Xuyên thành cô vợ thích gây rối của ảnh đế
Chương 96 : Xuyên thành cô vợ thích gây rối của ảnh đế
CHƯƠNG 96:
Có những lúc, Lê Nhất Ninh rất hiểu tâm tư nhỏ của người đàn ông này.
Cơn ghen của Hoắc Thâm vừa mới nổi lên thì cô đã nhanh chóng ngăn chặn ngay từ lúc nó bắt đầu lên men rồi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chỉ với một câu nói đơn giản như vậy đã có thể khiến Hoắc Thâm không kịp trở tay.
Có phần hết cách chống đỡ, nhưng lại…… hưởng thụ từ lần này tới lần khác.
Anh liếc nhìn người trong camera, nhíu mày nói: “Chỉ như vậy?”
Lê Nhất Ninh: “…… Cho nên em bị cut rất nhiều lần.”
Cô nghiêm túc nói: “Sau đó đạo diễn có chỉ em một cách.”
Hoắc Thâm: “Cách gì?”
Lê Nhất Ninh cười: “Tưởng tượng người đứng trước mặt mình thành người mà mình thích nhất.” Cô thành thật: “Lúc em nhìn anh ta trong mắt và trong đầu đều xuất hiện gương mặt của anh, sau đó thì một lần là qua.”
Cô vui sướng hỏi: “Cảm thấy em cực kỳ giỏi đúng không?”
Hoắc Thâm: “…… Đúng.”
Bà xã đã hỏi như vậy rồi, anh còn có thể nói không giỏi sao.
Hoắc Thâm nói không được.
Lê Nhất Ninh chớp mắt một cái.
Hoắc Thâm cười dịu dàng: “Cái ý tưởng của em……”
“Ý tưởng gì chứ.”
Lê Nhất Ninh hùng hồn phản bác: “Lời em nói đều là lời thật lòng cả, em diễn với gương mặt đó diễn không được thật, chỉ có nghĩ tới anh mới được.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hoắc Thâm được Lê Nhất Ninh dỗ cho vui vẻ hơn rất nhiều.
Quên cả việc tính toán chuyện này với cô.
Hơn nữa cho dù muốn tính toán thật, Hoắc Thâm cũng chẳng tính toán điều này với cô, nghề diễn viên này đều là như vậy.
Bọn họ làm tất cả đều là vì công việc, chứ chẳng vì điều gì khác.
Trò chuyện được một lúc, Lê Nhất Ninh nằm sấp trên giường nhìn Hoắc Thâm.
“Khi nào anh mới bận việc xong?”
Hoắc Thân ngẩn người, kinh ngạc nhìn cô: “Nhớ anh rồi?”
Lê Nhất Ninh: “…… Nhớ rồi.”
Về chuyện này thì Lê Nhất Ninh chẳng hề che giấu, nhớ thì nói là nhớ đâu có lý do gì không dám thừa nhận, lại nói hai người là vợ chồng nói vài lời tâm tình rất có ích cho việc phát triển quan hệ vợ chồng.
Khóe môi Hoắc Thâm cong lên, dỗ dành cô: “Mấy ngày nữa anh tới thăm em.”
“Được.”
Chốc lát sau, hai người mở video, mạnh ai bận việc của người nấy.
Hoắc Thâm đang xử lý việc công ty, còn Lê Nhất Ninh nửa nằm trên giường xem kịch bản, video luôn mở để đó, thỉnh thoảng còn có thể nghe thấy tiếng động của đối phương.
Tuy hai người không ở cạnh nhau nhưng có sự bầu bạn của âm thanh cảm giác giống như người đang hiện diện ở đây vậy.
Hôm sau, Lê Nhất Ninh tới đoàn phim sớm như thường lệ.
Mười giờ mới tới cảnh quay của cô nhưng lấy tinh thần học tập, cô vẫn tới sớm một chút.
Lúc đạo diễn Vương nhìn thấy cô thì có chút kinh ngạc.
“Cảnh quay của cô không phải tới mười giờ sao? Tới sớm như vậy làm gì?”
Lê Nhất Ninh mỉm cười: “Tới để học hỏi, dù sao cũng ngủ không được ạ.”
Đạo diễn Vương cho cô một ánh mắt khen ngợi: “Có suy nghĩ này là rất tốt, tới đây nhìn đi, hôm nay quay cảnh của Lâm Uyển và Tạ Phàm.”
