Xuyên thành cô vợ thích gây rối của ảnh đế

Chương 87 : Xuyên thành cô vợ thích gây rối của ảnh đế

CHƯƠNG 87:   Nói một cách công bằng, gương mặt đó của Giang Nguyên rất phù hợp với bộ phim này. Cho dù nội tâm Lê Nhất Ninh đã thay đổi nhưng cô không thể không thừa nhận nguyên chủ rất có mắt nhìn. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Năm đó Giang Nguyên xuất đạo từ một chương trình tuyển chọn, tuy không đoạt được quán quân nhưng cũng là á quân. Đứng thứ hai, thứ hai và thứ nhất khác biệt không lớn, khi đó người được ủng hộ bỏ phiếu nhiều nhất chính là anh ta, có điều người xếp thứ nhất có bối cảnh cực lớn cộng thêm thực lực sánh ngang với anh ta, chỉ cao hơn mấy phiếu biến thành đứng nhất. Lê Nhất Ninh vẫn còn nhớ khi đó trong tiểu thuyết có viết, Lê Nhất Ninh vì muốn đưa anh ta xuất đạo còn đặc biệt nhờ không ít bạn bè và hội chị em giúp đỡ bỏ phiếu cho. Đương nhiên, tuy không hơn người ta nhưng cũng đã rất giỏi rồi. Cho tới hôm nay, trong mấy người cùng xuất đạo đó, chỉ có Giang Nguyên là lăn lộn tốt nhất. Người đoạt quán quân từ đầu tới cuối đều tập trung vào âm nhạc, còn Giang Nguyên thì cả âm nhạc đóng phim chương trình tạp kỹ đều có tham gia, chẳng trách cho tới lúc tiểu thuyết kết thúc, Giang Nguyên đã trở thành đỉnh lưu lượng của thế hệ mới rồi. Hoắc Thâm là huyền thoại, Giang Nguyên là đỉnh lưu lượng mới nổi, tiền đồ vô hạn. Lúc nghe thấy tin tức này, suy nghĩ đầu tiên của Lê Nhất Ninh là — — đoàn làm phim điên rồi sao. Đạo diễn đã định mình xong rồi tại sao còn định Giang Nguyên…… là bởi vì thiếu độ hot hay là xảy ra chuyện gì. Câu trả lời của Tống Tĩnh gửi lại là — — Giang Nguyên là được bỏ phiếu chọn ra. Nữ chính là nội bộ quyết định, nhưng về Giang Nguyên thì ngay từ lúc có tin bộ tiểu thuyết này được cải biên thành phim thì trên mạng đã bắt đầu bỏ phiếu rồi, chọn ra nam chính phù hợp nhất trong lòng bạn. Kết quả tám mươi phần trăm số phiếu của dân mạng đều bỏ cho Giang Nguyên, cộng thêm Giang Nguyên chủ động đi thử vai mà đạo diễn cũng rất hài lòng, cho nên cứ thế đã ký hợp đồng. Lê Nhất Ninh: “…… Nhưng như vậy chẳng phải rất lạ hay sao, em với Giang Nguyên, đạo diễn không sợ fan của hai nhà vừa đụng mặt là cãi nhau sao?” Tống Tĩnh: “…… Thế thì bọn em có thể tạo độ hot cho bộ phim này từ lúc công bố tới lúc khai máy rồi quay hết phim, tiếp đó là đến khi tập cuối bộ phim phát sóng rồi.” Chị ngừng lại chốc lát, bổ sung thêm: “Đây là ý kiến của tất cả đạo diễn và nhà sản xuất cùng bên đầu tư thống nhất mà thành.” Lê Nhất Ninh: “……” Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Phải công nhận, Tống Tĩnh nói đúng sự thật rồi. Cô im lặng xoa tóc của mình, cảm thấy hơi bất lực. “Thế nào, bây giờ không muốn đóng nữa?” Lê Nhất Ninh: “Không có ạ.” Cô bật cười: “Cái nghề diễn viên này là gì em còn không