Trong bí cảnh. Đám thiếu niên Bạch gia trợn mắt há mồm nhìn lôi kiếp. “Thiếu Vũ huynh, lôi kiếp này có phải là trận pháp kiếp không?” Một hồi lâu Bạch Tề Duyệt mới hồi phục lại tinh thần, hỏi Bạch Thiếu Vũ. Bạch Thiếu Vũ: “Ta nghĩ chắc là thế.” Bạch Tề Duyệt sửng sốt: “Là trận pháp bát cấp xuất thế? Trong bí cảnh này có trận pháp sư bát cấp?” Bạch Thiếu Vũ nhíu mày: “Không biết.” Bạch Tề Duyệt bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, cười đắc ý, “Ta biết rồi!Là Diên Tinh!Y đã trở thành trận pháp sư bát cấp! Mộ Thần đã là luyện dược sư bát cấp, nếu như Diên Tinh không tiến bước thì sẽ bị nam nhân của y vứt xa, thế nên trận pháp kiếp này nhất định là do Diên Tinh làm ra!” Bạch Cẩm Nhạc nhíu mày nói: “Cũng không nhất định là Bạch Diên Tinh.Không phải là cạnh Trang Cẩn cũng có một ngườicó trận pháp thuật rất lợi hại sao?” “Mấy người bên Trang Cẩn kia chỉ biết dựa vào Linh Tháp, nếu mà không có Linh Tháp á hả, đám người Trang Cẩn kia đã sớm bị DiênTinh miểu sát rồi ấy.Lúc trước cái tên võ tông bên Trang Cẩn còn từngkhiêu chiến với Diên Tinh khiy vẫn là võ hoàng, đúng là không biết xấu hổ.” Bạch Tề Duyệt vô cùng khinh thường. “Nơi lôi kiếp hiện rahình như cáchđan điếm Mộ thị không xa! Hẳn là Diên Tinh, hoặc cũng có lẽ là Mộ Thần.” Bạch Thiếu Vũ nói nhỏ. “Hẳn không phảilà Mộ Thần đâu. Mộ Thần đã là luyện dược sư bát cấp rồi, nếu như Mộ Thần thật sự thành trận pháp sư bát cấp,như vậy chẳng phảiDiên Tinh sẽ cả ngày lo lắng Mộ Thần bị cướp đi sao.” Bạch Tề Duyệt bất đắc dĩ cười. “Mộ Thần ưu tú như thế, cũng chẳng trách Diên Tinh luôn lo lắng.” Bạch Thiếu Vũ cảm thán. … … Bên nhóm người Trang Cẩn. “Đây là lôi kiếp gì thế?Hình như không giống lôi kiếp khi tu luyện giả thăng cấp võ tông, cũng không giống như là đan kiếp?” Trang Cẩn nói. Tằng Mặc siết chặt tay, sắc mặt tối đen. “Đây không phải là trận pháp kiếp sao!” Giang Triệu Lâm nhướng mày nói. “Hình như là thế thật.” Mộ Dung Phong gật đầu. Trước đó khi bọn họ ở trong Mệnh Tộc, họ đã từng nhìn thấy tộc nhân Mệnh Tộc bố trí trận pháp bát cấp rồi dẫn động lôi kiếp, tình hình lúc đó rất giống hiện tại. “Chẳng lẽ Mộ Thần đã trở thành trận pháp sư bát cấp?” Trang Cẩn chần chờ một chút mới hỏi ra. Tằng Mặc nghiến răng nghiến lợi phản bác: “Hẳn không phải là hắn, hắn chỉ vừa mới luyện rađan dược bát cấp, làm sao có thời giờ nghiên cứu trận pháp được!” “Ta nghe nói trận pháp thuật của Bạch Diên Tinh ở trên cơ Mộ Thần, có thể nào là y không?” Mộ Dung Phong nói. “Bạch Diên Tinh có lợi hại tới như vậy sao? Ta nghe A Du kể, Bạch Diên Tinh chỉ là một tên ký sinh trùng, cái gì cũng không biết, chỉ biết xàinguyên thạch màMộ Thần tân tân khổ khổ kiếm được, còn phô trương lãng phí, vong ân phụ nghĩa… Người như vậy sao có thể trở thành trận pháp sư bát cấp được chứ!” Trang Cẩn nhíu mày lại, nói với vẻ tràn đầy oán niệm. “Cũng có lẽ là do người khác. Trong bí cảnh có nhiều người như thế, có thể là cao thủ che dấu nào đấy.” Mộ Dung Vũ nói. Trang Cẩn đảo mắt, nhìn qua Tằng Mặc, “A Mặc, trận pháp thuật của ngươi tới trình độ nào rồi? Có tới bát cấp chưa?” Nghe thấy câu hỏi của Trang Cẩn, trên mặt Tằng Mặc nhất thời hiện lên vẻ khó