cái rương nhỏ, đem từng thỏi bạc xếp chỉnh tề rồi lấy khănphủ lên, cuối cùng đem rương nhỏ bỏ vào ngăn tủ bình thường đựng đồ lặt vặt, cái này coi như lưu lại cho Phượng Thần Anh làm phí ăn ở cùng đồ dùng đi.
Cửa phòng đóng chặt bỗng nhiên bị người mở ra, một trận hơi thở băng tuyết hỗn loạn tiến vào, Đường Phi như là không có cảm giác, tiếp tục làm chuyện của mình.
“Cạch” một tiếng, cửa bị đóng lại nhẹ nhàng. Phượng Thần Anh chậm rãi đi đến phía sauĐường Phi, vươn hai tay nhẹ nhàng ôm lấy thắt lưnghắn.
Phượng Thần Anh mới từ trong tuyết đi tới, cả người đều là lạnh như băng, Đường Phi không khỏi rùng mình một cái.
Đường Phi cau mày khai mở tay hắn ra, đi đến một bên nhuyễn tháp, cầm lấy một kiện áo hồ cừu thật dày mấy hôm trước được đưa tới, ném qua cho hắn.
“Băng thiên tuyết địa cũng không biết mặc nhiều thêm quần áo.” Đường Phi mặt không chút thay đổi nói.
Phượng Thần Anh khóe miệng mỉm cười, đem áo hồ cừu mang theo hương vị của Đường Phi khoác ở trên người, toàn thân nhất thời ấm áp không ít.
“Lại đây.” Đường Phi ngồi ở bên cạnh thán lônói với Phượng Thần Anh. Phượng Thần Anh nghe lời đi đến bên người hắnnhanh chóng ngồi xuống, sau đó một bên nâng tay sưởi ấm, một bên nhìn Đường Phi cười. Kỳ thật lấy võ công tu vi của hắn căn bản không sợ hàn khí, chỉ là không biết vì cái gì nghe được Đường Phi cố ý lạnh lùng quan tâm, trong lòng liền vui vẻ khó hiểu, cho nên hắn cũng không giải thích .
“Xem đủ chưa?” Đường Phi có chút phiền não nghiêng đầu nói với Phượng Thần Anh.
“Chưa đủ.” Phượng Thần Anh bỗng nhiên cúi đầu để sát vào bên môi Đường Phi nói, ánh mắt thâm tình: “Cả đời cũng xem không đủ.”
Đường Phi sửng sốt, đúng là… trẻ con? Không hề quay đầu xem ánh mắt mê hoặc của Phượng Thần Anh, Đường Phi trầm mặc không nói.
“Đường Phi,” Nhìn thấy Đường Phi trốn tránh, Phượng Thần Anh cúi đầu thấp hơn một chút, hơi thở ấm áp phun ở bên taiĐường Phi: “Ngươi có thể lưu lại không? Ở lại bên cạnh ta......”
Đường Phi như trước trầm mặc, ánh mắt nhìn chằm chằm cục than bị lửa thiêu đỏ bừng, trong mắt phản chiếu ngọn lửa.
Đường Phi giật giật môi, vẫn là nói: “Phượng Thần Anh, kỳ thật ngươi cũng là mộtngười không tệ. Ta thừa nhận ngươi rất có mị lực, đêm hôm đó trừ bỏ nguyên nhân bị dược vật kích thích, ta cũng thật là bị ngươi hấp dẫn.” Đường Phi dừng một chút, khóe miệng cong một chút, trong mắt bởi vì có ngọn lửa màu đỏ nên mang theo chút ấm áp: “Nhưng mà, ta và ngươi không có khả năng ở cùng một chỗ, cả đời này của ta, cũng sẽ không, thuộc về ngươi......”
Phượng Thần Anh nhắm mắt lại, dùng cái trán để ở sườn mặt Đường Phi, nhẹ giọng nói: “Vậy ngươi, khi nào thì đi?”
“Ngày mai.” Đường Phi thản nhiên nói, cảm nhận được Phượng Thần Anh cả người cứng đờ, trong lòng cũng có chút không dễ chịu. Chỉ là hiện tại nếu không dứt tình, sẽ còn dây dưa tới bao giờ. Dù sao kí ứcmấy ngày này, hắn vĩnh viễn cũng không thể gạt bỏ, cũng vô pháp quên được Phượng Thần Anh......