“Vâng.”
Lê Nhất Ninh ôm theo kịch bản, ngồi im lặng quan sát bên cạnh đạo diễn.
Kỳ thật muốn nói ai là người có kỹ thuật diễn tốt nhất thì phải nói tới đạo diễn.
Nghề đạo diễn này, những thứ cần phải hiểu và lý giải được quá nhiều, nếu bọn họ đi đóng phim tin chắc là sẽ tài giỏi hơn rất nhiều diễn viên chân chính.
Lê Nhất Ninh ngồi bên cạnh vừa xem vừa học hỏi, học được rất nhiều điều bổ ích.
Lâm Uyển cũng lấy làm bất ngờ trước sự có mặt từ sớm của Lê Nhất Ninh: “Chị Ninh Ninh, sao chị lại tới sớm như vậy ạ?”
Lê Nhất Ninh: “Ngủ không được, qua đây xem mọi người diễn.”
Lâm Uyển: “Chị Ninh Ninh chị làm như vậy còn chừa đường sống cho mấy người không có tinh thần cố gắng như tụi em không.”
Lê Nhất Ninh rất vô tội.
“Chị ngủ không được thật, chủ yếu là hôm qua cut quá nhiều lần, sợ bị đạo diễn mắng.”
Tạ Phàm: “Hôm nay cô Lê cứ xem bọn tôi bị mắng đi.”
Đạo diễn Vương nhịn rất lâu rồi.
Ông nhìn hai người họ: “Biểu hiện tốt thì ai mắng mấy người! Đấy chẳng phải là do hai người diễn không tốt sao.”
Ba người: “……”
“Đạo diễn, bọn tôi sẽ cố gắng ạ.”
Trước khi tới giờ quay cảnh của mình, Lê Nhất Ninh luôn yên lặng ngồi đó, thỉnh thoảng xem kịch bản hoặc có khi xem cách diễn của các diễn viên khác.
Mỗi một diễn viên đều có cách thức diễn xuất của riêng mình, tuy hiệu quả đạt được gần giống nhau nhưng đều có ưu điểm riêng của nó.
Lê Nhất Ninh thật sự cảm thấy ngồi đợi lâu thêm một chút còn có thể học được không ít thứ.
Hôm nay cảnh quay của cô tương đối đơn giản, với diễn xuất của Lê Nhất Ninh chỉ cần không phải đọc mấy câu thoại đầy tình ý đó với Giang Nguyên thì cô sẽ phát huy vô cùng tốt.
Ngay cả đạo diễn Vương cũng khen cô hết mấy lần.
“Cô Lê hôm qua là do cô quá căng thẳng thôi, với diễn xuất này của cô không đến mức mắc phải những lỗi cấp thấp như vậy.”
Lê Nhất Ninh cười lúng túng: “Đạo diễn đừng nói như vậy, hôm nay tôi chỉ cố gắng phát huy vượt mức bình thường mà thôi.”
Đạo diễn Vương liếc nhìn cô: “Cô coi tôi là tên ngốc?”
Lê Nhất Ninh: “Tôi không dám.”
Đạo diễn Vương cười một tiếng, không làm khó cô nữa.
“Không nói nữa, tóm lại cô điều chỉnh cảm xúc của mình lại một chút bởi cô có rất nhiều cảnh đối thoại với Giang Nguyên, tôi không hy vọng hai người giống như ngày hôm qua, cut nhiều lần như vậy phí biết bao nhiêu thời gian.”
Ông ngừng lại nói tiếp: “Nếu cut nữa, tôi sẽ mắng hai người đấy!”
Lê Nhất Ninh gật đầu hiểu rõ: “Tôi biết rồi.”
Hai ngày tiếp theo biểu hiện của Lê Nhất Ninh vô cùng tốt, chí ít không xảy ra nhiều vấn đề khác nữa.
Tới ngày thứ tư, weibo của phim «Quay Lại Anh Vẫn Còn Đây» công bố poster.
Đăng hình xong cộng thêm hot search mà phía đoàn phim mua, bộ phim lên hot search sau đó kéo Lê Nhất Ninh và Giang Nguyên cũng lần lượt cùng lên theo.