khăn. Mộ Dung Phong nhìn vẻ mặt Tằng Mặc như ăn phải ruồi bọ, trong lòng nhất thời cân bằng hơn một chút, cuối cùng cũng có người lĩnh hội sự khổ sở của hắn. … … Ngoài bí cảnh. Hà Hiền trừng lớn mắt, dại ra nhìn Diệp Thạch trong quầng sáng. Diệp Thạch vậy mà lại là trận pháp sư bát cấp! Gia hỏa Bạch Thần Tinh nghịch thiên này, sinh ra một đứa con so với hắn càng nghịch thiên hơn. Hà Hiền có chút cứng ngắc chuyển ánh mắt về phía Bạch Thần Tinh. Bạch Thần Tinh chắp tay sau lưng, biểu tình vì lo lắng mà cơ hồ muốn ăn thịt người lúc trước đã trở thành hư không, hắn lại khôi phục vẻ mặt tiên khí bay bay. Vô số võ tôn đưa ánh mắt lên người Bạch Thần Tinh. Bạch Thần Tinh này, có một đứa con rể là luyện dược sư bát cấp, hiện giờ lại có thêm một đứa con là trận pháp sư bát cấp, cái vận may này… Mấy võ tôn không hẹn mà cùng đi tới phía Bạch Thần Tinh, vây quanh hắn. “Bạch đạo hữu, con trai của ngươi đúng thật là tuyệt thế thiên tài!” “Bạch đạo hữu à, quả đúng là cha nào con nấy, xem ra lệnh lang lập tức sẽ ‘trò giỏi hơn thầy’ nha!” “Bạch đạo hữu, đúng là không nghĩ tới mà! Con ngươi mới có chút tuổi như thế mà đã là trận pháp sư bát cấp rồi, thật không biết là y học trận pháp như thế nào.” “Bạch đạo hữu, ngươi xem thử coi trận pháp do lệnh lang bố trí có còn giống Linh Tông Trận không? Nó còn có tác dụng giúp người ta thăng cấp không?” Nguy Bạch Lâu hỏi. Nguy Bạch Lâu vừa hỏi xong, mấy võ tôn còn lại đều im lặng chờ Bạch Thần Tinh trả lời. Bạch Thần Tinh cười trả lời: “Chúng ta ở đây đều như nhìn hoa trong sương, không chính xác được, nhưng nhìn tình hình này thì hẳn là trận pháp vẫn có hiệu quả trợ giúp đột phá.” Bạch Thần Tinh vừa nói xong, sắc mặt cả đám võ tôn đều có chút khác thường. Ở Trung Châu có không biết bao nhiêu võ tông đang dậm chân ở cảnh giới võ tông cửu tinh, nếu như trận pháp này thực sự có hiệu quả trợ giúp võ tông đột phá, như thế cánh cửa Bạch gia sợ là sẽ bị đạp phá luôn. … … Trong bí cảnh. Mộ Thần tức giận nhìn Diệp Thạch, lo lắng trách cứ: “Sao lúc ngươi muốn bố trí trận pháp lại không gọi ta?Lỡ nhưxảy ra chuyện gì thì làm sao đây?” May mà hắn phát hiện sớm, nếu không… Diệp Thạch thè lưỡi, xấu hổ nói: “Tại ta thấy ngươi đang luyện đan nên không có gọi ngươi, ta cũng không nghĩ tới cái trận pháp kia lại đột nhiên biến thành bát cấp, còn gặp phải lôi kiếp… Đây là ngoài ý muốn nha!” Tháp Linh lập tức bay ra, xuy xuy nở nụ cười, “Tiểu bạch kiểm đại nhân, ngươi thật đúng là quá ngốc! Ngốc đến trình độ này như ngươi thì, trên cơ bản đã… bất trị.Ha ha ha…” Diệp Thạch đen mặt, tức giận nhìn Linh Tháp, “Ngươi…” Tháp Linh chớp chớp mắt, trấn an nói: “Tiểu bạch kiểm đại nhân, kỳ thật ngươi cũng không cần quá lo lắng, tháp chủ đại nhân cũng không quá thông minh, ngu xuẩn xứng với ngu ngốc, quá hợp, quá hợp luôn!” Diệp Thạch: “…” Liệt Hình Thiên dở khóc dở cười nhìn Tháp Linh, nếu như Mộ Thần với Diệp Thạch còn bị gọi là ngu xuẩn, ngu ngốc, vậy những người khác chẳng phải đều là ngốc chết đi được sao? Mộ Thần vung tay lên, thu Tháp Linh vào trong thức hải. “Mộ Thần, ngươi nhìn này, đây là trận pháp do ta bố trí đấy.” Diệp Thạch có chút đắc ý chỉ vào đại trận vừa mới