Xuyên Việt ABO
Chương 2
Thời gian lưu chuyển, kim đồng hồ nhanh chóng quay ngược chiều, vô số người, phong cảnh, đồ vật giống nhau hoặc không giống nhau bay xẹt qua trước mắt —— sau khi quay 730 vòng thì ngừng ở một hình ảnh trong đó.
Một năm trước.
Hình ảnh dừng lại.
Trong căn phòng mờ tối, ánh sáng chậm rãi len lõi qua tấm rèm cửa màu xanh xám đậm, rọi sáng một ít hạt bụi.
Trong không gian yên tĩnh, tiếng chuông báo thức đột ngột vang lên.
Gần như cùng lúc, một bàn tay thò ra từ trong cái chăn xốc xếch, cạch một tiếng tắt đi đồng hồ điện tử bên cạnh gối.
La Lăng Vũ buồn ngủ bò dậy, hai vai để trần, mang dép lê đi rửa mặt.
Buổi sáng này đối với anh cũng chẳng khác thường ngày là bao.
Hạng mục, khách hàng, giám đốc.
Vài chữ này đã đủ miêu tả nội dung một ngày đi làm của anh, bởi vậy, khi bạn gái hẹn hò ba năm đã tiến triển đến giai đoạn bàn chuyện cưới hỏi, Lộ Tình, mời anh cùng ăn bữa tối, cô ngồi đối diện nói: “A Vũ, kỳ phát tình của em sắp đến rồi, gia đình đã tìm cho em một Apha, chúng ta chia tay đi.”
La Lăng Vũ bận bịu cả ngày cảm thấy đầu óc của mình theo không kịp, “Cái gì … Vì, vì sao lại chia tay?”
“Xin lỗi … Dù sao em vẫn là một Omega …”
Lộ Tình đứng lên, nghiêng đầu dường như không dám nhìn vào đôi mắt anh, “Lăng Vũ, anh là người tốt, anh chắc chắn sẽ gặp được một Beta tốt.”
Nói xong câu đó cô vội vàng cầm túi xách lên rời đi, La Lăng Vũ chưa kịp phản ứng, đến lúc muốn gọi lại cũng không kịp nữa rồi. Anh ngây người một lúc, không đếm xỉa tới còn số trên hóa đơn mà người phục vụ đưa, dù rằng con số không hề nhỏ… Chẳng qua anh chợt phát hiện, anh không nghe hiểu được một câu nào mà Lộ Tình nói!
Alpha, Beta, Omega.
Chúng là gì vậy? Đang cosplay môn đại số cấp ba à?
Còn có Ohm điện trở nữa mà!
Chờ chút! Omega không phải là một nhãn hiệu đồng hồ rất nổi tiếng của Thụy Sĩ sao? Quảng cáo còn đề chữ, “Tiêu chí hoàn hảo”, “Yên lặng khiến thế giới tạm dừng, cử động khiến thời gian tiến trước”? Lộ Tình khi không tự gọi mình là cái đồng hồ làm gì?
Điện thoại di động của La Lăng Vũ đúng lúc vang lên, anh nghe máy, là anh bạn đồng nghiệp phòng marketing, hỏi anh buổi tối có muốn đi uống rượu hay không, lúc này La Lăng Vũ không có tâm tình gì, lập tức đồng ý, quan trọng là chuyện bạn gái đột nhiên chia tay làm anh chẳng hiểu ra sao, phải tìm người hỏi đã.
Đến quán rượu bọn họ thường đến, Lưu Thành đã ngồi chờ sẵn ở đó rồi, La Lăng Vũ gọi một ly whiskey rồi ngồi bên cạnh, người kia cười hỏi anh, “La tổng sao rứa? Nay có vẻ không vui?”
Bởi vì là quản lý hạng mục nên La Lăng Vũ luôn tiên phong dẫn dắt mọi người, trong nhóm có một thanh niên, không biết có phải đã đọc nhiều Manga Nhật Bản hay không mà luôn nói anh rất giống Okita Souji, còn gọi anh là tổng trưởng, xong rồi biệt danh lan truyền, người này gọi được người kia cũng gọi theo, các phòng khác hùa vào gọi anh là La tổng, không biết còn nghĩ anh là tổng giám đốc gì nữa ấy, làm anh lúng túng thôi rồi.
La Lăng Vũ hớp hai ngụm rượu, tự thấy sao mà đời mình buồn thế, bèn kể lại chuyện Lộ Tình muốn chia tay với anh cho người ngoài nghe. Không ngờ anh còn chưa nói xong, Lưu Thành đã cười vang, “Nên chia tay lâu rồi! Đã nói rồi, tự nhiên đang yên đang lành chú lại kiếm một Omega làm gì, làm anh trai mưa vậy có vui không? Khi Apha chân ái của người ta xuất hiện thì… Được rồi, đừng có mặt ủ mày chê nữa, hôm nào để tôi giới thiệu cho cậu một Beta tốt, thì cậu sẽ biết làm Beta sướng biết bao.”
Nói xong thì vỗ vai La Lăng Vũ.
La Lăng Vũ tức giận vì Lưu Thành cười trên sự đau khổ của người khác, “Tôi là Beta, vậy cậu là thứ gì?”
