Xuyên thành cô vợ thích gây rối của ảnh đế
Chương 74 : Xuyên thành cô vợ thích gây rối của ảnh đế
CHƯƠNG 74:
Xem xong những bình luận trong vòng bạn bè rồi, Lê Nhất Ninh vẫn cảm thấy thiếu thiếu gì đó.
Nghĩ ngợi một chút, cô đăng nhập lên weibo mới cảm thấy thiếu chỗ nào.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khoe ân ái sao có thể thiếu weibo được chứ.
Một phút sau, dân mạng lướt weibo nhìn thấy bài đăng mới của idol.
Lê Nhất Ninh V: Lần đầu xuống bếp [hình ảnh].
Fans: ? ? ? ? ? ?
[A a a a a a Em gái xinh đẹp đăng weibo rồi!!!]
[Đợi đã…… trọng điểm của tôi không nằm ở trên tấm hình, bức hình này á…… bữa tối này, là tự Lê xinh đẹp làm sao?]
[A a a a a a Tay nghề nấu nướng của Ninh Ninh tốt thật đó!! Nhìn cảm thấy rất ngon ~]
[Không phải, bà chị lầu trên cô nghiêm túc chứ, nhìn mấy món này rất muốn ăn sao?]
[Tôi không biết nên nói gì bây giờ, thôi thì bấm một like cho Ninh Ninh vậy.]
[Lần đầu xuống bếp mà có thể làm ra trình độ này đã là giỏi lắm rồi, nhưng trọng điểm của tôi tới rồi — — không phải nói Ninh Ninh bỏ trốn với thầy Hoắc rồi sao, sao còn đích thân xuống bếp chứ, là đã về nhà rồi ư!]
……
Lập tức, lực chú ý của dân mạng đều chuyển sang hướng khác.
Không ít người đột nhiên nhớ tới chuyện Lê Nhất Ninh và Hoắc Thâm cùng bỏ trốn này, tuy không biết là thật hay giả nhưng không hề ảnh hưởng tới việc họ trêu chọc.
Hơn nữa bức hình này của Lê Nhất Ninh, còn có người chỉ ra thật ra có hai bộ bát đũa, có điều bên còn lại đã bị cắt bỏ rồi.
Tóm lại, dân mạng đều là những người tinh mắt, không có gì có thể qua được mắt của họ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lê Nhất Ninh không đáp lại mà chỉ vui vẻ cầm điện thoại lướt bình luận.
Thỉnh thoảng nhìn thấy có người nói trông mấy món này rất ngon và cô cũng sẽ bấm like cho ai khen ông xã nhà mình. Điều này kích thích cảm hứng cho fan để lại bình luận.
Lúc Hoắc Thâm tắm xong đi ra thì nhìn thấy một màn này.
Anh cầm điện thoại nhìn sơ qua, weibo hiện lên lời nhắc nhở đặc biệt, sau khi nhìn thấy tin Lê Nhất Ninh đăng anh hơi muốn bấm like, nhưng nghĩ đi nghĩ lại vẫn là thôi.
Tốt hơn là để các phương tiện truyền thông nghỉ ngơi, cũng để cho fan nghỉ ngơi một chút.
*
Buổi tối, ngược lại hai người không dám làm loạn nữa.
Lê Nhất Ninh và Hoắc Thâm làm ổ trong phòng xem một bộ phim rồi sớm đi ngủ.
Sáng ngày hôm sau, hai người cùng trở về.
Lần này vẫn là tự lái, Hoắc Thâm không cảm thấy mệt còn Lê Nhất Ninh thì càng muốn có không gian riêng ở bên Hoắc Thâm.
Phải mất một khoảng thời gian dài để lái xe trở về, dọc đường Lê Nhất Ninh còn đánh một giấc, thức dậy rồi cùng trò chuyện với Hoắc Thâm.
Tuy cô có suy nghĩ muốn thay Hoắc Thâm lái một chút nhưng bị anh từ chối.
“Anh không mệt sao?”
