Thuốc có vị ngọt (vì Linh Ly ghét đắng nên đã thêm mật ong vào) giống như đường, Giản Thiếu Vân cũng không thích ngọt, huống hồ bây giờ là tình trạng gì rồi, hắn làm sao còn quản thuốc có vị gì?
Giản Thiếu Vân ngậm thuốc hôn xuống đôi môi Giản Thiếu Khiêm, dễ dàng cại mở hàm răng trắng như ngọc lại dễ dàng đem hai viên thuốc lưu chuyển giữa răng môi.
Vốn dĩ Giản Thiếu Vân chỉ muốn đút thuốc, nhưng cuối cùng lại thành thâm nhập vào miệng người kia....
Chờ đã! Tại sao thuốc lại trộn xuân dược? !
(Linh Ly giải thích rằng.... nàng không trộn thuốc với xuân dược có được không?! Thuốc trị ngoại thương chính là thuốc trị ngoại thương, viên còn lại là xuân dược a! Ai bảo tên kia ăn một lần hai viên rồi quay lại đây nói nàng trộn xuân dược?! )
Đến khi Giản Thiếu Vân nhận ra sự khác thường thì cả hai đều đã trúng xuân dược.
May mắn là viên đan dược còn lại trị ngoại thương vô cùng tốt , mà Giản Thiếu Vân và Giản Thiếu Khiêm thật ra cũng không phải bị thương quá nặng nên...quá trình bọn họ giải xuân dược cũng rất thuận lợi.
A,chuyển cảnh thôi.
Xem nào....Linh Ly đang ủ rũ ngồi ngơ ngác trước bàn cơm ,trên bàn ngoài thức ăn ra còn có một chồng giấy, chữ viết bên trong lít nha lít nhít nhưng dễ hiểu.
Linh Ly ngẩn ngơ nhìn tư liệu của Sở Liêu Vũ và biểu ca y - Sở Trạch Hưng.
Kiếp trước nàng không biết cố sự giữa Sở Liêu Vũ và biểu ca y.
Lúc đó biểu ca y mang y trở về gia tộc, nàng lại cùng chủ nhân gặp rắc rối nên không thể tìm hiểu tin tức của y,nhưng trong khoảng thời gian nàng bị thay đổi ký ức nàng lại biết được kết cục của y và Sở gia.
A,nàng còn nhớ lúc đó Họa Doanh Doanh đưa chủ nhân đến xem kết cục của những người bên cạch ngài thì chỉ thấy mộ của Sở Liêu Vũ , và biểu ca y quỳ trước mộ y.
Họa Doanh Doanh nói cả Sở gia hình như cũng bị diệt rồi,là Sở Thần nghe lời Hoạ Doanh Doanh diệt sạch Sở gia ....à ,lưu lại mỗi biểu ca của Sở Liêu Vũ.
Bây giờ nhờ tư liệu của Không Nguyệt Thiên, nàng cũng hiểu đại khái rồi.
Sở Trạch Hưng tuy chỉ là con thứ của gia chủ Sở gia,nhưng nhờ dã tâm của mình, hắn giết chết thiếu chủ chân chính rồi thuận lý thành chương mà ngồi vào chiếc ghế thiếu chủ.
Vài năm trước gia chủ Sở gia chết bất đắc kỳ tử, Sở Trạch Hưng thuận lợi ngồi lên vị trí gia chủ,dùng thủ đoạn quyết tuyệt tàn nhẫn mà loại bỏ những kẻ ngáng chân.
Sở Trạch Hưng vô cùng chấp nhất đối với quyền thế và địa vị, hắn còn mang dã tâm thâu tóm các thế gia nhỏ hơn để phục vụ mình, còn luôn nhìn chằm chằm vị trí của Tứ đại gia tộc.
Còn Sở Liêu Vũ.... Cũng không khác hiểu biết của Linh Ly lắm, là biểu đệ họ hàng rất xa của Sở Trạch Hưng, mẫu thân là con của một đệ tử không được sủng ái,phụ thân thì vẫn còn là bí ẩn .
Bởi vì mẫu thân Sở Liêu Vũ chưa có trượng phu mà đã có nhi tử khiến Sở gia coi nàng là một vết nhơ, bao năm qua luôn mặc cho nàng tự sinh tự diệt, không hỏi cũng không thăm.
Năm Sở Liêu Vũ 9 tuổi thì mẫu thân qua đời, 3 ngày sau sau khi thi thể nàng hư thối thì người Sở gia mới phát hiện ,sau đó đưa Sở Liêu Vũ về chủ trạch Sở gia.
Bởi vì gương mặt tinh xảo khả ái nên được thê (vợ) của trưởng lão Sở gia nhận nuôi.
Kiếp trước nàng không có chút tin tức nào của Sở Liêu Vũ nên cũng không biết cuộc sống về sau của Sở Liêu Vũ như thế nào,nhưng từ ánh mắt đầu tiên khi Sở Liêu Vũ nhìn Sở Trạch Hưng... Linh Ly biết Sở Liêu Vũ có tình cảm đặc biệt với vị biểu ca này.
Nhưng nàng không biết Sở Trạch Hưng có tình cảm với Sở Liêu Vũ không, bởi vì trong tư liệu không nhắc đến thứ này, hơn nữa tính cách của Sở Trạch Hưng... dường như chỉ để ý quyền thế,tâm ngoan thủ lạt ,người như vậy sợ là không có tình cảm với Sở Liêu Vũ....
Huống hồ Sở Trạch Hưng tuy là không có chính thê (vợ cả) nhưng lại có một đàn tiểu thiếp.(vợ lẽ )
Nhưng nhớ đến bòng dáng cô độc quỳ trước mộ kia,Linh Ly lại không quá chắc chắn.
\-Nên làm sao để bọn họ đến với nhau đây....
Linh Ly ủ rũ,nàng cũng không phải bà mối nối dây tơ hồng, nàng càng không phải thần tình yêu có thể ban phát tình cảm... rốt cuộc nàng phải làm thế nào a?!
Linh Ly gấp đến độ vò đầu bứt tai mà vẫn không nghĩ ra cách giải quyết.
\-A!
"Rầm"
Linh Ly đập mạnh lên bàn khiến cái bàn đáng thương bị gãy chân, nhưng Linh Ly không rảnh quan tâm, nàng đặt một cục vàng giữa đống đổ nát coi như bồi thường, sau đó nhảy ra khỏi tửu lâu.
Không chắc chắn thì thử được mà!
Nàng có thể thử cùng Sở Liêu Vũ diễn một tuồng kịch ân ái xem Sở Trạch Hưng phản ứng thế nào mà!
\-A,ta thật thông minh!
Linh Ly không keo kiệt mà tặng cho mình một lời khen,bàn chân thì chạy bang bang đến Sở gia.
\-Dừng lại! Ngươi là ai?!
Thủ vệ giữ cửa lạnh lẽo ngăn Linh Ly lại.
Linh Ly tròn xoe mắt nhìn bọn họ,trong đầu thầm mắng mình thật ngu,Sở Liêu Vũ bây giờ chưa phải đệ tử Cơ gia,lại càng không phải người mà nàng đã từng quen biết nên muốn hẹn Sở Liêu Vũ ra ngoài... là rất khó a!
Truyện khác cùng thể loại
22 chương
9 chương
121 chương
22 chương
3 chương
6 chương
109 chương