bố trí xong. Mộ Thần gật đầu khen: “Thạch Đầu rất lợi hại.” Ánh mắt Diệp Thạch sáng rực: “Thật vậy hả?” “Đương nhiên, cảtrận pháp bát cấp cũng bị ngươi bố trí ra, ngươi còn có thể không lợi hại sao? Trận pháp thuật của tacònchưa có tới bát cấp đâu.” Mộ Thần cười. Diệp Thạch cười nói: “Mộ Thần thông minh như thế kia, không qua bao lâu cũng sẽ là trận pháp sư bát cấp thôi.” Mộ Thần lắc đầu bất đắc dĩ: “Nào có dễ dàng như vậy.” Diệp Thạch: “Ngươi thấy trận pháp này có thểtrợ giúp võ hoàng thăng cấp võ tông không?” Mộ Thần quan sát trận pháp, sau đó nói: “Nếu như ta không có tính sai, vậy trận pháp này hẳn là đã không thể gọi là Linh Tông Trận nữa, ở trình độ nhất định, nó đãcó tác dụng trợ giúp võ tông thăng cấp võ tôn!” Diệp Thạch gật đầu, đắc ý dào dạt nói: “Ta cũng nghĩ như vậy, Thạch Đầu ta cũng rất lợi hại đó nhe.” Mộ Thần tràn đầy sủng nịch: “Đương nhiên đương nhiên, ta biết ngươi rất lợi hại.” Ngoài bí cảnh, đôi mắt Ô Phượng mở to nhìn Diệp Thạch, nếu thật sự như Diệp Thạch đã nói, trận pháp y bày ra có tác dụng giúp võ tông đột phá võ tôn, vậy đó thật sự là rất đáng sợ… Hàng năm, Bạch gia dựa vào bên ngoài thuê Linh Tông Trận mà thu hoạch vô cùng nhiều tiền lời, nếu như trận pháp này thực sự có hiệu quả trợ giúp võ tông đột phá võ tôn, như thế khi Bạch gia cho bên ngoài thuê trận pháp này, càng là sẽ kiếm tới mỏi tay. … … Mộ Thần vuốt cằm, trầm tư một chút rồi nói: “Ta đã nghiên cứu gần xong Linh Tâm Đan rồi, nghỉ ngơi thêm một chút là có thể thử luyện chế.Có Linh Tâm Đan, hơn nữa thêm trận pháp này, cơ hội có thể đạt tới chín phần, hơn nữa thêm một ít thủ đoạn khác, chắc là không còn kém bao nhiêu.” Ngoài bí cảnh, không ít người bởi vì những lời này của Mộ Thần mà nổ tung. “Mộ Thần này có ý gì?! Không phải là hắn muốn đồng thời dùngmột cái trận pháp bát cấp cùng với một viên đan dược bát cấp đểgiúp Liệt Hình Thiên thăng cấp đấy chứ??” “Không nghe Mộ Thần nói sao? Trừ hai thứ này ra thì còn có thủ đoạn khác đấy.” “Từ khi nào mà võ hoàng thăng cấp lại dùng tớiđan dược bát cấp vớitrận pháp bát cấp vậy! Muốn người ta giảm thọ sao!” “Không biết trong tay Liệt Hình Thiên có cái gì mà làm cho Mộ Thần phí nhiều tâm sức như thế nhỉ?” “Nếu như đã dùng tới trận pháp bát cấp vớiđan dược bát cấp mà Liệt Hình Thiên còn không thể thăng cấp được, vậy hắn thật sự chỉ có thể chết.” “Mộ Thần mới nói nghỉ ngơi một hồi rồi sẽ luyện chế Linh Tâm Đan, như vậy, lát nữa hắn lại sẽmởlò luyện đan?” … … Mộ Thần và Diệp Thạch trở lại trong Linh Tháp tu dưỡng một hồi, thương thế do bị trận pháp kiếp đánh xuống liền khép lại. Mắt thấy Mộ Thần sắp xuất quan, chuẩn bị luyện chế Linh Tâm Đan. “Ra rồi ra rồi!” Cả đám luyện dược sư ngoài bí cảnh hưng phấn hét lên. Vào lần đầu tiên Mộ Thần luyện chế Kim Dương Đan, luyện dược sư có mặt ở đó cũng không nhiều, cũng không có ai lưu vào ảnh; lần thứ hai thì không giống thế, có vô số luyện dược sư cao cấp đi tới, người lưu vào ảnh thạch cũng không biết bao nhiêu mà đếm. Cho dù nhân số lưu vào ảnh thạch vô cùng đông đảo, cộng với các đại thương hội cũng phục chế hình ảnh Mộ Thần luyện chế Kim Dương Đan, thế nhưng vẫn rất có xu thế bán hết. Hiện giờ, hình