Chương 1.
Xuyên vào văn bá tổng
Tác giả: Tang Vô Kỳ
Edit: Left dimple
Vào ban đêm tối tăm, ngoại trừ tiếng tích tắc của đồng hồ báo thức và tiếng lắc lư của cành cây bên ngoài cửa sổ, xung quanh là một mảnh im lặng.
Trên giường lớn mềm mại một đứa nhỏ đang mở đôi mắt to tròn, mặt mập mạp.
Đúng vậy, cậu chính là Mạnh Thương bị mắc xương gà chết xuyên sách, sắp xếp ký ức duy nhất của cậu nhóc phát hiện cậu đang ở trong tiểu thuyết bá tổng mà em gái thường xuyên treo ở bên miệng.
Trong đó có một người qua đường cùng tên cùng tên với cậu được tác giả thêm vào, em gái khi cùng cậu nói chuyện phiếm hay thường xuyên nhắc tới quyển bá tổng văn này, cho nên đại khái cốt truyện cậu vẫn nhớ rõ một chút.
Tiểu thuyết chủ yếu nói về nam chính Vân Lâm và thư ký Lâm Y từ lúc bắt đầu hai lần nhìn nhau chán ghét đến tình cảm lẫn nhau.
Đã trải qua các loại nam phụ nữ phụ nữ phụ là thần cản trở, cuối cùng tốt tốt đẹp đẹp ở bên nhau rồi đại kết cục, vừa sến súa vừa cũ rích.
Mạnh Thương xuyên chính là cháu trai nhỏ của gia đình ông quản gia, hiện tại mới năm tuổi, không có quan hệ gì với nam nữ chính, cũng chỉ giới thiệu nhà ông quản gia nhắc đến có một đứa cháu trai như vậy, kịch bản từ đầu đến cuối cũng không có chuyện gì liên quan với cậu.
Vừa lúc cậu cũng không muốn cùng nam nữ chính gặp mặt, hiện tại lại ở M quốc, nam nữ chính hiện tại vẫn còn là trẻ con, ở K quốc, cách cậu mười vạn tám ngàn dặm, hiện tại cậu chỉ cần ăn rồi ngủ là được _(:з” ∠)_
Kiếp trước cậu là một huấn luyện viên võ thuật, học đầu bếp vài năm, cũng có chứng chỉ đầu bếp, đời này cậu dự định đổi một nghề khác thử xem, vừa vặn đời này trong nhà là người có tiền, ba mẹ mở công ty, ông nội cũng chính là quản gia có giao tình với ông của nam chính mới đi làm quản gia, bằng không ông nội Mạnh hoàn toàn có thể hưởng phúc ở nhà.
Mạnh Thương quyết định cuộc đời này của bạch nhặt, hắn muốn mở một Nông Gia Nhạc của riêng mình, sau đó cưới một cô vợ xinh đẹp, sinh mấy cậu nhóc mập mạp, ngẫm lại đều cảm thấy cuộc sống như vậy thật tốt đẹp.
Nhưng sự thật thật sự sẽ như cậu tưởng như vậy sao, chúng ta cùng rửa mắt mong chờ.
Tác giả có lời muốn nói: Vô căn cứ, lần đầu tiên viết, hành văn rất kém cỏi, cảm giác thật khó a.
Tui sẽ tiếp tục nỗ lực
Vân Lâm: Khi nào tôi mới lên sàn
Tác giả: Đừng nóng vội nhanh thôi
Mạnh Thương: Nam chính anh vẫn đừng lên sàn, rất đáng sợ
Truyện khác cùng thể loại
223 chương
91 chương
54 chương
16 chương
108 chương
10 chương
12 chương