Giang Mặc Thần nhìn hắn biểu tình ôn nhu kêu Kỳ Kỳ, không khỏi lại nghĩ tới vừa rồi trong bóng tối, lúc hắn cầm tay y. Hai người bọn họ kết hôn cũng đã một khoảng thời gian, đã hôn môi, đã chạy xe, chưa bao giờ thiếu tiếp xúc tứ chi, nhưng lại chưa từng hảo hảo dắt qua tay. Thế giới của người trưởng thành chung quy không giống thế giới của học sinh, trừ cảm tình, có càng nhiều thứ hỗn loạn, tựa như ngày bọn họ lãnh chứng, cho dù hai người còn chưa thân thiết lắm, cho dù chưa có tình cảm, nhưng vào ban đêm, cũng có thể cầm chứng lên xe. —— lúc ấy, hắn không nghĩ phải yêu đương, cũng không cảm thấy mình sẽ thích Yến Thanh Trì, hắn cảm thấy dù sao hai người cũng đã kết hôn rồi, hai người phải ở bên nhau cả đời, như vậy tự nhiên nên dựa theo hình thức ở chung giữa hai vợ chồng. Nếu một hai phải nói cái gì chờ chúng ta quen biết nhau hơn, chờ chúng ta có hảo cảm với nhau lại lái xe, không khỏi có chút chính thức và làm ra vẻ quá mức, nếu cả đời hắn không thích Yến Thanh Trì, chẳng lẽ hai người còn phải thanh tâm quả dục cả đời, sống như người goá vợ mới được sao? Không cần thiết. Nếu đã kết hôn, tự nhiên phải dựa theo hình thức ở chung của hai vợ chồng bình thường, bọn họ chỉ nhảy qua bước yêu đương, nhưng kết hôn sau hẳn phải giống như mọi người. Cho nên Giang Mặc Thần lựa chọn cùng ngày lãnh chứng trực tiếp động phòng với Yến Thanh Trì, dùng phương thức đơn giản nhất trực tiếp cột hai người vào nhau. Buổi tối hôm đó, hắn ôm Yến Thanh Trì, trong lòng thầm nói với mình: Yến Thanh Trì là người đầu tiên phát sinh quan hệ với mình, cũng sẽ là người duy nhất, bởi vì chỉ có y là có thể, chỉ có y được cho phép. Nhưng hiện tại, Giang Mặc Thần hồi ức cảm giác nắm tay y khi nãy, mềm mại, an bình, lại có chút vui sướng, cái loại vui sướng này kỳ thật cũng không mãnh liệt, lại cố tình làm người ta không cách nào bỏ qua, phảng phất bồ công anh bị gió thổi bay ngày hè, lay động giữa trời xanh, hạ cánh ở cùng trời cuối đất. Cái vui sướng này, len lỏi vào trái tim hắn, rõ ràng rất nhỏ, lại làm tâm tình hắn sung sướng lên, mang theo chút thỏa mãn cùng quý trọng. Đây là cảm giác mà Giang Mặc Thần chưa bao giờ được trải nghiệm, hắn cẩn thận đem nó gấp lên, cất vào trong lòng mình. Hắn nhìn Yến Thanh Trì, mạc danh cảm thấy Yến Thanh Trì hiện tại, mang theo chút thơm ngọt của bắp rang. Kỳ Kỳ mơ mơ màng màng bị Yến Thanh Trì đánh thức, mới phản ứng lại mình phim còn chưa xem xong hoạt hình, bé nhìn đoạn đang chiếu cuối phim, có chút khổ sở cùng ủy khuất. Giang Mặc Thần thấy bé một bộ bộ dáng muốn khóc, vội vàng dỗ bé: "Chúng ta xem lại một lần nữa được không? Như vậy liền có thể xem được đoạn sau." Kỳ Kỳ không nghĩ tới còn có thể như vậy, kinh ngạc nhìn về phía Giang Mặc Thần, "Có thể chứ?" "Có thể, Kỳ Kỳ muốn xem bao lâu cũng được." Dù sao hắn cũng đã mua toàn