Trong bí cảnh. “Tháp Linh, Linh Tháp có thể cho người khác vào không?” Mộ Thần đột nhiên nghĩ tới điều gì, hỏi Tháp Linh trong thức hải. “Có thể.Nhưng nếu cho người vào thì nguyên thạch sẽ tiêu hao nhanh hơn, nếu tháp chủ đại nhân muốn cho người khác tiến vào thì tốt nhất đừnggiữ lại quá lâu…” Mộ Thần nói với Diệp Thạch: “Ngươi tiến vào Linh Tháp tu luyện trước đi, tới lúc đến nơi ta sẽ gọi ngươi.” Tốc độ thời gian trôi qua trong Linh Tháp chậm hơn, Diệp Thạch tu luyện trong Linh Tháp sẽ càng tốt. Diệp Thạch gật đầu: “Có thể chứ? Được.” Diệp Thạch đã sớm tò mò với Linh Tháp của Mộ Thần không thôi, nghe mình được đi vào, không khỏi có chút vui sướng. Mộ Thần thu Diệp Thạch vào trong Linh Tháp, cả người hóa thành một đạo lưu quang, chạy như bay qua hướng có linh mạch được đánh dấu trên bản đồ. Nhìn thấy Diệp Thạch tiến vào, Tháp Linh có chút đề phòng. Diệp Thạch tràn đầy tò mò đi vòng vòng Linh Tháp, “Tiểu bạch kiểm, đừng có chạy loạn, ngươi sắp phải ra ngoài rồi đấy.” Diệp Thạch giơ giơ nắm tay lên hù Tháp Linh: “Ngươi an phận chút đi, nếu không ta kêu Mộ Thần thiêu chết ngươi.” Tháp Linh: “…” Khó trách Mộ Thần với Diệp Thạch là một đôi, thủ đoạn uy hiếp của hai người này giống nhau như đúc. “Tiểu bạch kiểm, ngươi hung tàn quá đi!” Tháp Linh kêu lên. Diệp Thạch hừ lạnh nhìn Tháp Linh: “Ngươi đừng cho là ta không biết, đều do ngươi làm hại ta và Mộ Thần ngăn cách lâu như vậy, nếu không phải nhìn ngươi là Tháp Linh của Mộ Thần, bổn hoàng đã định giáo huấn ngươi một chútrồi đấy.” Tháp Linh tràn đầy vô tội: “Nguyên thạch không đủ cũng không có thể trách ta nha!” Diệp Thạch hừ một tiếng: “Ngươi còn nói chuyện này?Những nguyên thạch đó chắc đãbị ngươi giữ riêng rồi chứ gì.” Tháp Linh vô tội: “Sao lại có thể!Ta là Tháp Linh chính trực nhất, đại công vô tưnhất, thanh liêm nhất luôn đó!” Diệp Thạch trừng mắt nhìn Tháp Linh một cái, hừ hừ hai tiếng, đi đến phòng tu luyện trong Linh Tháp, dùng đan dược rồi tu luyện. … … Mộ Thần liên tục chạy như bay hồi lâu, rốt cục tới nơi có linh mạch trên bản đồ. “Nguyên khí thậtlà nồng đậm! Linh mạch này nhất định có nguyên thạch thượng phẩm.” Tháp Linh say mê nói. Mộ Thần thản nhiên hỏi: “Phải thu như thế nào?” “Bên ngoài linh mạch có cấm chế, phá cấm chế trước đã, sau đó bản Tháp Linh sẽ đến thu.” Tháp Linh hưng phấn nói. Mộ Thần nhíu mày: “Ngươi có thể thu linh mạch?” “Cái này là tất nhiên, không phải là ngươi cho rằng bản Tháp Linh ăn cơm trắng đấy chứ?” Tháp Linh tràn đầy kiêu ngạo nói. Mộ Thần cười nhạo một tiếng: “Ta thật cao hứng rằng ngươi còn biết mình là ăn cơm trắng.” Tháp Linh: “…Nhanh phá trận đi.Mà mình ngươi được không đây? Có cần phảikêulão bà ngươi tới không?” Mộ Thần lắc đầui: “Không cần, chỉ là trận pháp thất cấp mà thôi, không có cái gì khó, mình ta là được rồi.” Diệp Thạch đang hết sức chăm chú tu luyện trong Linh Tháp, lúc này nếu kêu y sẽ không tốt. Tháp Linh quơ cánh, đầy hoài nghi nhìn Mộ Thần: “Ngươi được không đó?” Mộ Thần không để ý tới Tháp Linh, vừa vươn tay đã là Liên Hoàn Phá Pháp, trận pháp bị tạc vỡ ra. Nhìn cấm chế bị phá trừ, Tháp Linh tràn đầy hưng phấn thu lại cả một mạch khoáng nguyên thạch. Một cái ngọc giản rơi vào tay Mộ Thần, Mộ Thần nhìn ngọc giản trên tay, trong mắt xẹt qua vẻ vui mừng. Trong ngọc giản này có giới thiệu một loại phương pháp hấp thu nguyên thạch nhanh để tăng lên nguyên lực. Mộ Thần híp mắt thầm nghĩ, Thiên Cơ Bí Cảnh thật kỳ quái, mỗi khi thu được một thứ còn tặng thêm lễ vật. Ngoài bí cảnh, Ô Phượng nhìn thấy Mộ Thần ra tay thì bên miệng nở nụ cười bất đắc dĩ. Không ngờ Mộ Thần cũng biết Liên Hoàn Phá Pháp này, chắc là do Bạch Diên Tinh dạy. Nhìn bộ dáng Mộ Thần thì còn thuần thục hơn cả Bạch Diên Tinh, trận pháp thuật của Mộ Thần rất không tồi! Mấy võ tôn ngoài bí cảnh nhìn Mộ Thần lấy đi linh mạch, cả đám trừng lớn mắt. Ô Phượng híp mắt: “Không ngờ Mộ Thần còn có bản lĩnh thu linh mạch, như vậy ngươi không cần lo lắng con ngươi đi theo hắn không có đủ nguyên thạch xài rồi.” Bạch Thần Tinh gật đầu: “Hắn có bản lĩnh này thì tất nhiên là tốt.” Ô Phượng tràn đầy hâm mộ nhìn Mộ Thần, đây chính là một cái linh mạch hoàn chỉnh đó! Mộ Thần có mệnh thật tốt. Trong bí cảnh. Tháp Linh nhìn cái mạch khoáng hoàn chỉnh trong Linh Tháp, đắc ý cười không ngừng. “Nguyên thạch hạ phẩm với nguyên thạch trung phẩm thì ngươi dùng tùy tiện, còn nguyên thạch thượng phẩm thì có tác dụng với ta.” Mộ Thần thản nhiên nói. Tiếng cười của Tháp Linh im bặt, “Tháp chủ đại nhân, ngươi không thể đã ăn thịt rồi còn ngay cả nước canh cũng không lưu lại cho ta!” Mộ Thần lạnh lùng cười: “Ngay cả nước canh cũng không cho ngươi? Nếu như ta ngay cả nước canh cũng không cho ngươi thì cả nguyên thạch hạ phẩm với nguyên thạch trung phẩm đều không cho ngươi dùng, ta đã đủ chiếu cố ngươi rồi, ngươi đừng có không biết tốt xấu. Hoặc là, ngươi ngay cả nguyên thạch hạ phẩm với nguyên thạch trung phẩm cũng không muốn? Như vậy thì vừa lúc, dù sao Thôn Thiên Phong cũng không ngại nhiều nguyên thạch.” Tháp Linh lập tức lấy lòng nói: “Tháp chủ đại nhân, bản Tháp Linh chỉ nói giỡn với ngươi thôi mà. Ngươi là tháp chủ đại nhân ôn nhu nhất hào phóng nhất hòa ái dễ gần nhất…” Mộ Thần hừ lạnh một tiếng, không để ý tới Tháp Linh nữa. … … Mộ Thần nhìn nhìn bản đồ trên tay, chạy vội tới Lăng Phong Động. Mộ Thần đưa Diệp Thạch ra, Diệp Thạch thừa lúc Mộ Thần chạy bên ngoài đã ở trong Linh Tháp hấp thu hơn mười viên Tinh Nguyệt Đan, tu vi lên tới võ hoàng cửu tinh đỉnh phong. Mộ Thần đánh giá Diệp Thạch, cười cười, “Có vẻhiệu quả của Tinh Nguyệt Đan cũng không tồi.” Diệp Thạch vội vàng gật đầu nói: “Hương vị rất tốt.” Kỳ thật là càng về sau, hiệu quả của Tinh Nnguyệt Đan đã không còn lớn, nhưng y vẫn nhịn không được mà ăn tiếp. Diệp Thạch nhìn nhìn sắc mặt Mộ Thần, câu nói kế tiếp không có nói