Không phải Bối Nhi chưa từng trải qua chuyện bị chơi đùa cúc huyệt nhưng mà tàn bạo như vậy thì vẫn là lần đầu tiên, cán roi không phải rất thô nhưng mà cô không chịu nổi cái tên chủ nhân vô lương này đâm vào không chút lưu tình nào. Cán roi không thô nhưng mà chiều dài vẫn rất khả quan, Diệp Thần cũng mặc kệ nhiều chuyện như vậy, đâm một cái tới tận cùng. Cúc huyệt khô khốc khó khăn chứa đựng cán roi thật dài, cố tình Diệp Thần còn không thỏa mãn mà còn nhích tới nhích lui cán roi, Bối Nhi có một loại ảo giác chỗ sâu nhất trong bụng bị chơi đùa đến mức xoắn lại. “A! Đau quá… A… Chủ nhân, cầu ngài… Nhẹ một chút…” Bối Nhi khóc, nước mũi nước mắt đồng thời chảy ra, thật sự đau quá, chưa từng có kiểu làm tình khó có thể chịu đựng như vậy, trách không được chủ cũ của thân thể này bài xích làm tình như vậy. Từ trước đến nay Diệp Thần làm tình với “cô ấy” đều tàn bạo như thế này, bất cứ người con gái nào cũng sẽ không thích làm tình như vậy. “Tại sao bảo bối của ta lại khóc như thế? Thật là đáng thương.” Dịu dàng liếm nước mắt trên mặt người con gái, dáng vẻ kia dường như thật sự đau lòng cho cô nhưng mà ở chỗ hai người giao thoa lại không ngừng chảy ra máu tươi, phía dưới liên tục đâm vào rút ra, cũng chưa từng nể tình. Chủ cũ của thân thể này bị Diệp gia dạy dỗ mười năm, mười năm này cũng không phải là uổng phí, cơ thể đã được dùng những loại thuốc tốt nhất để điều trị. Mặc kệ là tiểu huyệt hay là cúc huyệt đều sẽ nhanh chóng phân bố chất lỏng, hơn nữa còn vô cùng mẫn cảm, dễ đạt được cao trào. Cho nên cho dù trong lòng vẫn bài xích làm những chuyện như thế này nhưng mà cơ thể lại từ từ hưởng thụ được cảm giác sung sướng. Tiểu huyệt và cúc huyệt cũng đã bắt đầu chậm rãi tự mình tiết ra chất lỏng bôi trơn, khuôn mặt lúc đầu vô cùng đau đớn của Bối Nhi cũng chậm rãi trở nên hưởng thụ, đôi mắt khép hờ, thậm chí tự mình bắt đầu lắc mông đòi được yêu. “Thật là một người phụ nữ dâm đãng!” Tiểu huyệt vô cùng ướt nóng lại không ngừng mấp máy, giống như có vô số cái miệng nhỏ ở liếm mút dương vật của hắn. “Tôi, tôi không phải…” Một chút lý trí còn sót lại muốn phản bác những lời này, cô biết “người phụ nữ dâm đãng” không phải là từ gì tốt đẹp, rõ ràng cô không phải là người phụ nữ dâm đãng, vì sao mỗi lần Diệp Thần đều nói cô như vậy? “Nếu không phải, vậy cô kẹp chặt như vậy làm cái gì? Có phải nửa tháng không thỏa mãn cô nên cô thật đói khát có đúng hay không, hửm?” Hắn biết người còn gái này luôn bị hắn giam cầm, không tiếp xúc với thế giới bên ngoài, đối với mọi chuyện đều vô cùng đơn thuần nhưng mà hắn cứ thích làm nhục cô như vậy, nhìn cô ở dưới thân mình khóc thút thít bất lực. Không chỉ Bối Nhi, khi hắn lên giường với bất cứ người con trai hay con gái nào, hắn đều sẽ thô bạo như vậy, từ trước đến này tính của hắn rất thích bạo lực. Giống như như ký ức một đêm kia đã in sâu trong lòng hắn. “Có phải không thỏa mãn hay không, hửm?” Bị khơi lại chuyện cũ, tâm tình của Diệp Thần không tốt, rút cán roi ra, cũng mặc kệ câu trả lời của Bối Nhi, trực tiếp đâm cánh tay vào. Vốn dĩ kích cỡ của Diệp Thần cũng không phải người bình thường có thể có được, tiểu huyệt của Bối Nhi chứa hết dương vật của hắn cũng rất vất vả, đã bị căng đến nứt ra rồi, cánh tay của hắn đâm vào, ngay cả sức lực kêu đau Bối Nhi cũng không có, sự sung sướng khi sắp cao trào nháy mắt biến thành đau đớn. Há miệng thở gấp, trước mắt cô mơ hồ, đau quá đau quá, cô không biết mình có thể cứ như vậy bị đùa chết ở trên giường hay không, đại não đã không thể tự hỏi được. Bối Nhi lại một <img src="https://chaptimg.wattpad.vn/public/images/storyimg/20190105/cotoi.png" data-pagespeed-url-hash=788642528 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);">