Xuyên qua làm mẹ bia đỡ đạn
Chương 8
Người biết Lâm Y Y đa số đều cực kỳ chán ghét cô.
Không nghĩ tới chính là, người phụ nữ khiến người ta chán ghét ác như vậy, lại có đứa con trai phá lệ mà gây thiện cảm cho người khác.
Thiếu niên thanh tú sạch sẽ, không hề dính chút bụi bặm của xã hội, bất luận ai thấy đều sinh ra một loại cảm giác ngây ngô tốt đẹp.
Cũng khó trách được nhiều nữ sinh hoan nghênh như vậy......
Đừng nói nữ sinh trong trường của cậu bé, ngay cả nhiều nữ cư dân mạng đều nhịn không được sinh lòng yêu thích.
Mẹ nó là mẹ nó, nó là nó, sao có thể quơ đũa cả nắm được!
Các cư dân mạng đã nghĩ thông thoáng, giống như có chút ăn ý với nhau, không ai nói một câu gì về đề tài cha mẹ của Mạnh Dục Nhiên dưới Weibo của cậu bé.
Nhân sinh vốn yêu cái đẹp, không có ai muốn phá hư một đứa trẻ đơn giản và thuần tuý như vậy.
Còn nữa, người ta cũng chỉ là một đứa trẻ, mấy chuyện linh tinh rối loạn đó của người lớn sao có thể nói ra để con cái trong nhà thương tâm khổ sở chứ?
Cái nhạc đệm đó, Lâm Y Y trước mắt tạm thời còn chưa biết.
Mới vừa đi đón hai đứa con tan học trở về, giờ phút này cô đang vội vàng nấu ăn.
Mới ngắn ngủn hai ngày, mặc kệ là Mạnh Dục Nhiên hay là Mạnh San San, tựa hồ đã hoàn toàn quen với việc một ngày ba bữa cơm đều do cô phụ trách.
Nhà bọn họ là biệt thự, phòng bếp rộng rãi, mở cửa ra sáng ngời, được trang hoàng theo phong cách Bắc Âu, dụng cụ làm bếp đều dùng loại của những hãng danh tiếng nhất, cái này làm cho người yêu thích trù nghệ như Lâm Y Y thực vui mừng.
Bắt đầu từ ngày hôm qua cô đã vội vàng bá chiếm phòng bếp, một mảnh này có thể nói là lãnh địa của cô, ngay cả tiểu Trần trước đây vốn phụ trách việc bếp núc cũng bị cô đuổi đi tưới hoa nhỏ cỏ ở hoa viên trước và sau nhà.
Lúc này, trong nồi đang hầm canh xương sườn, đang sôi lên lộc cộc lộc cộc.
Con nít là cần phải bổ sung Canxi, huống chi trong nhà có đến hai đứa đấy thôi.
Lâm Y Y cũng rất chú trọng phối hợp dinh dưỡng, đồ ăn không chỉ phải làm cho ăn thật ngon, mà thành phần dinh dưỡng nhất định phải hợp lý, bằng không làm cho thật nhiều nhưng khi ăn vào chưa chắc đã hấp thu được hết.
Cô để rau cải vào bồn nước rửa sạch sẽ, lau khô nồi xào xong bắt lên bếp, chuẩn bị bỏ dầu vào thì di động trong túi quần bất chợt rung lên, tiếng chuông di động cũng theo đó vang lên.
Lau lau tay cầm điện thoại lên nghe, âm thanh bên kia điện thoại là một giọng phụ nữ mười phần khí thế.
" Cô kia cô đúng là lớn gan lắm rồi, dám đi tự sát cho bà già này coi à? Thân thể tóc da là do cha mẹ cho, trên người của cô ngay cả một sợi lông cũng đều là của bà già này! Nếu không phải Tiểu Vương gọi điện thoại nói cho tôi, cô còn muốn giấu luôn không thèm hé răng tiếng nào với hai ông bà này có đúng không?"
Vị này, là mẹ ruột của nguyên thân, Lâm Bình nữ sĩ.
Lâm Bình nữ sĩ nói đến Tiểu Vương, chính là tài xế trung thành của Lâm gia, hai ngày nay bị Lâm Y Y cưỡng chế đi nghỉ phép.
Lâm Bình nữ sĩ nổi giận đùng đùng, nếu có thể chắc bà cũng lột cái microphone ra vội vã chui từ đầu này sang đầu kia, lao tới mặt đối mặt mà chỉ vào mũi cô xúc động mắng một trận: "Cái thằng Mạnh Ngôn, tôi đã sớm nhìn ra không phải là thứ gì tốt, ly hôn thì ly thôi, cũng không phải không có hắn thì đàn ông đều chết hết, mẹ của cô đây còn không phải kết hôn lần hai mới tìm cho cô ba sau......"
Nói tới đây, trong lỗ tai Lâm Y Y nghe được bên đầu dây bên kia truyền đến một trận ho khan của đàn ông, phỏng chừng chính là ba sau như trong miệng Lâm Bình nữ sĩ.
