"Bang" "Bang" "... " Tiếng búa đập dần dần mơ hồ, đau đớn trên thân thể cũng giảm dần, ý thức lâm vào một mảnh hỗn độn. Lần nữa mở mắt, xung quanh chỉ là một khoảng không đen tối không một tia sáng. Từng chấm nhỏ màu trắng hiện lên, ghép lại thành những mảnh vỡ như mặt kính. Cơ Y Lệnh nhìn thấy... gương mặt của một đứa trẻ sơ sinh. Y đưa tay chạm vào gương mặt đứa bé, ngay lập tức một cơn đau đầu ập đến, y nhìn thấy ký ức của đứa bé nọ. Thay vì nói là nhìn thấy, nó càng giống như là y lấy lại ký ức của bản thân. Đứa bé tên là Dung Ân, là con của một Thừa Tướng đương triều . Bởi vì là trưởng tử sẽ kế thừa chức vị, từ nhỏ Dung Ân liền lớn lên trong những lời khen ngợi, được phụ mẫu hết lòng bao che nuông chiều. Trong tình cảnh như vậy, có thể hiểu tính cách Dung Ân sẽ như thế nào. Ăn chơi trác táng, coi thường vương pháp. Hoang dâm vô độ, kiêu ngạo ngang ngược. Tiêu tiền như nước, háo sắc thành tính. Mà Thừa Tướng quyền khuynh triều dã, khiến Hoàng Thượng kiêng kỵ. Vì vậy Hoàng Thượng gả công chúa tuyệt sắc cho Dung Ân. Công chúa chính là gian tế của Hoàng Thượng, nàng dụ dỗ Dung Ân khiến trực tiếp khiến cả một nhà Thừa Tướng bị gán tội, sau đó xử tử. Trong ngày hành hình, Dung Ân bị phụ mẫu thất vọng mà đoạn tuyệt quan hệ. Cơ Y Lệnh lắc đầu, muốn đẩy những ký ức này ra khỏi não, nhưng y động đậy giống như thành nam châm, hút các mảnh kính kia lại, dung nhập vào thân thể y. Y lại chìm trong những ký ức của người khác. Người thứ hai tên là Lâm Hạ Vũ, là một nam thần của một trường học. Tên này bởi vì gia đình giàu có , khuôn mặt hoàn hảo, cộng thêm thành tích học tập luôn đứng đầu trường, cho nên được đám nữ sinh trong trường tôn làm nam thần. Nhưng gia đình của Lâm Hạ Vũ cũng không hạnh phúc như những gì người bên ngoài nhìn thấy, cha Lâm mẹ Lâm đến với nhau chỉ vì chính trị, bọn họ đều nhìn nhau không vừa mắt khiến cho Lâm Hạ Vũ \- vết bẩn trong mắt bọn họ bị bọn họ chán ghét cùng cực, nhìn cũng ngại bẩn mắt, lớn lên trong gia đình như vậy khiến cho tính cách Lâm Hạ Vũ lạnh lùng đến cực điểm. Nhưng rồi, mạt thế buông xuống, tang thi hoành hành ăn thịt người khắp nơi. Lâm Hạ Vũ không trở thành người có dị năng, cũng không phải một người bình thường, mà trở thành một tang thi có ký ức. Lâm Hạ Vũ tự nhận mình không phải đồng loại của đám quái vật bên ngoài, nên giấu đi sự khác biệt của mình, đứng cùng chiến tuyến với người bình thường và dị năng giả. Sau đó Lâm Hạ Vũ yêu một người, hai người lưỡng tình tương duyệt rất nhanh liền thành đôi, làm cái gì cũng như hình với bóng, chưa từng tách ra. Lâm Hạ Vũ tin tưởng người đó, cũng không muốn lừa dối người đó cho nên nói ra khác biệt của chính mình. Lúc đó Lâm Hạ Vũ vô cùng vui vẻ, bởi vì người kia không những không ghét bỏ mà còn nói sẽ giúp Lâm Hạ Vũ giữ bí mật. Kết quả... Sáng sớm thứ hai Lâm Hạ Vũ tỉnh dậy trên bàn thí nghiệm, cũng chết trên bàn thí nghiệm. Người thứ ba tên Bố Nhĩ Áo , là một beta bình thường như những beta khác. Thế giới này khá đặc biệt, được phân chủ yếu thành 3 giới tính : Omega, Alpha và beta. Beta thì giống như người bình thường, Omega thì có khả năng sinh sản rất cao dù là nam hay nữ, hơn nữa những đứa con mà Omega sinh ra đều có gen trội , nhưng thể chất của Omega lại rất kém số lượng cũng ít ỏi, mà bởi vì sự ít ỏi này khiến Omega cơ hồ được coi là báo vậy, đánh hoặc làm Omega bị thương là một trọng tội. Alpha có sức mạnh kinh người , nhưng lại không thể sinh sản. Bố Nhĩ Áo thầm mếm một Omega cao cấp,nhưng Bố Nhĩ Áo cũng biết thân phận của mình, không dám trèo cao, cũng chỉ từ xa trộm ngắm Omega kia. Nhưng không ngờ có một lần Omega kia lại đến gặp Bố Nhĩ Áo, tỏ tình với Bố Nhĩ Áo. Bố Nhĩ Áo được người thầm mến tỏ tình, đương nhiên là vui vẻ và lo sợ đồng ý. Ai biết.... Omega kia bởi vì giận dỗi với Alpha của mình nên tìm Bố Nhĩ Áo để diễn kịch, chủ yếu là cho người kia xem. Thế nhưng Bố Nhĩ Áo thật sự đã đâm đầu vào tình cảm giả dối đó, cuối cùng có thể biết kết quả. Omega kia hết giận dỗi liền quay lại với Alpha. Còn Bố Nhĩ Áo... bị Alpha kia vì ghen mà xử lý. Tiếp theo không ngoại lệ đều là những ký ức của rất nhiều người, ký ức khác nhau nhưng có một điểm chung. Nếu thích ai liền bị người đó phản bội, nếu không phản bội thì người kia cũng tuyệt đối không thích lại. Nếu có gia đình hạnh phúc thì sẽ bị chính tay mình hủy hoại, tàn phá. Nếu có thân nhân, người thương yêu mình sẽ bị mình hại chết, hoặc làm cho bọn họ thất vọng dẫn đến những thân nhân đó đâm lại một dao. Không có thân nhân sẽ bị mắng chửi, xa lánh chán ghét. Hoặc là có thân nhân, nhưng sẽ không được yêu thương hay quan tâm gì hết. Nhưng người thứ 9...Ký ức của người thứ 9.... \*\*\* Linh Lan Hoa : Tuy là hơi nhảm, nhưng đây là những kiếp trước của Mị Mị nha.