Xuyên Nhanh: Ta Là Dâm Đế
Chương 28
- mấy đứa hôm qua dùng viên thuốc anh đưa cho cảm thấy sao, Có tốt dùng không?
Huy vừa đi vừa quay về phía sau hỏi Lam Nhi các nàng.
Anh nhi nghe hắn hỏi nàng khẽ lắc đầu nhỏ nói
- Anh Nhi còn chưa có dùng nữa, để tối Anh Nhi về sử dụng, lạp~
Bên cạnh Lam Nhi và Tiểu Thiên thì tinh thần phấn chấn, hai đứa miệng cười thành lưỡi liềm giờ ra quả đấm nhỏ mắt lấp lánh hô
- Lam Nhi tối qua sử dụng rồi á phu quân! Cảm giác cơ thể như nhẹ hơn và dễ chịu hơn ah~
- em cảm thấy tay chân tràn đầy lực lượng như có thể đá vỡ bức tường vậy đó phu quân!
Đi ở sau cùng Tiểu Hoa nghe bọn họ nói chuyện với nhau khiến nàng cũng rất mong muốn được gia nhập trong nhóm, nhưng nàng nghĩ lại bản thân chỉ là người hầu mà thôi,. Nàng đành vứt bỏ suy nghĩ viển vông đó đi thành thật đi sau nhóm, tay dắt theo An An đang hiếu kì nhìn xung quanh.
Huy nhìn ở phía trước nghe cả đám đang nhao nhao lên cũng cảm thấy thật đau đầu, giờ hắn mới hiểu được cảm giác của mấy người bảo mẫu ra sao rồi...
Đi được một lúc, nữ đệ tự bỗng nhiên dừng lại. Nàng quay người nhìn Huy rồi đưa tay chỉ tay về phía căn đại điện phía trước nói
- sư đệ, đại điện phía trước chính là nơi chưởng môn và các vị trưởng lão đang đợi! Ta đưa đến đây thôi, mọi người tự đi đến đấy đi!
Nói xong nữ đệ tự liền tự động cúi chào rồi tách nhóm rời đi. Huy nhìn thấy vậy cũng không nói nhiều liền quay về sau hô to
- Tất cả, Đứng nghiêm!!
" Bịch " đang đứng nhao nhao tám chuyện, tam nữ nghe thấy Huy kêu lên liền khẩn chưởng đứng lại xếp hàng ngay ngắn lại thành hàng dài. Tiểu Hoa nhìn thấy cũng liền sửng sốt một lát nàng liền học theo bọn họ đi vào hàng đứng thẳng ngay ngắn nhìn về phía Huy.
Huy nhìn xuống thấy cả đám đã đứng xếp hàng ổn định khẽ gật đầu hài lòng, đây là hắn buổi sáng hôm nào cũng dậy sớm dạy các nàng tập thể dục nên đã thành thói quen tự giác rồi.
Đứng thẳng người lên, Huy liền chấp dắt theo cả nhóm đi thẳng một lối vào đại điện. Vào đến bên trong hắn khẽ đưa mắt nhìn xung quanh thấy hai bên ngồi hai hàng lão thái bà khiến Huy khẽ nhăn mày lại, Hắn cảm giác được trên người những lão bà này toát ra một loại áp lực mà chỉ có tên Ma Tộc lần trước mới có mà thôi. Mặc dù áp lực không mạnh bằng tên Ma Tộc đó nhưng Huy chắc chắn rằng những người này đều là Cao Thủ!
Đứng phía sau Huy, chúng nữ cơ thể cũng khẽ run lên, trên trán từng giọt mồ hôi chảy xuống. Tam nữ thì vẫn còn tốt nhưng hai tỷ muội Tiểu Hoa các nàng liền cảm giác đầu óc quay cuồng cảm giác như muốn ngất đi đến nơi rồi...
