Giang Mặc Thần nhìn bộ dáng thanh minh của y, không khỏi lại nghĩ tới nghi vấn trước kia của mình, Yến Thanh Trì trước mặt vì sao lại khác trước kia nhiều như vậy? Năng lực phản ứng của em ấy quá mức nhanh nhạy, thân thủ hơn người, ngủ cảnh giác, yêu thích ghi âm cùng với tửu lượng uống không say như bây giờ, Yến gia chỉ là một gia đình bình thường, sao có thể nuôi được dáng vẻ hiện tại của em ấy.
Nhưng Yến Thanh Trì không nói, Giang Mặc Thần cũng sẽ không hỏi. Hắn gọi điện thoại cũng chỉ là lo lắng cho y, hiện tại biết y không có việc gì, như vậy đủ rồi.
Hắn nhìn Yến Thanh Trì ôn nhu cười trong di động, "Được, thời gian cũng không còn sớm, em ngủ đi, nghỉ ngơi cho tốt."
"Được, anh cũng đi ngủ sớm một chút đi."
"Cúp máy anh ngủ ngay."
Yến Thanh Trì gật đầu, "A, đúng rồi." Y đột nhiên nhớ tới, "Giang Mặc Thần, chuyện Nguyễn Văn Hiên và Tống Lập, tới đây là kết thúc, anh cũng đừng quá để bụng họ, được không?"
Giang Mặc Thần cảm thấy có đôi khi Yến Thanh Trì rất biết nói chuyện, em ấy nói với cậu một chuyện, sẽ căn cứ vào tình huống khác nhau mà lựa chọn cách giải quyết khác nhau. Có đôi khi trực tiếp, có đôi khi uyển chuyển, có khi thái độ thật kiên định, có đôi khi lại giao quyền lựa chọn vào tay cậu. Giống như bây giờ, Yến Thanh Trì không có nói, chuyện này em đã giải quyết, cho nên anh đừng nhúng tay, mà là nói, anh cũng đừng quá để bụng họ, hỏi hắn được không?
Em ấy ôn nhu hỏi cậu, tựa cậu nói được là được, cậu nói không được, em ấy cũng sẽ không phản bác. Chính là ngữ khí nói chuyện của em ấy, làm cậu không đành lòng làm phật ý em ấy, chỉ có thể nghe theo em ấy, được.
Vì thế Giang Mặc Thần theo y nói: "Được, nếu em đã xong giải quyết, vậy nghe em."
"Cảm ơn." Yến Thanh Trì cong con mắt cười một cái, "Ngủ ngon."
"Ngủ ngon." Giang Mặc Thần nhìn Yến Thanh Trì nằm vào ổ chăn, tắt video trò chuyện.
Hắn có chút tiếc nuối, nếu bây giờ Yến Thanh Trì ở bên cạnh hắn, bọn họ đã có thể tiếp tục chơi cái trò cảm ơn kia, nhưng Yến Thanh Trì không ở, hiểm khi em ấy cảm ơn mình, lại cố tình không ở bên cạnh mình.
Giang Mặc Thần cảm thấy, mình có chút nhớ em ấy. Nhớ em ấy nhanh mồm dẻo miệng, nhớ em ấy ôn nhu săn sóc, nhớ bộ dáng em ấy ôm mình, còn nhớ bộ dáng em ấy thân mật với mình. Em ấy tràn đầy sức sống như thế, giống mưa phùn mùa xuân không tiếng động tẩm ướt vạn vật, giống ngày ánh nắng hè chiếu sáng dư thừa, giống lá phong mùa thu xinh đẹp rực rỡ, giống tuyết trắng vào đông sạch sẽ thuần khiết. Em ấy thành thật thẳng thắn, tự tin nhiệt tình, có nanh vuốt sắc bén, lại có lót thịt mềm mại. Em ấy nhìn cậu, mặt mày cong cong; em ấy trừng cậu, sinh động hoạt bát; em ấy tới gần cậu, triển lãm thế giới của em ấy; em ấy rời khỏi cậu, rồi lại ở cách đó không xa ngoái đầu nhìn lại cậu.
