Xuyên Nhanh: Quyến Rũ Không Có Tội 2 - Nữ Phụ Xoay Người

Chương 8 : H, công tử bị Nhất Nhu ăn, sảng ( khoái/ thích) hay không sảng?

Tô Nhất Nhu đứng hình thật lâu mới phản ứng được. Đây chính là “chào cờ” trong truyền thuyết nha, nàng thật kích động, ai ai ai ~~~ Tô Nhất Nhu vẫn luôn theo đuổi việc kịp thời hưởng lạc, lúc giúp đỡ tra ca của nàng mưu phản, vẫn có thể đùa bỡn mấy mỹ nam cực phẩm mà thuộc hạ đưa lên. Nàng cảm thấy chuyện nam nhân có thể làm, nữ nhân cũng có thể. Trên đời này lại không phải chỉ có nam nhân mới có thể tam thê tứ thiếp, nàng cũng có thể làm như vậy. Nữ giới? Tam tòng tứ đức? Ngại quá, nàng chỉ biết binh pháp và giết địch, hoặc là xuân cung đồ. Cho nên không cần trông cậy nàng sẽ một dạ đến già, càng đừng hy vọng nàng sẽ bình yên tha cho mỹ nam mà không chơi. Cho nên hiện tại còn không phải là cơ hội rất tốt hay sao? “Ưm a… Ư ha…” Vũ Văn Tịch thật lâu không có ngủ an ổn như vậy nhưng rất nhanh hắn lại bị hạ thể trướng đau đánh thức. Hắn rất quen thuộc loại cảm giác này, lúc trước đều chờ nó tự tiêu sưng, nhưng hôm nay lại không giống. Tay nhỏ mềm mại linh hoạt bao quanh nơi đó, chuyển động từ trên xuống dưới, lần đầu tiên hắn được thể nghiệm loại cảm giác này, tê tê dại dại rồi lại vô cùng sảng khoái khiến cho hắn nhịn không được than nhẹ hai tiếng để phát tiết. Mở mắt ra, quả nhiên chính là Tô Nhất Nhu đang quấy rối. “Ưm a… Ngươi đang làm cái gì?” Giong nói khàn khàn hơi buồn ngủ mang theo một tia tình dục vừa gợi cảm lại mê người, nàng không nghe lầm, Vũ Văn Tịch đây là đơn thuần đặt câu hỏi? “Làm công tử thoải mái nha, ngày đó chúng ta cùng nhau xem xuân cung đồ còn không phải là làm như vậy sao?” Cho dù là ở làm chuyện dâm mĩ như vậy, Tô Nhất Nhu làm theo mặt không đỏ tâm không nhảy, vẻ mặt đơn thuần hỏi lại. Mới vừa tỉnh ngủ, đầu óc đều không sử dụng tốt, Vũ Văn Tịch nhíu mày suy nghĩ một hồi mới nhớ tới quyển sách kia. Hình như thật sự chính là như vậy… Vũ Văn Tịch chưa từng trải qua tình dục, cho dù trong sơn trang của hắn, mỹ nhân hoàn phì yến gầy rất nhiều, nhưng hắn một chút cũng không có nghĩ đến phương diện kia. Ngay cả hắn cũng không biết vì sao hắn không có một chút phản ứng, ngoại trừ “chào cờ”. Thế là ngày qua ngày, hắn hoàn toàn lạnh nhạt đối với tình dục. Nhưng hôm nay lại không giống, cảm giác hôm nay rất tốt, tốt đến mức hắn không nghĩ sẽ đẩy ra, thế là hắn trực tiếp thả lỏng thân thể, tùy ý để Tô Nhất Nhu muốn làm gì thì làm. Bộ dáng mỹ nhân chờ nàng sủng ái thật sự làm tim nàng ngứa ngáy khó nhịn, vì vậy trên tay càng thêm ra sức. “A A… Ưm a… Ư, lại dùng sức một chút…” Vũ Văn Tịch cũng không phải là người hay làm ra vẻ như vậy, sướng chính là sướng, muốn kêu ra tiếng thì kêu ra tiếng. Chỉ nghe người nam nhân này kêu, nàng đã ướt đến rối tinh rối mù, mông khó nhịn mà hơi hơi vặn vẹo. Móng tay của Tô Nhất Nhu nhẹ nhàng gãi qua lỗ chuông, kịch liệt khoái cảm đột