Cái gì? Trong lòng Dư Bối Nhi nổi lên tầng tầng sóng lớn, thì ra Tư Đồ Kiệt không được! Không trách được mỗi lần đều dùng tay, không có lần nào thật sự muốn nàng. Hai người kia lại cãi vã, Dư Bối Nhi vừa nghe trong lòng vừa yên lặng châm chọc. Dù sao nàng cũng không ngại cùng công công của mình làm, đây là nhiệm vụ rồi, hơn nữa dáng dấp công công lại không kém! Bất tri bất giác dược tính trong thân thể phát tác, sắc mặt Dư Bối Nhi càng thêm ửng hồng, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch thở, một đôi chân bắt chéo cố gắng tự mình an ủi mình. Hai người kia vẫn đang gây gổ hoàn toàn không phát hiện ra tình trạng của Dư Bối Nhi, Dư Bối Nhi không thể làm gì khác hơn là cố ý phát ra âm thanh nhắc nhở bọn họ, còn có một nữ nhân muốn các ngươi làm đấy! "Ưmh. . . . . . Thật... thật khó chịu. . . . . . Tư Đồ. . . . . . . Khó chịu. . . . . ." Giọng nói vừa khổ sở vừa quyến rũ của nữ nhân cắt đứt cuộc cãi vã của hai người. Tư Đồ Chiến biết con dâu của mình rất đẹp cũng rất lạnh lùng, nhưng bây giờ dáng vẻ nữ nhân quyến rũ này đã phá tan lạnh lùng ngày thường, nhớ tới lời nói của nhi tử mình. . . . . . Không khỏi động tâm. Nam nhân đều là động vật nhìn bằng mắt, dâng một mỹ nữ không hưởng dụng là kẻ ngốc. . . . . . "Phụ thân, vốn dĩ người giúp con làm không ít nữ nhân đâu? Tại sao lần này lại không giúp con? Chỉ cần một tháng này thôi, thuốc này hỗ trợ có thai, chỉ cần trong vòng một tháng này nàng mang thai là được rồi, con bỏ thuốc nàng sẽ không biết là ai cùng nàng làm. . . . . ." Tư Đồ Kiệt cố gắng dụ dỗ Tư Đồ Chiến. Nhưng Tư Đồ Chiến vẫn mơ hồ có chút kháng cự, dù sao thân phận của người con dâu này khác. . . . . . "Ưmh. . . . . . Tư Đồ, ta muốn chàng. . . . . . Nóng quá. . . . . . Thật khó chịu. . . . . ." Nữ nhân nằm ở trên giường tự mình cởi y phục, lộ ra cơ thể tràn đầy ấn ký của mình, một ngày trước nàng bị Tư Đồ Kiệt gieo ô mai (*) xuống khắp người. (*): Dấu hôn Nữ nhân dường như cảm thấy nam nhân tồn tại, thân thể trần truồng liền lảo đảo nghiêng ngã muốn ôm chặt nam nhân. Tư Đồ Kiệt chợt lách người, ra khỏi phòng, nhân tiện đóng cửa khóa lại. Khóa như vậy căn bản không khóa được Tư Đồ Chiến, nhưng đây cũng là một cái cớ để thoát khỏi cảm giác tội lỗi của nội tâm không phải sao. Nữ tử giống như một con mèo nhỏ lấy lòng chủ nhân, vươn đầu lưỡi ra liếm liếm, nhưng thân thể của nàng thấp hơn Tư Đồ Chiến, cố gắng nhướng đầu nhón chân lên cũng chỉ có thể liếm đến cằm của hắn. Bàn tay nhỏ bé nắm thật chặt vạt áo trước ngực, hình dáng hoàn mỹ của bộ ngực sữa bị dồn ép biến dạng. Tư Đồ Chiến mới vừa theo bản năng tiếp được người nhào tới, lúc này bàn tay còn đặt ở trên vòng eo chưa đầy một nắm tay. Nhiệt độ nóng bỏng từ bàn tay bên hông truyền vào, Dư Bối Nhi giãy dụa eo thon, muốn tay của nam nhân nhúc nhích. Tư Đồ Chiến nghe thấy âm thanh khoá cửa, lời của nhi tử không ngừng xuất hiện trong đầu, trong lòng không ngừng toát ra đủ loại lý do chiếm hữu nàng, thân thể của hắn cũng bị ma sát xuất hiện phản ứng. Đây là con dâu hắn, là con dâu danh chính ngôn thuận. Nhưng càng cảnh cáo mình, tâm lý kiềm nén lại càng khiến cảm giác kích thích tăng mãnh liệt. Dư Bối Nhi vẫn liếm không tới đôi môi của Tư Đồ Chiến, rất khổ não, vì vậy ngón tay khoác lên trên bả vai của hắn, dùng sức nhảy lên, hai chân quấn ở ngang hông nam nhân, cánh tay ôm lấy đầu của nam nhân, lặp tức nhắm ngay miệng hôn lên. Tư Đồ Chiến bị động tác của nữ nhân doạ sợ đến cả kinh, theo bản năng bám trụ mông thịt mềm mại của nàng, miệng cũng bị cắn rồi. Chút sức lực của con mèo nhỏ này còn chưa gây thương tổn hắn được. Cảm giác tê dại từ trên môi truyền đến, trong tay là cái mông trần truồng, thậm chí nữ nhân không cần thầy dạy cũng biết dùng địa phương mềm mại nhất của mình liếm địa phương rất không chịu nổi kích thích của nam nhân.