Giang Mặc Thần cảm thấy, hắn là thật sự, có chút nhớ y.
Buổi sáng ngày hôm sau, tất cả khách quý lục đục rời đi, Yến Thanh Trì không gặp được Nguyễn Văn Hiên và Tống Lập, chỉ gặp được Tôn Tầm và Đinh Tử Nam.
Đinh Tử Nam phất phất tay với y, "Tập sau gặp."
Yến Thanh Trì trả lời cô, "Tập sau gặp."
"Cậu trực tiếp về nhà sao?" Tôn Tầm hỏi y.
Yến Thanh Trì gật đầu.
"Đi thôi, chúng ta cùng tới sân bay, tôi đi thành phố H."
"Được." Yến Thanh Trì đáp.
Chờ xuống máy bay, Yến Thanh Trì mở điện thoại, đã nhìn thấy cảnh bị leak của "Tới Chiến Đi! Bằng Hữu!" trên Weibo.
"Đây là ai a, bổ sung vị trí của Quan Cảnh Thâm sao? Sao lại lạ mặt như vậy? Từng diễn phim nào?"
"Đây là tiểu trong suốt từ đâu đến a, sao vào được, tổ tiết mục nhận tiền đi."
"Tiểu ca ca lớn lên còn khá xinh đẹp."
"Loại tiểu thịt tươi này vừa thấy đã biết là bình hoa, phỏng chừng chỉ bán mặt trong chương trình, cái gì cũng không làm được, còn không bằng Quan Cảnh Thâm."
"Còn không bằng Quan Cảnh Thâm +1, mãnh liệt yêu cầu đổi lại Quan Cảnh Thâm."
"Từ từ, đây không phải Yến Thanh Trì sao? Người quay "Lạc Đường" cùng Giang Mặc Thần kia, tài nguyên không tồi a."
"Quay "Lạc Đường" với Giang Mặc Thần? Lại lên "Tới Chiến Đi!"? Tài nguyên từ đâu ra a? Công ty quản lý phủng như vậy."
"Có thể là cứu lão tổng công ty quản lý đi."
"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha, trên lầu khôi hài."
"Không, lầu trên, y không phải cứu lão tổng công ty quản lý, mà là cứu cây rụng tiền công ty quản lý, công ty quản lý có thể không cảm ơn y sao!"
"???Có ý tứ gì, nói rõ ràng?"
"Cho cô một đường link, tự mình xem đi, tui đánh cược 5 mao, sau này tài nguyên của Yến Thanh Trì đều sẽ không kém."
"Ngọa tào, xem xong link sợ tới mức rớt dưa, đây là chuyện khi nào? Khó trách Nam Tranh toàn lực phủng, đây là cứu cây rụng tiền của Nam Tranh thật a, nhưng trong video nhìn qua đúng là rất mạo hiểm, thân thủ Yến Thanh Trì không tồi a, Giang ảnh đế có chút thảm, Tiểu Phòng Ở tỷ tỷ không xé đoàn phim sao?"
"Xé, không quậy lớn thôi, dù sao cũng phải quay tiếp, cũng không thể xé quá tàn nhẫn làm cho quá xấu hổ."
Yến Thanh Trì nhấp vào đường link, quả nhiên nói chuyện lúc ấy y cứu Giang Mặc Thần. Yến Thanh Trì cảm thấy Giang Mặc Thần đúng là đoán chuyện như thần, có chuyện này, sau này có xảy ra chuyện gì cũng có một cái cớ —— y cứu Giang Mặc Thần, Giang Mặc Thần cảm ơn y, Nam Tranh xem mặt mũi Giang Mặc Thần, cũng tình nguyện phủng y, hết thảy giống như là chuyện tất nhiên.
