Nguyên liệu trân quý gì Tô Từ cũng đã ăn qua, nhưng lại rất ít ăn một ít đồ ăn đặc sản.
Tuy rằng đồ ăn trước mặt rất thối, hương vị cũng không dễ ngửi, nhưng cô không phải người sợ nếm thử.
Ngoại trừ thịt thỏ là nửa đồng loại của cô, cô không ăn, những món ăn đặc sản trước mặt này, cô vẫn có thể nếm thử.
Cắn lớp bên ngoài giòn tan của miếng đậu hũ thối trong miệng, nhấm nuốt vào có mùi vị tươi cay, ăn cũng khá ngon.
Đúng là ngửi thật thối, nhưng lại ăn rất ngon.
Từ nhỏ đã quen tu dưỡng lễ nghi, cho dù hiện tại Tô Từ ăn chính là đậu hũ thối, thì cũng có loại ưu nhã xinh đẹp nói không nên lời.
Cô ăn mấy ngụm nhỏ liền ăn hết luôn khối đậu hũ thối.
Mà ở bên cạnh, lông mi tinh xảo của Tần Thi Yên nhíu chặt, cô ta thật vất vả mới thở ra một hơi, cô ta tự giác cười xấu hổ nói với đạo diễn: "Đạo diễn dụng tâm, tỉ mỉ chuẩn bị cho chúng ta những món ăn đặc sắc như vậy."
Hiệu quả hưởng ứng ba kỳ trước của tiết mục này bình thường, không nổi lên bọt nước gì cả.
Hiện tại đã đổi mới khách quý, không nghĩ tới một kỳ trước còn lên hot search, dấy lên nhiệt nghị.
Mặc kệ là Tần Thi Yên mang đến lưu lượng, hay là khách quý mới Tô Từ không ăn thịt thỏ bị mắng, đây đều là nhiệt độ nóng phỏng tay.
Đạo diễn như thể đã thông suốt, không chỉ đơn thuần nhấm nháp mỹ thực nữa.
Đề mục một kỳ này chính là quay xung quanh đồ ăn có mùi thối, nhưng trọng điểm chính là biểu tình lẫn phản ứng của các vị khách quý khi ăn những món ăn này.
Tổ tiết mục không sợ bọn họ không ăn, dù sao thì có đủ đề tài cùng xem là được.
"Tiểu Yên, cô còn chưa động đũa sao? Cô nếm thử đi, ăn một ngụm cô sẽ cảm thấy rất ngon." Đạo diễn vốn chính là một tên tham ăn, bản thân ông ta ăn thật sự rất vui vẻ.
Ở phía đối diện, Tần Thi Yên thấy Tô Từ thế mà lại ăn một khối đậu hũ thối, trong mắt cô ta hiện lên dị sắc, cũng gắp một khối đậu hũ thối lên.
Nhưng mà, mới vừa đưa tới bên miệng, ngửi thấy loại mùi vị giống mùi toilet thối thối thế này, sắc mặt Tần Thi Yên trắng bệch.
Vô cớ, cô ta nghĩ tới trước kia trong lúc vô ý xem qua tin tức, có một vài vị thương nhân bất hợp pháp, vì muốn gia tăng mùi hôi của đậu hũ thối mà dùng nước phân để tẩm ướp.
"Ọe!"
Tần Thi Yên không nhịn được, lại buồn nôn một tiếng, cô ta lập tức bỏ qua đậu hũ thối.
"Tiểu Yên không cần ăn, cô ấy đã sắp nôn mửa rồi."
"Tâm thật đau, tổ tiết mục vì sao lại chỉnh Tiểu Yên như vậy? Cô ấy không thể ăn mấy thứ này."
"Tôi thấy cô ấy nhẫn đến phiếm nước mắt, là thật sự không thích ăn, cầu xin tổ tiết mục làm người đi."
"Ôm Tiểu Yên một cái, không muốn ăn thì đừng ăn, đừng miễn cưỡng mình quá, chúng em có thể lý giải."
"Fans nhà Tần Thi Yên có thể đừng spam hay không? Mỗi khách quý đều có thể ăn, đến thần tượng nhà mấy người thì không thể ăn? Lần trước lúc mấy người mắng Tô Từ cũng không phải như vậy."
"Đúng vậy, một kỳ trước Tô Từ không ăn thịt thỏ, fans nhà Tần Thi Yên thế mà lại mắng người ta thật thảm, còn mắng lên hot search.
Hiện tại thần tượng nhà bọn họ không ăn, một đống lớn nói đau lòng, fans song tiêu lừng danh chính là fans nhà Tần Thi Yên."
"Cái này để tôi tới.
Trước kia bọn họ mắng Tô Từ ra vẻ, hiện tại tới tôi mắng, Tần Thi Yên thích ăn thì ăn, làm ra vẻ muốn chết! Đừng quá kiêu căng, kiêu căng chính là học theo fans nhà Tần Thi Yên."
"Thật không cần như vậy.
Tô Từ có thể so với Tiểu Yên sao? Người qua đường không biết từ nhỏ Tiểu Yên chính là được kiều dưỡng mà lớn à? Cô ấy chưa ăn qua đồ ăn đặc sản thế này là rất bình thường."
