Xuyên Nhanh: Quyến Rũ Không Có Tội 1
Chương 17 : ⊕ chương 5
Dư Bối Nhi vẫn duy trì hình tượng lạnh lùng, nhưng nội tâm đã tan vỡ.
Nàng thật sự không thể tiếp nhận phu quân phong thần tuấn lãng lại có một người phụ thân giống như động núi, hơn nữa người phụ thân này còn là đối tượng công chiếm của nàng!!!
Được rồi, Dư Bối Nhi chính là điển hình của hội mê vẻ bề ngoài.
Cuộc đời của vị đại tướng quân này quả thực là một truyền kỳ của Tần quốc, nghe nói Tư Đồ Chiến là một cô nhi, nhưng trời sinh sức mạnh ghê gớm, lúc mười tuổi đã từng một tay nâng lên tảng đá nặng đến 250 cân (*), sau đó mười hai tuổi liền được một người tướng lãnh nhìn trúng, chiêu mộ vào trong quân doanh, mười lăm tuổi liền chiến công hiển hách tiêu diệt vô số cường đạo thổ phỉ, hai mươi tuổi ở trong “Cuộc chiến biên thành” giữa Tần quốc và Hàn Quốc lấy ít thắng nhiều, nhất chiến thành danh, nhảy một cái trở thành đại tướng quân! Cả đời Tư Đồ Chiến chinh chiến vô số, chưa từng thua trận, có thể nói là Chiến thần của Tần quốc!
(*): 1 cân = ½ Kg.
Lúc Tư Đồ Chiến mười bốn tuổi cưới một thê, nhưng nguyên thê khó sinh, sinh hạ Tư Đồ Kiệt liền mất đi, từ đó Tư Đồ Chiến không lập gia đình.
Năm nay Tư Đồ Kiệt chỉ mới 20, như vậy tính ra công công của nàng vẫn rất trẻ tuổi, nhi tử mới tuổi lập gia đình.
Dư Bối Nhi chỉ có thể yên lặng châm chọc cổ đại kết hôn sớm, sinh con sớm, phải biết mười bốn tuổi nàng ở hiện đại còn là một học sinh trung học đó!!!
Vốn dĩ Trần vương định gả công chúa Trường An quốc sắc thiên hương cho Tư Đồ Kiệt, ngoài kết thân ra chính là muốn dùng sắc đẹp nắm lấy Tư Đồ Kiệt, nếu làm cho công tử văn nhã này cam tâm tình nguyện xúi giục phụ thân phản bội là tốt nhất, đáng tiếc Trường An công chúa chết sống không muốn. Con cờ cứng đầu cứng cổ dĩ nhiên không dễ nghe lời, trước khi đi Trần vương còn nói một đống lời nói tẩy não, hắn không nghĩ tới nguyên chủ đối với Trần quốc vốn đã không có lòng trung thành, chứ nói chi là Dư Bối Nhi của bây giờ. Trần vương cũng không có hoàn toàn tin tưởng nàng, để tai mắt nằm vùng ở bên người nàng, không giải quyết những thứ tai mắt này thì nàng không thể an tâm quyến rũ công công.
Bởi vì phủ tướng quân không có chủ mẫu đã lâu rồi cho nên Dư Bối Nhi vừa đến Tư Đồ Chiến và Tư Đồ Kiệt lặp tức giao sổ sách, khế ước bán thân của người làm và chìa khóa khố phòng cho Dư Bối Nhi.
Dư Bối Nhi có chút không tin bọn họ sẽ tin tưởng nàng, chẳng lẽ không sợ nàng là gian tế sao? Tò mò lật qua lật lại, xem sơ qua sổ sách, sau đó lại lặng lẽ gấp lại. . . . . . Đừng hỏi nàng. . . . . . Nàng không biết những con nòng nọc này là thứ đồ chơi gì!
Suy nghĩ một chút cũng biết nhất định khố phòng cũng lộn xộn lung tung. . . . . .
Dư Bối Nhi rất muốn nói vài câu xã giao nhưng tính cách của nàng với mọi người đã định nàng chỉ có thể yên lặng ngậm miệng lại.
Bị nguyên bóng dáng hưởng, Dư Bối Nhi không thích Trần quốc. Phụ thân nguyên thân là đệ đệ Trần vương, vì Trần quốc cúc cung tận tụy, thậm chí đến cuối cùng cũng vì Trần vương làm việc mà phụ mẫu đều bị người ám sát bỏ mình. Sau đó mỹ danh kỳ viết nhận nguyên thân làm nghĩa nữ, nuôi dưỡng ở trong thâm cung nhưng không để ý tới, sau đó thay nữ nhi của mình hòa thân.
Mà nhân khẩu trong phủ tướng quân khá đơn giản, mặc dù Tư Đồ Chiến và Tư Đồ Kiệt nuôi rất nhiều ca vũ, nhưng lại không có ai có thân phận.
Dư Bối Nhi tỏ vẻ ở phủ tướng quân sống qua ngày vẫn còn rất thoải mái.
Tư Đồ Chiến là một người hào phóng, hào phóng đến mức quả thật không để ý quy củ. Hắn thẳng thắn bày tỏ chỉ cần mỗi ngày cả nhà dùng cơm trưa chung với nhau là tốt rồi, thỉnh an gì gì đó tùy ý thôi.
Tư Đồ Kiệt buồn cười lắc đầu một cái, có chút bất đắc dĩ đối với tính tình phụ thân nhà mình.
Truyện khác cùng thể loại
153 chương
62 chương
10 chương
46 chương
104 chương