@Phim Truyền Hình Quay Lại Anh Vẫn Còn Đây V: Poster mong đợi đã lâu tới rồi, @Lê Nhất Ninh @Giang Nguyên @Lâm Uyển @Tạ Phàm…… chúng ta cùng chờ đợi.
Hình poster của Lê Nhất Ninh có hai tấm, một là lúc còn đi học và một là sau khi tốt nghiệp đặt chân vào xã hội.
Giang Nguyên cũng vậy.
Hình poster của hai người vừa tung ra, có không ít fan hâm mộ hô hào đẹp mắt.
Ngay cả fan truyện từng không hài lòng về Lê Nhất Ninh…… có vẻ như cũng đã tạm chấp nhận được sự thật này rồi.
[A a a a a Poster đẹp như vậy sao!! Trước đó tôi cho rằng Lê Nhất Ninh hơn hai mươi tuổi rồi không thích hợp diễn học sinh cao trung, nay sau khi xem ảnh xong, tôi sai rồi!! Thế này đẹp vượt sức tưởng tượng rồi!]
[Trời ạ, Lê Nhất Ninh chính là ánh trăng sáng chói trong lòng tôi!! Rất đẹp, đẹp động lòng người luôn!!]
[Hu hu hu hu tôi không thích Lê Nhất Ninh nhưng tôi muốn nói…… Có vẻ như cô ấy rất hợp với nhân vật này.]
[Mẹ!! Thật ra rồi sao!! Nhan sắc của Lê Nhất Ninh cao thật đó!]
[A a a a a a Giang Nguyên quá đẹp trai!! Là nam chính đẹp trai nhất trong lòng tôi!!]
[Hu hu hu nhan sắc của đoàn phim này cao thật nha!]
[Không ai nói tới tấm hình chụp chung của Lê Nhất Ninh và Giang Nguyên hết vậy!!! Mọi người không cảm thấy rất xứng đôi sao, riêng tôi thì tôi cảm thấy xứng đấy!! Tôi muốn ghép couple hai người này.]
[Bà chị lầu trên, không được ghép!! Lê xinh đẹp là của thầy Hoắc chúng tôi!]
……
Lê Nhất Ninh lên mạng lướt một hồi.
Phần lớn đều là bình luận tích cực, cô lấy làm bất ngờ khi mà hình tạo hình vừa tung ra lại giảm đi những bình luận tiêu cực nhiều đến thế.
Nghĩ vậy, cô hỏi Tống Tĩnh và Hoắc Thâm có phải đã mua thủy quân cho mình hay không.
Tống Tĩnh: “Chị không có tiền mua thủy quân cho em, có lẽ là sự yêu thích thật lòng.”
Lê Nhất Ninh: “…… Vậy ư.”
Hoắc Thâm: “Tạm thời chưa mua, em cần sao?”
Lê Nhất Ninh: “Không cần.”
Hoắc Thâm: “Xác định?”
Lê Nhất Ninh dở khóc dở cười: “Vô cùng xác định, anh cố ý đúng không?”
Hoắc Thâm: “Trên mạng mọi người đều nói hai người rất xứng đôi.”
Lê Nhất Ninh: “…… Em với anh mới là xứng đôi nhất.”
Tối hôm đó, Lê Nhất Ninh hầu như không quan tâm tới bình luận của dân mạng nữa.
Sau khi trò chuyện với Hoắc Thâm, lực chú ý của cô đều đặt hết lên người Hoắc Thâm, vì để dỗ người đàn ông đang ‘ăn phải giấm’ này mà Lê Nhất Ninh đã tốn không ít công sức.
Ngày hôm sau, Lê Nhất Ninh còn chưa biết chương trình Ai là hung thủ chân chính sắp phát sóng!!
Buổi sáng thức dậy, Lê Nhất Ninh nhận được tin nhắn trong nhóm chat, là tin do nhóm khách mời bọn họ gửi tới.
Trong đó đạo diễn nói tối nay sẽ phát trailer, ngày mai phát sóng.
Lúc này Lê Nhất Ninh mới phát hiện thời gian trôi qua thật nhanh, lại một tuần qua đi nữa rồi.
Chương trình áp dụng phương thức phát sóng hàng tuần, mỗi thứ bảy hàng tuần phát một tập với lượng thời gian là một trăm phút.
Như vậy khá dài.
Trước kia cũng từng phát trailer nhưng gần đây Lê Nhất Ninh quá bận nên quên béng đi mất.
