Xuyên qua làm mẹ bia đỡ đạn
Chương 86
Hôm sau, Lâm Y Y quyết định cho mình một ngày nghỉ giải lao, đi qua nhà hàng Nhất Hào ngồi một buổi .
Nói cho chính xác, nhà hàng Nhất Hào mới là tâm huyết của cô, là sự nghiệp chân chính cô dốc lòng gầy dựng......
Còn công ty truyền thông Tân Nhật, đó là cô sáng lập ra vì thằng nhóc con nhà mình!
So với sau này để nó cực cực khổ khổ đơn thương độc mã lang bạt, một tay sáng lập ra công ty giải trí, rồi luẩn quẩn trong lòng mà chăm chăm đi đối nghịch với Lục Minh Triết, trực tiếp tự mình tìm đường chết, không bằng để mẹ nó tranh thủ dò đường trước cho nó, cho dù ngày sau có ngu dại đi tìm đường chết, vẫn còn công ty giải trí Tân Nhật làm đường lui cho nó, tùy thời đều có thể Đông Sơn tái khởi.
Lúc ấy, cô đã nghĩ như vậy!
Cho nên, mặc dù hiện tại nhiều người kêu cô là Lâm tổng, nhiều diễn viên muốn móc nối có mối quan hệ với cô, nhiều nhà làm phim muốn cùng cô hợp tác......
Nhưng cô trước sau đều chỉ thích công việc tâm huyết của chính mình!
Cửa hàng trưởng cùng với đám nhân viên phục vụ của nhà hàng Nhất Hào nhìn thấy Lâm Y Y quen cửa quen nẻo, thay bộ quần áo đầu bếp rồi chui thẳng vào phòng bếp, quen đường lấy đồ ra bắt đầu xào rau, cả đám đều trợn mắt há hốc mồm.
Ngày hôm qua còn có tin giải trí nói cô cùng công ty giải trí Thịnh Thế, tập đoàn điện ảnh Viễn Diêu mới vừa thống nhất hợp tác, thuận lợi ký hợp đồng......
Vẫn còn ảnh chụp ba người trong hội nghị thương vụ cực kỳ nghiêm túc kia.
Lúc này, không ai có thể có cách nào liên hệ được nữ doanh nhân dáng vẻ tinh anh trang điểm sắc sảo kia cùng với người phụ nữ trước mắt đang vén tay áo khí thế ngất trời xào rau trong phòng bếp hiện giờ, còn bị nồi hơi hung cho mặt mũi đỏ bừng, đầy đầu toàn là mồ hôi này!
Không biết lát nữa mang đồ ăn ra cho khách, nói hôm nay là đích thân Lâm tổng của truyền thông Tân Nhật xuống bếp, bọn họ có thể tin tưởng hay không nhỉ......
Ai mà có nhiều tiền như vậy, lại có công ty lớn như thế, một tiếng đồng hồ thôi cũng kiếm được số tiền mà người bình thường có thể cả đời đều kiếm không được, làm cái gì không tốt, một hai phải đắm mình trong cái vị trí đầu bếp quèn này chứ ......
Không sai!
Trong mắt rất nhiều những người khác, cái nghề đầu bếp này cũng chỉ là một vị trí quèn chuyên đứng bếp mà thôi!
Đầu bếp quèn Lâm Y Y bước vào bếp xào liên tiếp mười mấy món, lúc này mới lưu luyến mà buông nồi cùng sạn, đi về phía sau, trả lại nồi hơi cùng không gian cho hai vị đầu bếp.
Phụ nữ vốn dĩ thân thể không quá mạnh mẽ, đặc biệt hiện tại cô mấy ngày nay nuông chiều bản thân, không biết bao lâu rồi không rèn luyện, hiện tại xào có mấy món ăn đã thấy mệt chết khiếp......
Lâm tổng đã quen sống trong nhung lụa, trong lòng cảm thán một câu, từ giàu về nghèo khó thật gian nan nha.
"Bà chủ, sao hôm nay chị lại tới đây?"
Cửa hàng trưởng rốt cuộc tóm được cơ hội, thật cẩn thận hỏi.
Lâm Y Y rất bận a......
Mỗi ngày cô đều phải tham gia họp, không phải vậy thì cũng đi ký hợp đồng đầu tư phim, còn có khi vội vàng lên hot search......