biết ư, sao em có thể vì chút chuyện riêng này mà không đóng chứ.” Lần tham gia chương trình tạp kỹ đó còn chẳng từ bỏ, bộ phim lần này càng không thể từ bỏ rồi. Lại nói, cô chả hề sợ Giang Nguyên. Tống Tĩnh gật đầu: “Như vậy mới đúng chứ, ở trong cái giới giải trí này nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng chẳng nhỏ, sẽ thường xuyên phải chạm mặt với kẻ thù và người mình không thích thôi, nhưng em vẫn phải tươi cười giao lưu với bọn họ, đừng để ý là được, mọi người đều có mặt nạ của riêng mình.” Lê Nhất Ninh ‘ừm’ một tiếng: “Em biết rồi.” Cô do dự hỏi: “Lúc nào mới công bố ạ?” Tống Tĩnh: “……. Sau khi bọn em khai máy thì công bố, nhưng giờ đã bắt đầu lộ tin tức trên mạng rồi.” Lê Nhất Ninh: “……” * Giờ phút này trên weibo vô cùng náo nhiệt, chẳng biết là ai lấy được tin tức mới nhất tung lên mạng, tin trước kia có một bộ tiểu thuyết nổi tiếng sắp cải biên thành phim mọi người đều biết và thản nhiên chấp nhận rồi. Tuy không thích nhân vật trên giấy mình yêu thích biến thành người thật ảnh thật vì như vậy đâu còn như trong tưởng tượng nữa, nhưng mọi người cũng hiểu tác giả cần ăn cơm cần sinh sống, bán bản quyền thì cứ bán đi không xem là được, còn những người chấp nhận thì hy vọng bộ truyện có thể được cải biên tốt một chút, nam nữ chính phải phù hợp với trong tưởng tượng của họ một chút. Tiểu thuyết có tên «Quay Lại Anh Vẫn Còn Ở Đây», phim truyền hình không đổi tên vẫn dùng cái tên vốn có của nó. Tuy nghe có chút cảm giác bi thương và có phần hơi văn vẻ, nhưng tính ra đây là bộ tiểu thuyết có độ ngọt rất cao, đương nhiên — — cũng có cả ngược. Người tung tin là người đầu tiên tiết lộ tin tiểu thuyết sắp sửa được cải biên thành phim truyền hình, đang trong quá trình tuyển chọn nhân vật. Tin tức này khi đó cũng được xác minh là có thật, đúng là đang lựa chọn nhân vật. Cho nên hôm nay tin người đó vừa tung lên, có không ít người đều tin tưởng. @Tin Mới Nhất Trong Làng Phim Truyền Hình V: Theo tin gần đây nhất — — nhân vật chính của «Quay Lại Anh Vẫn Còn Ở Đây» đã định xong rồi!! Mọi người nhất định không đoán được là ai đâu!!! Hẹn tám giờ tối nói cho mọi người biết!  Fan hâm mộ: ? ? ? ? [Bô chủ mắc gì khơi dậy lòng tò mò của bọn tôi chứ!! Bây giờ nói luôn không được sao!!!] [A a a a a a bô chủ, cầu xin anh đừng tới tám giờ, tới luôn lúc này luôn đi được không!] [Hu hu hu hu bô chủ anh giở trò gì đấy, tại sao còn muốn úp mở úp mở, là vừa định xong sao, a a a a có thể nào là người trong suy nghĩ của tôi không!] [Hu hu hu hy vọng là Nguyên Nguyên của nhà chúng tôi, cực kỳ mong chờ phim truyền hình của anh ấy.] [A a a a tôi chỉ hy vọng nữ chính đẹp với trẻ tuổi thôi, nếu có tiểu hoa ba mươi tuổi thì làm ơn đừng diễn học sinh cao trung được không!] [Tôi cũng nhận được một tin tức…… nhưng chưa chắc lắm. Xin hỏi bô chủ có thể trả lời giúp được không, là hai người có tin đồn nóng nhất gần đây phải không?] [? ? ? ? Lầu trên nói gì đấy, tôi bỗng có dự cảm không tốt lắm.] [Tôi chỉ biết nữ chính đã được định từ sớm rồi, là một nhân vật đại tiểu thư rất xinh đẹp, trong giới này cô ấy cũng rất nổi.] …… Tóm lại, độ thảo luận của dân mạng đối với việc nam nữ chính là ai, đều rất cao. Chủ weibo đó là người rất biết giở trò úp mở, đến bảy giờ năm mươi, Lê Nhất Ninh lướt weibo mà vẫn chưa thấy anh ta đăng bài mới. Cô bèn chuyển sang lướt tin tức khác, đúng tám giờ, bô chủ chính thức tung tin. Nam chính của bộ phim «Quay Lại Anh Vẫn Còn Ở Đây» là Giang Nguyên, nữ chính là Lê Nhất Ninh! Tin này vừa tung ra, fan hâm mộ bị nện một cú ngớ ngẩn. Cái gì? Anh nói nam nữ chính là ai ấy nhỉ!! Giang Nguyên và Lê Nhất Ninh? Trong giới có hai người không thể hợp tác, cũng như fan không hy vọng họ hợp tác nhất, nay lại cùng hợp tác đóng phim thần tượng thanh xuân? Chuyện này con mẹ nó đùa chúng tôi sao! Tin tức vừa ra, fan cả hai nhà bắt đầu căm phẫn. [? ? ? Tin hôm nay bô chủ đưa ra chắc không thật rồi, Nguyên Nguyên nhà chúng tôi sao có thể cùng đóng phim truyền hình với Lê Nhất Ninh chứ, đừng có mơ được không.] [Má, đây là tin tức quỷ quái gì vậy, không thể nào.] [Thân làm fan của Giang Nguyên, tôi tuyệt đối không chấp nhận Nguyên Nguyên của chúng tôi cùng đóng phim với một cô gái chuyên đeo bám.] [Không phải…… mấy fan bên trên có bệnh sao, có bệnh thì sớm đi trị đi được không, Nguyên Nguyên của mấy người đóng phim gì mấy người không chấp nhận là chuyện của mấy người, Ninh Ninh nhà chúng tôi còn chẳng buồn đóng chung với idol nhà mấy người đấy, mặt mũi lớn ha.] [Ôm Ninh Ninh đi, không tin những tin tức phi chính đáng.] [Không tin, Giang Nguyên của chúng tôi mới không thèm đóng chung với Lê Nhất Ninh đâu.] [Má ơi, Lê Nhất Ninh có bệnh sao, tại sao tới bây giờ cô ta còn quấn Giang Nguyên không buông chứ, thật sự cho là bọn tôi dễ bắt nạt sao, còn nữa — — đề cử với fan đang vui mừng của nhà nào đó, chẳng phải idol nhà mấy người có một vị minh tinh nào đó không thể nói tên đang theo đuổi sao, có bản lĩnh thì đi đóng phim với người đó đi, đừng dây dưa với Nguyên Nguyên của chúng tôi!] [A a a a a a a a nếu là như vậy thật, tôi muốn ném lựu đạn nổ tung đoàn phim!!] [Đoàn làm phim biết tạo chủ đề quá rồi đó!] …… Khu bình luận dưới bài weibo đó, phải nói là gió tanh mưa máu. Cách màn hình mà Lê Nhất Ninh vẫn có thể cảm nhận được cơn căm phẫn của những người đó, cô nghĩ nếu bản thân đứng ở trước mặt fan của Giang Nguyên thì có lẽ giờ đã bị đánh chết rồi. Lê Nhất Ninh bĩu môi, lặng lẽ thoát khỏi weibo. Thật ra, …… có mấy câu cô cũng định nói. Đoàn phim rất biết tạo thị phi thật, và…… cô cũng chẳng thích đóng chung phim với Giang Nguyên lắm đâu được không! Nhưng có một điều