Lúc này đột ngột nhớ ra rồi.
Tối hôm đó, trailer của ai là hung thủ chân chính được tung ra, nhiều fan hâm mộ vui mừng nhảy nhót.
[A a a a a a cuối cùng cũng đợi được rồi!!!]
Mới đầu vì để tuyên truyền, thỉnh thoảng tổ chương trình sẽ đăng vài bức ảnh ra, trong đó có không ít người là fan của Hoắc Thâm nên vô cùng trông ngóng gameshow của idol nhà bọn họ phát sóng.
Vì lẽ đó, phần trailer này vừa tung ra mọi người đều ồn ào không thôi.
Thật ra, bản thân Lê Nhất Ninh cũng rất chờ đợi.
Cô chưa xem mấy phân đoạn được cắt ra, tuy đã biết lúc quay bọn họ đã xảy ra chuyện gì nhưng những lúc cô không có đó thì không biết chuyện gì đã diễn ra.
Trailer rất hấp dẫn, tổ chương trình rất biết tạo sự tò mò.
Lúc Lê Nhất Ninh nằm sấp ở trên giường mở trailer xem cũng bị đoạn mở đầu làm cho kinh ngạc, không hổ là chương trình bỏ ra số tiền lớn, chất lượng rất cao.
Đoạn mở đầu rất hồi hộp không nói, bên trong còn có nhiều tình tiết rắc rối đan xen, chương trình rất ý nghĩa lại phải vận dụng đầu óc để suy nghĩ.
Nhưng trong chuỗi tình tiết phải dùng đầu óc để suy luận này…… Lê Nhất Ninh phát hiện ra một vài manh mối.
Tại sao màn tương tác của cô và Hoắc Thâm…… lại trông giống như đang yêu đương trong quá trình phá án vậy chứ.
Cái động tác xoa đầu đó, còn có ánh mắt của hai người, tại sao đạo diễn đều giữ lại hết vậy!!
Đã nói là không phát ra cơ mà!!
Không chỉ có mình Lê Nhất Ninh phát hiện thôi, mà dân mạng xem trailer xong cũng phát hiện được.
Ở khu bình luận bắt đầu từ chờ ngày phát sóng dần chuyển sang tiếng kêu thét a a a a.
Lúc Lê Nhất Ninh mở ra mới thấy — — suy nghĩ của cô và mọi người có vẻ như thống nhất với nhau.
[Mong đợi đã lâu rồi!! Cuối cùng cũng sắp phát sóng rồi, nhưng tôi có một vấn đề muốn nói…… thầy Hoắc và cô Lê, hai người đang yêu đương trong bầu không khí căng thẳng đó sao! Màn trao đổi ánh mắt đó!! Tôi đi chết đây!]
[A a a a a thầy Hoắc xoa đầu Lê Nhất Ninh, ca ca em cũng muốn!]
[Hai cái người này…Ánh mắt đó là thế nào!”
[Thầy Hoắc yêu chiều Lê Nhất Ninh quá rồi đó, hu hu hu hu gì mà có anh ở đây, đừng sợ, anh tới rồi! Em không sợ đâu, ca ca trái tim của em không xong rồi!]
[Tôi chết đây! Bị ca ca giết chết.]
[Tôi muốn xuyên thành Lê Nhất Ninh, đừng có ai cản tôi.]
[…… Không còn gì để nói, nếu như thế này mà chẳng gọi là yêu.]
[A a a a a Tôi chết đây!! Ca ca anh giỏi quá!! Mong đợi vào ngày mai!]
…….
Trừ những điều này ra, sau khi Lê Nhất Ninh thoát khỏi khu bình luận thì Trương Nhã gửi một đường link tới cho cô.
Lê Nhất Ninh bấm vào nhìn thấy…… fan hâm mộ đang hăng hái cắt nối biên tập màn tương tác của hai người ở trong video ra, vừa nhìn thì thấy bong bóng màu hồng giữa hai người càng lúc càng nhiều.
Trương Nhã: [Cô và anh Hoắc Thâm trắng trợn quá rồi đó.]
Giản Viên Viên: [Xem xong mình chỉ muốn nói, hai người các cậu sắp bại lộ rồi, cái màn tương tác đó nói không có gian tình, ai tin chứ.]
Trương Nhã: [Tôi nghi anh Hoắc Thâm cố ý đấy, anh ấy và cô sắp công khai rồi phải không?]