bộ suất chiếu ngày hôm nay. Yến Thanh Trì nhìn hắn, vẻ mặt không dám tin tưởng, "Anh bao luôn suất tiếp theo à?" "Hết hạn trước 11 giờ tối, phòng này sẽ không có bất cứ ai tiến vào." Yến Thanh Trì bội phục, "Lợi hại lợi hại." Kỳ Kỳ thấy mình có thể xem tiếp, cũng không khổ sở, liền nở nụ cười, sau đó bé liền phát hiện, "Bắp rang đã hết nha?" Giang Mặc Thần cùng Yến Thanh Trì yên lặng nhìn đối phương liếc mắt một cái, đều khó được có chút ngượng ngùng. "Em đi mua vậy." Yến Thanh Trì nói. "Em đừng đi." Giang Mặc Thần kêu một tiếng "Tiểu Vương." Vương Hướng Hải lập tức bừng tỉnh từ trong mơ. Giang Mặc Thần nhìn hắn, "Cậu ngủ đến rất ngon a." Tiểu Vương:...... Còn không phải là vì không muốn quấy rầy một nhà ba người các anh a! "Đi mua chút bắp rang vào." Tiểu Vương lập tức đứng dậy trốn đi. Yến Thanh Trì tựa lưng vào ghế ngồi, tưởng tượng đến mình thế nhưng phải xem lại một lần, quả thực cảm thấy tâm như tro tàn, nhưng y có thể làm gì bây giờ? Tiểu bảo bối của mình muốn xem phim hoạt hình, quỳ cũng phải xem xong. Kỳ Kỳ ngủ một giấc, lúc này có tinh thần hơn nhiều, một bên xem một bên còn muốn giao lưu cái nhìn của mình với Yến Thanh Trì và Giang Mặc Thần, Yến Thanh Trì thấy bé đã phải vội vàng xem hoạt hình, còn phải vội vàng nói chuyện, liền một viên lại một viên cho đút bắp rang cho bé. Kỳ Kỳ đẩy tay y nói, "Ba ba ba cũng ăn." Yến Thanh Trì nói được, mình ăn một viên, sau đó nhớ tới cái gì lại lấy mấy viên, nhìn về phía Giang Mặc Thần, "Anh ăn không?" Giang Mặc Thần nghe vậy, cúi đầu duỗi tay chuẩn bị lấy trong hộp, lại thấy Yến Thanh Trì duỗi tay, duỗi đến trước mặt hắn. Giang Mặc Thần ngước mắt, Yến Thanh Trì cười cười, "Cũng đút anh một chút đi." Giang Mặc Thần nhìn y, nhất thời không nói gì. Kỳ Kỳ nhìn hắn bất động, đẩy đẩy hắn, "Phụ thân cũng ăn a." "Mau ăn chút đi, Kỳ Kỳ đều kêu anh ăn." Yến Thanh Trì nói. Giang Mặc Thần lúc này mới cúi đầu, môi hắn cọ qua tay Yến Thanh Trì, Yến Thanh Trì thu hồi tay, hỏi hắn, "Ngọt sao?" Giang Mặc Thần cắn cắn bắp rang trong miệng, khẽ cười cười, "Ân." Vì thế Yến Thanh Trì liền cũng cười, hắn nói, "Em cũng đoán được." Chờ đến một nhà ba người và Vương Hướng Hải xem xong phim ra tới, đã 6 giờ, có thể ăn cơm chiều. Giang Mặc Thần móc di động ra nhìn nhìn, quả nhiên, lúc hắn đi lấy vé có người nhận ra hắn, chụp hắn và Yến Thanh Trì. Như vậy tốt nhất, bằng không, hắn liền phải để Vương Hướng Hải lấy thân phận người qua đường tung ra ảnh chụp chung của hai người, nói là ngẫu nhiên gặp được ở rạp chiếu phim. Hiện tại, đã có người qua đường chân chính, vậy không cần Vương Hướng Hải. Yến Thanh Trì liếc mắt vào di động hắn một cái, liền thấy được ảnh chụp chung của hai người bọn họ. Bức ảnh này tuy rằng là người qua đường chụp lén, nhưng chất lượng cũng không kém, hình ảnh cũng không bị bể, cho nên có thể