Khẽ lắc đầu chống lại luồn khí áp bách, Huy liền cắn răng nhìn về phía đài chủ vị đang ngồi đấy một thiếu nữ, hắn liền tự mình đi lại chắp tay xuống nói
- Chương môn, ngươi giải thích bọn họ thế này là sao? Chẳng lẽ những kẻ này cậy mạnh hay sao mà đi bắt nạt đám tiểu bối không biết ngại hay sao? Mặt cũng dầy quá đi...!
Ngồi ở vị trí chủ vị, Thu Vận nàng nghe Huy nói cũng chỉ có thể lắc đầu cười khổ. Nàng biết tính khí của mấy vị chưởng lão này rất không ưa nam nhân, nàng cũng vì coi trọng thiếu niên này nên mới mời hắn về môn phái khi mà quên mất trong nhà mình còn có mấy lão bà ghét nam như ghét cừu đây!
Ngồi hai bên bốn vị chưởng lão nghe hắn nói xong khuân mặt đều tối xầm lại, các nàng vốn đang ép khí thế lên đám người liền lập tức thu lại khiến chúng nữ đứng ngoài cửa liền thở ra một hơi thoát khỏi áp lực nặng nề trên người. sau đó bốn lão bà các nàng lại phóng ra luồn uy áp còn mạnh hơn trước rất nhiều hướng về phía Hhy đè đến!
Lần trước Huy đã từng chịu qua uy áp còn mạnh hơn thế này nhiều há có thể bị mấy luồn uy áp này cho đánh gục?.
Bốn vị chưởng lão sau khi bắn ra uy áp liền nhìn đến Huy thì Chỉ thấy hắn vẫn ung dung đứng đấy, khoé miệng còn nở ra nụ cười quỷ dị nhìn bọn hắn khiến các nàng liền ngốc bức tại chỗ! Trong đầu liền cấp tốc suy nghĩ Tên này có thể chống lại sức uy ép của các nàng là do hắn quá mạnh hay là do hắn có năng lực miễn dịch nào đó?
Trong chốc lát cả đại điện rơi vào trầm tư, im lặng...
Huy khẽ nhìn bọn họ đang trầm lặng liền nở ra nụ cười chế giễu. Hắn là ai há có thể để bọn lão bà này đắc ý?
Trong đại điện Đang trầm mặc đột nhiên một lão bà đứng dậy chắp tay hướng phía Thu Vận tức giận nói
- Chưởng môn! Ta đề nghị người lên đuổi tên nam nhân này ra khỏi môn phái để bớt hậu hoạ về sau! Đêm qua hắn mới tới thôi mà đã khiến môn phái các đệ tử đêm qua loạn hết cả lên rồi. Nếu giữ hắn lâu dài ta không biết sẽ còn xảy ra chuyện gì nghiêm trọng hơn nữa!
Thu vận chuyện này nàng sáng sớm cũng đã nghe bẩm báo qua rồi, nghe xong nàng cũng ngạc nhiên voi cùng! Nam nhân nàng nhìn chúng lại là loại người này sao?.
Hơi trầm ngâm một lúc Thi Vận quyết định vẫn sẽ bảo vệ hắn, dù sao tiểu tử này cũng là nàng mời về mà. Thu vận khẽ chống cằm nhìn về phía lão bà cười nói
- nói có cớ, mách có chứng! Tứ trưởng lão có chứng cứ gì hay không?
Tứ trưởng lão đang tức giận nghe chưởng môn hỏi vậy liền hiện lên nụ cười đắc ý nhìn ra ngoài cửa hô lớn
- Tiên Tiên mau vào đây!
Tứ trưởng lão Vừa dứt lời, một thân ảnh nhỏ nhắn liền đi vào, nàng khẽ lướt qua nhóm Lam Nhi, khuân mặt đỏ bừng đi đến bên tứ trưởng lão rồi nhìn sang Huy ánh mắt hiện lên sự ngại ngùng...
Tứ trưởng lão nhìn nàng rồi cười nhẹ hỏi
- Tiên Tiên nói ta nghe coi đêm hôm qua có phải hắn lén vào phòng ngươi nhìn trộm ngươi tắm không?