Lê Nhất Ninh: […… Không có đâu.]
Giản Viên Viên: [Nói không chừng là có đấy, ai bảo cậu luôn không chịu công khai.]
Lê Nhất Ninh: [Bây giờ mà công khai Hoắc Thâm sẽ bị mắng điên đó, nói ánh mắt anh ấy không tốt, muốn tìm kiểu phụ nữ gì mà chẳng có.]
Trương Nhã: [Đừng sợ, cô có sắc đẹp và ngớ ngẩn.]
Lê Nhất Ninh: [?]
Giây tiếp theo, Trương Nhã rút tin nhắn đó trở về.
Trương Nhã: [Cô có sắc đẹp và tài hoa. Do fan hâm mộ chưa phát hiện ra thôi.]
Lê Nhất Ninh: [Tôi nhìn thấy tin nhắn trước đó của cô rồi.]
Trương Nhã: […… A, vừa rồi người gõ chữ không phải là tôi.]
Lê Nhất Ninh lấy làm im lặng.
Sau khi trò chuyện vài câu với bọn Trương Nhã xong, cô nhìn chằm chằm video được cắt ghép đó rất lâu rồi chuyển đi cho Hoắc Thâm.
Vợ chồng có đồ tốt phải chia sẻ với nhau.
Chiều ngày hôm sau, Lê Nhất Ninh tới đoàn phim, cô có cảnh quay vào buổi chiều.
Vừa bước vào lập tức có nhân viên công tác nhìn cô cười tươi rói, hô lên: “Chị Ninh Ninh.”
Lê Nhất Ninh sững người, nhìn người đó: “Có chuyện gì thế?”
“A a a a a tối qua em xem trailer của ai là hung thủ chân chính rồi, rất đặc sắc!!Tối nay phát sóng, chị có thể tiết lộ chút tình tiết không ạ?”
“Đúng vậy đúng vậy.”
“Hu hu hu chị Ninh Ninh, cảm giác được thầy Hoắc xoa đầu là như thế nào ạ?”
“Chị Ninh Ninh, màn tương tác của chị và thầy Hoắc ngọt lắm đó ạ!”
…….
Giang Nguyên vừa bước vào đoàn phim thì nghe được hai câu nói này.
Bước chân của anh ta hơi ngừng lại, nhìn về phía người được đám đông vây ở giữa, ánh mắt lạnh đi mấy phần.
Lê Nhất Ninh xoay lưng lại với Giang Nguyên, cười nói: “Cảm giác được xoa đầu sao…… chị quên rồi.”
Cô nhịn cười: “Bầu không khí lúc đó rất căng thẳng cho nên không chú ý lắm.”
Cô nhìn sang nhân viên công tác muốn biết tình tiết nọ, dở khóc dở cười: “Tiết lộ thì chắc không được, tối nay mọi người xem xong biết đâu có thể đoán được đấy.”
Mọi người không tình nguyện nhưng cũng biết là chẳng được tiết lộ nội dung trước.
“Được rồi, thật hy vọng thầy Hoắc có thể tới đây tham ban chị.”
Lê Nhất Ninh: “……”
Một nữ nhân viên khác nói: “Đúng đúng đúng, cô Lê khi nào thầy Hoắc mới tới tham ban cô đây, bọn em đều muốn nhìn thấy hai người đứng chung khung hình đấy!”
Lời vừa dứt, lúc Lê Nhất Ninh còn chưa kịp trả lời thì cách đó không xa đã có người kinh ngạc hô lên.
“Thầy Hoắc?!”
Lê Nhất Ninh ngẩn người, quay đầu nhìn về phía cửa.
Nhân viên công tác ở bên cạnh cũng đồng loạt nhìn sang, sau khi nhìn thấy bóng hình quen thuộc thì lập tức kêu chói tai!!
Hoắc Thâm cong môi, trong mắt thấp thoáng ý cười, hỏi: “Thì ra mọi người mong tôi đến tham ban như vậy?”
Mọi người: “A a a a a a a Muốn!”
Lúc này Lê Nhất Ninh cũng phải bật cười, nhìn về phía anh: “Sao anh không nói gì mà đã tới rồi?”
Hoắc Thâm: “Nói ra rồi thì sao có thể tạo bất ngờ cho em?”
