Xuyên về chiến tranh năm 1938

Chương 2 : tìm nơi nương tựa (1)

Nhận thức được phản Do đã trở thành một loại tư tuỏng của người Đức, Tần Điềm cũng sẽ không ngốc nghếch tiếp tục lấy danh nghĩa du học trụ lại tại nhà của Lina. Nam chủ nhân đã bị áp giải đi không tin tức, nữ chủ nhân cũng chỉ biết hằng ngày ra ngoài cùng với những phụ nữ Do Thái có chồng bị giải đi dò hỏi tin tức trượng phu, lại trở về chăm sóc hai thiếu nữ. Bản thân Tần Điềm cũng thấy ngượng ngùng. Sau một đêm, thái độ của nước Đức đối với người Do Thái càng thêm khắc nghiệt nhất là tại trung tâm chính trị Berlin. Các cửa hàng đều từ chối cho người Do Thái vào mua hàng hoá, lại tuỳ ý xông vào nhà phá phách, vơ vét nhà của những người Do Thái, hàng xóm thân cận hàng ngày cũng trở mặt không quen. Tình huống này khiến nữ chủ nhân không kịp xoay sở, lương thục trong nhà cũng chẳng đủ, tính toán thật kĩ cũng không thể duy trì được cho nhiều ngày. Hai mẹ con Lina không nóu, không có nghĩa là nàng không biết, nàng không có lí do gì để lưu lại nơi này, cũng không muốn mặt dày ở lại thế này. Tần Điềm cảm thấy rất kì quái, bộ dáng hiện tại chỉ khoảng 16,17 tuổi thì làm sao lại du học ? Du học cái gì ? Nhưng mà những văn kiện ở đây lại chứng minh rõ ràng nàng là một sinh viên, học tại Cao đẳng Công nghiệp Berlin lại còn là khoa Vật Lí! Thân thể này trước kia là thiên tài sao! Con nhóc này là thiên tài sao! Bị Tần Điềm nàng chiếm thân thể quả là rất uổng phí mà! Tần Điềm là hình mẫu của một kẻ mù Lí, chỉ cần một đề vật lí đơn giản cũng đủ làm đầu óc nàng xoắn cả lại rồi. Hai ngày ở tại nhà của Lina, Tầm Điềm cũng không có ý nghĩ trở lại trường học. Vừa lúc lại có một bạn học nữ báo cho nàng rằng trường học đã cho tạm thời cho nghỉ vì có rất nhiều người đi gia nhập vào Đảng Thanh Niên. Tần Điềm theo nữ bạn học nọ đến xem thì cảm thấy nơi đây giống như là... đi khảo sát nhân viên công vụ!