bị mọi người xem nhẹ. Một khi fan hâm mộ đã điên lên thì không quan tâm gì nữa cả, bên weibo phim còn chưa công bố, bên này fan Giang Nguyên đã điên cuồng lôi những chuyện Lê Nhất Ninh trước kia từng làm ra, trong phút chốc, cô lại trở thành mục tiêu công kích của mọi người. Lúc Hoắc Thâm nhận được tin, anh vừa hoàn thành xong công việc trong tay. Lâm Thuận Bân nhìn vẻ mặt thả lỏng của người đàn ông, đang suy nghĩ xem có nên nói chuyện này ra hay không. Từ sau khi công ty xảy ra chuyện tới nay, Hoắc Thâm vội vàng đi trong đêm tới đây. Lần sơ suất này của chi nhánh công ty ở nước ngoài không hề nhỏ, sản nghiệp của công ty nhà Hoắc Thâm luôn rất rộng lớn, lần này là nguyên vật liệu xảy ra vấn đề mà trước mắt vẫn còn chưa tìm được nguyên liệu thay thế, Hoắc Thâm phải đích thân ra mặt điều tra nguyên do cả sự việc và giải quyết vấn đề liên quan tới nguyên vật liệu. Hơn một tuần liền, mỗi ngày thời gian ngủ của Hoắc Thâm chỉ có chừng ba bốn tiếng, ở trong xe thỉnh thoảng còn có thể nhắm mắt nghỉ ngơi một lúc. Nhưng số lần càng ngày càng ít. Nay nguyên vật liệu đã tìm được bên cung ứng mới để bàn bạc lại thậm chí còn tốn chi phí gấp đôi, còn vấn đề xảy ra đầu tiên cũng tìm ra được rồi, khó khăn lắm mới được nghỉ ngơi một lúc, nói thật, Lâm Thuận Bân không muốn Hoắc Thâm lại phiền não vì những chuyện này lắm. Hơn nữa — — theo sự quan sát mấy ngày qua của anh ta, anh ta cảm thấy quan hệ vợ chồng của Hoắc tổng và phu nhân có vẻ như xuất hiện chút vấn đề nho nhỏ. Hoắc Thâm trong ngày thường chẳng mấy khi tâm thần bất ổn, nhưng mấy ngày gần đây tâm tình rất tệ. Lâm Thuận Bân theo bên cạnh Hoắc Thâm lâu như vậy rồi, có thể biết đại khái anh là vì chuyện công việc hay là chuyện gì khác. Lúc anh ta đã suy nghĩ thì Hoắc Thâm bỗng dừng bước, ngừng lại nhìn anh ta. “Có chuyện gì?” Lâm Thuận Bân khựng lại, vội vàng nói: “Không có ạ, Hoắc tổng muốn về nghỉ ngơi chốc lát không.” Hoắc Thâm ‘ừ’ một tiếng, bóp mi tâm nói: “Sắp xếp máy bay, tối nay trở về.” Lâm Thuận Bân liếc nhìn đồng hồ, giờ là mười một giờ sáng. “Vâng, vậy Hoắc tổng có cần dùng bữa trước rồi hãy về phòng nghỉ không ạ?” Hoắc Thâm lắc đầu: “Không cần.” Lâm Thuận Bân mở cửa xe, Hoắc Thâm ngồi vào. Mấy giây sau, anh hỏi: “Đưa điện thoại cho tôi.” Tay của Lâm Thuận Bân run lên, cuối cùng vẫn đưa cho anh. Hoắc Thâm không thích lên mạng, nếu chẳng bởi vì Lê Nhất Ninh thì có khi cả tháng anh cũng chẳng lên được weibo một lần. Còn như weixin, phần lớn thời gian đều ít khi trả lời tin nhắn. Anh nhận lấy điện thoại, trong điện thoại vẫn không có bất kỳ tin nhắn nào. Hoắc Thâm ngừng lại, nhìn cuộc trò chuyện của mình và Lê Nhất Ninh. Số chữ trò chuyện của hai người ngày một ít đi, bắt đầu từ những chữ như ‘ừm’ ‘biết rồi’ ‘ăn rồi’, mọi thứ đều biến chất cả rồi. Hoắc Thâm đổi một tư thế ngồi