“Phụ thân, mấy quyển sách mà ngài đưa cho con, con đã đọc xong rồi, con có thể bắt đầu học luyện đan chưa ạ?” Mộ Thần đi vào phòng hỏi. Mộ Viễn Phong liếc mắt nhìn Mộ Thần, bất đắc dĩ cười nói: “Thần nhi, việc luyện đan này không thể nóng vội, mấy quyển sách ta đưa cho con thật sự đã đọc xong rồi? Con phải biết, việc luyện đan này sai một ly thì đi ngàn dặm, một chút qua loa cũng không được.” “Phụ thân, con thật sự đã đọc xong rồi, phụ thân nếu không tin thì ngài có thể kiểm tra con!” Mộ Thần không để bụng, nói. Mộ Thần ở trên địa cầu là học bá, có bản lĩnh xem qua là nhớ, sau khi đi vào thế giới này, năng lực học tập của Mộ Thần một chút cũng không bị yếu đi, vài cuốn sách mà Mộ Viễn Phong đưa cho Mộ Thần, Mộ Thần tốn thời gian một ngày một đêm đã đọc xong hết tất cả rồi. Mộ Viễn Phong thấy bộ dáng Mộ Thần tràn đầy tự tin, cũng không có tạt nước lạnh Mộ Thần, chỉ thản nhiên hỏi: “Tử Linh Chi?” Mộ Thần chắp tay sau lưng, bình tĩnh trả lời: “Tử Linh Chi, hiệu quả nhất là khi được hai năm, Tử Linh Chi có nhiều lỗ tím lẫn các hạt màu đen; thịt nấm có màu nâu, từ đậm tới nhạt; kết cấu thân có ba phần, phần trong suốt là phần sinh sản, vách mỏng; cuống nấm màu nâu vàng, vách dầy, gần như chiếm hết thân nấm; xung quanh là màng vô sắc, vách dầy gấp khúc đều nhau. Tử Linh Chi dùng sống có thể đề cao nguyên lực, chế thành thuốc có thể luyện ra Tử Linh Đan, Tử Linh Chi không thể dùng chung với Tử Xa Thảo…” Mộ Viễn Phong sửng sốt một chút, tiếp tục hỏi: “Tô Hợp Hương?” Mộ Thần thong dong nói: “Tô Hợp Hương có hạt màu đỏ, cứng rắn, mùi cực thơm, chỉ là nặng như đá, đốt lên sẽ có màu xám trắng, Tô Hợp Hương có thể luyện chế thành Hàm Hương Đan, nữ tử dùng xong cả người có thể sinh ra hương thơm, dung mạo càng đẹp hơn…” Mộ Viễn Phong liên tiếp hỏi Mộ Thần mười mấy vấn đề, Mộ Thần đều đối đáp trôi chảy. Mộ Viễn Phong càng ngày càng mở to mắt nhìn Mộ Thần, hỏi: “Thần nhi, con thật sự đã đọc xong rồi?” Mộ Thần gật đầu, “Vâng ạ. Phụ thân, có vấn đề gì sao?” Mộ Viễn Phong lắc đầu, miễn cưỡng cười, “Không có, không có vấn đề gì hết! Thần nhi, con phải biết, nếu muốn trở thành một luyện đan sư ưu tú, đối với linh hồn lực, đối với cảm giác, độ nhạy bén hay đối với tâm tính thì đều có yêu cầu rất cao, không phải chỉ cần có trí nhớ tốt, hiểu không?” Mộ Thần gật đầu, “Đa tạ phụ thân chỉ bảo, con hiểu ạ.” Mộ Viễn Phong thấy bộ dáng thụ giáo của Mộ Thần thì vừa lòng gật gật đầu, không kiêu không vội, đúng là điều kiện quan trọng nhất để trở thành một luyện đan sư ưu tú. Mộ Viễn Phong không nói cho Mộ Thần, năm đó hắn tốn thời gian nửa tháng mới hoàn toàn quen thuộc với những linh dược trong bách khoa toàn thư, nhưng mà ngay cả như vậy, đạo sư của hắn cũng đã khen ngợi rất nhiều đối với trí nhớ của hắn. Mộ Viễn Phong quan sát Mộ Thần, trong lòng dâng