Yến Thanh Trì xem Weibo xong, lại đi diễn đàn nhìn nhìn, mới phát hiện diễn đàn đã thảo luận quá một vòng chuyện y bổ sung vị trí của Quan Cảnh Thâm, đề tài một vòng mới là, chờ tập sau phát sóng, mọi người vẫn hoài niệm Quan Cảnh Thâm hay chuyển qua làm fan y.
"Vẫn hoài niệm Quan Cảnh Thâm, dù sao Quan Cảnh Thâm đã tham gia hai mùa, có cảm tình."
"Tui cũng cảm thấy sẽ hoài niệm Quan Cảnh Thâm, tuy rằng Quan Cảnh Thâm lên sóng không nhiều lắm, nhưng là dù sao cũng là lão thường trú, mọi người đều có cảm tình."
"Theo tui thấy, không mắng Yến Thanh Trì đã không tồi, loại này giữa đường đổi người này, giống như phim truyền hình đang chiếu lại đổi người, dễ làm người chán ghét nhất."
"Đúng vậy, ý kiến của tui, ghét nhất loại thao tác giữa đường đổi người!"
"Fan Quan Cảnh Thâm không phải nói ai thay thế Quan Cảnh Thâm liền mắng người đó, mị thấy Yến Thanh Trì thảm."
"Trên Weibo đã bắt đầu hoài niệm Quan Cảnh Thâm, hơn nữa bắt đầu xoát đề tài."
"Yến Thanh Trì, thảm!"
Yến Thanh Trì nhìn, trong lòng bất giác có chút lo lắng, hẳn là không thể nào, y nghĩ, y cảm thấy mình biểu hiện cũng không tệ lắm a.
Nhưng mà đúng lúc này, có người lên tiếng, "Lời nói đặt ở đây, không sợ đào mồ, ngày chương trình phát sóng, chính là Yến Thanh Trì thượng vị, chờ xem đi."
"Trên lầu là fan của Yến Thanh Trì hả? Khoác lác như vậy không thấy ngượng?"
"Cười xem Yến Mạch tỷ tỷ dõng dạc, Yến phấn là tên này sao? Lời này nói ra cũng không sợ toét đầu lưỡi."
"Cờ nâng cao như vậy, vốn dĩ xem trọng Yến Thanh Trì hút fan hiện tại cũng không xem trọng, ngồi chờ vả mặt."
"Ngồi chờ đào mồ."
"Chỉ sợ đến lúc đó ngày chương trình phát sóng, chính là ngày Yến Thanh Trì bị mắng."
"Đúng vậy, fan Quan Cảnh Thâm hơn nữa là fan chương trình, chậc chậc, hình ảnh đó quá đẹp mị không dám nhìn."
"Ha ha ha ha đến lúc đó Yến Mạch tỷ tỷ bị xé quá thảm cũng đừng khóc a."
"Khóc cũng đừng tới diễn đàn bán thảm a."
Mấy người tôi một câu cô một lời, tổ tiết mục "Tới Chiến Đi" bên kia máy tính tức giận, đặc biệt là nhân viên công tác được sắp xếp đăng bài ở diễn đàn xào nhiệt độ cho chương trình, trực tiếp quăng bỏ con chuột trong tay mình, hắn hận không thể đăng cảnh mình nhìn thấy đăng lên diễn đàn ngay lập tức, bóp cổ bọn họ hỏi, "Tự các người xem đi, thân thủ này tốc độ này, giá trị đẹp trai này, còn là MVP hai tập, tất cả ánh sáng hai tập này đều trên người y, cái này có thể không hồng sao!"
Nhưng là một nhân viên công tác làm hết phận sự, hắn chỉ có thể hít sâu, bình phục tâm tình mình, chờ xem, hắn nghĩ, lại qua một tháng, các người sẽ tự đánh má trái rồi đánh má phải, hận không thể quay ngược thời gian, trở lại quá khứ xóa rớt bình luận bây giờ của mình. Hắn nghĩ đến hình ảnh này, thế nhưng còn có chút chờ mong.