Ai có thể nghĩ đến giờ phút này cô lại đang tránh ở một cái phòng bình thường nấu đồ ăn cho khách hàng chứ!
Rốt cuộc mấy vị khách hàng hôm nay dẫm phải vận cứt chó gì, vậy mà lọt vào mắt xanh của bà chủ, được cô ấy tự mình làm đồ ăn cho ?
Không được, chốc lát ra ngoài phải nhớ nhắc nhở bọn họ về đừng quên mua tờ vé số......
Không chừng lại trúng ?
"Hôm nay sao không thấy Lục tổng đến đây cùng chị vậy?"
Một cô bé phục vụ mặt mày đầy nhiều chuyện tinh quái hỏi.
Lần trước khu Lục tổng tới đây, các cô đã ngầm bàn tán với nhau......
Cái vị Lục tổng kia theo chân bà chủ bọn họ khẳng định là có âm mưu gì!
Này không, tại sao không bao lâu hai người lại cùng nhau lên hot search chứ?
Mấy hôm nghỉ Quốc khánh bọn họ mang theo con trai con gái đi công viên giải trí, chuyện này thuyết minh cái gì?
Chắc chắn là đang yêu đương a!
Cô gái này thật đúng là dám nói.
Lâm Y Y liếc liếc mắt nhìn cô nàng một cái.
Cô bé phục vụ vừa thấy bà chủ quả nhiên không nổi nóng, cho dù đã thành lập ra một công ty lớn như vậy nhưng tính tình bà chủ vẫn thân thiện như trước kia, một chút không thay đổi, lá gan cô gái liền lớn hơn.
"Bà chủ à, khi nào hai người tổ chức chuyện vui, đừng có quên mời tụi em ăn kẹo mừng nha, em đang để dành tiền biếu đây!"
Nghe cô nàng nói đến chuyện kết hôn mà sao cứ thấy đơn giản như đi mua chai Coca ấy?
Lâm Y Y thiếu chút nữa bị cô gái chọc tức phát cười!
"Thôi được rồi, sao ngồi đây nói cái gì bậy bạ vậy."
Cửa hàng trưởng thấy cô gái này càng nói càng kỳ cục, vội vàng phất tay muốn đuổi người đi: "Nhanh nhanh đi làm việc, bớt ở chỗ này lười biếng!"
"Từ từ ——"
Lâm Y Y ngăn lại tay cửa hàng trưởng lại, rất có hứng thú hỏi nữ phục vụ kia: "Em chuẩn bị bao nhiêu tiền biếu?"
Cửa hàng trưởng sửng sốt.
Tầm mắt cũng liếc nhìn về phía cô gái kia.
Cô gái liền ngọt ngào cười, bàn tay non mịn giơ ra sáu ngón......
6000?
600?
Không thể là 60 chứ......
Còn đoán theo hướng cao lên lại càng không thể!
Một người làm phục vụ trong nhà hàng, cũng chưa phải là cửa hàng trưởng, tiền lương cao lắm chắc được ba bốn ngàn, tính thêm mấy khoản lặt vặt nữa cũng sẽ không vượt quá 5000......
Quả nhiên!
Cô gái phục vụ kia vô cùng đắc ý đem mấy chuyện tính toán của đám đồng nghiệp bán cái không còn một mảnh: "Mọi người đều nói tiền biếu phải là con số 6000, là số cát lợi nhiều nhất! Tất cả mọi người nhất trí đồng ý cửa hàng trưởng cùng hai vị đầu bếp ra khoản lớn, chúng em gánh vác phần còn lại chia ra mỗi người 144......"
144?
Cửa hàng trưởng tức giận đến xoa xoa huyệt Thái Dương......
Cái đám này từ khi nào xúm nhau thương lượng xong cả chuyện tiền biếu mà cô còn không hề hay biết vậy ?
Lâm Y Y cũng nói không nên lời.
Cô hiện tại vô cùng kính nể mà nhìn cửa hàng trưởng......
Thật sự, nếu đám nhân viên dưới quyền đều là kiểu người cứ làm người một lời khó nói hết như thế này, thì cái chức cửa hàng trưởng kia đúng là không dễ làm nha!
"Cô cũng rất không dễ dàng a."
Vẻ mặt Lâm Y Y đồng tình.