ra. Ngoài bí cảnh, sắc mặt Ô Phượng quỷ dị. Hương vị thật tốt? Đây là lần đầu tiên Ô Phượng gặp được người đánh giá đan dược thất cấp như vậy, đan dược thất cấp có thể lấy hương vị tới để đánh giá hả? Hương vị là trọng điểm hả? “Lăng Phong Động ở chỗ này.” Mộ Thần thu hồi bản đồ, nói. Ánh mắt Diệp Thạch sang ngời: “Ta cảm nhận thấykhí tức yêu thú thất cấp, vừa lúc để ta tập luyện tay.” Mộ Thần gật đầu: “Nó hẳn là một con Lôi PhongThú, ngươi cẩn thận một chút.” Lôi Phong Thú thất cấp am hiểu khống chế lực lượng sấm và gió, trong đám yêu thú thất cấp cũng coi như lợi hại. Diệp Thạch mới vừa tăng lên võ hoàng cửu tinh đỉnh phong, nên tìm yêu thú tập luyện để củng cố cảnh giới. Diệp Thạch gật đầu: “Ừ.” Diệp Thạch đứng ở cửa động, phóng ra uy áp của võ hoàng. Cảm nhận được Diệp Thạch đang khiêu khích, Lôi Phong Thú rống giận một tiếng, vọt ra. Diệp Thạch không sợ hãi chút nào bước lên. Ngoài bí cảnh, mấy võ tôn nhìn thấy Mộ Thần và Diệp Thạch nói vài câu, rồi sau đó từ trong động có một con yêu thú thất cấp chạy ra, Diệp Thạch xông lên giao chiến cùng yêu thú, mà Mộ Thần thì lại lui ra đứng một bên xem náo nhiệt. Khuôn mặt Bạch Thần Tinh âm trầm, “Thật vô liêm sỉ, mỗi lần gặp phải chuyện gì cũng kêu Diên Tinh xuất đầu.” Ô Phượng bất đắc dĩ: “Là con ngươi tự mình muốn ra tay, không thể trách Mộ Thầnđược.” “Hắn thế mà không hỗ trợ.” Bạch Thần Tinh lo lắng nói. Ô Phượng không để tâm: “Tuy rằng không ra tay, nhưng không phải là đang ở bên cạnh quan sát sao?” “Hắn vậy mà chỉ đứng bên cạnh xem cuộc vui.” Bạch Thần Tinh nghiến răng nghiến lợi nói. Ô Phượng: “…” Diệp Thạch tràn đầy hưng phấn giao chiến với Lôi Phong Thú. Thực lực Diệp Thạch đã tăng lên tới võ hoàng cửu tinh, khi đối phó với yêu thú thất cấp cũng thành thạo. Ô Phượng nhíu mày, “Thực lực Diên Tinh tăng nhanh quá.” Lôi Phong Thú thất cấp căn bản không phải đối thủ của Diệp Thạch, Diệp Thạch tựa hồ chưa có dùng hết toàn lực, giống như y đang tập thích ứng với lực lượng mới của mình. Tốc độ thời gian trong bí cảnh chậm hơn, Ô Phượng không biết tốc độ thời gian trong Linh Tháp của Mộ Thần cũng trôi qua rất chậm, nhìn như Diệp Thạch tu luyện mới chỉ một chút, nhưng kỳ thật đã là thời gian không ngắn. Diệp Thạch và Lôi Phong Thú thất cấp giao chiến một lúc lâu, rốt cục xuất ra tuyệt chiêu, đánh nát đầu Lôi Phong Thú. “Nguyên lực của ngươi đã rất ngưng thực, hẳn là có thể thử đột phá võ tông rồi.” Mộ Thần suy nghĩ rồi nói. Diệp Thạch gật đầu: “Ta cũng thấy vậy, nhưnghoãn thêm một chút nữa đi.” Mộ Thần: “Cũng tốt.” Mộ Thần đi cùng Diệp Thạch vào Lăng Phong Động. Trên vách đá trong Lăng Phong Động có ghi lại Lôi Phong Thối Thể Pháp, trong động có một Lôi Phong Trì, có thể dùng để thối thể. “Mộ Thần, ngươi thấy thối thể pháp này thế nào?” Diệp Thạch hỏi. “Cũng không tồi.” Mộ Thần cười nói. Lôi Phong Thối Thể Pháp hẳn là kém hơn Bách Quyết Luyện Thể một chút, muốn tu luyện pháp