“Phải không? Nguyên lai nhanh như vậy a......” Phượng Thần Anh dắt khóe miệng nở một chútnụ cười, dừng ở đường congcương nghịtrên sườn mặt Đường Phi: “Vốn đang nghĩ có thể cùng ngươi trả qua trọn một năm, hôn sự của Tần Nhan trùng vào tếtNguyên Tiêu, ta còn tính mang ngươi đi tới giúp vui......”
Đường Phi lẳng lặng nghe, bất tri bất giác dẫn theo chút vẻ u sầu khi sắp ly biệt. Chuyện ngày mai hắn phải đi không có nói cho Hà Tịch, không phải không muốn nói mà là không thể nói cho hắn. Ngày mai cùngPhương Lâmchân chính đổi trở lại, Hà Tịch có thể nhận thấy “Đường Phi” này cùng “Đường Phi” mà hắn đã quen biết khác nhau không? Hẳn là sẽ nhận thấy đi...... Chỉ là nên giải thíchnhư thế nào, lại không phải chuyện hắn phải quan tâm, hắn vốn không thuộc về nơi này.
“Đường Phi......” Phượng Thần Anh đem môi để ở vành tai hắn, vươn một bàn tay chế trụ mặthắn, thanh âm u uất: “Đường Phi...... Ta là thật sự thích ngươi...... thật sự nhớ ngươi, lưu lại được không......” Thanh âm rõ ràngnhư thế, đôi môi cực nóngnhư thế, ánh mắt thâm tìnhnhư thế, giờ này khắc này nói ra những lời như vậy, đến tột cùng là chân tình hay giả ý, chỉ sợ cảbản thân Phượng Thần Anh cũng không rõ ràng lắm đi?
Như bị bùa chú mê hoặc, Đường Phi không tự chủ được nghiêng đầu theo động tác của Phượng Thần Anh, mở miệng tiếp nhận nụ hôn củahắn. Đây không phải lần đầu bọn họ hôn môi, nhưng không giống những lần trước như dã thú cắn xé cường hôn, lần này hôn, chính là hết sức ôn nhu. Đôi môi như cánh hoa mềm mại, đầu lưỡilưu luyến, ánh mắt phản chiếu như có thể đem bóng dáng lẫn nhau ghi khắc ở trong lòng.
Ngoài cửa, tuyết trắng rơi xuống càng nhiều, khiến bầu trời đêm mờ mịt một mảnh, nhìn không thấy rõ con đường phía trước.
Hiền vương phủ.
Tần Nhan cầm mật báovừa đưa tới, sắc mặt âm trầm. Phượng Thần Anh lại đi tới viện của Phương Lâm, tháng này đã qua một nửa, hắn chỉ có ba buổi tối không ở Tố Tâm viện qua đêm. Từ sau khi Phượng Thần Anh đối với Phương Lâmcảm thấy hứng thú, đám công tử Đông việncùng thị cơ Nam viện cơ hồ trở thành vật bài trí! Hắn nguyên bản còn tưởng rằng lúc trước Phượng Thần Anh đối Phương Lâm hứng thú sẽ không vượt qua một tháng, mà Phương Lâmkia cũng tuyệt đối không có khả năng trong vòng một tháng không động tâm với Phượng Thần Anh, cho nên hắn vẫn thực yên tâm để cho Phượng Thần Anh tùy ý ngoạn. Nhưng mà kết quả thì sao? Kết quả là hắn đã đoán sai! Đã qua đi ba tháng! Tâm tư Phượng Thần Anh vẫn như cũ ở trên người Phương Lâm, mà Phương Lâmcũng không có đáp lại hắn bất luận cái gì!