Hoắc Thâm lắc đầu: “Không mệt.”
Lê Nhất Ninh cười: “Thật hay giả vậy, em ngồi bên cạnh líu ríu cả ngày không làm phiền anh chứ?”
“Không đâu.”
Hoắc Thâm ngừng lại chốc lát, thấp giọng nói: “Anh thích nghe em nói chuyện.”
Khóe môi Lê Nhất Ninh cong lên, vẻ mặt tươi tắn: “…… Ồ.”
Cô nghĩ ngợi bỗng điện thoại rung lên, là tin nhắn Tống Tĩnh gửi tới.
Sau khi xem xong, Lê Nhất Ninh ngước mắt nhìn sang Hoắc Thâm: “Đúng rồi, em……”
“Em làm sao?”
Lê Nhất Ninh gãi đầu, im lặng suy nghĩ chốc lát mói nói: “Em còn chưa nói quan hệ của chúng ta cho chị Tống biết.”
Hoắc Thâm nhíu mày.
Lê Nhất Ninh không biết nên giải thích thế nào, cô nói đơn giản: “Bây giờ chị Tống đang nói chuyện tham gia show hẹn hò đó với em.”
Cô hỏi: “Hai chúng ta đã kết hôn rồi mà còn đi tham gia loại show hẹn hò này nữa, như vậy không tốt lắm đâu, giống như đang lừa fan vậy.”
Lỡ như bị lộ ra ngoài thì Lê Nhất Ninh và Hoắc Thâm nhất định sẽ bị mắng.
Cho dù fan có bao dung cách mấy cũng không thể tiếp nhận được chuyện này.
Hoắc Thâm nghiêm túc suy nghĩ: “Vấn đề này, trước đó anh từng suy nghĩ tới.”
“Dạ?”
Hoắc Thâm nói một cách không nhanh không chậm: “Fan sẽ cảm thấy khó chịu.” Anh ngừng lại giây lát, nhìn sang Lê Nhất Ninh: “Nhưng đúng là anh muốn theo đuổi em, không phải sao?”
“Em không muốn hưởng thụ cảm giác được theo đuổi sao?”
Lê Nhất Ninh không lên tiếng.
Nói sao đây, đương nhiên là muốn rồi.
Cuộc hôn nhân của cô và Hoắc Thâm…… có lẽ nên nói là cuộc hôn nhân của nguyên chủ và Hoắc Thâm vốn xuất phát từ không có bất kỳ tình cảm gì trong đó.
Sau này đổi thành mình, ban đầu cô cũng không có cảm giác với Hoắc Thâm mà Hoắc Thâm cũng đối với cô giống như vậy.
Sau nữa hai người nảy sinh tình cảm với nhau, lại là vợ chồng nên có rất nhiều chuyện lúc tiến hành nhanh hơn rất nhiều so với những cặp đôi gặp nhau lần đầu, sau đó theo đuổi rồi yêu nhau.
Phải nói là những điều đó Lê Nhất Ninh chưa từng được trải nghiệm qua.
Cô của trước kia cũng từng mơ mộng một ngày nào đó bản thân gặp được người mình thích, nhất định sẽ cùng người đó làm rất nhiều chuyện mà giữa tình nhân thường hay làm, ví dụ như hẹn hò với nhau này, cùng xem phim này……
Chứ không phải vừa bắt đầu đã…… phát triển thần tốc như vậy.
Cô cũng có chút tự phụ, muốn hưởng thụ quá trình được người mình thích theo đuổi.
Cái khác không nói, chỉ nói thích thôi, cô cũng muốn được trải nghiệm một lần.
Hoắc Thâm cũng biết tâm tư thiếu nữ này của cô, có người con gái nào không muốn được theo đuổi một lần chứ.
Người theo đuổi và người được theo đuổi có quyền lợi và niềm vui khác nhau, đây được xem là chút gia vị thêm vào cuộc hôn nhân vốn không có cơ sở tình cảm của bọn họ.
