Xuyên thư rồi ta cùng phản diện đàm luyến ái (mộng)
Chương 82 : Cp giản gia (2)
Linh Lan Hoa : Hôm nay mùng một đầu năm,tặng thêm hai chương nè ~~ ❤❤
\*\*\*
Di chứng đêm đó quá nặng, Giản Thiếu Khiêm hôn mê suốt hai ngày.
Mà trong hai ngày này Giản Thiếu Vân đã nhờ Giản phụ Giản mẫu chuẩn bị hôn sự cho cả hai,đợi khi Giản Thiếu Khiêm tỉnh lại....
Người trên giường chậm chạp mở mắt, thân thể ngoài việc hơi chua xót và ê ẩm ra thì cũng bình thường.
( Linh Ly khoe khoang : Xuân dược của ta mà lại !)
"Két"
Cảnh cửa mở ra, Giản Thiếu Vân bưng khay cháo bước vào.
\-Huynh tỉnh rồi? Vừa đúng lúc ,huynh đói rồi đúng không? Ta chuẩn bị chút cháo... nhưng mà ta lần đầu làm, có thể không ngon lắm...
Giản Thiếu Vân hơi lúng túng thổi nguội cháo rồi đút y.
\-Ta...
Giản Thiếu Khiêm mặt ửng hồng, chuyện buổi tối khiến y có chút không dám gặp Giản Thiếu Vân.
\-Ca ca, chút nữa chúng ta thành thân nha.
\-Khụ khụ....
Giản Thiếu Khiêm bị câu nói này của Giản Thiếu Vân làm cho ho khan một trận,ho đến cả gương mặt đều đỏ lên.
\-Ca ca.
Giản Thiếu Vân vội buông bát cháo xuống, vỗ lưng y.
\-Khụ khụ ,đệ,đệ vừa nói cái gì?!
Giản Thiếu Khiêm cho rằng mình nghe lầm,vì vậy lúng túng hỏi lại.
\-Ca ca, ăn hết bát cháo này rồi đệ cho huynh biết.
Thấy Giản Thiếu Khiêm đã trở lại bình thường, hắn bưng lên bát cháo tiếp tục đút y.
\-Ta,ta tự ăn được.
Được phục vụ như vậy Giản Thiếu Khiêm không quen.
\-Không sao đâu ca ca,ta muốn giúp huynh ăn... chẳng lẽ ca ca không cho phép?
Không biết Giản Thiếu Vân học thói xấu ở đâu, thế mà học được chiêu làm nũng khiến Giản Thiếu Khiêm không thể chống cự.
Trong lòng Giản Thiếu Khiêm chỉ thiếu mức gào thét tại sao đệ đệ của y lại khả ái như vậy!!!
Đương nhiên hành động mất hình tượng đó Giản Thiếu Khiêm không làm,y chỉ là dùng ánh mắt sáng ngời nhìn Giản Thiếu Vân, giọng nói khả ái của Giản Thiếu Vân đúng là có độ sát thương cao với Giản Thiếu Khiêm a.
Vì vậy Giản Thiếu Khiêm im lặng ăn hết bát cháo do Giản Thiếu Vân làm.
Sau đó được Giản Thiếu Vân thay y phục giúp.
Bởi vì Giản Thiếu Vân nói có bất ngờ, nên toàn bộ quá trình thay y phục y bị buộc vải che mắt, cũng không nhìn thấy bộ y phục được thay thế mà lại là... hỉ phục.
\- Ca ca, mở mắt ra đi.
\-Thiếu Vân?
\-Hỉ,hỉ phục?!
Giản Thiếu Khiêm nhìn y phuc trên người mình mà trợn tròn mắt.
\-Ca ca, chúng ta đi thành thân thôi.
Chẳng biết từ lúc nào Giản Thiếu Vân cũng đã khoác lên mình một bộ hỉ phục tương tự như của y.
Có lẽ lúc vào cửa Giản Thiếu Vân vẫn mặc bộ hỉ phục này, nhưng được hắn giấu dưới lớp ngoại bào thôi.
Hôn lễ diễn ra rất thuận lợi, người tham dự chỉ là những gia tộc thân thiết với Giản gia.
Nhưng mà....
\-Không !!! Thiếu Vân!!!!
Giản Thiếu Vân giúp y đỡ một nhát kiếm.
"Phụt"
Hỉ phục dính máu, lồng ngực bị kiếm xuyên thủng.
"Vụt!"
"cạch, lộc cộc... "
Kiếm quanh chém qua cổ tay Giản Thiếu Khiêm nhưng bị y nhanh nhẹn tránh được, chỉ là kiếm kia chém trúng vòng tay y đeo bên mình, khiến nó rơi xuống đất.
Cao Lăng nhặt lấy vòng tay, không quản sống chết của Giản gia nữa, bây giờ hắn đã lấy được Bích Dao nên đương nhiên phải mang về cho Ma Đế. Năm xưa diệt cả Tú thành mà không thấy bóng dáng Bích Dao đâu, thì ra là ở trên người tiểu tử này.
\-Không !!! Thiếu Vân!!!!
\-Ca ca... không cần đau lòng...
Giản Thiếu Vân dùng chút sức lực còn lại lau đi nước mắt của y, cố gắng nở một nụ cười để trấn an người đang hoảng loạn.
\-Thiếu Vân!!!
Giản Thiếu Khiêm nắm lấy tay hắn, ảnh mắt vẫn tràn đầy hoảng loạn.
\- Ca ca,ta ... yêu.... huynh ....
\-Không!!!!!!!!
\-Thiếu Vân!!!!!!!!
....
\-Thiếu Khiêm!!! Con làm gì vậy!!! Mau xuống đây!!!
Giản phụ Giản mẫu hoảng hốt nhìn Giản Thiếu Khiêm, muốn đưa người xuống nhưng lại không dám.
\-Đệ đệ sợ lạnh ,ta ngủ với đệ ấy, đệ đệ sợ tối,ta đang bồi đệ ấy.
Giản Thiếu Khiêm cười nhẹ, nằm xuống quan tài cùng Giản Thiếu Vân.
Ngày chôn cất Giản phụ Giản mẫu phải đánh ngất Giản Thiếu Khiêm rồi mới dám đem người đi trôn.
Từ đó Giản Thiếu Khiêm liền rất thích ngủ, có người hỏi y tại sao lại thích ngủ,y cười đáp.
\-Bởi vì trong mơ có Thiếu Vân.
\*\*\*
Linh Lan Hoa : Đây là anh công nhọ nhất năm,vì ăn món ăn mà mẹ kế,khụ khụ, vì ăn món ăn mẹ ruột nấu nên đi gặp Diêm Vương, để lại vợ khóc ròng trong buồn bã.
Truyện khác cùng thể loại
467 chương
99 chương
10 chương
65 chương
31 chương
179 chương
192 chương
84 chương