Xuyên Qua Làm Tình Nhân Của Hoàng Đế!
Chương 11 : Trúc Vô Tâm
Tất cả thị nữ tất cả đều chạy trối chết, Nhất Thuần càng không có lý do gì để lưu lại, thân thể liền từ từ hướng ngoài cửa đi ra.
Hắn tiến lên trước mấy bước hung hăng đem cửa đóng lại, mạnh mẽ nắm chặt cổ tay nàng.
- A! Ngươi ………….
Thân thể của nàng bị kéo vào vòng ngực của hắn.
“Thả ta ra”
Nhất Thuần giùng giằng, chỉ muốn thoát khỏi vòng ngực của hắn, hắn dang tay ôn chặt eo của nàng khiến cho hai người họ dính sát vào nhau.
“Ngươi là nữ nhân đầu tiên dám nhiều lần vô lễ với trẫm.”
Hắn híp mắt, bắn ra tia lửa, ngón tay xoa nhẹ môi dưới của nàng, nhận ra được thân thể của nàng đang chống lại, nàng không sợ sao?
“Chẳng lẽ một đời quân vương chỉ dùng một cái thủ đoạn, dùng sức mạnh để cưỡng đoạt nữ nhân sao?”
Hơi thở nàng không ổn định nói, cường ngạnh nói chuyện, mong sao hắn sẽ bỏ qua ý niệm này.
“Thiên hạ là của trẫm! Nơi đây trẫm nắm giữ tất cả! Hơn nữa không có người nào ý kiến, chỉ có người ghen tỵ thôi.” - Long Tiêu âm hiểm cười nói.
“Bên cạnh ngươi thê thiếp hàng ngàn, tại sao nhất thiết phải gây khó xử cho ta.”
Nhất Thuần nghĩ tới chiêu này đối với hắn không có tác dụng, ở thời đại này, hoàng đế là tất cả rồi, trời ơi.
“Ý ngươi là muốn Trẫm ban cho danh phận sao? Hử?”
Hắn tự cho là đoán trúng được tâm ý của nàng. Ánh mắt chọc ghẹo, cùng dây dưa thân thể.
Cái này ngu ngốc, Nhất Thuần âm thầm nguyền rủa nói, thật khâm phục cái suy luận của hắn.
“Không lên tiếng! Tốt! Trẫm liền phong ngươi là Nô phi, có tốt không?”
Cứ nghĩ nàng sẽ chấp nhận,thế nhưng bàn tay nàng chung quy vẫn gây trở ngại cho hắn. Hắn chế ngụ hai bàn tay đang phản kháng của nàng, đem khuôn mặt vùi vào người nàng, ngửi mùi thơm thoang thoảng của phụ nữ. Đôi môi hắn trượt xuống hõm vai nàng, lưu lại dấu vết triền miên, trong đầu của hắn bây giờ chỉ tràn đầy sự khát vọng.
"Tránh xa một chút, tên nam nhân ngu ngốc này!”
Nhất Thuần rốt cuộc không chịu nổi công kích của hắn liền tức giận quát to.
“Chát” – Thanh âm trong trẻo vang lên.
Hắn tát nàng một cái khiến cho nàng không kịp tránh, bởi vì cái tát này quá nhanh, quá độc ác!
Long Tiêu trợn to hai mắt, trên trán nổi lên nhiều sợi gân xanh! Nữ nhân này không muốn sống nữa sao? Chưa từng có người nào can đảm nói với hắn như vậy!
Nhất Thuần ôm khuôn mặt nóng hừng hực của mình, mặc dù có hơi đau một tí nhưng nàng lại thở phào nhẹ nhõm, còn có cảm giác sống xót sau cái chết. Nhưng cái ý nghĩ này của nàng vẫn còn hơi sớm một chút!
"A!" Nhất Thuần không thể tin được, nhìn thân thể của mình bay về phía long sàn, trong đầu đột nhiên trống rỗng.
“Hiện tại, trẫm liền nói cho ngươi biết chức trách của Nô phi.”
Ánh mắt của hắn trở nên bí hiểm, đen không thấy đáy, cũng không thấy nụ cười.
"Không cần!"
Nhất Thuần thét chói tai khiến cho những người đứng ngoài cửa cảm thấy sởn gai ốc.
“Có muốn hay không?”
Hắn cưỡi eo nhỏ của nàng, một tay giữ chặt đôi bàn tay ngọc của nàng, tay còn lại dùng sức muốn làm cho nàng phải thuần phục.
"Không cần!"
Nàng không chỉ chịu đựng thể trọng của thân thể hắn mà còn phải chịu đựng bàn tay hắn đang dùng sức vuốt ve.
“Xoẹt” - Y phục mỏng manh của nàng bị ma trảo của hắn xé thành từng mảnh, bay lên không trung rồi hạ xuống.
“Không cần, con người ngươi thật biến thái.”
Nhất Thuần cảm thấy sợ hãi, chẳng lẽ than thể của nàng lại bị sỉ nhục một lần nữa sao? Nàng lại nghĩ về chuyện cũ đó, thì ra thời gian cũng không khiến nó bị phai mờ.
"A!" Một giọt nước mắt từ nơi khóe mắt chậm rãi trượt xuống, con ngươi không có sắc thái, trống rỗng như cỗ xác chết.
Hắn điên cuồng xâm nhập cấm địa của nàng, đem các loại khát vọng mấy ngày qua trút hết không còn.
Thân thể xỏ xuyên qua chung với nhau giờ khắc này. Người hắn chợt dừng lại. Bởi vì khuôn mặt thoã mãn của hắn bỗng nhiên thay đổi, trở nên âm u, tối tăm, ánh mắt như một con sói trong đêm tối.
“Chát! Nói! Là ai?”
Hắn cắn răng nghiến lợi nói ra ba chữ! Bàn tay cũng không có quên lại dùng sức vuốt ve khắp mặt nàng.
"………………"
Nàng đã không có năng lực chống cự, cái suy nghĩ phút chốc kia của nàng ngay từ lúc hắn tiến vào thân thể đã không còn. Nàng lẳng lặng nằm ở dưới thân thể của hắn, không có phản kháng càng không có đáp lại, như một tượng người xinh đẹp.
Truyện khác cùng thể loại
86 chương
10 chương
99 chương
21 chương
56 chương
35 chương
56 chương