Phương Lâmkia đến tột cùng là người do ai phái đi, thủ đoạn lại cao minh như thế! Lạt mềm buộc chặt sử đến xuất thần nhập hóa, đem Phượng Thần Anh đùa giỡn xoay vòng vòng! Hắn vẫn nghĩ đến cho dù chính mình thành thân, Phượng Thần Anh cũng vẫn như cũkhông xa không rời bản thân mình, hắn biết rõ tâm ý của Phượng Thần Anh đối với mình. Nhưng mà, Tần Nhan nắm chặt hai đấm, bởi vì Phương Lâmkia xuất hiện,tâm của Phượng Thần Anh đã không còn ở trên người hắn, cho dù hắn sắp thành hôn cũng không để ý! Không thể để chuyện này tiếp tục như vậy, Phượng Thần Anh là thuộc về hắn, ngôi vị hoàng đế cũng thuộc về hắn, hết thảy đều phải là của hắn, ai cũng không thể cướp đi! Một tháng sau hắn sẽ thành thân, hắn sẽ ở trong khoảng thời gian này, vãn hồi tâm của Phượng Thần Anh, sau đó...... Tần Nhan bỗng nhiên cười âm độc, sau đó hắn liền giúp Phượng Thần Anh thực hiện nguyện vọng đi, y không phải muốn cho Phương Lâmyêu thương mình,rồi làm cho hắn tuyệt vọng chết đi sao? Vậy để bản thân mình giúp hắn thực hiện nguyện vọng này!
Thái tử phủ.
Tần Nghị giống như đùa giỡn chọc phá con mèo nhỏ Thuần Vu Quyết, Thuần Vu Quyết vẫn trương ra bộ mặt than như cũ, xoay người không có nửa điểm muốn để ý tới hắn. Tần Nghị mất hứng bĩu môi, thật là, ngày hôm qua thời điểm nhìn thấy hắn cùng tỷ tỷ còn cười tươi như hoa.
“Hà Tịch, ngươi cho rằng, Đường Phi có thể dùng sao ?” Tần Nghị buông tha cho Thuần Vu Quyết, xoay người hỏi Hà Tịchđang vẻ mặt rầu rĩ không vui.
“A ?” Hà Tịch sửng sốt, hắn vừa rồi thất thần không có nghe Tần Nghị hỏi cái gì.
“Ai !” Tần Nghị bất đắc dĩ thở dài, một người cả ngày cũng không cấp cho hắn chút hoà nhã, một người cả ngày chỉ nghĩ đến chuyện tình tình yêu yêu, bên người hắn như thế nào lại không có ai có thể khiến cho hắn hài lòng chứ?
“Ta là nói, ngươi cho rằng Đường Phi người này thế nào ? Có thể để chúng ta lợi dụng không?” Tần Nghị lập lại một lần.
Hà Tịch trước đối Tần Nghị cáo tội, sau đó mới đáp: “Đường Phi người này tuy rằng bình thường thoạt nhìn bất hảo vô tình, làm người cũng cường đại, làm việc không phân thị phi trắng đen, thậm chí có thể nói là không từ thủ đoạn.” Hà Tịch thẳng thắn nói: “Bất quá, nếu như hắn đã nhận ngươi là bằng hữu, liền nhất định sẽ không phản bội ngươi, thuộc hạ cũng không biết nên nói như thế nào, chỉ là thuộc hạ vẫn cảm thấy, Đường Phi vẫn là một người thực ôn nhu, chỉ cần ngươi chân tâm đợi hắn, hắn nhất định sẽ không cô phụ ngươi......” Nói xong, Hà Tịch lại trầm mặc, lại lâm vào suy nghĩ sâu xa. Cho nên, hắn mới không nói cho mình khi nào thì đi, phải đi nơi nào, bọn họ còn có cơ hội gặp lại hay không. Từba ngày trước thái tử điện hạ đem tiền thù lao cho Đường Phi, vẫn chưa tái kiến qua hắn, bản thân cố ý đi Phương Hoa Lâu tìm kiếm thân ảnhhắn, đều không có tin tức.
“Cho nên, ý của ngươi là, Đường Phi người này có thể dùng được?” Tần Nghị mân mê khóe miệng cười nói, trong mắt lóe lên quang mangtính kế.
“Điện hạ, ngài đã quên? Đường Phi kiếm đủ bạc, đại khái không lâu sẽ ly khai...... Hơn nữa ngài cũng đáp ứng qua thuộc hạ, sẽ không kéo hắn liên lụy vào.” Hà Tịch mặt bình tĩnh thấp giọng nói.