Nghe tứ trưởng lão nói vốn đang đỏ mặt ngại ngùng, nàg liền trở lên xấu hổ cúi mặt xuống khẽ gật nhẹ đầu.
Thấy Tiên Tiên thừa nhận, tứ trưởng lão liền cười tươi nhìn về phía chưởng môn nói
- đệ tử cũng đã thừa nhận, ta cầu mong chưởng môn hãy đuổi tên tiểu tử háo sắc này ra khỏi môn phái để môn phái chúng ta không bị bôi nhọ thanh danh!
Ngồi trên cao Thu Vận nghe được tứ trưởng lão lấy ra bằng chứng nhất quyết đòi đuổi tên tiểu tử này đi khiến nàng thật không cách bao che rồi... Khẽ thở dài, nàng đang định chấp nhận đồng ya thì Huy bên cạnh liền cười to lên khiến nàng sửng sốt quay đầu nhìn lại khó hiểu
Huy lúc này nhìn về phía nữ đệ tử kia cười to, sau đó tay chắp ra sau lưng ánh mắt không chớp nhìn về phía nữ đệ tử Tiên Tiên kia cười hỏi
- vị sư tỷ kia cho ta hỏi là đêm qua ta đúng là đến phòng sư tỷ ngươi rồi đáp một lọ dầu thơm khi sư tỷ ngươi đang cần gấp có phải không? Nói thật không được nói dối!
Tiên Tiên vốn là người nhút nhát ngại ngùng nghe được hắn hỏi nàng cũng không suy nghĩ nhiều liền khẽ gật đầu thừa nhận. Bên cạnh tứ trưởng lão thấy vậy tức giận không thôi liền chỉ tay về phía Huy nói
- được! Chuyện này ta không nói, nhưng còn những nữ để tử khác đêm qua thì sao? Bọn nó nói ngươi đêm qua đi khắp nơi trêu ghẹo họn họ có đúng hay không?
Huy nghe được nàng hỏi liền khẽ nhún vai, lắc đầu trả lời
- ta cũng không phải trêu ghẹo gì đừng vu khống nha! Ta mới đến môn phái vì muốn làm quen với mọi người nên mới cả đêm khi khắp nơi giúp đỡ các vị sư tỷ! Trưởng lão ngươi không tin có thể đi hỏi bọn họ xem ta đều là giúp đỡ bọn họ nha!
Đang ức chế Tứ trưởng lão nghe được hắn nói liền tức điên tiết chỉ tay vào mặt Huy run rẩy nói không ra lời. Nàng trên mặt, khuân mặt già nua những vết nhăn cũng dần biến mất thay vào đó là làn da trắng trẻo, tóc bạc cũng dần hoá thành màu đen tuyền, Trong con mắt đẹp cũng dần trở lên to tròn nhìn về Phía huy ánh mắt tức giận. Bây giờ ai nhìn vài nàng cũng sẽ khen một tiếng " đại mỹ nhân "!.
Ba vị trưởng lão nhìn thấy vậy cũng liền khẽ thở dài, trên khuân mặt bọn họ cũng giống vị tứ trưởng lão kia mà nét già nua đều biến mất thay vào đó là khuân mặt vô cùng trẻ đẹp...
Đứng nhìn nãy giờ Huy thấy cảnh tưởng này nhất thời trợn mắt mồm há to, hàm cũng sắp rớt xuống đất rồi. Đám Lam nhi vừa chạy lại chỗ Huy cũng nhìn thấy cảnh này kinh ngạc không kém
Thu chưởng môn thấy nhóm người Huy như vậy nàng liền khẽ cười một tia buồn cười, đảo mắt một vòng liền lên tiếng
- được rồi không cần phải ngạc nhiên thế đâu! Những vị trưởng lão này tuổi thọ đều là trên ngàn năm trong khi họ mới hai, ba trăm tuổi lên sắc đẹp vẫn còn giữ là chuyện bình thường thôi!