Lưu Thành cười nói: “Đương nhiên tôi cũng là Beta!”
La Lăng Vũ hoàn toàn không bắt được trọng điểm, “Vậy thì Apha và Omega lại là gì nữa.”
Lưu Thành: “Ấy dà, hôm nay cậu làm sao thế? Nếu không phải cậu vẫn là cậu tôi còn tưởng rằng cậu bị ai khác nhập rồi đấy!”
Nghe thấy lời này của đối phương, bốn chữ không gian song song chợt lóe lên trong đầu La Lăng Vũ, song anh vẫn chưa hiểu rõ, cơ mà cũng lười ông nói gà bà nói vịt với Lưu Thành, lập tức thẳng thừng chỉ tay, “Cho tôi mượn laptop.”
Hai người vốn quen thuộc, mượn cái laptop Lưu Thành cũng cảm thấy chẳng sao cả, nên hắn lấy chiếc ra Apple siêu mỏng từ trong túi da mềm, đăng nhập thẳng vào tài khoản guest user, đưa anh, “Này, pin không còn nhiều, cậu nhớ tiết kiệm đấy.”
La Lăng Vũ cũng không cám ơn nhiều, tức khắc mở wifi quán bar tự mình mày mò. Cũng may tốc độ đường truyền vẫn nhanh như ngày nào, chỉ chốc lát La Lăng Vũ đã tìm được một đống tài liệu liên quan từ các trang bách khoa, tin tức.
Gì mà sáu loại giới tính, gì mà chỉ có Apha mới có thể hoàn toàn đánh dấu Omega, AO hai người hấp dẫn lẫn nhau, O có thể sinh con, có thể phát tình…
Anh bỗng nhớ tới một việc, chẳng trách hôm nay lúc đi WC cảm thấy vô cùng kỳ quái cứ như vừa phát hiện một lục địa mới toanh. Anh quay đầu nói với Lưu Thành đang đùa giỡn battender, “Hỏi cái nè Quả Cam, sao tầng làm việc của mình có tận sáu cái nhà vệ sinh vậy!”
Lưu Thành cười, nhận ly rượu Cocktail, nhân cơ hội ngắt nhẹ bàn tay nhỏ bé của battender Beta, một bên đáp “Có gì mà ngạc nhiên, do Tổ Chức Theo Dõi Nhân Quyền của Omega bày ra chứ sao.”
“Là sao?” La Lăng Vũ vội hỏi.
Lưu Thành bưng rượu, quyến luyến trở về chỗ ngồi, “Lúc trước cậu chưa đến làm thì có ba gian, nhà vệ sinh dành cho Omega thường không có ai dùng, nên một đồng nghiệp nữ Beta của mình thỉnh thoảng đi ké, ai biết có một ngày, con gái của tổng giám đốc tới, cô ả là một Omega rất xinh đẹp, và cái tiếng thét của cô ta, cậu chưa nghe thôi, mấy bạn tiếp tân ở quầy còn nghe được nữa là.”
Vừa nói còn vừa rợn người, “Úi giời, Omega chúng nó dữ lắm, Tổ Chức Theo Dõi Nhân Quyền của Omega cử người tới, còn dắt theo cả mấy tên Alpha đội vợ lên đầu, gia cảnh khủng bố quậy tưng bừng, sếp của chúng mình cũng sợ luôn, không nói thêm gì nữa, bất quá chỉ là một cái nhà vệ sinh thôi mà, xây đại vậy.”
Tổng giám đốc mà Lưu Thành nói chính là tổng giám đốc đương nhiệm của trụ sở chính ở thủ đô Tông Nhất Thượng, là một Apha, thường một năm chỉ gặp vài lần, còn bên này thì do Mạnh Vinh, quản lý khu Đông Đại, tiếp quản, có ơn nâng đỡ với đám người La Lăng Vũ.
“… Sau đó thì sao” La Lăng Vũ hỏi, mới có bốn cái WC thôi mà.
“Sau đó…” Lưu Thành nhấp một hớp rượu Cocktail mới điều chế, có lẽ cảm thấy không ngon nên chân mày hơi nhăn, “… Khụ, thì không cho Beta vào nữa đấy thây, nên cô đồng nghiệp Beta của chúng ta khá là không vui, đi tố cáo, chưa tới hai ngày sau, Tổ Chức Theo Dõi Nhân Quyền của Beta cũng cử người tới, sếp thấy thế, ngờ rằng cứ quậy như vậy Tổ Chức Theo Dõi Nhân Quyền của Alpha cũng nhảy vào quá, nên dứt khoát vung tay, xây luôn thêm hai cái. Nhưng mà cũng chỉ ở lầu của các cậu có thôi, những lầu khác đều bình thường, chứ lấy hết tiền để xây nhà vệ sinh thì hãm vãi.”
La Lăng Vũ đúng lúc tìm thấy vài tấm hình giải phẫu sinh lý của ABO, nhìn xong, chêm thêm những câu của Lưu Thành, anh thấy cả người mình lênh đênh trong không trung, mông lung, mơ hồ-.
Truyện khác cùng thể loại
99 chương
47 chương
13 chương
63 chương
14 chương
12 chương
7 chương