Nhưng mà Yến Thanh Trì không mong đợi như hắn, bởi vì Vệ Lam đã gọi điện thoại cho y, câu đầu tiên mở miệng chính là: "Ha ha ha ha, Yến Thanh Trì, cậu cũng có ngày hôm nay, phong thuỷ luân chuyển a, tới, Yến Thanh Trì, rửa chân cho ba ba."
Yến Thanh Trì:......
Thực rõ ràng, Vệ Lam đã biết chuyện Yến Thanh Trì là nam hai của "Miên Miên", mà càng rõ hơn chính là, Vệ Lam đối với việc hợp tác sắp tới của hai người bọn họ, rất chờ mong!
Muốn hỏi Vệ Lam tại sao muộn như vậy mới biết Yến Thanh Trì là nam hai của "Miên Miên", nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì đoạn thời gian trước hắn ra ngoài đi chơi.
Vệ Lam vào giới giải trí vốn dĩ chính là dạo chơi, năm đó hắn xuất đạo, thuần túy là vì mình xem một tổng nghệ tuyển tú, sau khi xem một tuyển thủ ca hát nhảy múa mọi thứ đều không được trên TV, còn có được một đám fan trung thành, Vệ Lam đăng nghi hoặc của mình, "Tiêu chuẩn của giới giải trí bây giờ thấp như vậy? Như vậy cũng có thể xuất đạo?"
Không hề nghi ngờ, Vệ Lam bị fan của đối phương công kích, fans vừa công kích vừa nói, "Cậu giỏi thì cậu lên a."
Vệ Lam không cãi cọ với các cô, nói cho dù ta không phải tủ lạnh ta cũng có tư cách đánh giá tủ lạnh, mà là trực tiếp cầm đàn ghi-ta của mình, tỏ vẻ: Được, tôi giỏi tôi lên.
Vì thế, Vệ Lam báo danh một tiết mục tuyển tú khác. Hắn trời sinh đẹp, gia đình rộng rãi, tự mang một loại tinh thần phấn chấn thiếu niên không sợ hãi chỗ nào, một khi lên sân khấu, đã thành công hấp dẫn rất nhiều nữ sinh thét chói tai.
Vệ Lam chơi nhạc cụ cũng rất tốt, đàn ghi-ta trống Jazz đều am hiểu, còn có một giọng nói tốt, hơn nữa diện mạo anh tuấn và khí phách thiếu niên, cơ hồ là người chặn giết người, Phật chặn giết Phật một đường đánh tới.
Chờ đến Vệ Huân bận xong công tác kinh ngạc phát hiện em trai mình đã trở thành một thế hệ thần tượng nhân khí mới, Vệ Lam đã vào trận chung kết. Tiến vào trận chung kết, rất nhiều chuyện đã không phải đơn giản như vậy, tiết mục tuyển tú có tính toán của mình, nhà tài trợ có tuyển thủ mình muốn đẩy. Người quản lí chuẩn bị tốt viên đạn bọc đường định kí với Vệ Lam, nói cho hắn, nếu không ký hợp đồng với công ty bọn họ, Vệ Lam chỉ có thể dừng bước trước top mười, không có khả năng đánh sâu hơn nữa, Vệ Lam chưa nói hai lời dựng ngón giữa với đối phương, sau đó đăng Weibo tỏ vẻ: Tấm màn đen quá nhiều, nước quá sâu, không thể so, về nhà, dù sao tôi cũng đã chứng minh được tôi giỏi, cho nên tôi rút lui, cảm ơn mọi người ủng hộ, có duyên gặp lại. Sau đó, liền lôi kéo rương hành lý thật sự về nhà.
Fan Vệ Lam khóc trời trách đất, giận xé tổ tiết mục, thề phải vì lấy lại công đạo cho em trai.
Tổ tiết mục cắn ngược lại một cái, tỏ vẻ Vệ Lam hất nước bẩn, phá hoại danh tiếng của chương trình, muốn phát công hàm luật sư.
Vệ Lam trực tiếp kêu gọi trên Weibo: Tới a tới a, ai không tới cháu trai người kia.
