Xuyên Nhanh: Quyến Rũ Không Có Tội 1
Chương 181 : Thế giới thứ 7: Chó dính người và mèo kiêu ngạo
“Ta đáp ứng giúp ngươi nuôi nàng lớn lên, điều kiện chính là nội đan của ngươi và Trường Sinh Diệp, ngươi cho rằng giao dịch này thế nào?” Nam nhân mặc trường bào màu đen, một con rồng thêu chỉ vàng như ẩn như hiện vô cùng âm trầm nhưng thần sắc đầu rồng nổi trên vai lại vô cùng dịu ngoan.
Một con vật thân hình khổng lồ hồ tựa vào một cành khô thô to, sau lưng có sáu cái đuôi thật dài, trên bộ lông tuyết trắng dính đầy tro bụi, lúc này nàng vô cùng suy yếu, kêu ô ô vài tiếng với nam nhân trước mặt.
Nam nhân nghiêng tai lắng nghe, tự hỏi một hồi lâu mới trả lời: “Cũng được, ta có thể giữ nội đan của ngươi để lại cho nàng nhưng Trường Sinh Diệp ngoại trừ ta thì không thể cho ai.” Đầu ngón tay của hắn nhẹ nhàng chuyển động trên không trung, nơi ngón tay đi qua xuất hiện kim quang lập lòe: “Nguyện ý thì ký đi.”
“Ô ~~~” Một tiếng kêu dài như vui như buồn. Nàng bức ra một chút máu từ giữa trán, kỳ dị dung hợp với khế ước, tầng mây bị phá ra, ánh sáng màu vàng chiếu xạ trên người nàng, chỉ thấy nàng từng chút từng chút một hóa thành hư vô, một cái đuôi dài vẫn chưa biến mất cuốn lên cái gì đó đưa cho người nam nhân.
Nam nhân nhẹ nhàng tiếp nhận, giữa tay hắn là một con hồ ly nho nhỏ trắng như tuyết giống như một con sói, nàng mảnh mai nằm ở trong tay hắn nhỏ giọng nức nở, trên cổ đeo một mảnh lá cây xanh biếc đang lóe sáng.
Ngay khi con hồ ly to lớn sắp biến mất, nam tử nhẹ giọng nói với nàng một câu: “Sau này, nàng tên là Bối Bối.”
Hồ ly gật đầu, hoàn toàn biến mất trong thiên địa, chỉ còn lại một viên nội đan màu bạc chậm rãi dừng ở lòng bàn tay nam nhân.
Bối Nhi vẫn luôn rất suy yếu, mắt mở to bị người ta đút cho cái gì rồi lập tức ngủ say lần nữa, cuộc sống giống như sâu gạo như vậy trong lúc cô mơ mơ màng màng lại còn cảm thấy vô cùng thích ý.
Đến cuối cùng khi tinh thần của cô cảm thấy tốt hơn một chút, ánh mặt trời chiếu ở trên người ấm áp dào dạt, chẳng qua...
Vì sao cô có bốn chân!!!
Bốn, cái, chân!!!
Cô sụp đổ vô cùng, chạy đến chỗ chậu nước, soi bóng mình trong nước, rồi sau đó cô nhìn thấy cái gì?
Một con vật toàn thân tuyết trắng giống như một con chó? Lỗ tai hình tam giác, đôi mắt màu lam nhạt và cái đuôi giống tựa hồ ly. Ở thế giới cũ của cô, cô rất muốn nuôi chó vì vậy đã nghiên cứu thật lâu, đây rõ ràng là chính là chó trượt tuyết Siberia toàn thân màu trắng, tên là Husky!
Được rồi, cô sống không còn gì luyến tiếc nhìn chính mình trong nước, đến tận khi có một giọng nam dịu dàng vang lên:
“Ngốc bên cạnh chậu nước sao lại không uống nước?”
Phẫn nộ ngẩng đầu, ảnh ngược trong đôi mắt màu lam nhạt là bộ dáng của người đàn ông, ngoài ý muốn hình ảnh cô nhìn thấy lại không phải là trắng đen mà giống như con người, là thế giới có nhiều màu sắc. Mà người đàn ông này, cô lại không có
<img src="https://chaptimg.wattpad.vn/public/images/storyimg/20200308/cotoi.png" title="Thế giới thứ 7: Chó dính người và mèo kiêu ngạo" data-pagespeed-url-hash=1402057063 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);">
Truyện khác cùng thể loại
15 chương
103 chương
80 chương
22 chương
67 chương