Lại nói tiếp, vị Lâm Bình nữ sĩ mẹ ruột của Lâm Y Y cũng coi như một nhân tài. Năm đó làm giàu nhờ kinh doanh hải sản, cơ hồ như muốn bao hết các quầy hải sản của thành phố Nam Thành này, kiếm được nhiều tiền cũng không nghĩ đem gửi tiết kiệm, ngược lại thấy giá nhà mỗi ngày một dạng, lập tức liền chui đầu vào đầu tư địa ốc, kết quả là nhà bọn họ liền thành nhà giàu mới nổi.
Lúc ấy, ba của Lâm Y Y bởi vì trong nhà bắt đầu có chút tiền liền không chịu ngồi yên, đến phòng khiêu vũ cùng em gái người ta lén lút thậm thụt, sau đó bị mẹ cô phát hiện, trực tiếp mang theo vài người bảo vệ đi bắt gian, sau đó là một loạt ly hôn kiện tụng.
Lại nói tiếp, Lâm Bình nữ sĩ mới thật là làm người bội phục, thủ đoạn cứng rắn cương quyết, không hề do dự chút nào, trực tiếp đuổi người đàn ông bội bạc ra khỏi thành phố Nam Thành......
Mà hắn không rời khỏi Nam Thành cũng không được, bản lĩnh không lợi hại như Lâm Bình nữ sĩ, cũng không kiếm được tiền, trong tay tuy rằng còn chút tiền được chia sau khi ly hôn, rốt cuộc cũng không cản được miệng ăn núi lở.
Sau đó cũng tưởng hắn an an phận phận tìm việc làm, nhưng ai biết hắn toàn làm mấy chuyện mờ ám nên nhiều lần đều bị Lâm Bình nữ sĩ làm cho thất bại, lần lợi hại nhất vẫn là một đám hồ bằng cẩu hữu giới thiệu việc làm cho hắn, kết quả hắn còn chưa nhúc nhích chút nào, bằng hữu kia của hắn ngược lại bị người ta trùm bao tải đánh thành đầu heo, từ nay về sau rốt cuộc không có ai chịu hỗ trợ hắn.
Một con cọp mẹ như vậy, không người đàn ông nào có thể hàng phục được, vừa nhìn thấy bà phỏng chừng đều chân mềm, vừa thấy bà đến còn không đi đường vòng a?
Không nghĩ tới, cố tình lại xuất hiện một người đàn ông hết sức độc đáo là ba sau của cô!
Ba sau Cố Thừa Di, người đã đi di dân với ông nội từ khi còn rất nhỏ.
Ông ấy là kiều bào về nước, định trở về xem tình hình tài chính trong nước có gì khởi sắc đáng đầu tư hay không.
Cố Thừa Di cùng Lâm Bình nữ sĩ, nhìn tên liền rõ ràng không phải người một thế giới mà.
Một người là nam sinh Cambridge, từ nước ngoài tiếp nhận gia nghiệp trở về, lớn lên hào hoa phong nhã, thập phần nho nhã.
Một người là phụ nữ trung niên nhà giàu mới nổi, còn là một người đã ly dị, tính tình vừa hung dữ lại cương liệt, nếu lỡ sinh ra vào 100 năm trước chắc không chừng cũng đi lên núi làm thổ phỉ.
Khi đó, trong mắt Cố Thừa Di chỉ cảm thấy người phụ nữ này thật xinh đẹp, nhưng tựa như con ngựa hoang thiếu dây cương, một chút mùi vị phụ nữ đều không có.
Trong mắt Lâm Bình nữ sĩ, nam nhân không có ai tốt cả, cái tên Cố Thừa Di này thoạt nhìn áo mũ chỉnh tề, vẻ mặt cao quý lại khí khái nhẹ nhàng, khẳng định lại là một tên mặt người dạ thú.
Có thể nói, hai người này nhìn thế nào đều không thấy xứng đôi, không ai có thể có ý tưởng liên hệ hai người này với nhau.
Nhưng mà, không nghĩ tới chính là, hai người bọn họ thật đúng là bù trừ cho nhau, cuối cùng lại ở bên nhau làm phá vỡ bao nhiêu mắt kính của người khác soi ra soi vào!
Thôi được rồi, nói chuyện bên lề đã xong, Lâm Y Y hoàn hồn, vội vàng cứu viện ba sau của cô khỏi cảnh nước sôi lửa bỏng: "Mẹ, con không có tự sát, con muốn tự sát thì bây giờ mẹ đang nói chuyện điện thoại cho nữ quỷ rồi còn gì?"
Câu nói của con gái cũng ngắt ngang lời lải nhải liên miên của Lâm Bình nữ sĩ.