Cửa hàng trưởng thiếu chút nữa lệ nóng doanh tròng......
Sau đó liền nghe bà chủ của bọn hắn tiếp tục nói: "Vì khẳng định cho trả giá cùng nỗ lực của cô, tôi quyết định......"
Thăng chức?
Tăng lương?
"...... Quyết định xào hai món thêm cơm trưa cho mọi người ~"
Cửa hàng trưởng: "......"
Thôi được rồi.
Cô là bà chủ, cô nói làm sao liền làm vậy.
Lâm Y Y lại xào hai món ăn, lúc này mới lau lau tay, hoàn toàn cúi chào xong cùng phòng bếp.
Khi ra tới vừa lúc nhìn thấy vẻ mặt nôn nóng của Chu trợ lý.
Chu trợ lý quay đầu liền nhìn thấy cô......
Không thể không thấy nha, những người khác hoặc là nam nữ trẻ tuổi quần áo xinh đẹp đến nơi này tới ăn cơm, hoặc là người phục vụ mặc đồng phục của nhà hàng, còn cô mặc đồ đầu bếp, đội mũ đầu bếp, đầy mặt hồng hào, còn đầy đầu mồ hôi, giống như là người da đen đứng giữa cộng đồng da trắng, con gà mái giữa đàn ngỗng, cũng quá nổi bật rồi!
"Lâm tổng!"
Ân nhân!
Lâm Y Y:????
"Ông chủ hôm nay tâm tình không tốt, cơm trưa cũng chưa ăn uống, sau đó không biết như thế nào lại đặc biệt muốn ăn đồ ăn ở chỗ nơi này, nhưng mà cửa hàng của mọi người cũng quá đông khách rồi!"
Hắn đã xếp hàng từ ngoài vào hết hai tiếng đồng hồ, vừa mới đặt chân vào nhà hàng, gọi xong món, trả xong tiền, còn phải đợi 30 phút mới có thể lấy được đồ ăn!
"À...... Không có cách nào, ai bảo chỗ cửa hàng của tôi đang đang ưu chuộng trên mạng chứ!"
Ai nha, ngẫm lại còn có chút đắc ý.
Đây là nhà hàng của cô mở nha.
Cô mở nhà hàng, kinh doanh đắt như tôm tươi nha!
Chu trợ lý: "......"
Hắn không phải tới chỗ này nghe cô khoe khoang đắc ý mà!
Lâm Y Y nhìn nhìn hắn, lại nhìn nhìn khắp nhà hàng dù đã qua giờ cao điểm cơm trưa nhưng khách vẫn đang ngồi đầy các bàn, không một chỗ trống, nghĩ đến trong phòng bếp đang bận đến khí thế ngất trời, hai vị đầu bếp đến bây giờ cũng chưa dừng lại nghỉ một chút, uống được miếng trà......
Cuối cùng, chỉ có thể an ủi mà vỗ vỗ vai hắn: "Vậy anh chờ một chút đi, 30 phút mau lắm, nháy mắt là qua."
Chu trợ lý: "!!!!"
Không, không phải, hắn cần cô nói là "Yên tâm, có tôi ở đây", sau đó cùng nhau vô cùng cao hứng mà đi đến giải trí Thịnh Thế đưa bữa trưa tình yêu cho boss của hắn cơ !!!
Đầu năm nay sao ngay cả đi cửa sau cũng đi không lọt thế này!
Mắt thấy Lâm Y Y xoay người sắp phải rời đi, hắn vội vàng giữ chặt người lại.
Khi Lâm Y Y kinh ngạc xoay đầu lại, cúi đầu hơi nhíu mày nhìn bàn tay của người đàn ông đang giữ chặt tay cô, liền thấy cái tay kia vèo một cái, lập tức liền rụt trở về.
Chu trợ lý đầy mặt ảo não.
Xong rồi, hắn sờ soạng Lâm tổng......
Sẽ không bị người nào đó băm tay chứ?
Ngẫm lại hôm nay boss mặt đen thui, sao cứ cảm giác tiền đồ không có ánh sáng?
Hắn không phải cố ý!
Chu trợ lý làm vẻ mặt vô tội chớp chớp mắt: "Lâm...Lâm tổng? Cô có thể cứu người một mạng không?"
Truyện khác cùng thể loại
30 chương
265 chương
50 chương
286 chương
145 chương