Vệ Huân nhìn trò khôi hài này, một bên bị em trai mình làm tức đến đau đầu, một bên lại cảm thấy em trai mình, sao có thể bị người khác khi dễ như vậy.
Vì thế Vệ Huân tự mình gọi điện thoại, liên hệ người, để bọn họ đi xử lý.
Không bao lâu, tổ tiết mục xóa Weibo, ai nói gì cũng không trả lời.
Fan Vệ Lam thấy vậy càng là nhận định là Vệ Lam bị ủy khuất, hắn bị tấm màn đen tổ của tiết mục che chắn, bằng không các người không chột dạ thì xóa Weibo cái gì a, nhất định là các người chột dạ! Các người chính là muốn hãm hại em trai nhà chúng ta!
Tổ tiết mục khổ mà không nói nên lời, mẹ nó ai biết thằng nhóc đó là một con báo gấm a! Nếu sớm biết Vệ Lam Vệ là Vệ gia Vệ, mười tên Vệ Lam thích thứ tự nào thì chọn thứ tự đó, thích cái cúp nào thì lấy cái cúp đó, không thích bọn họ còn có thể đặt làm một cái khác. Chính là ngàn vàng khó mua được sớm biết rằng, tổ tiết mục cũng chỉ có thể đánh nát hàm răng nuốt vào bụng, chỉ hy vọng anh trai của vị tiểu thiếu gia này có thể tới đây là dừng, đừng làm ra chuyện sốt ruột khác.
Mà Vệ Huân đúng là không tính toán làm ra chuyện khác, dù sao hiện tại hắn cũng là người làm ăn đứng đắn.
Vệ Huân hỏi Vệ Lam, "Muốn làm minh tinh?"
Lúc ấy Vệ Lam còn đang vào đại học, sao cũng được, "Còn được đi."
Vệ Huân gật đầu, ngày hôm sau đã giúp hắn tìm xong công ty quản lý và người đại diện, rất nhanh, người đại diện nhận một loại tổng nghệ âm nhạc cho hắn, để hắn làm khách quý khiêu chiến, một khắc xuất hiện kia đã kíp nổ toàn trường.
Vệ Lam cứ như vậy mà hồng, mà fan của hắn, cũng vì một đường nhìn Vệ Lam xuất đạo, nhìn hắn bị tấm màn đen bị bôi nhọ, cho nên vẫn luôn coi Vệ Lam như con trai như em trai mà sủng. Vệ Lam mới mới xuất đạo, fan hắn còn ôn nhu tự xưng Lam Phong, sau lại sửa phong cách, trở thành Ngân Hà Hộ Lam đội, có được địa vị không thể bỏ qua ở bảng đơn chiến lực xé bức trong giới fan.
Bởi vì thân phận đặc thù, người đại diện Chương Trình của Vệ Lam kỳ thật cũng không quản Vệ Lam bao nhiêu, đương nhiên, hắn muốn cũng quản không được, cho nên Vệ Lam quay xong phim truyền hình, thử vai phim điện ảnh lại bại dưới tay Yến Thanh Trì, nhàn rỗi không có việc gì, liền đi ra ngoài chơi.
Chờ gần tới lúc phim mới khởi động máy mới về, lúc này mới có cơ hội hỏi người đại diện trừ hắn, đoàn phim còn có ai? Sau đó, hắn biết chuyện Yến Thanh Trì phải diễn nam hai cho hắn.
Vệ Lam cười tại chỗ, chỉ cảm thấy giới giải trí đúng thật là một cái vòng, quả thực làm người sung sướng, hắn nhịn không được gọi điện thoại cho Yến Thanh Trì, đầy đủ biểu đạt mình chờ mong bộ phim này, mà Yến Thanh Trì chỉ có thể câm nín mà nghe, yên lặng an ủi mình, ít nhất có Vệ Lam ở đó, đoàn phim này hẳn là không ai dám gây chuyện.
Đại khái, đây là an ủi duy nhất đi.
————————
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
18 chương