Hoắc Thâm nghĩ, anh không muốn sau này lỡ có người hỏi Lê Nhất Ninh — — cô và chồng của cô đến với nhau như thế nào.
Cô sẽ đáp là — — liên hôn.
Càng không hy vọng Lê Nhất Ninh đối mặt với những kiểu vấn đề như ngay tại thời điểm cô xinh đẹp nhất nên có rất nhiều người theo đuổi, người bên cạnh đều có mà chỉ duy mình cô không có.
Cô chưa từng trải qua quá trình được theo đuổi.
Hoắc Thâm muốn cho cô những gì hầu hết các cô gái có và đã trải nghiệm.
Anh chỉ để ý cảm nhận của mỗi mình Lê Nhất Ninh, còn như người hâm mộ…… Hoắc Thâm không phải không để ý, có điều đối với anh mà nói, cuộc sống riêng tư là cuộc sống riêng tư, anh là nhân vật của công chúng nhưng đó chỉ là trên phương diện sự nghiệp mà thôi, không thể bắt anh phơi bày toàn bộ cuộc sống của anh ở trước mặt mọi người được.
Anh có quyền được lựa chọn.
Nói hoặc là không nói.
Im lặng được chốc lát, Lê Nhất Ninh dụi mắt nói: “Theo đuổi là một chuyện, nhưng một khi bị bại lộ thì khẳng định chúng ta đang lừa dối fan rồi.”
Lê Nhất Ninh im lặng suy nghĩ một lúc, nhìn sang Hoắc Thâm: “Hay là đừng lên chương trình này nữa?”
Hoắc Thâm cười dịu dàng: “Đều nghe theo em, lên hay không lên đều được.”
Lê Nhất Ninh ‘ừm ừm’ hai tiếng, cong môi nói: “Anh đợi em một thời gian đi.”
“Hửm?”
Lê Nhất Ninh nói bằng giọng tự tin tràn đầy: “Đợi em lấy được một giải thưởng, tới lúc đó anh muốn công khai thì chúng ta công khai, sau khi công khai rồi lại tham gia chương trình này thế nào?”
Hoắc Thâm thấp giọng mỉm cười, hùa theo cô: “Được, anh đợi em.”
Anh ngừng lại giây lát, chuyển đề tài câu chuyện: “Nhưng mà anh nghe nói còn có một chương trình tìm em.”
“Sao anh biết?”
Lê Nhất Ninh ngạc nhiên nhìn anh.
Hỏi xong, cô lại cảm thấy bản thân vừa hỏi một vấn đề ngốc nghếch…… chuyện của mình sao Hoắc Thâm có thể không biết chứ.
Hoắc Thâm cười cười: “Anh cũng nhận được rồi.”
Anh nắm tay của Lê Nhất Ninh: “Đã không thể lên show hẹn hò, vậy anh cùng em lên chương trình này?”
Lê Nhất Ninh: “…… Được.”
Cô không khỏi vui vẻ: “Anh có thời gian không?”
“Có.” Hoắc Thâm phân tích: “Đây là công ty bỏ vốn đầu tư, có lẽ anh sẽ tham gia.”
Nghe xong, Lê Nhất Ninh hiểu ra.
Chương trình này là công ty bỏ ra một số vốn lớn để làm, theo tin Tống Tĩnh tiết lộ với cô thì công ty đang trong quá trình trù bị, nghe đâu những địa điểm ghi hình đều xây dựng cảnh thật còn nghiêm túc hơn cả quay một bộ phim, chỉ để làm ra một chương trình giải trí mang điểm nhấn đặc biệt.
Hơn nữa, chương trình này thiên về thể loại hồi hộp.
Tên chương trình hình như cũng đã quyết định xong rồi, gọi là «Ai Là Hung Thủ Chân Chính».
Mới đầu bên đó chỉ có suy nghĩ muốn sắp xếp Lê Nhất Ninh vào, nhưng trước mắt nhân khí của Lê Nhất Ninh càng ngày càng cao, hợp đồng này cũng sắp sửa định xong rồi.
