Xuyên thư chi pháo hôi hành trình
Chương 70 : Chương 69:
Phạm Gia Huân ôm ấp vuốt lông xoa nắn linh miêu một hồi. Ban đầu linh miêu còn phản ứng hùa theo cậu, lúc sau đã trực tiếp nằm một chỗ nghoe nguẩy cái đuôi không muốn quan tâm đến bàn tay đang du lịch trên người nó nữa. Phạm Gia Huân nằm trên sô pha một hồi sau liền ngủ quên luôn.
Linh miêu sắp được dỗ tới sắp ngủ thì không thấy bàn tay vuốt lưng cho nó nữa, nó dùng chân trước chống lên sô pha nhìn qua thì thấy ai kia đã ngủ ngon ơ. Nó liền lấy đệm thịt dẫm dẫm mấy cái lên mặt cũng không thấy thằng sen phản ứng. Nó khè khè hai tiếng cũng không thấy sen tỉnh dậy liền rúc vào khoảng cách không mấy rộng rãi giữa hắn và phần tựa lưng của sô pha mà ngủ cùng. Vì khoảng cách không mấy rộng rãi trong khi thể trọng của linh miêu vượt trội hẳn so với mèo nhà nên nó chỉ có thể nằm ngửa, bốn chân để rũ xuống.
Hệ thống Mười Năm Thất Bát đang cân nhắc việc có nên xóa ký ức của Phạm Gia Huân, đoạn nhìn thấy cô gái có ngoại hình giống như Phạm Gia Hân lúc trưa hay không. Suy nghĩ một hồi, nó vẫn quyết định âm thầm xóa đi. Bớt đi một đoạn hồi tưởng, Phạm Gia Huân cũng đỡ phiền muộn, cũng không bị phân tán sự chú ý.
Hệ thống vẫn cảm thấy ngoại hình của cô gái kia có gì đó sai sai, Phạm Gia Huân chỉ nhìn lướt qua nên chỉ thấy tương tự chứ nó thì thấy cô gái kia hoàn toàn giống y đúc Phạm Gia Hân. Dù sao kịch tình cũng chỉ vây quanh cặp đôi chính là chủ yếu, mấy cái tình tiết ngoài lề của nhân vật phụ thì vẫn nên kiểm tra lại số liệu để biết rõ hơn.
Ấy thế mà cô gái đó thực sự là Phạm Gia Hân nhưng cô không phải người làm nhiệm vụ, mà là chồng của cô \- Lý Long Sơn. Đậu xanh, nếu không phải cấp bậc của nó cao hơn thì chắc cũng không biết được. Mà hệ thống đi cùng Lý Long Sơn là hệ thống có nhiệm vụ cốt lõi thử thách tình ái đơn phương, nghĩa là ký chủ bị nó chọn sẽ đi các thế giới khác nhau, phải tìm được chân ái của đời mình. Sau khi đi hết các thế giới nhiệm vụ, nếu ký chủ luôn tìm được đúng người thì hệ thống sẽ trả lại toàn bộ ký ức cho hai người để hai người nhanh chóng xác định tình cảm.
Trong thông tin mà Mười Năm Thất Bát có được, nếu đứng ở góc nhìn của chị em Phạm Gia Hân thì hôn nhân của cô và Lý Long Sơn là do mai mối, hai người đến với nhau vì đối phó gia đình. Còn đứng trên góc nhìn của Lý Long Sơn thì do hắn ta thầm mến Phạm Gia Hân từ lâu, mai mối cũng là do hắn ta âm thầm cho người sắp xếp để hai người gặp nhau. Phạm Gia Hân không trở thành vợ người ta nhưng tính cách đã bị mài thành một khúc gỗ vô tri vô giác, tâm lý lại có sự chống cứ nhất định với những người xung quanh nên việc Lý Long Sơn năm lần bảy lượt muốn bước vào cuộc sống của Gia Hân không mấy có tác dụng. Việc hắn ta đi đến các thế giới nhiệm vụ để bàn chuyện yêu đương với Phạm Gia Hân giống như là phương pháp tốt nhất có thể dùng.
Mười Năm Thất Bát thở dài, bình thường một thế giới nhiệm vụ sẽ thường chỉ có một hệ thống, chẳng mấy khi lại có thể gặp hệ thống khác. Tuy là lần này nhiệm vụ của hai bên không xung đột với nhau nên chẳng phải nhường trước nhường sau, nhưng mà cái thế giới nhiệm vụ này nói to thì to, nói nhỏ thì cũng nhỏ cực kỳ.
Ở mấy cái thế giới nhiệm vụ này, người thân với nhau hay sinh ra mấy cái cảm ứng lắm. Chẳng đâu xa, lúc trưa đó thôi, giữa bao nhiêu người qua lại mà Phạm Gia Huân vẫn có thể nhìn ra chị hắn giữa một đám người. Thậm chí quên luôn bản thân đang ở trong thế giới nhiệm vụ, IQ rớt xuống âm vô cực.
Người thân gặp nhau trong thế giới nhiệm vụ, có thể họ không nói toạc móng heo mà nhận nhau nhưng sẽ sinh ra sự thân thiết nhất định, người này sẽ có thể xen vào cuộc sống của người kia bằng cách này hay cách khác, có thể sẽ vô tình phá hoại nhiệm vụ của đối phương. Cho nên Mười Năm Thất Bát cảm thấy bản thân nó xóa đi những ký ức thoáng qua lúc trưa của Phạm Gia Huân là quyết định chính xác.