thoải mái hơn, khuỷu tay chống lên cửa sổ xe đỡ lấy đầu. Anh nhớ tới cảm xúc bất ổn của Lê Nhất Ninh vào tối hôm đó, lấy làm bất lực. Thật ra…… Hoắc Thâm nói câu đó thật ra cũng mang ý thăm dò, nhưng Lê Nhất Ninh không muốn nói thì anh cũng chẳng miễn cưỡng. Anh không phải đứa ngốc, vợ mình trở nên thay đổi lớn bao nhiêu, Hoắc Thâm anh là người rõ hơn ai hết. Cho dù xưa kia anh không hiểu sâu về ‘Lê Nhất Ninh’, nhưng những thói quen sinh hoạt và nhiều thứ khác, thay đổi chính là thay đổi rồi. Chẳng thể nào không phát giác ra được. Vợ của mình có bí mật, thật ra Hoắc Thâm rất bình thản tiếp nhận. Bí mật đó, nếu cô chưa sẵn lòng nói, Hoắc Thâm sẽ chẳng miễn cưỡng. Thứ anh thích là con người của cô chứ không phải bí mật trên người cô, cho nên chẳng có vướng mắc gì cả. Nhưng có vẻ như — — anh chọc bà xã nổi giận rồi. Hoắc Thâm nở nụ cười bất lực. Nghĩ đi nghĩ lại vẫn là gửi một tin nhắn cho Lê Nhất Ninh. Hoắc Thâm: [Bận xong rồi, bay về buổi tối.] Gửi xong, anh lại bổ sung thêm một câu: [Em đang làm gì?] Lê Nhất Ninh đang làm gì. Giờ phút này Lê Nhất Ninh đang ngồi trước màn hình máy tính với chú Hứa, cãi nhau với dân mạng. Nước ngoài là mười một giờ sáng, trong nước đã là năm giờ chiều rồi. Lê Nhất Ninh không có việc gì, về tin tức tối hôm trước cô cho rằng sẽ kết thúc sau khi dân mạng cãi nhau xong, kết quả chẳng như cô nghĩ, những người đó rất nhiệt tình đào tin của cô. Ngày hôm sau thức dậy, tên của Lê Nhất Ninh hãy còn treo trên hot search, hơn nữa — — còn kèm theo tên của mấy nam minh tinh khác trong giới. Thậm chí còn có dân mạng khẩn khoản yêu cầu, cầu xin Hoắc Thâm thầy Hoắc đừng theo đuổi Lê Nhất Ninh nữa, cô không xứng đáng. Cô là một người phụ nữ xấu. Lê Nhất Ninh ngủ tới trưa mới dậy, lúc dậy thì chú Hứa đã chuẩn bị cơm trưa sẵn cho cô rồi, sau đó trở lại ngồi trước máy tính. Mới đầu Lê Nhất Ninh chẳng hề để ý, mãi tới ăn cơm xong cô thấy chú Hứa vẫn còn đang cãi nhau với người ta. Lê Nhất Ninh tò mò liếc qua một cái, nhưng không nhìn thấy nội dung. Sau đó nữa, cô và chú Hứa cùng ngồi trong phòng khách. Chú Hứa luôn ôm cái điện thoại, Lê Nhất Ninh lấy làm tò mò liếc hai cái, nhịn hết được bỗng hỏi: “Chú Hứa, hôm nay chú bận cái gì thế?” Chú Hứa: “Không có gì, bà chủ cảm thấy chán sao, muốn ra ngoài dạo phố không?” Lê Nhất Ninh: “…… Hôm nay bà chủ không muốn dạo phố, hôm nay bà chủ chỉ muốn biết chú Hứa đang bận gì thôi.” Chú Hứa: “……” Hai người bốn mắt nhìn nhau, Lê Nhất Ninh mở to mắt tò mò nhìn chú ấy, trong mắt chứa đầy vẻ mong chờ. “Chú Hứa…… có tiện nói một chút không?” Chú Hứa: “…… Không tiện, nhưng nếu bà chủ muốn biết cũng chưa hẳn không được.” Lê Nhất Ninh nhìn chú ấy bằng ánh lấp lánh. Chú Hứa hết cách, thở dài nói: “Dân mạng bây giờ thật là quá đáng lắm, chuyện gì cũng có thể bịa đặt lung tung được.” Chú mở