nhiên xuất hiện, nam nhân không nhịn được, trực tiếp bắn trong tay Tô Nhất Nhu. Nàng lau xong tay vẫn nhìn thấy nam nhân còn đang chìm trong dư vị cao trào, nàng nhếch môi cười. “Công tử có biết chỗ hoàn mỹ nhất trên người Nhất Nhu là ở đâu hay không?” Vũ Văn Tịch nhướng mày: “Chỗ nào?” Hắn vừa dứt lời, ngón tay lập tức chui vào trong một vùng mềm mại, hai mảnh thịt thật dày cắn chặt ngón tay hắn. Bàn tay của Tô Nhất Nhu rất nhỏ, ngón tay thon dài, đầu ngón tay hơi phiếm hồng, vô cùng xinh đẹp. Mà bàn tay hoàn mỹ như vậy lại đang dẫn theo hắn thể nghiệm những cảnh tượng không hề giống nhau. Lông mao dưới hạ thể của thiếu nữ thưa thớt, hai mảnh màn thầu trắng nõn cố gắng che đậy hình ảnh diễm sắc bên trong nhưng mà ngón tay của hắn lại thay thế đôi mắt. Bên trong ấm áp, mềm mại, căng chặt và hơi hơi ướt át, huyệt thịt mấp máy đem ngón tay của hắn vào sâu bên trong, dinh dính lại khiến mật dịch thơm ngát chảy đầy vào lòng bàn tay của hắn nhưng hắn lại không hề cảm thấy chán ghét. Loại cảm giác này… Thực kỳ diệu. Khó lắm mới nhìn thấy Vũ Văn Tịch ngẩn ra lâu như vậy, mặt mày Tô Nhất Nhu tươi cười, ghé sát vào Vũ Văn Tịch đến khi đôi môi đỏ thắm sắp đụng vào môi của nam nhân thì dừng lại. “Nếu công tử dùng một thứ khác sẽ càng có thể thể nghiệm được lạc thú trong đó.” Đôi môi trước mắt lúc đóng lúc mở không khỏi làm hắn nghĩ đến cái miệng nhỏ phía dưới kia, cũng lúc đóng lúc mở như thế này chứa đựng ngón tay của hắn. “Thứ nào?” Tô Nhất Nhu chớp chớp mắt, nàng thật sự hoài nghi xuân cung đồ mà Vũ Văn Tịch đã xem chạy đi đâu hết. “Đương nhiên là nơi này nha! Không phải trong xuân cung đồ nói như vậy sao?” Lần thứ hai Tô Nhất Nhu nhéo vật cứng rắn của nam nhân, vốn dĩ côn thịt đang mềm oặt lại run rẩy hai cái, có dấu hiệu cương cứng trở lại, Vũ Văn Tịch liếm liếm môi, đây vẫn là lần đầu tiên hắn có cảm giác với một nữ tử. “Ngươi biết sao?” “Đương nhiên, ta mới không giống công tử, xem xuân cung đồ cũng không biết học.” Tô Nhất Nhu cười vô cùng giảo hoạt, đôi môi đột nhiên dán lên môi nam nhân, đầu lưỡi nhẹ nhàng lướt qua cánh môi, môi mỏng nhiễm nước càng thêm mê người. “Công tử ngoan, miệng mở ra nào!” Vũ Văn Tịch ngoan ngoãn mở miệng, cái lưỡi nhỏ thơm tho lập tức tiến vào trong miệng của hắn, khắp nơi quấy loạn, thỉnh thoảng lại kéo lấy lưỡi của hắn cùng nhau khiêu vũ, trong miệng hắn tràn ngập hương thơm chỉ thuộc về Tô Nhất Nhu. Hắn học tập rất nhanh, chỉ một lúc đã đảo khách thành chủ, mút lưỡi Tô Nhất Nhu đến mức tê dại, tiếng rên rỉ mang theo nồng đậm giọng mũi càng thêm ngọt ngấy, đan chéo bên nhau với tiếng thở dốc ngẫu nhiên của nam nhân. Ngón tay nam nhân vẫn <img src="https://chaptimg.wattpad.vn/public/images/storyimg/20200705/cotoi.png" title=" H, công tử bị Nhất Nhu ăn, sảng ( sảng khoái/ thích) hay không sảng?" data-pagespeed-url-hash=564521008 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);">