tinh tường phân biệt được hai vị vai chính trong ảnh chụp. Trong ảnh chụp, Giang Mặc Thần mang mũ cùng khẩu trang, chỉ lộ ra một đôi mắt đẹp, đôi mắt hắn mang theo ý cười, ôn nhu nhìn về trước mặt mình. Đến nỗi mình, Yến Thanh Trì cảm thấy y có chút ngốc, bởi vì y đang có chút ngốc nhìn Giang Mặc Thần, còn mang theo chút kinh ngạc. Yến Thanh Trì lấy di động của mình ra, tìm tòi Giang Mặc Thần, liền thấy này Weibo này đang treo trên quảng trường Weibo của Giang Mặc Thần. Hôm nay ánh trăng lớn lại tròn: Đi xem phim với bạn, vừa lúc gặp Giang ảnh đế, tiểu ca ca bên cạnh kia là ai a? Thoạt nhìn quan hệ rất tốt, lớn lên cũng rất đẹp. [ hình ảnh ] Rất nhanh, Weibo của người đó đã bị Tiểu Phòng Ở thấy được, lục tục bắt đầu có bình luận. "Phấn không bằng người qua đường, toàn thế giới đều có thể ngẫu nhiên gặp được, vì cái gì mị còn chưa từng gặp qua ca ca [ khóc lớn ][ khóc lớn ][ khóc lớn ]." "Mẹ ui, đôi mắt ca ca sao có thể đẹp như vậy, thật là có ngôi sao a, cực kì ôn nhu a, anh anh anh, tui muốn chết trong ánh mắt ca ca." "A a a a a a a a a a a, thất học thức truy tinh tui chỉ biết tru lên, ca ca sao anh lại ôn nhu như vậy a, anh đừng nhìn anh ấy, nhìn em nè." "Ca ca thế nhưng lại đi xem phim, còn là đi cùng Tiểu Yến Tử, hai người thoạt nhìn quan hệ rất tốt nha [ vui vẻ ]." Bác chủ trả lời bình luận này, hỏi nàng: Tiểu Yến Tử là ai a? Là tiểu ca ca thoạt nhìn rất đẹp bên cạnh sao? Lập tức liền có người hồi phục bác chủ: Đúng vậy đúng vậy, Tiểu Yến Tử tên đầy đủ là @Yến Thanh Trì đóooo, vẫn là tân nhân ấy, gần đây đang đóng phim với Giang ảnh đế, bác chủ có hứng thú có thể tìm kiếm Weibo, hiểu biết một chút a ~ Rất nhanh, liền có rất nhiều người hồi phục tin tức của "Lạc Đường", uyển chuyển tỏ vẻ bác chủ có thể chờ mong một chút. Yến Thanh Trì cảm thấy cũng bình thường, chỉ là một cái Weibo thôi. Nhưng mà ở chỗ y không thấy, chuyện này không còn là một cái Weibo đơn giản như vậy. Hà Phi nhìn trên Siêu Thoại đột nhiên ra đời cp Thành Trì, tò mò đây là đôi nào, bấm vào một cái thiếu chút nữa sợ tới mức thiếu chút nữa quăng bỏ di động. Một tòa Thành Trì: "Quá ngọt!!!! Quá ngọt!!! Đường hôm nay, là thật sự ngọt a, anh anh anh, cảm tạ Giang tổng, cảm tạ Tiểu Yến Tử, cảm tạ bác chủ." Hà Phi run bần bật bấm vào khu bình luận, liền thấy đối lập với bác chủ, khu bình luận mới là tình cảm chân thật! Xuân đi xuân lại tới: "Nhìn xem ánh mắt Giang tổng đi, cầu xin các vị tỷ tỷ nhìn xem ánh mắt Giang tổng đi, là ôn nhu cùng sủng nịch a, Giang tổng đã bao giờ nhìn một người như vậy a! Quá ngọt!" Yến Tử tới đúng mốt xã: "Ngọa tào!!! TM khái bạo a! Ôn nhu sủng nịch công x ngoan ngoãn hiểu chuyện thụ, Tiểu Yến Tử hôm nay thoạt nhìn hảo đáng yêu, còn có điểm ngốc ngốc [ đáng yêu ]." "Chẳng lẽ các cô chưa phát hiện trọng điểm đường hôm nay là chỉ có hai người