máy tính ra, bắt đầu giải thích với Lê Nhất Ninh: “Bà chủ cô xem, ở đây lại có dân mạng tung tin nói cô vì muốn nâng Giang Nguyên còn mua biển quảng cáo trị giá mười vạn một ngày.” Lê Nhất Ninh: “? ? ?” Chú Hứa lẩm bẩm: “Ở đâu có biển quảng cáo mười vạn một ngày chứ, rõ ràng biển quảng cáo đó ba mươi vạn một ngày mới đúng, bà chủ còn mua rất nhiều đấy.” “……” “Còn có cái này, người này nói bà chủ đeo bám rất nhiều nghệ sĩ nam khác, có Dịch Tử Mặc Phương Văn Lâm vân vân……” Chú Hứa xoay đầu nhìn cô: “Bà chủ của chúng ta nào có chứ, đó chỉ đơn giản là từng hợp tác với bọn họ mà thôi.” Lê Nhất Ninh tiếp tục: “……” Chẳng hiểu tại sao, bây giờ nghe chú Hứa nói bốn chữ ‘hợp tác đơn thuần’ này, cô lại không hề cảm thấy ‘đơn thuần’ chút nào. Chú Hứa này đang bôi nhọ mình, hay là làm cái gì đây. Cô tủi thân nhìn chú Hứa. “Chú Hứa…… bây giờ con không truy tinh nữa rồi.” Chú Hứa: “Đương nhiên tôi biết, bây giờ bà chủ chỉ thích ông chủ thôi, cho nên tôi muốn sửa chữa những lời lẽ sai lầm này của bọn họ, như vậy rất dễ khiến người khác hiểu lầm.” Lê Nhất Ninh: “……” Cô cảm thấy…… không sửa chữa cũng khá tốt mà. Chốc lát sau, chú Hứa hỏi: “Ở đây còn có rất nhiều người mắng bà chủ, nói cô chuyên cọ hình và thảm đỏ.” “A……” Chú Hứa kinh ngạc: “Còn có cái này, hình xem show lần trước có người chụp được rồi.” Lê Nhất Ninh: “? ? ?” “! ! !” Cô ghé tới nhìn, đúng là có người chụp được một góc mặt của cô, lúc đó cô đang ngủ trên vai Giản Viên Viên. Tấm ảnh này vừa xuất hiện, fan hâm mộ càng mắng cô dữ dội hơn nữa. Chú Hứa phẫn nộ: “Bà chủ chúng ta còn cần phải đi cọ hot search sao, rõ ràng những người đó cầu bà chủ đi xem show mà!” Lê Nhất Ninh: “Đúng vậy!” Hai người đưa mắt nhìn nhau, Lê Nhất Ninh nói: “Con cũng muốn máy tính, con cũng tới chỉnh đám người này một chút, tung tin thế này là không chân thật, có bịa đặt cũng phải bịa sao cho chân thật một chút đúng không ạ.” Chú Hứa: “…… Đúng.” Cho nên hai người……. vì vậy mà có cảnh hài hòa nói trên. Sau khi gửi tin nhắn xong, Hoắc Thâm đợi rất lâu vậy mà cũng chẳng có tin trả lời lại. Anh nhìn đồng hồ, trực giác cho thấy không đúng lắm bèn trực tiếp gọi điện thoại cho Lê Nhất Ninh. Khi điện thoại vang lên tiếng thứ hai, Lê Nhất Ninh mới dời mắt khỏi máy tính đặt lên điện thoại. Chú Hứa thuận tiện liếc sang, vui mừng nói: “Là ông chủ.” Lê Nhất Ninh: “…… Dạ.” Cô nhìn vẻ mặt vui mừng của chú Hứa, khẽ cười nhận máy. “Alo.” Hoắc Thâm nghe thấy giọng nói lạnh nhạt của cô thì nhíu mày lại, giọng nói trầm lắng: “Đang bận?” Lê Nhất Ninh: “Gần như vậy ạ.” Cô đang bận cãi nhau với dân mạng đây này. Hoắc Thâm “ừm” một tiếng, nhẹ giọng hỏi: “Gửi tin nhắn cho em đã nhìn thấy chưa?” Lê Nhất Ninh vừa định nói là chưa, chú Hứa ở bên cạnh đã lên tiếng trước: “Thiếu gia khi nào cậu mới về nhà, bà chủ bị người ta bắt nạt rồi!”