lên một cỗ áy náy. Mộ Viễn Phong thầm nghĩ nếu như trước kia hắnquan tâm nhiều một chút đối với Mộ Thần, có lẽ Mộ Thần có thể lạc đường biết quay lại sớm hơn. “Đi theo ta!” Mộ Viễn Phong nói. Mộ Thần đi theo Mộ Viễn Phong vào một gian luyện đan thất, độ ấm trong phòng luyện đan rất cao, Mộ Thần vừa đi vào, liền có loại cảm thụ muốn ngất. Mộ Viễn Phong thấy Mộ Thần như vậy thì vươn tay điểm lên trán Mộ Thần, Mộ Thần lập tức cảm thấy mát mẻ hơn vài phần. “Luyện đan cần có hỏa, sau khi con trở thành võ linh, trong cơ thể con sẽ sinh ra Tâm Hoả, đến lúc đó thì con có thể dùng Tâm Hoả luyện đan, nhưng mà hiện tại thì còn chưa được.” Mộ Viễn Phong nói với Mộ Thần. Mộ Thần gật đầu nói: “Con biết, trên sách đã viết, trước khi luyện đan sư thăng cấp võ linh thì có thể mượn Địa Hỏa để luyện đan, cũng có thể đi hấp thu Dị Hỏa trong thiên địa vào trong cơ thể, như vậy cũng có thể dùng luyện đan.” “Xem ra con đã bỏ không ít công phu!” Mộ Viễn Phong mỉm cười nói. Mộ Thần ngại ngùng cười. “Tìm kiếm Dị Hỏa cho mình là giấc mộng của mỗi luyện đan sư, nhưng mà việc đó quá khó khăn, phụ thân con là ta đã từng tốn thời gian hơn tám năm để truy tìm Dị Hỏa nhưng lại không thu hoạch được gì, cũng may nhờ vào nhân duyên mà tìm được Địa Hỏa.” Mộ Viễn Phong có chút kiêu ngạo kể. “Phụ thân thật lợi hại!” Mộ Thần hâm mộ nói. Địa Hỏa có giá trị rất cao, có hỏa mạch này, Mộ Viễn Phong có thể ở trong nhà luyện đan, nếu không thì sẽ phải đi thuê luyện đan thất, phí dụng luyện đan sư phải thuê chính là rất cao. “Thực lực của con còn quá yếu, không thừa nhận được độ nóng của luyện đan thất, ta sẽ đưa Băng Linh Kính vào thân thể con, nó chỉ có thể bảo trì hai canh giờ*, cho nên, con mỗi ngày nhiều nhất chỉ có thể tập hai canh giờ trong luyện đan thất, biết chưa?” Mộ Viễn Phong nhắc nhở. *một canh giờ = hai tiếng => hai canh giờ = bốn tiếng Mộ Thần gật đầu đáp: “Con hiểu ạ.” Mộ Viễn Phong nở nụ cười, “Sau này thực lực con tăng lên, thời gian ngồi luyện đan trong đây có thể càng ngày càng dài.” Mộ Thần gật đầu, rồi tò mò hỏi: “Phụ thân, lúc ngài mới vừa học luyện đan thì giải quyết chuyện không có hỏa như thế nào?” Mộ Viễn Phong xoa đầu Mộ Thần, kể: “Phụ thân không có mệnh tốt như con, ta năm đó học luyện đan tại luyện đan thất cho thuê, luyện đan thất cho thuê có phí dụng không thấp, phụ thân lúc đầu luyện đan có tỉ lệ thất bại rất cao, vốn gốc luôn không còn.” Có khi còn phải xin vay tiền, năm đó hắn có rất nhiều lần muốn bỏ cuộc. Sắc mặt Mộ Thần phức tạp nhìn Mộ Viễn Phong, Mộ Viễn Phong gõ trán Mộ Thần, “Ánh mắt gì đấy!” “Con chỉ là đang nghĩ, phụ thân đại nhân thật sự đã quá khó khăn.” Mộ Thần trả lời. Mộ Viễn Phong cười, sau đó nghiêm túc nói: “Cho nên, ta đã tạo cho con điều kiện tốt rồi, con phải biết quý trọng.” Mộ Thần ngoan ngoãn gật đầu: “Con hiểu ạ.”