- còn tứ trưởng lão nữa! Mọi chuyện cũng đã rõ ràng rồi, vì tiểu tử này muốn giúp đỡ môn phái nên mới hành sự lỗ mãng vậy thôi! Ta quyết định sẽ phạt hắn 1 tuần đi ra bờ sông gánh nước còn có ai ý kiến gì không?
Tứ trưởng lão nghe vậy nàng liền cắn môi đỏ của mình nói
- ta không có ý kiến...
Huy nghe vậy cũng không nói nhiều cho mệt, nên cũng không nhiều lời
- ta cũng không ý kiến...
Thu Vận nhìn hai bên đều không còn đối trọi gay gắt nữa, mọi chuyện đều kết thúc trong hoà bình. Nàng khẽ mỉm cười nhìn xuống dưới nói
- được rồi, đã không ai có việc gì thì giải tán thôi! Mau trở về ăn cơm ta đói lắm rồi a~
Bên dưới mọi người nghe thấy nàng nói vậy đều khoé môi co giật, đây là câu nói của một chưởng môn sao?
Không có việc gì ngoại lệ xảy ra nữa tất cả mọi người đều giải tán. Huy cũng dắt theo chúng nữ trở về nhà và trên lưng còn cõng theo nhiệm vụ môn phái, đó là " đi gánh nước "!
...
Buổi trưa tại một bờ hồ nào đó, một thanh ảnh mặc áo dài màu trắng, khuân mặt đẹp trai tú lệ đang cầm gáo nước múc nước vào chum. hắn vừa múc vừa than thở
- khổ quá... Giờ này mà ở nhà thì mình có phải đang cùng Lam Nhi các nàng chơi đùa vui vẻ rồi không? Thật đáng ghét bà tứ già...!
Vừa múc nước, Huy vừa làu bàu chửi Tứ trưởng lão cho bõ ghét...
Ở trong căn phòng đọc sách, nàng bỗng đưa tay lên mũi kêu to
- ách xìiii!!!! a...Ai đang thầm thương trộm nhớ mình thế nhỉ?
...
Huy đang múc nước chuẩn bị gánh trở về môn phái, bỗng nhiên hắn nghe được phía từ xa tiếng kêu thất thanh liền quay đầu nhìn lại thấy một ông lão đang bị hai tên nam tử cuồng đánh
- aaaa... Các vị đại nhân xin tha mạng a!. Lão cả nhà còn có 4 đứa cháu nhỏ đang cần lão mang đồ ăn về, nếu không bọn nhỏ sẽ chết đói mất...!
Hai tên nam tử cầm cây gậy cười nhìn nhìn ông lão trêu tức nói
- haha lão già mi còn muốn xin tha thứ sao? Nhìn thấy cái bảng ở kia không? Nó ghi rõ là " Thiên Ưng Bang "! Nhìn rõ chưa!?. Lão già ngươi dám đi vào địa bàn của bọn ta đánh cá không cho phép thì bây giờ tính sao nhỉ? Khà khà...
Ông lão nhìn thấy tên nam tử cầm cây gậy nham hiểm nhìn mình, khẽ run lên liền ôm lấy chân bọn hắn khóc
- đại nhân tha mạng a... Lão già ta chỉ có 4 đứa cháu nhỏ, ta ma xảy ra chuyện là chúng nó không sống nổi nữa...
Tên nam tử giơ chân lên giẵm vào mặt ông lão dưới đất cười lạnh rên lên
- không nói nhiều với lão già ngươi, phúc tam! Lên đập gãy một tay và một chân của lão cho ta! Phải đe doạ cho những kẻ khác biết, dám động đến địa bàn của chúng ta sẽ không có kết quả tốt!
..."bịch " tên nam tử gọi là phúc tam liền trợn tròn mắt đổ người xuống đất, máu me từ cổ chảy ra khiến tên nam tử còn lại đang đạp ông lão ở dưới chân liền run lên sợ hãi
Bên tai hắn lúc này bỗng kêu nên một tiếng nói lạnh khẽo như từ âm ti địa phủ truyền lại
- các ngươi... Là người của Thiên Ưng Bang?
Truyện khác cùng thể loại
69 chương
348 chương
66 chương