Nghĩ vậy, cô vẫn cảm thấy vui sướng.
Show hẹn hò tạm thời không lên, cùng quay chương trình này với Hoắc Thâm cũng không tệ lắm.
*
Sau khi tới nhà, Lê Nhất Ninh nghỉ ngơi một ngày, ngày hôm sau lập tức xuất hiện ở công ty.
Tống Tĩnh nhìn người đang chầm chậm đi về phía mình, trong mắt lướt qua chút tia sáng, chị cảm thấy sau một thời gian không gặp hình như Lê Nhất Ninh lại đẹp hơn chút rồi.
“Ninh Ninh.”
“Chị Tống.”
Tống Tĩnh nhìn cô, đánh giá trên dưới một lượt rồi nói: “Tạo hình hôm nay không tệ.”
Lê Nhất Ninh cười, xoay một vòng ở trước mặt chị: “Thật không ạ?”
Tống Tĩnh: “Tạo hình quý cô, em ăn mặc thế này không rẻ.”
Lê Nhất Ninh nhướng mày, không hề phủ nhận.
Cách ăn mặc hôm nay của cô là do nhà tạo mẫu riêng của mình đề nghị, dù sao cũng phải ra ngoài cùng chị Tống gặp mặt ăn cơm với người ta nên không thể mắc lỗi tạo hình được.
Quần áo của Lê Nhất Ninh nhiều, ngẫu nhiên tìm ra hai bộ đều có giá trị không nhỏ.
“Tạm ổn ạ.”
Lê Nhất Ninh hơi chớp chớp mắt: “Đẹp mắt là được rồi.”
Tống Tĩnh suy nghĩ hai giây, sờ cằm nói: “Nói thật, giờ chị càng lúc càng tò mò thân phận của em.”
Lê Nhất Ninh chột dạ, sờ mũi nói: “Chị Tống, sau khi ăn cơm trưa xong, em có chuyện muốn nói với chị.”
Tống Tĩnh nhìn biểu cảm này của cô trong lòng bỗng lộp bộp một cái: “…… Tin xấu sao?”
Lê Nhất Ninh chớp mắt trốn tránh ánh mắt của chị, nói một cách qua loa: “Em cũng không biết là tốt hay là xấu nữa.”
Tống Tĩnh: “……”
Đột nhiên trong lòng sinh ra dự cảm không lành.
Bữa cơm trưa thuận lợi hơn rất nhiều so với tưởng tượng của Lê Nhất Ninh.
Người phụ trách của bên kia vừa nhìn thấy Lê Nhất Ninh xuất hiện, mắt lập tức vụt sáng.
Tống Tĩnh nhìn tình hình biết là đã nắm chắc năm mươi phần trăm hy vọng rồi, Lê Nhất Ninh không tới thì hy vọng chỉ có hai mươi phần trăm thôi.
Chỉ nhìn mặt một lần mà đã đạt được năm mươi phần trăm thì đã tốt lắm rồi.
Sau một bữa cơm, không chỉ chỉ có người phụ trách lấy làm bất ngờ về Lê Nhất Ninh mà ngay cả Tống Tĩnh cũng có cách nhìn khác về Lê Nhất Ninh.
Từ khi bắt đầu tiếp nhận nhiệm vụ dẫn dắt cô, Tống Tĩnh đã biết Lê Nhất Ninh không hề não tàn như trong lời đồn, thật ra cô rất thông minh.
Nhưng sau cuộc trò chuyện ngày hôm nay, Tống Tĩnh mới phát hiện bản thân đã xem nhẹ cô rồi, cô không chỉ thông minh mà chỉ cần điều cô muốn nói và vui vẻ đi nói hình như Lê Nhất Ninh đều có thể nói lên hết.
Mà không hề tạo ra cảm giác phản cảm.
Tống Tĩnh thoáng phát giác được, Lê Nhất Ninh có khả năng trở thành một nghệ sĩ xuất sắc.