Lê Nhất Ninh: “……”
Nhân viên công tác: “A a a a a a a tôi đi chết đây!”
“Hu hu hu thầy Hoắc, anh có đúng là thầy Hoắc không vậy.”
Hoắc Thâm: “……”
Lê Nhất Ninh phì cười, chỉ vào Hoắc Thâm nói: “Đây chính là thầy Hoắc mà mọi người đang tâm tâm niệm niệm đấy.”
Nhân viên công tác: “A! Thầy Hoắc và cô Lê thật xứng đôi!”
“Hu hu hu!”
Trong phút chốc, cả đoàn phim sôi nổi hẳn lên.
Ngay cả đạo diễn Vương cũng đi ra chào hỏi với Hoắc Thâm, còn những nghệ sĩ khác cũng tới tâng bốc Hoắc Thâm lên.
Hoắc Thâm luôn giữ khoảng cách với mọi người nhưng không phải kiểu cố ý làm cao.
Chào hỏi xong, Giang Nguyên cũng đúng lúc đi tới.
Mọi người vô thức giữ im lặng, lén lút liếc mắt nhìn hai người họ.
Cảm giác giống như ở trong một trận chiến trường vậy.
Hoắc Thâm rất bình thản, cảm xúc không có thay đổi gì nhiều.
Giang Nguyên gọi một tiếng: “Thầy Hoắc.”
Hoắc Thâm gật đầu: “Ừ.”
Mọi người: “……”
“? ? ?”
Chỉ vậy thôi ư?!
Đã nói ‘tình địch’ gặp nhau mắt sẽ đỏ mà.
Tuy chẳng phải là tình địch gì cho cam, nhưng…… bầu không khí này có phần không bình thường lắm.
Trước kia Lê Nhất Ninh quấn Giang Nguyên, nay Hoắc Thâm theo đuổi Lê Nhất Ninh.
Quan hệ tay ba này, gặp mặt nhau sao có thể hòa thuận như vậy chứ.
Bãi chiến trường gì đó mà mọi người nghĩ không được nhìn thấy nữa, Hoắc Thâm vừa tới thì cảm giác cả người Lê Nhất Ninh cũng khác hẳn đi.
Nụ cười trên mặt cô chưa từng biến mất.
Hoắc Thâm chào hỏi một lượt xong thì không quan tâm những người khác nữa.
Anh nhìn sang Lê Nhất Ninh: “Muốn đi hóa trang không?”
Lê Nhất Ninh: “…… Muốn.”
Cô đứng bên cạnh Hoắc Thâm, nói bằng giọng không vui: “Sao anh lại chọn ngay lúc em có cảnh quay vào buổi chiều để tới chứ.”
Nếu có cảnh quay thì không thể ra ngoài chơi với Hoắc Thâm rồi.
Hoắc Thâm cụp mắt mỉm cười: “Không muốn quay phim nữa?”
“Ừm.”
Lê Nhất Ninh thừa nhận bản thân rất không có tiền đồ: “Không muốn quay nữa.”
Ông xã mình tới rồi, cô nào có tâm trạng làm việc.
Lê Nhất Ninh còn chưa đạt tới trình độ vì công việc mà bỏ mặc tất cả, khó lắm Hoắc Thâm mới tới được một lần, cô chỉ muốn quấn quýt cả ngày với Hoắc Thâm thôi.
Hoắc Thâm bật cười, bóp mày nói: “Là lỗi của anh, lần sau anh sẽ chọn lúc em không có cảnh quay để tới?”
“Được ạ.”
Hoắc Thâm: “…….”
Anh vươn tay định xoa mặt Lê Nhất Ninh nhưng vừa xoay đầu thì thấy nhân viên công tác quanh đó đang làm việc nhưng ánh mắt lại luôn lén nhìn về phía bên này.
Anh khựng lại bèn rụt tay trở về.
“Đi hóa trang.”
“Ừm.”
Hai người một trước một sau đi vào phòng hóa trang nhưng chẳng thể làm được gì cả.
Thợ trang điểm ở đây, cho dù Lê Nhất Ninh có muốn thì cũng phải thu ngay ý nghĩ đó về.
Còn nhân viên công tác ở bên ngoài, bởi vì hai người đi vào phòng hóa trang rồi thành ra họ càng thảo luận sôi nổi hơn.
Càng lúc càng kích động.