bọn họ! Chỉ có! Bọn họ! Hai! Giang tổng và Tiểu Yến Tử đơn độc hẹn hò sao? Ngẫm lại liền rất kích động." "Oa thảo, lầu trên chính là chân tướng." "Lầu trên chính là chân tướng, đơn độc hẹn hò gì đó, ngẫm lại liền rất ngọt." "1551, mị cảm thấy mị chạm tới sự thật rồi." "Mặc kệ có phải thật hay không, sáng nay có rượu sáng nay say, hôm nay có đường hôm nay, Thành Trì của chúng ta lạnh như vậy, có thể có loại đường này đã rất thỏa mãn!" "Không cần nản, này mới là bắt đầu, tui tin tưởng cp của chúng ta một ngày nào đó sẽ nổi lên! Thành Trì nữ hài vĩnh không nhận thua, Thành Trì xông lên đi!" "Khoan, chúng ta đã kêu Thành Trì sao? Không gọi Mặc Yến sao?" "Không được, đụng một chữ, nhà cách vách ngửi mùi lại tới đây a, chính chủ nhà mình buộc chặt cho không cũng không chê e lệ, còn mỗi ngày tự cho mình là chính cung, thật là ghê tởm." "Ha ha ha ha, lầu trên không đề cập tới, mị cũng sắp quên, còn chính cung? Tạo thế về nước nháo đến lớn như vậy, hot search account marketing đẩy khắp Weibo, tự mình còn @Giang tổng đếi, kết quả đâu, Giang tổng care cũng chưa care, còn chính cung, quả thực buồn cười." (khúc này mình đổi thành ngôn ngữ mạng Việt Nam cho nó ciuuuu) "Lại nói tiếp, các cô không cảm thấy chuyện lần trước rất vi diệu a, trước 4 giờ buổi chiều, còn thủ vị trên hot search, account marketing đẩy, nhưng sau 4 giờ, hot search cũng không có, account marketing cũng không có, trừ bỏ cái Weibo của vị kia còn xấu hổ treo ở đó, mặt cái liên quan toàn bộ mất tiêu, thêm cả từ đầu tới cuối Giang tổng đều không có hồi phục hay nhấn like, cảm giác có mùi dưa......" "Tỷ tỷ lầu trên vừa nói như vậy, tui đúng là có một cái ý tưởng." "Hư, không nên nói, vẫn là dừng lại đi, chuyên chú nhà mình, bằng không đến lúc đó thật đem cách vách gia đưa tới liền ghê tởm. Các tỷ tỷ muốn hóng thêm nhóm Thành Trì, đây là nhóm Weibo, đây là nhóm QQ." "Cho nên thật sự kêu Thành Trì hả? Không gọi Mặc Yến kêu Tổ Yến cũng được a, tổ = phòng ở = thần a, các tỷ tỷ suy xét một chút." "Lầu trên, Tổ Yến là nghịch cp! Thành Trì không thể hủy cũng không thể nghịch!" "Ây, cô cho rằng Giang tổng vì sao kêu Giang tổng, chính là bởi vì hắn là tổng công giới giải trí a!" "Chẳng lẽ không phải bởi vì Giang tổng tự mang hơi thở bá tổng?" "...... Rốt cuộc là lí do nào?" "Tui tới giải thích một chút đi, hai cái đều có, ban đầu là ở một cái hoạt động, Giang tổng mặc một bộ tây trang Armani đặt may đàn áp toàn trường, thêm vào giơ tay nhấc chân tự mang thuộc tính bá tổng, cho nên fan bắt đầu kêu Giang tổng. Sau lại mỗ trạm video cắt ghép, Giang tổng trường kỳ xác định địa vị tổng công, cho nên cũng có người bởi vì cái này kêu Giang tổng." "Cảm tạ tỷ tỷ lầu trên, mọi người nhớ xin vào nhóm chat a ~" Hà Phi nhìn nhóm Weibo và nhóm QQ khu bình luận, cậu cảm giác, mình mở ra cánh cửa thế giới mới!