ảnh Mộ Thần luyện chế Kim Dương Đan cơ hồ đã ở trong tay mỗi luyện dược sư. Có rất nhiều nữ luyện dược sư trẻ tuổi, trong tay mỗi người đều có tới mấy phần hình ảnh Mộ Thần, Mộ Thần nghiễm nhiên trở thành thần tượng mới nhất trong nhóm luyện dược sư tuổi trẻ, cũng là người trong mộng của vô số nữ tu. Diệp Thạch thấy Mộ Thần chuẩn bị luyện đan thì vẻ mặt tràn đầy hưng phấn, “Tiểu Hắc, lát nữa khi đan kiếp đánh xuống, ngươi nhảy vào chịu cho quen đã. Mộ Thần nói, nếu ngươi đột phá thành công sẽ đưa tới lôi kiếp, mà lôi kiếp ngươi phải đối mặt tuyệt đối sẽ không nhỏ, nếu như ngươi bị lôi kiếp đánh chết thì sẽ ‘kiếm củi ba năm thiêu một giờ’ đấy.” Diệp Thạch thầm nghĩ, ngươi bị đánh chết cũng không sao, nhưng nếu ngọc bội kia bị hư tổn thì sẽ không tốt. Liệt Hình Thiên nhíu mày, hắn làm thế nào cũng không rõ, sao “Tiểu Hắc” lại thành danh hiệu của mình rồi? “Ta hiểu rồi.” Liệt Hình Thiên gật đầu. Liệt Hình Thiên làm người bừa bãi, tuy rằng hắn chỉ là một võ hoàng, nhưng thường thì những võ tông khác căn bản không được hắn để vào mắt, nhưng ở trước mặt Mộ Thần và Diệp Thạch, Liệt Hình Thiên một chút cũng không dám làm bộ làm tịch. “Không phải sợ bị sét đánh, càng bị đánh càng thích luôn ấy, ngươi thấy ta không, nhờ thế mà ta ngày càng rắn chắc đấy nhé.” Diệp Thạch giơ giơ nắm tay lên nói. Liệt Hình Thiên cười xấu hổ: “Đa tạ Bạch thiếu chỉ điểm.” Diệp Thạch khoát tay áo: “Không cần khách khí.” “Bạch thiếu xác định Mộ thiếu có thể thành công luyện ra đan dược?” Liệt Hình Thiên hỏi. Diệp Thạch gật đầu: “Đó là đương nhiên rồi!” “Vì sao?” Liệt Hình Thiên không hiểu. “Bởi vì đó là Mộ Thần mà! Mộ Thần sao có chuyện luyện hư được, luyện hư là tổn thất rất lớn đó.” Diệp Thạch nói với vẻ đương nhiên. Liệt Hình Thiên: “…” … … “Tịch đại sư đến đây!Tịch đại sư đến đây!” Ngoài bí cảnh, vì có một vị võ tôn tới đây mà cả đám người kích động đứng lên. Tịch Thần An, một vị luyện dược sư bát cấp ở Trung Châu, không thuộc về đan tháp, là một tán tu. “Tịch đại sư, không nghĩ tới Mộ Thần lại kinh động tớiđại sư.” “Liên tục luyện rađan dược bát cấp, mà xác xuất thành công khi luyện rađan dược bát cấp lại còn đạt tới trăm phần trăm, tuyệt thế thiên tài như thế, ta tất nhiên làmuốn tới xem.Giang sơn lớnxuất tài tử, ta nghĩ hẳn không qua bao lâu nữa là Mộ Thần có thể vượt qua ta.” Tịch Thần An chắp tay sau lưng, cười nói. “Tịch đại sư quá khiêm tốn, Mộ Thần muốn vượt qua đại sư cũng không dễ dàngđâu.” Một luyện dược sư nói. “Đúng thế! Mộ Thần ở trong nhómluyện dược sư bát cấp nhiều lắm chỉ coi như làngười mới, làm gì có kinh nghiệm phong phú như đại sư mà so!” Luyện dược sư bát cấp cấp thấp cùng với luyện dược sư bát cấp trung cấp, nhìn như chỉ kém một bước, trên thực tế lại khác nhau như trời đất. “Đấy là là tiểu thiếu gia Bạch gia – Bạch Diên Tinh sao?” Tịch Thần An nhìn Diệp Thạch hỏi. “Đúng thế, tiểu thiếu gia Bạch gia đã là trận pháp sư bát cấp.” Một võ tôn bên cạnh Tịch Thần An lập tức nói. “Tiểu thiếu gia Bạch gia quả thực thiên chân khả ái, khó trách Mộ Thần lại thích như thế.” Tịch Thần An cười nói. “Cừu tháp chủ đến, Cừu tháp chủ đến!” Đám người lần thứ hai vang lên từng đợt kinh hô.