quyết này thì phải tìm được Lôi Phong Trì, mà Lôi Phong Trì cũng không phải là chỗ nào cũng có. “Chỗ này vừa lúc có Lôi Phong Trì, không bằng ngươi cũng luyện luôn đi, chắc là thối thể pháp này không thống khổ bằng Bách Quyết Luyện Thể đâu.” Diệp Thạch ra đề nghị. Mộ Thần gật đầu: “Cũng được.” Hắn cũng tính Luyện Trận Nhập Thể, nhưng vì tố chất thân thể hắn hơi kém một chút, nên luyện pháp quyết này thì có chút khó khăn, nhưng mà nếu Lôi Phong Thối Thể Pháp thích hợp với hắn thì đó tuyệt đối là chuyện tốt. … … Bạch Thần Tinh nhíu mày: “Đúng là ngốc.” Ô Phượng nghiêng đầu hỏi: “Thần Tinh, ngươi đang mắng ai vậy?” Bạch Thần Tinh đen mặt nói: “Tùy tiện mắng thôi.” Diên Tinh cứ thấy thứ tốt gì cũng đều phải kêu Mộ Thần, Lôi Phong Trì chỉ có một cái, phải độc chiếm đi chứ! “Thần Tinh, Mộ Thần với con ngươi đang tắm uyên ương dục đó nhe!” Ô Phượng bỡn cợt bảo. Bạch Thần Tinh: “…” Mộ Thần và Diệp Thạch trước sau đi xuống Lôi Phong Trì, bắt đầu dốc sức chuyên chú luyện thể. Mộ Thần từ từ nhắm hai mắt, toàn lực luyện hóa lực lượng sấm và gió trong Lôi Phong Trì. Một ngày sau, Bạch Thần Tinh có chút không được tự nhiên phát hiện, Mộ Thần và Diệp Thạch thế mà càng ngày càng gần nhau. Hai ngày sau, Bạch Thần Tinh hoảng sợ phát hiện Mộ Thần và Diệp Thạch vậy mà đã dán với nhau thành một khối. Mộ Thần đặt Diệp Thạch bên cạnh ao, ý loạn tình mê hôn lên. Tóc Diệp Thạch tán loạn, sắc mặt ửng đỏ. Bạch Thần Tinh tức giận phát run cả người, mấy võ tôn chung quanh ngược lại đều lạnh nhạt. Là nhân vật đã sống mấy trăm, mấy ngàn năm, họ có cái gì mà chưa từng thấy qua, chỉ là lăn giường mà thôi… “Đúng là vô liêm sỉ!!” Bạch Thần Tinh tức giận run run cả người. Bạch Thần Tinh cảm thấy chuyện may mắn duy nhất chính là, nước trong trì là màu xanh, chuyện xảy ra phía dưới nhìn không tới. Ô Phượng chớp chớp mắt, trấn an nói: “Thần Tinh, ngươi yên tâm đi, con ngươi và Mộ Thần rất xứng đôi, không có gì dọa người đâu.” Ô Phượng nhíu mày, âm thầm nghĩ hai người kia cũng quá khoa trương, không ngờ lại lăn giường trong Lôi Phong Trì, Lôi Phong Trì này rất nguy hiểm biết không vậy? Muốn lăn thì cũng phải tìm nơi an toàn hơn chút rồi lăn chứ! Bạch Thần Tinh không thể nhịn được nữa phong bế hình ảnh của Diệp Thạch với Mộ Thần, những người khác thấy thế cũng không nói gì. “Có phải ngày thường ngươi quản Bạch Diên Tinh quá nghiêm không?” Ô Phượng hỏi. Bạch Thần Tinh đen mặt, trừng mắt với Ô Phượng. “Kỳ thật, loại chuyện này không thể quản quá nghiêm.” Ô Phượng thầm nghĩ, nhất định là do Bạch Thần Tinh quản Bạch Diên Tinh quá nghiêm, coi đi, xem hai tên nhóc kia bị nghẹn thành cái dạng gì rồi. Mộ Thần ôm thật chặt Diệp Thạch, một dòng nước ấm nhìn không thấy lưu chuyển giữa hai người. Lực lượng sấm và gió trong Lôi Phong Trì nhanh chóng bị hai người hấp thu. Mộ Thần có chút kinh ngạc phát hiện, song tu lại có thể trợ giúp tu luyện Lôi Phong Thối Thể Quyết.