Hơn nữa có thể còn siêu việt hơn tất cả những người mà trước kia chị từng dẫn dắt. Đương nhiên — — trừ Hoắc Thâm ra.
Thời gian chị dẫn dắt Hoắc Thâm chỉ có mấy tháng nên không thể lấy ra so sánh được.
Sau khi kết thúc, hai người lên xe trở về.
Tống Tĩnh nhìn cô: “Chị không biết em lại biết nhiều như vậy.” Chị vội vàng nói: “Trước kia là chị Tống xem nhẹ em rồi.”
Lê Nhất Ninh cười cong khóe môi: “Nào có ạ, chị Tống quá khen rồi.”
Cô chớp mắt nói: “Chủ yếu là đúng lúc em cũng có độ hiểu biết nhất định về đối phương.”
Tống Tĩnh nhìn cô: “Không, em tự có bản lĩnh của mình.”
Chị trầm ngâm một lúc, nhìn Lê Nhất Ninh nói: “Chị đoán đại ngôn này là của em không chạy đâu hết, bên Đồng Nhiễm cũng chỉ ăn một bữa cơm rồi thôi, còn hai bên chúng ta nói chuyện không cần dùng thủ đoạn, thế này là nắm chắc rồi.”
Lê Nhất Ninh gật đầu: “Vậy nếu dùng thủ đoạn thì sao ạ?”
Tống Tĩnh nhíu mày, cười giễu một tiếng: “Cô ta có thủ đoạn, chẳng lẽ chị không có sao?”
Lê Nhất Ninh: “……”
Tống Tĩnh nói: “Trong giới này chính là như vậy nên đừng thấy áp lực, trước khi chưa định xuống thì tất cả đều sẽ có biến số.”
Lê Nhất Ninh hiểu rõ: “Em không có áp lực gì, em đều có thể chịu đựng được.”
“Vậy thì tốt.”
Tống Tĩnh nhìn cô: “Đúng rồi, em nói sau khi kết thúc có chuyện muốn nói với chị, là chuyện gì?”
Lê Nhất Ninh im lặng chốc lát, mở miệng nói: “Hay là chúng ta về công ty trước rồi hãy nói?”
Tống Tĩnh: “……”
Lê Nhất Ninh rất hiểu lòng người: “Em sợ bây giờ nói ra lát nữa chị Tống sẽ ném em xuống đường mất.”
Tống Tĩnh: “Đột nhiên chị cảm thấy không thể là chuyện gì tốt được.”
Tuy nói vậy nhưng Tống Tĩnh vẫn đưa Lê Nhất Ninh về công ty.
Hai người một trước một sau đi vào, Tống Tĩnh kéo ghế ra ngồi xuống, Lê Nhất Ninh cũng tự giác ngồi trên sô pha còn đặc biệt lấy một cái gối ôm bảo vệ mình.
“Có thể nói được chưa?”
Lê Nhất Ninh chớp mắt: “Chị Tống, em không tham gia show hẹn hò nữa.”
Trái tim Tống Tĩnh nhấc cao lên: “Tại sao vậy? Em cãi cọ với Hoắc Thâm rồi?”
“…… Không phải.”
Lê Nhất Ninh ôm theo tâm trạng sắp bị đánh, yếu ớt nói: “Quan hệ của em và Hoắc Thâm không thích hợp tham gia.”
Tống Tĩnh hít sâu một hơi, nhìn cô chằm chằm: “Em nói tiếp.”
“Bọn em…… Không phải trước đó chị luôn tò mò quan hệ của bọn em sao?”
Tống Tĩnh cứ yên lặng nhìn cô như vậy, đôi mắt rất bình thản.
Lê Nhất Ninh trốn sang đầu sô pha bên kia, chột dạ không thôi: “Bọn em là vợ chồng.”
“…… Cái gì?!”
Truyện khác cùng thể loại
48 chương
37 chương
28 chương
19 chương
16 chương
73 chương