"Tần Thi Yên được kiều dưỡng mà lớn? Gia thế cô ta rất tốt? Chưa nghe nói qua.
Thu hình tiết mục, liền phải có tinh thần chuyên nghiệp, đây chính là lời trước kia các người nói với Tô Từ, giờ trả về cho các người."
"Tiểu Yên là dưỡng nữ Tô gia nha, Tô gia các người còn không biết sao? Tiểu Yên dùng đều là đồ tốt nhất, khẳng định không thể tiếp nhận mấy món đồ ăn hôi thối thế này.
Tôi cũng không thích ăn, thế nào? Không thích ăn chính là làm ra vẻ?"
"A a a, Tô Từ ăn thật ngon nha, vì sao bộ dáng ăn bún của cô ấy cũng xinh đẹp như vậy? Nhớ tới trước kia khi tôi ăn bún ở nhà thật đáng khinh, là tôi không xứng!"
"Đậu hũ thối và bún ốc bị Tô Từ ăn mạc danh lại trở thành đồ ăn cao cấp."
"Không thể không thừa nhận, trong giới giải trí, không có giá trị nhan sắc nào có thể đánh thắng được Tô Từ nhỉ?"
"Tuyệt đối không có, tôi thích chị gái nhỏ xinh đẹp, bộ dáng ăn bún của chị ấy cũng thật dễ nhìn.."
Tô Từ không nghĩ tới bún ốc ăn cũng khá ngon, ngửi lên thì hương vị quái quái, nhưng ăn vào thì lại rất thơm.
Bộ dáng Tô Từ xinh đẹp, hơn nữa cử chỉ lẫn lễ nghi khi ăn của cô đều rất tốt.
Ngay lập tức, dáng ăn của cô hấp dẫn ánh mắt của các dân mạng, cho dù là fans nhà Tần Thi Yên, cũng không thể không đồng ý thừa nhận, Tô Từ ăn đến rất ngon, khiến bọn họ cũng muốn ăn bún.
"Thật xin lỗi, tôi phải rời đi trong chốc lát."
"Tạm dừng vài phút, tôi đi ăn bún ốc cái đã."
"Ha ha ha, muốn mạng thật! Vừa rồi tôi mới ăn xong, còn do dự muốn ăn thêm một chén nữa hay không.
Thôi, tôi lại kêu một phần cơm hộp nữa đi, giảm béo là chuyện của ngày mai."
"Đừng cho là tôi không thấy.
Trước khi ăn, Tô Từ còn có chút ghét bỏ, không nghĩ tới giờ khắc này cô ấy ăn thật ngon.
May mắn vừa rồi tôi có chuẩn bị, kêu hộp bún ốc sẵn rồi."
"Khóc, bánh mì trong tay tôi nháy mắt không thơm nữa rồi."
"A a a, vì sao tôi lại xem cái tiết mục này khi đang đi làm chứ?"
"Người chị em lầu trên, tôi trước run vì kính."
"Không ai có thể thoát được định luật hương vị của bún ốc."
Các dân mạng thấy không chỉ có Tô Từ đang ăn bún, ngay cả Nam Nghệ, Tạ Ngọc Mẫn và Quan Tĩnh, còn có đạo diễn cũng đang ăn bún ốc.
Trong tiết mục đều là thanh âm ăn bún, quả thực làm mọi người cười chết.
Duy chỉ Tần Thi Yên vẻ mặt ủy khuất, ngồi không động đũa, tình huống này giống như đã từng thấy qua.
Không giống nhau chính là, một kỳ trước người bị mắng là Tô Từ, mà Tần Thi Yên lại được fans đau lòng.
Sau khi thu tiết mục xong, trong phòng thu vẫn còn hương vị thối như cũ, nồng đến còn chưa tan.
Đạo diễn mới vừa kết thúc lời nói, Tần Thi Yên giống như chạy trốn, nhanh chóng đứng dậy đi ra ngoài.
Quan Tĩnh một kỳ này cũng ăn rất nhiều, hiện tại đã được trợ lý đỡ đi toilet thúc nôn.
Vẫn như cũ, sắc mặt Nam Nghệ không tốt lắm dựa vào ghế dựa, chờ đợi trợ lý đưa thuốc dạ dày đến đây.
Nhẹ nhàng nhất chính là Tô Từ và Tạ Ngọc Mẫn, hai người có thể ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu.
Bún ốc có chút cay, Tô Từ hút mấy ngụm nước dừa mới dễ chịu hơn.
Cái miệng nhỏ của cô bị cay đến trở nên đỏ hồng, rất xinh đẹp: "Chị tới với em một chút, em có chút đồ muốn đưa cho chị." Tô Từ nói với Tạ Ngọc Mẫn.
Tạ Ngọc Mẫn có chút tò mò: "Được."
Hai người đi ra từ phòng thu hình, hít một ngụm không khí tươi mát bên ngoài, rốt cuộc cũng tươi tỉnh trở lại.
Trong phòng thu hình thật sự quá thối, ngay cả trên người các cô giống như cũng dính vào một cổ mùi hôi.
Lúc này, phim trường cách vách cũng quay chụp xong, truyền đến tiếng ầm ĩ..
Truyện khác cùng thể loại
963 chương
36 chương
31 chương
8 chương
407 chương