“Ngốc Hà Tịch,” Tần Nghị nhìn chằm chằm Hà Tịch nói: “Ngươi cho rằng Phượng Thần Anh thật sự sẽ bỏ qua Đường Phi ?”
Hà Tịch chấn động, không dám tin nhìn về phía Tần Nghị, cái gì gọi là‘sẽ không thật sự buông tha Đường Phi’ ? Phượng Thần Anh hắn......
“Từ một khắc Phượng Thần Anh coi trọng Đường Phi kia, Đường Phi liền nhất định trốn không thoát tiết mục tranh đoạt này.” Tần Nghị thanh âm bình tĩnh đến gần như lạnh lùng, hoàn toàn không có làn điệu ôn nhu dĩ vãng. Chính là Thuần Vu Quyết cũng không tự kiềm chế được, nhìn về phía Tần Nghị: “Vô luận Phượng Thần Anh đối với Đường Phi đến tột cùng là thật tâm hay giả ý, hắn đều sống không được.” Bởi vì nếu Phượng Thần Anh đối với Đường Phi là thật tâm, cái này cũng khiến cho các thế lực nhìn trộm lực lượngtrong tay Phượng Thần Anh tìm được nhược điểm của hắn, Đường Phi sẽ trở thành mục tiêu cho đám Vương giatranh đoạt, cho nên hắn tuyệt đối không có kết cục tốt. Không cần phải nói, còn có một Tần Nhanluôn ái mộ Phượng Thần Anh, đến lúc đó hắn nhất định sẽ giết Đường Phi. Nếu, Phượng Thần Anh đối với Đường Phi là giả ý, cái này càng đơn giản, rõ ràng thuyết minh cho việc Đường Phi bất quá chỉ là một quân cờ trong tay hắn, cố ý làm cho hắn trở thành mục tiêu để chúng Vương tranh đoạt, sau đó giúp Tần Nhan đồng loạt dọn sạch chướng ngại, giống như bởi vì Đường Phi mà đại hoàng tử Tần Phiềngiấu đầu lòi đuôi, bởi vì sau chuyện kia, việcTần Phiềnở phía sau làm ăn hối lộ trái pháp luật, đã bị người nhất nhất liệt kê ra rồi bí mật đưa đến trong tayHoàng Thượng, Hoàng Thượng dưới cơn tức giận thiếu chút nữa tước đingôi vị của hắn! Bất quá, quân cờ Đường Phi cuối cùng kết cục sẽ như thế nào, thật sự không cần phải đoán!
Đạo lý này Hà Tịch rõ ràng là không thể nghi ngờ, cho nên càng rõ ràng hắn lại càng muốn Đường Phi có thể thoát khỏi nơi này, chạy đi thật xa, vĩnh viễn không cần trở lại! Nhưng mà, nay điện hạ lại nói Đường Phi đã sớm nhập cuộc, Phượng Thần Anh căn bản sẽ không tha hắn!
“Hà Tịch, bổn vương biết tâm ý của ngươi đối với Đường Phi, cho nên mới nghĩ đem Đường Phi lôi về phía mình, ít nhất hắn đứng ở bên bổn vương còn có thể bảo đảm cho hắn không chết, thậm chí bổn vương sau khi đăng cơ còn có thể cho hắn một cái chức quan, cho ngươi có thể cùng hắn danh chính ngôn thuận ở một chỗ.” Tần Nghị ánh mắt trong suốt, nhìn không thấy nửa điểm giả dối.
Thuần Vu Quyết hừ lạnh một tiếng đứng lên đi ra ngoài, hắn không thích Tần Nghịnhư vậy, hắn đã sớm biết chân diện mục của Tần Nghịlà như thế nào. Bất quá có thể là thời điểm Tần Nghị đối mặt hắn, đã đeo mặt nạ rất lâu, thế cho nên, hắn cơ hồ dễ dàng đem một bộ mặt giả dối trở thành một bộ mặtchân thật. May mắn, bản thânđã kịp bừng tỉnh.