Giang Nguyên đứng bên cạnh nghe thấy cảm thấy rất khó chịu.
Anh ta nghĩ tới màn vừa rồi bản thân nhìn thấy, người ta không để ý nhưng anh ta thấy rất rõ ràng.
Hoắc Thâm định chạm vào mặt của Lê Nhất Ninh…… còn Lê Nhất Ninh có vẻ như chẳng hề có ý định kháng cự.
Vừa nghĩ tới đó, trong lòng anh ta càng bức bối không thôi.
……
Trong phòng hóa trang, Hoắc Thâm chỉ ngồi im lặng đợi bên cạnh.
Chốc lát sau, Lê Nhất Ninh hóa trang xong đi ra, Hoắc Thâm cũng đi cùng, vô cùng giống dáng vẻ đang theo đuổi bạn gái.
Đạo diễn Vương ho một tiếng, nhìn Hoắc Thâm: “Thầy Hoắc muốn qua đây ngồi một chút không, cùng xem thế nào?”
Hoắc Thâm mỉm cười thản nhiên: “Được.”
Đạo diễn Vương nói: “Diễn xuất của cô Lê rất tốt, chỉ có cảnh tình cảm thì hơi kém một chút.”
Hoắc Thâm nhướng mày.
Anh nhìn Lê Nhất Ninh đứng gần đó nhìn sang đây, mỉm cười nói: “Thật ra cảnh tình cảm của cô ấy không tệ.”
Đạo diễn Vương: “…… Sao nói vậy?”
Hoắc Thâm chẳng hề thấy chột dạ, anh nói rất bĩnh tĩnh: “Phải xem là đóng với ai mà thôi.”
Anh nói: “Tôi và cô Lê từng tập qua kịch bản này, có mấy cảnh cô ấy biểu hiện khá tốt.”
Đạo diễn Vương: “? ? ?”
Lời này nghe sao mà có chỗ không đúng thế nhỉ?
Ông cảm thấy Hoắc Thâm như đang ám chỉ điều gì đó, nhưng khi nhìn tới bộ mặt nghiêm túc đó của Hoắc Thâm thì đạo diễn Vương lại cảm thấy có thể bản thân đã nghĩ nhiều rồi.
“Phải không.”
Đạo diễn Vương cười: “Có thể là do đứng trước ống kính nên căng thẳng chăng.”
Hoắc Thâm nhìn sang đạo diễn: “Cảnh quay tiếp theo là của nam nữ chính đúng không?”
Đạo diễn Vương: “Phải.”
Ông lấy làm phiền não: “Chắc phải khiến thầy Hoắc chê cười rồi, cảnh này có lẽ Ninh Ninh chẳng thể đóng một lần là qua.”
Hoắc Thâm: “…… Cứ xem thử thế nào.”
Sự thật đúng là như vậy.
Đây là cảnh nam nữ chính hẹn hò với nhau ngay trong rừng cây của trường học.
Phải công nhận… Rừng cây đúng là nơi hẹn hò lý tưởng của các học sinh cao trung, chung quanh cây cối rậm rạp có thể chắn tầm mắt của người bên ngoài, bên trong muốn làm gì cũng không lo bị người ta phát hiện.
Mặc dù là được cải biên từ tiểu thuyết nhưng những màn tương tác nho nhỏ này vẫn được giữ lại.
Tuy nói phim truyền hình không được quay quá mức lộ liễu, nhưng hai người vẫn phải thực hiện một số màn tương tác với nhau.
Có điều……
Mấy phút sau, đúng như những gì đạo diễn Vương nói, cảnh hẹn hò này Lê Nhất Ninh và Giang Nguyên không thể quay trong một lần là qua.
Đạo diễn Vương ho một tiếng: “Hình như có chỗ không đúng thật.”
Ông nói: “Thầy Hoắc muốn lên lớp chỉ dạy cho cô Lê không?”
Hoắc Thâm ngẩn người, nhìn đạo diễn cười tỏa sáng: “Đương nhiên không thành vấn đề.”
Anh ngừng lại nói tiếp: “Cảnh này tôi với cô Lê từng diễn qua một lần, chúng tôi đã luyện tập ở nhà rồi.”
Đạo diễn: “? ? ?”
Truyện khác cùng thể loại
48 chương
37 chương
28 chương
19 chương
16 chương
73 chương