…………
Trạch Gia Phong cùng Triệu Thành Ân đối chọi với nhau gay gắt từ nhỏ. Không bao giờ nhường nhịn được đối phương lần nào. Vậy mà trong nguyên tác lại không nói rõ hai người đã đốp chát với nhau những gì, chỉ ghi sơ lược báo hại Phạm Gia Huân mỗi lần chủ động tìm đến cặp đôi chính đều phải suy nghĩ nát óc để tìm nội dung đủ chất mà bật lại Triệu Thành Ân.
Tình trạng này kéo dài một tháng thì đến thi học kỳ. Triệu Thành Ân không còn xuất hiện trong canteen, để lại Phạm Gia Huân cùng công chính ngồi đối diện nhau, im lặng không nói nên lời. Bầu không khí giữa hai người trở nên ngượng ngùng căng thẳng hẳn ra trông thấy.
Dẫu sao tính đã vốn lười, Phạm Gia Huân chính thức chỉ tới trường để thi chứ không lảng vảng ở canteen nữa. Nhiệm vụ của hắn là làm thụ chính khó chịu chứ không phải nâng cao tần suất xuất hiện trước công chính.
Nếu không có hệ thống thì Phạm Gia Huân cũng không biết bản thân sẽ trôi qua kì thi cuối kỳ kiểu gì nữa. Đọc đề xong là mặt hắn đần ra, không hiểu tờ đề thi trước mặt đang hiển thị nội dung gì luôn. Cũng chỉ có thể là Mười Năm Thất Bát giúp đỡ, hắn mới có thể nhanh chóng điền đáp án vào bài thi.
Chờ cho đủ hai phần ba thời gian làm bài, Phạm Gia Huân liền nộp bài thi, bình thản bước ra ngoài trước con mắt vốn đã chết lặng từ mấy ngày trước đến không còn gì để nói của bạn cùng lớp.
Định đi tới thang máy thì gặp Triệu Thành Ân và Trần Thanh Khang cũng vừa song song bước ra ngoài. Hai bên gặp nhau, vốn định ném qua ném lại vài câu nhưng lại im lặng vì các lớp khác vẫn đang thi. Vì giờ này chẳng có bao nhiêu người nộp bài sớm nên thang máy cũng không có mấy ai dùng, vốn Phạm Gia Huân dùng thang máy riêng với đám nhân vật chính để họ có thêm không gian riêng tư. Ai ngờ ra khỏi trường rồi, Phạm Gia Huân vẫn có thể gặp lại cặp đôi chính. Đây là duyên phận giữa pháo hôi và nhân vật chính trong truyền thuyết đó sao?
Vốn hắn lái xe đi mua thức ăn rồi vòng qua chỗ bán đồ nướng, ăn xong mới trở về, ai ngờ thấy được một đám người đánh nhau. Với tinh thần không muốn rây vào rắc rối, từ chối mọi âm mưu; thân ốc không lo nổi mình ốc Phạm Gia Huân đã muốn tránh xa; tự nhiên lại thấy hai người bị rượt đuổi là cặp đôi chính chứ ai!
Cũng chưa kịp đi xa, hệ thống đã nhắc Phạm Gia Huân dừng lại để hai người có thể đi nhờ mà thoát nạn. Dù sao trong nguyên tác cũng có đoạn này. Đối với đầu óc dở dở ương ương của nam chính, nếu thật sự không giúp đỡ thì sau khi nam chính thoát nạn, những kẻ thấy chết mà không cứu lúc trước xác định đi là vừa.
Xe tạm dừng, Phạm Gia Huân thò đầu ra gọi hai người, sau khi họ lên xe thì trực tiếp phóng xe rời đi. Cũng may là sức khỏe hai người không tồi đấy, chạy chậm chút nữa thì xem cái đám kia có khi đập lên xe mấy phát rồi cũng nên.
Thấy Triệu Thành Ân tay trái ôm tay phải ngăn máu chảy. Phạm Gia Huân với tay lấy hộp sơ cứu trên xe đưa cho cậu ta. Băng bó sơ cứu gì đó thì tất nhiên hai người tự làm, hắn còn phải lái xe nữa! Huống hồ kẻ thù cứu nhau đã là chuyện lạ, không có chuyện ân cần chăm sóc cho nhau đâu!
Phạm Gia Huân một mạch lái xe đến bệnh viện để hai người xử lý vết thương. Trả phí xong lại lái xe đưa hai người về.
Gia đình hai bên Trạch Gia Phong và Triệu Thành Ân ghét nhau mấy đời nhưng không đến mức người chết ta sống, quá trình đối xử chan hòa như thế này thường diễn ra trong yên lặng, ngày hôm sau vẫn sẽ đâu lại vào đấy, hai bên tiếp tục gây ức chế cho đối phương.
Trước khi Phạm Gia Huân ra về, thụ chính gọi hắn lại: "Trạch Gia Phong, cảm ơn!"
Truyện khác cùng thể loại
32 chương
3 chương
73 chương
253 chương
151 chương
39 chương
4 chương