“Hảo hảo ngẫm lại lời bổn vương nói, ngươi cùng Đường Phi tình cảm tốt lắm, bổn vương cũng nhìn ra được Đường Phi thực để ý ngươi.” Tần Nghị ở thời điểm Thuần Vu Quyết rời đi thì cũng đứng lên, đi qua bên người Hà Tịch dừng cước bộ: “Ta nghĩ nếu như là ngươi, có thể nắm giữ hắnrất tốt.”
Hà Tịch bỗng dưng chấn động, Tần Nghịthì đã đuổi theo Thuần Vu Quyết đi ra ngoài.
Mục đích của điện hạ, phải chăng là muốn nhìn một chút địa vị của Đường Phi ở trong lòng Phượng Thần Anh sao? Kỳ thật điện hạ cũng thực kiêng kị cổ lực lượng thần bí phía sau Phượng Thần Anh đi? Hà Tịch nắm chặt hai đấm, từ trước kia hắn đã thống hận chính mình yếu đuối, chỉ có thể một lần lại một lần nhìn những người tối thân yêu ở trước mặt chết đi. Đến sau khi hắn gặp chủ nhân, luyện được một thân bản lĩnh, đầu nhập làm môn hạ của thái tử với danh nghĩa mưu thần, nhưng kết quả vẫn như cũ, không bảo hộ được người mà mình muốn bảo hộ!
Ngày hôm sau sáng sớm, Phượng Thần Anh cũng đã kêu hạ nhânchuẩn bị tốt xe ngựa tối thoải mái ở ngoài cửa sau, Đường Phi không quen ngồi xe ngựa, cho nên hắn chỉ có thể gọi người tận lực đem xe ngựa sửa thành thoải mái một chút.
Đường Phi cùng Phượng Thần Anh cùng nhau đi ra, Đường Phi mặc một thân hắc y, thậm chí ngay cả áo khoác che gió chống lạnh cũng đều là màu đen, so vớiPhượng Thần Anh mặc một thân áo hồ cừu lớn màu trắng, hình thành một liên minh đối lập. Phượng Thần Anh không khỏi cười nói: “Hai ta trônggiống như là Hắc vô thường và Bạch vô thường?” Đường Phi sau khi nghe được cũng không nhịn được bật cười, trong lúc nhất thời ly biệt vẻ u sầu giảm đi không ít.
Phượng Thần Anh giúp đỡ Đường Phi lên xe ngựa, bên trong xe ngựa sớm đã thả vài cái ấm lô còn đốt huân hươngthản nhiên, cho nên thùng xe ấm hương dào dạt, làm cho người ta thực thoải mái, trên chỗ ngồi cũng trải thảm thật dày.
Phượng Thần Anh đã phân phó xa phu dọc theo đường đi tận lực đánh xe chậm một chút, đừng xóc nảy. Nhưng cho dù đi chậm đến thế nào, đường cuối cùng vẫn phải hết, ở một thời điểm xe ngựa ngừng lại, đã thấy Thượng Tinh Lâu phía trước.
Phượng Thần Anh đem tầm mắt từ trên người Đường Phi thu hồi, điềm đạm cười nói: “Đã tới.”
“Ân.” Đường Phi thấp giọng đáp.
“Ta sẽ không tiễn ngươi, miễn cho việc nhịn không được trực tiếp đem ngươi đánh ngất xỉu mang về, sau đó đem ngươi nhốt bên cạnh ta cả đời.” Phượng Thần Anh nói giỡn nhìn Đường Phi.
Đường Phi cũng cười cười, sau đó trong khi Phượng Thần Anh còn đang kinh ngạc, cho hắn một cái ôm nhẹ nhàng.
“Cúi chào.” Đường Phi cũng không nói tái kiến, mà là nói một câu “cúi chào” Phượng Thần Anh nghe không hiểu, đó là một dạng lời nóicáo biệt, ý nghĩa lại hoàn toàn bất đồng.
Phượng Thần Anh còn không kịp hỏi hắn “cúi chào” là ý tứgì, Đường Phi đã nhảy xuống xe ngựa, bên trong xe chỉ còn vương lại hơi thởĐường Phi.
---------------
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
27 chương
89 chương
12 chương
313 chương
56 chương
69 chương
141 chương