Lại nói tiếp, trước kia cũng là do bà vội vàng kiếm tiền, rất ít có thời gian dạy dỗ con gái. Chờ đến bà giật mình phát hiện ra, con gái bà cũng đã già đầu rồi, muốn dạy dỗ cũng không dạy nổi nữa.
Thời điểm Y Y năm đó coi trọng Mạnh Ngôn, trong lòng bà cũng phản đối, nhưng mà, nhìn thấy vẻ mặt vô cùng hạnh phúc của con gái, bà cũng liền không có cách nào nhúng tay.
Đôi khi, rất nhiều quyết định chỉ có bản thân mình có thể làm, có con đường cũng chỉ có bản thân mình có thể đi, cha mẹ chỉ là một người dẫn đường, nên tác dụng chính vẫn là dẫn đường, không thể thay thế mình hoàn thành quá trình mà con người nào cũng nhất định phải đi qua.
Lâm Bình nữ sĩ tuy rằng không văn hoá như ông chồng hiện tại của bà, nhưng bà có thể phát triển sự nghiệp lớn như vầy tất nhiên đều có phương thức làm người của mình.
Dù sao trong nhà có tiền, còn có người mẹ như bà đây, bất luận Lâm Y Y tương lai có thể hối hận hay không, cũng không đến mức cùng đường, nên thời điểm con gái tự mình quyết định, bà cũng không chút do dự tránh qua một bên.
Nhưng mà không nghĩ tới, con gái bà không than không vãn một tiếng mà liền đi tự sát.
Lâm Bình nữ sĩ trầm mặc trong chớp mắt, trong lòng thở dài, làm bộ tin tưởng chuyện ma quỷ của cô: "Được, nói gì thì nói cô cũng hơn ba mươi tuổi rồi, tôi quản không được cô. Tiểu Nhiên cùng San San đều còn nhỏ, cô làm chuyện gì phải trước hết nghĩ tới bọn nó, đừng mặc kệ bọn nó, chờ bọn nó lớn lên về sau cô muốn quản cũng quản không được."
Đàn ông tốt còn rất nhiều, cùng lắm thì chờ khi bà về nước, an bài mấy mối xem mắt cho con gái bà, con cái là do chính mình sinh ra, làm không tốt thì nửa đời sau cũng không có chỗ dựa vào.
Lâm nữ sĩ đột nhiên chuyển chủ đề: "Đúng rồi, sao đang êm đẹp mà lại kêu Tiểu Vương đi nghỉ phép? Mẹ nghe Tiểu Trần nói, hai ngày này đều là con tự mình làm cơm à?"
Thái Hậu tuy rằng không ở trong cung, nhưng trong cung nơi nơi đều có tai mắt của bà nga!
Đầu quả tim Lâm Y Y run lên.
Biết con gái không ai qua mẹ, Lâm Y Y là cái đức hạnh gì, người làm mẹ sao có thể không biết?
Chỉ xem mấy nội dung trên Weibo của cô trước kia liền biết, người phụ nữ ấy tuyệt đối là không cách nào có chuyện rửa tay làm canh, một lòng vùi đầu ở phòng bếp được, lập tức chuyển biến lớn như vậy, là ai cũng sẽ sinh ra nghi ngờ.
Còn may là tài xế, giúp việc trong nhà bọn họ cũng không quá thân thiết với nguyên thân, hai đứa trẻ thì rốt cuộc tuổi còn nhỏ, không trải qua sự đời, mẹ cô cùng cha kế lại ở nước ngoài, không có việc gì cũng không thèm về nước, lúc này cô mới có thể thả bay bản thân, tùy tiện lăn lộn.
Lâm Y Y sợ lòi đuôi, nói nhiều sai nhiều, chỉ hàm hồ nói: "Gần đây rảnh rỗi đến không có việc gì, liền lên mạng kiếm mấy bộ giáo trình, thử làm vài món đồ ăn xem sao. Con thấy Tiểu Nhiên và San San đều thích con nấu ăn, nên hai ngày này tự mình nấu mấy món đơn giản thôi."
Lâm Bình nghe xong, cũng chỉ cho rằng cô chịu kích thích nên thay đổi, ừ một tiếng, xem như đã biết.
Nói xong, cũng nhân tiện nói trước cho cô biết quyết định của mình: "Mẹ cùng lão Cố tính toán về nước ở vài ngày, đến lúc đó sẽ nói chuyện với con sau."
"Dạ, đến lúc đó con đi đón hai người."
May mắn người biết chuyện Lâm Y Y tự sát cũng không được mấy người, nếu để cho người khác biết, phỏng chừng trên mạng lại một hồi gió tanh mưa máu......
Chính yếu chính là, hình tượng của Lâm Y Y này dù cho làm gì cũng không thể lật đổ. Bất luận là nguyên nhân hay sự kiện gì, một khi có quan hệ với cô thì dư luận vĩnh viễn là dùng ánh mắt người đứng phía trên để công kích cô!
Truyện khác cùng thể loại
61 chương
151 chương
56 chương
31 chương
9 chương